Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 268: Nói Chuyện Với Nhau



"Có những người khác biết?"

Nghe có những người khác đã biết, Ôn Minh không khỏi nhíu mày, cậu cảm thấy bây giờ Dao Dao vẫn còn quá nhỏ, bộc lộ quá sớm không tốt lắm.

"Đây cũng không có cách nào, không nói đến thuốc, chuyện tinh thạch cũng không thể dấu diếm quá lâu, cộng thêm thực lực Dao Dao, cháu không có khả năng để con bé vĩnh viễn dừng ở phía sau cháu được."

Tề Cảnh Huy tận tình khuyên nhủ: "Chúng ta đây cũng là đưa ra ý định nhanh chóng, trước bảo vệ con bé, hơn nữa chủ tịch nói thế nào trước mắt cũng là người lãnh đạo quốc gia, đã có hắn khẳng định cùng bảo hộ, Dao Dao cũng sẽ an toàn hơn. Chuyện này ba mẹ cháu cùng ông ngoại, cậu cũng biết, bọn hắn cũng đồng ý."

"Nhưng..."

"Bác biết cháu đang lo lắng cái gì." Tề Cảnh Huy đánh gãy lời Ôn Minh: "Thật ra, cháu cho rằng người nhà họ Tề và họ Hạ đều là người ăn chay hay sao?!"

Tuy Ôn Minh còn có chút lo lắng, nhưng việc đã đến nước này, hơn nữa ba mẹ cũng biết rồi, thế thì cũng chỉ có thể như vậy.

Tề Cảnh Huy lại nói đến chuyện trước đó cậu cho bản ghi chép về lợi dụng tinh hạch, sở nghiên cứu vật lý đã căn cứ vào một ít số liệu tiến thêm một bước tối ưu hóa thiết bị, hiện tại năng lượng tinh hạch chuyển hóa hao tổn thấp hơn rất nhiều, trong đó đã nghiên cứu ra một bước đột phá mới.

Nếu như hậu kỳ có tư liệu chế tạo vượt bậc, vũ khí hiện tại có khả năng biến cách lớn lao.

"Chuyện này sẽ ghi công cho cháu, bác ghi nhớ trước, sau này tinh thạch có bước đột phá trọng đại sẽ tính một lượt, đến lúc đó những người kia cũng không còn xoi mói."

Tề Cảnh Huy nói xong về kế hoạch quân hàm của Ôn Minh, ngược lại Ôn Minh cũng không thèm để ý chuyện này, cậu hỏi chuyện nhờ vả Tề Cảnh Huy làm trước đó.

"Chuyện đó à, bác cho người điều tra được rồi, tốn không ít công phu đấy, cậu cả của cháu cũng giúp không ít."

Tề Cảnh Huy kéo ngăn kéo ra, lấy một chồng tư liệu đã sửa sang đưa cho Ôn Minh.

"Những thứ này đều là trước tận thế một đoạn thời gian xảy ra động đất, bác đã xem qua, đều xảy ra ở những khu vực hoang tàn vắng vẻ, không ít khu vực căn bản không nằm trong vành đai động đất, rất kỳ quái đấy."

Trước khi đi Ôn Minh nhờ Tề Cảnh Huy tìm xem những nơi xảy ra động đất trước tận thế, muốn xem thử có thể phát hiện ra mỏ tinh thạch mới hay không.

Những vật này trước tận thế dễ tìm, kho số liệu đều có ghi chép, nhưng bây giờ đang trong tận thế, không ít đồ đạc bị phá hư, chỉ tìm được một phần, còn tốn sức.

Ôn Minh rất nhanh lật xem tư liệu trong tya, sau khi xem xong, trong lòng cậu đã có kết luận, xem ra phải dành chút thời gian đi đến khu vực gần đây xem thử.



"Còn có một việc, chuyện này không có nhiều người biết lắm, sau này cháu phải chú ý một chút."

Tề Cảnh Huy lần nữa mở miệng, hơn nữa ánh mắt nhìn về phía Ôn Minh có chút kỳ quái.

"Làm sao vậy?"

"Bởi vì nguyên nhân thay đổi quyền lợi, đoạn thời gian trước căn cứ Hoa Bắc đã xảy ra phản loạn đoạt quyền, một vài nhân viên chính phủ quan trọng mang theo một bộ phận lực lượng vũ trang cùng dị năng giả trốn ra khỏi căn cứ Hoa Bắc."

"Phản loạn?"

Ôn Minh không hiểu, đang yên đang lành phản cái gì mà loạn, thực cho rằng loạn thế không cón trật tự rồi hả? Còn có bên ngoài căn cứ có bao nhiêu nguy hiểm, bọn hắn có biết hay không? Vì một chút quyền lợi nhỏ lại dám làm ra quyết định ngu xuẩn như vậy, đầu óc bị bị kẹp cửa rồi à!

"Bọn hắn không có bệnh chứ?" Ôn Minh nhịn không được hỏi, không có cách nào, người bình thường đều không làm như vậy!

"Ai biết được."

Tề Cảnh Huy so so vai, ai biết tên tiểu bạch kiểm Ôn Trác kia làm cái gì, lại có thể để tập thể hơn phân nửa người bị gọt quyền đưa ra lựa chọn não tàn như vậy.

Có điều cũng không phải toàn bộ, có mấy đại gia tộc không có động tác, thậm chí còn quân pháp bất vị thân, thuận theo đó lợi dụng đưa các hậu bối trong gia tộc sắp xếp tiền vào quân đội.

