Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 157: Cuối Cùng Đã Đi



Dư Thanh Dương hoàn toàn không biết chuyện xảy ra bên ngoài, sau khi xác định Lâm Xảo Mạn đi xa, hắn lấy chiếc va ly cất kỹ trong gian phòng, đây là chiếc va ly có mật mã bình thường.

Ngón tay nhẹ nhàng kíƈɦ ṭɦíƈɦ mật mã "Két", khóa mở.

Mở va ly ra, bên trong tùy ý xếp mấy bộ quần áo cùng vật dụng hằng ngày mẹ mẹ hắn cứng rắn kín đáo nhét cho hắn, xốc lên quần áo phía trên nhất, chỗ đó nằm một vật hình thoi màu xám.

Dư Thanh Dương cầm lấy nó, ngồi ở bên giường bắt đầu cẩn thận quan sát.

Đây chính là đồ vật hắn phát hiện ở thành phố Giang Thấm, thứ này ở trên người con Zombia biến dị kia, được nó luôn mang theo bên người.

Đây cũng là lý do vì sao hắn phải để cho nhiều binh sĩ như vậy không được quay về, bởi vì chỉ có người chết, mới có thể giữ gìn bí mật.

Lúc ấy lần đầu tiên nhìn thấy vật này, hắn cũng cảm giác vật này không tầm thường.

Sự thật đúng là như thế, đồ vật lớn lên có chút quái dị này, rõ ràng có thể tăng cường tinh thần lực!

Cho nên Dư Thanh Dương đối với việc không trở thành hội trưởng tuyệt không để ý, ở trong mắt hắn, tự nhiên đồ vật trong tay quan trọng hơn.

Một chức vị hội trưởng có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng lại phải hao phí tinh lực thu phục đám dị năng giả không nghe lời kia. Mà vật này, nếu như mang về tìm người nghiên cứu, tìm ra nguyên lý, hắn tin tưởng hắn có thể lợi dụng thứ này làm ra nhiều chuyện hơn nữa!

Hơn nữa hôm nay so tài tuy hắn không phát hiện có cái gì không đúng, lại cảm thấy trong lòng có chút bất an, giống như trong chỗ tối có cái gì uy hiếp, bởi vậy hắn quyết định ngày mai sẽ đi, chỉ cần trở về căn cứ Hoa Bắc, thì không có cái gì uy hiếp được hắn rồi...

**

"Dao Dao, con không đi cùng chúng ta đến căn cứ Hoa Bắc sao?!"

Vừa rồi Hạ Thiên Dật đến nói ngày mai đi, Hạ Uyển vội vàng dẫn theo bọn họ đến quân đội đón con gái, con trai không thể đi, con gái làm thế nào cũng phải mang theo nha, ai ngờ Ôn Dao lại nói không đi!

Hạ Uyển hoàn toàn không hiểu cách nghĩ của con gái nhà mình, chị ngồi bên người Ôn Dao, nhẹ giọng hỏi: "Dao Dao, con nói với mẹ, vì sao không muốn đi? Là cảm thấy chưa từng đến nên rất lạ lẫm sao? Chỗ đó có ông ngoại bà ngoại, còn có cậu cả cùng anh họ, bọn họ đều rất thích con đấy."

Ôn Dao kiên định lắc đầu, tuy cô đối với tinh thần lực của Dư Thanh Dương kia rất cảm thấy hứng thú, nhưng hắn lại nhanh như vậy đã nghĩ cách chạy rồi, cô cũng không muốn vì cái này đi theo đến căn cứ Hoa Bắc.

Trước tiên cô đối với người chỗ đó không có hứng thú gì, huống hồ ở đây số liệu thực vật biến dị còn không có toàn bộ, cô cũng có không ít việc làm chưa xong đây này.

Hơn nữa, Tề Cảnh Huy ở căn cứ Hoa Nam có thể nói có quyền lợi thật lớn, cô ở chỗ này muốn làm cái gì thì làm cái đó, đi căn cứ Hoa Bắc nhất định không được tự do như vậy, rất nhiều chuyện đều không làm được, cô vì sao muốn tự mình tìm hạnh hạ như thế, muốn đi cũng là đi cùng anh trai, tốt xấu gì cũng có người giúp cô gánh.

