Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 235: Đối Chiến



"Còn không tìm được kẻ đánh lén?" Giọng nói Ôn Minh vang lên bên tai Hà Liệt Sinh.

Nhìn thấy đã kinh động đến đoàn trưởng, mà mình ngay cả kẻ đánh lén là ai cũng không biết, Hà Liệt Sinh không khỏi có chút xấu hổ.

Nhìn Hà Liệt Sinh cúi mắt xuống, Ôn Minh nhịn không được nhỏ giọng mắng: "Không biết động não sao! Nhìn không thấy đối phương, vậy thì bức nó hiện thân, nó chỉ là nhìn không thấy, cũng không phải biến mất không tồn tại!"

Tiếng nói giận dữ của Ôn Minh làm Hà Liệt Sinh thức tỉnh, đúng vậy, nhìn không thấy vậy thì bức đối phương hiện thân!

Nhưng, dùng phương pháp nào bức nó ra?

Hà Liệt Sinh cúi đầu trầm tư, đối phương chắc chắn biết tàng hình, tuy dị năng này rất ít gặp, nhưng hắn cũng đã nghe nói, tàng hình chỉ là nhìn không thấy, cũng không phải biến mất hoặc ẩn vào trong một không gian khác...

Đúng rồi! Có thể như vậy!

Hà Liệt Sinh linh quang lóe lên, hắn nghĩ tới!

Hắn gọi qua một dị năng giả tốc độ, lại bảo hắn ta nhanh chóng gọi mấy dị năng giả hệ thủy phía sau đến.

Nhìn Hà Liệt Sinh đã hiểu ý ra ý cậu, Ôn Minh lặng yên lui sang một bên không mở miệng.

Bởi vì có Ôn Dao dạy phương pháp minh tưởng tinh thần lực cho Ôn Minh, tinh thần lực của Ôn Minh thậm chí còn mạnh hơn dị năng giả tinh thần lực rất nhiều, chỉ là cậu cũng sử dụng không tốt tinh thần lực, nhưng cậu có thể ẩn ẩn cảm giác được vị trí của con Zombie biến dị tàng hình kia.

Nhưng cái gì cậu cũng không nói, đây là khảo nghiệm đối với đoàn dị năng, cần bọn hắn dùng thực lực bản thân giải quyết!

Những con Zombie khác đã bị bọn hắn tiêu diệt, hiện tại tất cả chiến sĩ đội ba năm người thành một nhóm, phần lưng dán chặt vào nhau, ánh mắt cảnh giác nhìn chăm chú vào động tĩnh chung quanh mình, ý đồ tìm ra kẻ đánh lén.

Chung quanh im ắng, chỉ có thể tiếng thở của các binh sĩ, dường như kẻ đánh lén kia đã đi, cả buổi cũng không thấy gì cả nghe được các binh sĩ tiếng thở dốc, cái kia kẻ đánh lén tựa hồ đã đi ra giống như, cả buổi không Kiến Đông tây.

Không bao lâu, ba dị năng giả hệ thủy từ phía sau chạy đến.

"Phóng nước từ bầu trời! Giống như trời mưa! Nhanh lên!"

Hà Liệt Sinh la lớn về phía ba dị năng giả hệ thủy.



Ba dị năng giả hệ thủy hai mặt nhìn nhau, không biết lệnh này có ý nghĩa gì, nhưng cũng không ảnh hưởng bọn họ nghiêm túc triệt để chấp hành mệnh lệnh trưởng quan truyền xuống.

Rất nhanh, giữa không trung bắt đầu có giọt nước rớt xuống, nhỏ trên mặt mọi người, mang đến tia cảm giác mát mát, có người nhịn không được lè lưỡi liếm liếm, hóa giải cảm giác khát khô của cổ họng mình.

"Chỗ đó!" Một binh sĩ chỉ vào một chổ hô lớn.

