Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 267: Dự Tính



Ở căn cứ Hoa Nam nhìn thấy Phùng Tử Nhiên, trong lòng Ôn Minh cũng không kinh ngạc, chỉ không nghĩ tới hắn lại đến sớm như thế.

"Ôn Minh à, vị này nói tìm cậu, đã đợi tám chín ngày rồi, các người trò chuyện đi, tôi không quấy rầy nữa." Tề Cảnh Huy đem sân bãi giao lại cho Ôn Minh, để bọn hắn tự mình trò chuyện.

Phùng Tử Nhiên nhìn thấy Ôn Minh, cuối cùng nhẹ nhàng thở ra, lại hai ngày nữa Ôn Minh còn chưa trở về, hắn phải nghĩ cách khác.

Hắn đến căn cứ Hoa Nam một lần, đã bị sự phồn hoa của căn cứ Hoa Nam chấn trụ rồi.

Đương nhiên, sự phồn hoa này không thể so với trước tận thế, nhưng so với căn cứ nhà hắn, có thể nói cách biệt một trời một vực.

Đến căn cứ Hoa Nam, tiến hành tạm thời, trước tiên hắn đến quân đội tìm Ôn Minh, thế nhưng cậu vẫn chưa trở về.

Có một số việc hắn không tiện nói với tư lệnh Tề, chỉ có thể ở đây đợi Ôn Minh trở về.

Tư lệnh Tề sắp xếp chỗ ở cho hắn và người hắn mang đến, còn phái người đưa hắn đi dạo khắp nơi trong căn cứ Hoa Nam.

Tuy hắn tâm sự nặng nề, đối với việc này không có bao nhiêu hào hứng, nhưng thịnh tình của đối phương không thể chối từ, thêm nữa đồng bạn cũng khuyên hắn, nên hắn cũng thuận thế đồng ý.

Trên đường đi, hắn kinh ngạc sự ngay ngắn trật tự ở căn cứ Hoa Nam, cũng thật không ngờ căn cứ lại lớn như vậy, chẳng lẽ đây là sự khác biệt giữa chính phủ và tư nhân?

Đồng bạn đi theo hắn cũng giật mình không thôi, thậm chí đều có chút hối hận mình không có nhanh chóng đi đến căn cứ lớn, dù sao, mặc dù ở căn cứ nhỏ tự do rất nhiều, nhưng thiết bị cùng vật tư hoàn toàn theo không kịp.

Bọn hắn còn thấy ở nơi giao dịch rất nhiều thứ mà căn cứ bọn hắn không có, có vài thứ cao tầng bọn hắn che giấu thì ở chỗ này công khai giao dịch đấy.

Thậm chí bọn hắn còn nhìn thấy dòng thông báo đầu tiên, căn cứ nghiên cứu ra một loại thuốc khôi phục thể lực!

Nhưng loại thuốc này chỉ cung cấp cho quân đội, sau đó gia nhập quân dự bị sẽ có quyền ưu tiên phân phối, những người khác không có quyền bán.

Mấy ngày nay kiến thức, làm cho Phùng Tử Nhiên càng thêm kiên định với ý nghĩ nguyên bản của mình.

Hiện tại gặp được Ôn Minh, hắn không thể chờ đợi nói ra chuyện phiền phúc nhất ở căn cứ nhà mình, tìm kiếm sự trợ giúp của cậu.

Thì ra, hơn mười ngày trước, Phùng Tường cha của Phùng Tử Nhiên có kế hoạch âm thầm diệt trừ hai phe thế lực đối nghịch với hắn, không ngờ bị người mật báo, đoàn trưởng Liệt Diễm đoàn Phạm Vân Phi đã xuống tay trước.



Không chỉ gϊếŧ đoàn trưởng đoàn Bạo Long cùng cao tầng, thu nạp thế lực của hắn, còn nhốt Phùng Tường và các cao tầng khác trong căn cứ.

Lúc ấy Phùng Tử Nhiên mang theo mấy người ra bên ngoài, chờ hắn nhận được tin tức thì đã trễ, toàn bộ căn cứ đều đã bị Phạm Vân Phi khống chế.

Có người đề nghị đi đến căn cứ Hoa Trung gần đây, nhưng Phùng Tử Nhiên không đồng ý.

Ở căn cứ Hoa Trung bọn hắn cũng không quen biết ai, đi đến đó cũng chỉ để trao đổi vật tư thiết yếu, nhưng hắn còn muốn cứu cha và chị của mình ra.

Hắn biết rõ Phạm Vân Phi vẫn có ý đồ với chị mình, nhưng cha phản đối, cảm thấy đối phương không có lòng tốt, cũng không biết tên kia sẽ đối xử với cha và chị hắn như thế nào...

Mà căn cứ Hoa Nam tốt xấu cũng xem như dính chút giao tình với Ôn Minh, bây giờ nghĩ lại, dường như đối phương cũng có đồ với căn cứ nhà mình.

Hắn không sợ đối phương có ý đồ, chỉ sợ cậu không muốn làm!

Có ý đồ đại biểu có thể có lợi, chính là đại biểu căn cứ mình có giá trị, như vậy có lý do ra tay!

Nghe xong Phùng Tử Nhiên kể lại, Ôn Minh không có đáp ứng cái gì, mà rơi vào trầm tư.

"Làm sao vậy? Đoàn trưởng Ôn, cậu không thể giúp chúng tôi sao? Chỉ cần cậu đồng ý giúp đỡ, chuyện gì cũng có thể thương lượng! Chỉ cần tôi có thể làm chủ, tôi đều đồng ý!"

Thấy Ôn Minh trầm mặc không nói, Phùng Tử Nhiên sốt ruột, phải biết, sau khi đến nơi này hắn đã nghĩ sâu tính kỹ cảm thấy đây là lựa chọn tốt nhất!