Thấy Ôn Dao tiếp tục lắc đầu, Hạ Uyển có chút nóng nảy, chị nhìn chằm chằm vào đôi mắt to của Ôn Dao, tiếp tục khuyên nhủ: "Không phải một mình con đi, Ngữ Điệp, Tiểu Tiểu, Đại Hoàng đều đi."

Đáng tiếc Ôn Dao vẫn lắc đầu, nói một tiếng "Không đi."

Hạ Uyển không cách nào nữa rồi, Hạ Y Huyên ngồi ở bên kia cũng bắt đầu khuyên bảo em gái nhỏ, nói người trong nhà đều đặc biệt hy vọng có thể gặp cô bé, cô đi chính là đãi ngộ tiểu công chúa, mình cũng chỉ đứng sang bên cạnh, toàn bộ căn cứ Hoa Bắc cũng sẽ không có người khi dễ cô đâu.

Nhưng Ôn Dao chỉ lắc đầu không nói lời nào, lúc này, Tề Cảnh Huy đứng ở cửa ra vào xen vào: "Tôi nói Dao Dao không muốn đi thì cứ ở lại căn cứ Hoa Nam cũng có thể, tôi nhất định chăm sóc tốt cho con bé."

Nghe nói như thế Hạ Thiên Dật không khuyên can nữa: "Tề Cảnh Huy, cậu muốn làm gì? Lừa gạt chái ngoại trai của tôi coi như xong, giờ còn muốn giữ cháu ngoại gái của tôi ở lại, cậu không biết cha tôi đang chờ gặp cháu ngoại gái à! Cậu còn thật không sợ lão nhân gia quất chết cậu hả!"

Tề Cảnh Huy cười khan hai tiếng, không mở miệng rồi, nhưng hắn cảm thấy cuối cùng cô bé vẫn sẽ ở lại đây đấy, không vì cái gì, chính là trực giác! Hơn nữa cô bé này còn rất nhiều chuyện chưa làm xong đâu!

Nói như thế nào Ôn Dao cũng không chịu đi, Hạ Uyển không nguyện ý bắt buộc con cái, nhưng chị thật sự muốn dẫn theo con trở về thăm ba mẹ.

Không có cách nào, Hạ Uyển chỉ có thể đem ánh mắt quăng về hướng Ôn Trác, xem anh có thể thuyết phục con gái quật cường nhà mình hay không.

Ôn Dao đồng dạng sâu kín nhìn về phía Ôn Trác, phụ nữ (cha và con gái) hai người đối mặt thật lâu, dường như đã đạt thành hiệp nghị gì đó, Ôn Trác tiến lên một bước, kéo Hạ Uyển, dẫn chị đi ra ngoài nói chuyện.

Hạ Y Huyên thấy cô và dượng đi ra ngoài, tròng mắt đi lòng vòng, nghĩ đến cái gì, cũng tiến đến bên tai Hạ Thiên Dật lặng lẽ nói.

Cuối cùng, không biết ôn trác nói gì đó, Hạ Uyển đồng ý Ôn Dao tạm thời đợi ở căn cứ Hoa Nam, nhưng định kỳ phải gọi điện thoại, hơn nữa thời điểm thích hợp Ôn Dao nhất định phải đi căn cứ Hoa Bắc.

Về phần cái gì là thời điểm thích hợp, cái này cũng không nói đến.

Mà Hạ Y Huyên cũng giữ lại, lấy cớ chính là chiếu cố em gái nhỏ, đến lúc đó sẽ cùng em gái nhỏ trở về căn cứ Hoa Bắc.

Hạ Y Huyên nhẹ nhàng thở ra, thật tốt quá, không cần sớm như vậy phải trở về căn cứ Hoa Bắc rồi, trước đó Lâm Khê còn nói muốn dẫn cô đi làm nhiệm vụ đơn giản, hơn nữa cô cảm thấy căn cứ Hoa Nam tự tại hơn nhiều so với căn cứ Hoa Bắc.

Hạ Uyển lôi kéo Ôn Dao chụp không ít hình, còn để cô đem album trước đó thu vào không gian đều đem ra, chuẩn bị mang đến căn cứ Hoa Bắc.

Mà Ôn Trác đưa cho Ôn Dao một quyển vở, sau đó dẫn theo Hạ Uyển đi trở về, đã muộn, bọn họ còn đi thu dọn đồ đạc.