Chỉ thấy chỗ binh sĩ chỉ kia khác hẳn những nơi khác, nơi giọt nước rơi xuống dường như gặp phải chướng ngại gì đó, trực tiếp biến mất không thấy, hơn nữa còn hiện ra loáng thoáng bóng dáng hình người nhỏ gầy.

Hình người này cách gần một binh sĩ, xem ra chuẩn bị tấn công về phía hắn, không ngờ lúc này lại bị phát hiện.

Dường như phát giác mình bị phát hiện rồi, hình người bắt đầu muốn chạy trốn, nhưng Hà Liệt Sinh sớm đã chuẩn bị từ lâu, làm sao lại để đối phương chạy trốn đơn giản như vậy?

Hắn hét lớn một tiếng, một quả cầu lửa lớn mang theo tiếng gió gào thét lao về phía đối phương, hung hăng nện vào không khí không nhìn thấy. Một thân ảnh nhỏ gầy bị quả cầu lửa đụng bay, ngã văng ra phía xa xa.

Trong quá trình ngã xuống bóng dáng kia còn lộn ngược ra sau một vòng, vững vàng rơi trên mặt đất, gào thét về phía binh sĩ ở hướng đối diện.

Đây là một con Zombie nhỏ, xem ra khi còn sống cũng chưa đến mười tuổi. Làn da nó xanh đen, tròng mắt xám trắng đục ngầu lồi ra bên ngoài, miệng đầy răng nanh, trên tay móng tay vừa dài lại vừa sắc bén, bên trên còn dính đầy máu tươi, không ngừng từ móng tay rơi xuống đường nhựa xám đen. Quần áo vô cùng bẩn đã biến thành vải rách đọng lại trên người, quần áo phía bên phải đã bị đốt trọi.

Nó giương miệng rộng, lộ ra răng nanh sắc bén, phát ra từng trận gào thét với bọn hắn.

"Nhanh tấn công! Đừng để cho nó tiếp tục tàng hình!"

Vô số dị năng đánh về hướng Zombie nhỏ, động tác Zombie nhỏ linh hoạt tránh né những đòn tấn công này, ngẫu nhiên bị dị năng đánh trúng cũng không trở ngại gì, vẫn vui vẻ đấy.

"Đội trưởng, cấp bậc của nó cao hơn chúng ta, tốc độ và năng lực phòng ngự cũng không tệ, cho dù đánh trúng cũng không tạo thành tổn thương lớn gì cả!"

"Vây khốn nó! Sau đó một đòn công kích!" Hà Liệt Sinh vừa tập trung vào vị trí Zombie nhỏ, vừa cao giọng nói.

Hắn cũng không tin, nhiều người như vậy còn đánh không lại một con Zombie nhỏ!

Zombie nhỏ né một hồi, phát hiện đám người này không thể làm gì được nó, sau đó bắt đầu nhe răng nhếch miệng về phía bọn hắn, bộ dạng kia thấy thế nào cũng như đang gây gấn với bọn hắn.

"Móa! Chúng ta bị một con Zombie xem thường, các anh em! Thêm sức vào, gϊếŧ chết nó!"

Các chiến sĩ bị chọc giận tấn công càng thêm dầy đặc, thời gian dần qua, Zombie nhỏ có chút ứng đón không xuể, sau khi bị đánh trúng vài lần, Zombie nhỏ một lần nữa gào rú về phía bọn hắn, sau đó lập lại chiêu cũ muốn tàng hình.



Không nghĩ tới vừa mới tàng hình thành công, đã bị một cái băng trùy đập cho hiện hình. Sau đó mặc kệ nó tàng hình như thế nào, luôn sẽ bị cùng một cái băng trùy đó nện hiện thân, mà ngay cả những người khác nhìn thấy đều không đành lòng rồi, cái này cũng quá không mau, bi thảm quá!