Ôn Minh thở dài, ngẩng đầu nhìn về phía Phùng Tử Nhiên: "Không phải tôi không giúp anh, mà yêu cầu này của anh tôi cũng khó mà làm."

"Nói thế là sao?"

"Nếu cậu gọi tôi hỗ trợ đối phó Zombie hay thú biến dị, cái kia không có vấn đề, nhưng, chuyện bên trong căn cứ các người..."

Phùng Tử Nhiên biết rõ ý của cậu, bởi vì nguyên nhân năm căn cứ lớn của chính phú, toàn bộ chính quyền quốc gia vẫn còn tồn tại, đều nghe lệnh điều hành từ trung ương.

Nhưng đây là căn cứ tư nhân, theo trình độ nào đó mà nói giống như đã phân chia ra vậy, như một nước nhỏ tự do.

Hiện tại quốc gia không có tinh lực quản xem bọn hắn làm khỉ gió gì, đồng thời cũng cần một ít lực lượng đối phó Zombie và thu nhận người sống sót lẻ tẻ, bởi vậy đối với căn cứ tư nhân cũng là mở một con mắt nhắm một con mắt.

Nếu như Ôn Minh mang binh đi đánh căn cứ Hi Nhiên, như vậy không phải thả ra tín hiệu, chính thức ra tay với căn cứ tư nhân rồi sao? Đối với sự rung chuyển tận thế mà nói, đây cũng không phải là một thời cơ tốt.



Hơn nữa bây giờ quan trọng nhất là đối phó Zombie, chuyện hao tổn binh lực như vậy căn cứ Hoa Nam cũng sẽ không đồng ý.

Mặc kệ theo phương diện nào, công khai xuất binh đều không thể thực hiện được.

Phùng Tử Nhiên lại đưa ra một biện pháp khác: "Thế thì như vầy đi, dùng danh nghĩa cá nhân, cậu giúp tôi cứu cha và chị tôi, đằng sau tôi tới, mà lời trước đó của tôi chắc chắn làm theo, cậu thấy thế nào?!"

Ôn Minh trầm ngâm một lát, nói với hắn: "Chuyện này cũng không phải một mình tôi có thể làm chủ được, tôi trở về bàn bạc với căn cứ trưởng, buổi tối sẽ cho anh câu trả lời thuyết phục."

"Vậy được rồi, buổi tối chờ tin tức của cậu."

Ôn Minh để Phùng Tử Nhiên trở về nơi ở tạm thời của hắn, sau đó đi gặp Tề Cảnh Huy.

Tuy bây giờ Tề Cảnh Huy căn cứ trưởng, nhưng vẫn ở trong quân đội, hơn nữa trước đó rất nhiều chuyện do Triệu Khải Khang phụ trách, anh đều ném lại cho Triệu Khải Khang, chỉ cần đúng giờ báo cáo với anh mà thôi.

Ôn Minh báo cáo với anh những chuyện xảy ra nửa tháng qua, cũng nói mục đích Phùng Tử Nhiên đến tìm cậu.

"Đã nói mọi chuyện mỏ tinh thạch kia đều do cháu toàn quyền phụ trách, đợi có kết quả rồi báo cáo với bác, bây giờ bác muốn nói với cháu vài chuyện."

Đầu tiên là chuyện thuốc khôi phục thể lực, Ôn Minh bọn họ đi không bao lâu, nhóm người giáo sư Liêu đã nghiên cứu chế tạo thành công thuốc, tuy vẫn còn có chênh lệch với Ôn Dao, nhưng đã không đáng kể.

Hơn nữa trong quá trình này, còn ngoài ý muốn phát hiện tổ hợp mới, nghiên cứu chế tạo thành công sản phẩm mới.

Chuyện này căn cứ Hoa Nam không thể che giấu, trải qua thí nghiệm đơn giản, sau đó Tề Cảnh Huy đã báo cáo lên trung ương, dẫn đến cao tầng chấn động.

Trải qua thí nghiệm kiểm tra đo lường, xác định thuốc hoàn toàn có thể đưa vào sử dụng, sau đó trung ương xếp cách điều chế vào cơ mật cao nhất, còn phái giáo sư chuyên gia đến căn cứ Hoa Nam học tập.

Ngay từ đầu có người đưa ra ý kiến đem thuốc ở căn cứ Hoa Nam về sở nghiên cứu Hoa Bắc, nhưng bị Hạ lão oán hận, cuối cùng vẫn để những căn cứ khác phái người đến căn cứ Hoa Nam.

Tuy thời gian thí nghiệm lâm sàng còn chưa đủ, nhưng đây là thời kỳ đặc biệt, cũng không có nhiều yêu cầu như vậy, bây giờ tất cả thuốc khôi phục thể lực đều thuận lợi sản xuất ở tất cả các căn cứ lớn, hơn nữa quân đội dẫn đầu sử dụng.

Người bình thường cần dùng phải đặc biệt pha loãng chất lỏng gấp đôi, mà dị năng giả có thể trực tiếp sử dụng, hơn nữa dược hiệu có khuyết điểm bốc hơi, căn cứ Hoa Bắc đã tìm được một loại nguyên liệu, có công hiệu làm chậm sự bốc hơi đó.

"Đúng rồi, chuyện của sư phụ Dao Dao chỉ có mấy người bên trên biết rõ, bên ngoài chỉ nói do nhân viên nghiên cứu trong lúc vô tình phát hiện ra. Mà chủ tịch cho chỉ thị, bây giờ tất cả tư liệu của Dao Dao đều liệt vào cơ mật cao nhất, nơi khác đều phải tiêu hủy, đây cũng là vì muốn bảo vệ tốt cho con bé."