Bên sàn đấu bên kia vẫn cuồng hoan (*chè chén say sưa) một mực tiếp tục đến nửa đêm, trong lúc đó có một ít Zombie triều bị âm thanh hấp dẫn tới, kết quả đám dị năng giả phấn khởi đều không cần Ôn Minh yêu cầu, chủ động chạy tới thanh lý sạch sẽ tất cả Zombie.

Ôn Dao đợi tất cả mọi người đi mới cầm quyển vở Ôn Trác giao cho cô, mở ra sau đó mới phát hiện đều là viết tay một ít gì đó.

Phía trước là vẽ sơ đồ hướng đi các loại kinh mạch, phía sau còn có trình tự tu luyện đả thông kinh mạch, mà phía sau là các loại số liệu kỳ kỳ quái quái.

Ôn Dao nhìn rất lâu, mới xác định đây là các loại số liệu về năng lượng tinh hạch, nhớ đến trước kia trên đường đi Ôn Trác cũng thường thường cầm tinh hạch một mình nghiên cứu, Ôn Dao đại khái đã đoán được ý của anh.

Cắt, Ôn Dao bĩu môi, thật sự người đàn ông có quá nhiều tâm tư.

Cô trực tiếp cưỡi Đại Hoàng chạy tới chỗ ở hiện tại của anh trai, đem quyển vở kín đáo đưa cho Ôn Minh, loại vật này vẫn giao cho anh trai xử lý đi!

"Dao Dao, đây là..." Vừa mới kết thúc tuần tra, Ôn Minh tiện tay mở quyển vở nhét vào trong tay cậu, sau đó khiếp sợ nhìn Ôn Dao, sẽ không phải như cậu nghĩ đó chứ...

Ôn Dao vô tội nhẹ gật đầu, nói cho cậu biết đúng như cậu nghĩ đấy!

Ôn Minh nghĩ nghĩ, lấy giấy bút chép lại nội dung phía sau lại.

Đều đã cho bọn họ, chính là có ý để cho bọn họ hảo hảo lợi dụng, như vậy cậu phải tìm cơ hội nói chuyện giao dịch với Tề Cảnh Huy mới được!

Sáng sớm hôm sau người của căn cứ Hoa Bắc rời đi, vốn còn có hai quan viên tạm giữ chức ở hiệp hội dị năng giả cũng trở về, chức vị để trống do căn cứ Hoa Nam tự chọn quan viên đảm nhiệm.

Ôn Trác và Hạ Uyển cũng đi rồi, trước khi đi Hạ Uyển dặn dò Ôn Minh nhất định phải chăm sóc tốt hai em gái, sau đó lại dặn dò Ôn Dao trước khi làm chuyện gì phải nhớ báo với anh trai một tiếng!

Chu Tư Niên đi nhậm chức đảm nhiệm chức vụ hội trưởng hiệp hội dị năng giả ở căn cứ Hoa Nam, ở cửa ra vào tòa cao ốc hiệp hội dị năng đã dán bố cáo rồi, yêu cầu trừ quân đội bên ngoài người có dị năng đều phải đến đăng ký thông tin ở hiệp hội, đồng thời bên trên căn cứ còn ra các loại yêu cầu mới nhất phân loại dị năng.

Chủ yếu phân làm ba loại, dị năng nguyên tố như: phong, hỏa, thổ... các loại nguyên tố, trị liệu cùng hệ không gian cũng chia ở bên trong; dị năng thể năng: lực lượng, tốc độ, nghe nhìn các giác quan cùng dị năng tương quan thân thể bản thân; cuối cùng chính là dị năng tinh thần, cũng là ít nhất đấy, mà ngay cả phương pháp tu luyện cũng còn không rõ xác thực dị năng.

Lúc này đây tiểu đội Đao Phong có thể nói là người thắng lớn nhất, ngoại trừ phó hội trưởng là căn cứ chỉ định Tống Hồng Văn, hắn sắp xếp cho đội viên của mình không ít chức vị.

Mà những tiểu đội khác cũng có chút ít không phục, hoặc nịnh bợ nịnh nọt, hoặc ồn ào uy hiếp, tóm lại bởi vì hiệp hội dị năng thành lập, toàn bộ mạch nước ngầm ở căn cứ Hoa Nam bắt đầu khởi động...