Zombie nhỏ cũng nổi giận, nó vung lấy móng vuốt sắc bén, gót chân đạp một cái, rất nhanh lao về phía vị trí dị năng giả hệ băng kia.

Sau khi tránh thoát dị năng công kích nhiều lần, cuối cùng Zombie nhỏ vẫn bị mấy gai đấy đột nhiên xuất hiện ngăn cản, thân thể nghiêng ngả, lại bị nhiều dị năng đánh trúng, hơn nữa nơi đánh trúng đều cùng chung một chỗ —— đầu gối phải.

Đầu gối Zombie nhỏ không ngừng bị dị năng công kích đánh nát, cả thân thể ngã lăn trên mặt đất, sau đó, tất cả công kích đều ùn ùn đập tới nó, liên tiếp vang lên tiếng va đập mãnh liệt.

Đợi tất cả các dị năng ngừng lại, trên đường cái đã xuất hiện một cái hố to, đợi làn khói bay đi, một thân ảnh nhỏ gầy đen sì nằm bên dưới đáy, chung quanh còn lưu lại dấu vết dị năng công kích.

"Chết chưa?"

"Có lẽ chết rồi... Tấn công mãnh liệt như vậy mà còn chưa chết quả thật chính là muốn nghịch thiên mà!"

Các chiến sĩ ồn ào nghị luận, không biết mình tấn công rốt cuộc có hữu hiệu hay không.

Hai chiến sĩ một trái một phải nhảy xuống hố to, trong tay bọn họ cầm lần này chính là dao găm đặc chế, từ từ đến gần bóng đen kia. Có binh sĩ vẫn còn sức lực phóng ra tấm màn bảo hộ chung quanh bọn họ, để ứng phó tình huống bất ngờ.

Một binh sĩ giơ dao găm lên cao, dùng toàn lực đâm vào phần cổ Zombie nhỏ!

"Đinh!"

Zombie nhỏ thốt nhiên ngẩng đầu, dùng miệng đầy răng nanh gắt gao cắn chặt dao găm, răng nanh sắc bén đánh tới dao găm, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Binh sĩ kéo, phát hiện lực đạo của Zombie nhỏ rất lớn, căn bản kéo không ra, hơn nữa nửa người nó bắt đầu biến mất không thấy gì nữa, lại còn chuẩn bị tàng hình nữa hả?!

Trong thoáng chốc, binh sĩ bên kia vung dao găm trong tay cắm vào phía sau đầu Zombie nhỏ, dùng sức kéo một phát, trực tiếp gọt sạch nửa cái đầu nó.

Nhìn hai người bên dưới thành công gϊếŧ chết con Zombie nhỏ kia cũng đào tinh hạch nó ra, các binh sĩ chung quanh đều nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu hoan hô.

"Đừng vui mừng quá sớm!" Sắc mặt Hà Liệt Sinh nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn, đảo mắt nhìn qua từng binh sĩ tham dự chiến đấu, trên người bọn họ đều có vết thương nhẹ, có vài người sắc mặt trắng bệch, dị năng sớm đã hao tổn trống không.

Nhìn đám binh sĩ đều an tĩnh nghe lời hắn nói, Hà Liệt Sinh nghiêm nghị quát: "Đừng cho rằng bây giờ mình vô địch thiên hạ rồi, thấy rõ chưa? Một con Zombie nho nhỏ cũng có thể làm cho trong lòng các người rối loạn, thậm chí không ít người bị trọng thương! Phải biết, các người phải cố gắng, phải tiến bộ, Zombie bên ngoài đã tiến hóa, thậm chí tốc độ còn nhanh hơn chúng ta. Nếu như các người vẫn ôm tâm tình như vậy... kết quả phía sau không cần tôi nhiều lời, chết trong tay Zombie cũng là chuyện sớm muộn! Các người đều tỉnh ngủ cho tôi! Cẩn thận nghĩ đi nghĩ lại cho kỹ lần chiến đấu này!!"