Nhưng đại cục đã định, bây giờ chính quyền căn cứ đã thống nhất ở mức độ cao, bọn hắn cũng không lật nổi gió lớn gì.

Ôn Minh hoàn toàn không biết tất cả đều là bút tích của Ôn Trác, thật sự không hiểu cách nghĩ của những người làm chính trị.

"Bọn hắn sẽ trốn vào một ít căn cứ nhỏ, có vài căn cứ nhỏ cũng vừa bắt đầu chính thức nhận định rồi, nhưng sau này đã mất liên hệ, nguyên nhân cụ thể là gì chúng ta cũng không nói nữa, sau này tự cháu nghĩ ra là tốt rồi, trước mắt tối trọng yếu nhất của chúng ta vẫn là đối phó với Zombie."

"Dạ, thế chuyện của căn cứ Hi Nhiên kia..."

"À..." Tề Cảnh Huy liếc mắt nhìn Ôn Minh, ngón tay chỉ vào cậu: "Cháu còn giả bộ với bác? Trước đó không phải cháu đã dùng điện thoại vệ tinh báo cáo đơn giản với bác sao? Bằng không sao bác giữ hắn ở quân đội? Còn hao tâm tổn trí tìm người dẫn hắn đi dạo bốn phía?"

"Không phải cháu đang trưng cầu ý kiến của căn cứ trưởng sao."

"Được rồi được rồi, đây không phải tất cả đều nằm trong kế hoạch của cháu sao? Cứ theo suy tính của cháu mà làm, nhưng nhớ rõ phải làm một bản báo cáo, còn có, để lại cho bác mấy dị năng giả hệ thổ, bác cần bọn hắn dẫn quân dự bị đi làm một chút chuyện."

Lại bàn luận đến việc đã xây dựng xong sở nghiên cứu quân đội cùng cần nhân viên nghiên cứu, Ôn Minh liền chuẩn bị đi trở về, trước khi đi Tề Cảnh Huy đưa cho cậu ba vòng tay màu trắng nhìn cực kỳ đơn giản.



"Đây là Thẻ CMND gần đây nghiên cứu chế tạo, vẫn còn trong giai đoạn thử nghiệm, đây là của cháu và Ôn Dao, Ngữ Điệp đấy."

"Có tác dụng gì?"

"Giống như hệ thống định vị vệ tinh mới nhất, còn có thể phát ra tín hiệu cầu cứu, trong một khoảng cách nhất định có thể liên hệ trao đổi đơn giản. Hơn nữa con chip trong này là cao nhất, Dao Dao càng là cấp mã hóa." Tề Cảnh Huy giải thích nói.

"Định vị vệ tinh?" Chân mày Ôn Minh thoáng cau lại, cậu không hi vọng hành tung của mình đều bị người khác biết rõ, cái này cũng không có cảm giác an toàn quá à nha.

"Yên tâm, sẽ không định vị các người, các người có thể tự khóa lại, hơn nữa, theo trình độ nào đó mà nói đây cũng là biểu tượng thân phận."

Tề Cảnh Huy giương lên cổ tay của mình, chỗ đó cũng đeo một vòng tay như thế.

Nghĩ nghĩ, Ôn Minh tiếp nhận vòng tay, khóa cũng không an toàn, muốn tìm cũng có thể tìm được, nhưng có cần hay không chính là chuyện của bọn họ rồi.

"Còn có, hai con chim biến dị kia là thế nào?" Tề Cảnh Huy lại nghĩ đến một chuyện khác.

Hôm nay nhìn thấy trên bầu trời có hai con điêu biến dị khổng lồ bay đến, dọa binh sĩ canh gác không biết rõ chân tướng kéo vang còi cảnh báo căn cứ, toàn bộ dân chúng bình thường trong căn cứ bắt đầu chuyển dời xuống hầm trú ẩn mới xây dưới mặt đất.

Cũng may cuối cùng phát hiện chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi, không phải địch tập kích, mà là bọn Ôn Minh mang về, trận quạ đen này coi như diễn tập rồi.

Ôn Minh đơn giản giải thích một lần, sau đó nói: "Không cần quản đến bọn nó, cũng không nên trêu chọc bọn nó, có vấn đề gì tìm Dao Dao, bọn chúng chỉ nghe Dao Dao thôi."

"Được rồi, bác sẽ phân phó xuống dưới, cũng phát thông báo ra, để những người khác trong căn cứ đừng khủng hoảng."

Sau đó Ôn Minh đi trước tìm Phùng Tử Nhiên, nói cho hắn biết cậu sẽ dùng danh nghĩa cá nhân mang một nhóm người đi cứu cha hắn ra, nhưng phía sau một ít chuyện trong căn cứ phải do chính bọn hắn giải quyết.

Bởi vì Phùng Tử Nhiên cảm thấy đã qua không ít thời gian, hắn lo lắng cho người thân, hy vọng nhanh chóng khởi hành, cho nên bọn họ quyết định sáng sớm ngày mai liền lên đường.

Sau đó sắp xếp đội trưởng, dùng binh sĩ dị năng giả tốc độ cùng hệ phong làm chủ, Ngô Hạo làm đội trưởng.

Cuối cùng đi gặp Dao Dao các cô, đưa vòng tay cho các cô, giao lại điêu nhỏ cho Ôn Dao nuôi tạm thời.

Nhiệm vụ lần này của cậu không thích hợp mang theo những người khác.