Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 146: Trong Ngoài Mâu Thuẫn



Tống Hồng Văn cảm thấy vô cùng biệt khuất, hắn làm sao cũng thấy đối phương nhận thua quá nhanh gọn lưu loát, dường như đến nơi này chỉ để chơi đùa.

Quả thật Cao Nghĩa không để ý thắng thua, hắn đối với vị trí hội trưởng cũng không có hứng thú, chỉ muốn đến xem sự chênh lệch giữa hắn và dị năng giả khác, bây giờ xem ra, hắn còn cần luyện tập.

Không ít người cảm thấy đáng tiếc cho Cao Nghĩa, nếu không phải vận khí không tốt gặp phải Tống Hồng Văn, hắn hoàn toàn có thể chen lên phía trước voi178 trước những người kia, đáng tiếc, có đôi khi vận khí của một người cũng rất trọng yếu đấy.

Cao Nghĩa vừa xuống đài liền tự chối nhân viên y tế kiểm tra, hắn ngoại trừ dị năng hao tổn bên ngoài cũng không có vết thương nào, nhìn thấy hắn đi về hướng đám người, có mấy người từ các hướng khác nhau chen vào đi về phía hắn.

"Ai ai ai." Từ Dương dùng khuỷu tay đụng đụng vào Cố Minh Duệ, hướng cậu nháy mắt: "Tôi đoán những người kia đều là những tiểu đội khác đến mời chào hắn đấy, đội chúng ta không phải cũng muốn nhận người sao, tôi thấy hắn không tệ, có thể suy nghĩ."

Lâm Khê nghe được cũng gật đầu: "Đội các người quả thật quá ít, Ôn Minh và Ngô Hạo lại đi tham gia quân đội, các người cũng nên nhận người rồi. Hơn nữa nhìn bề ngoài Cao Nghĩa kia cũng không tệ, cách hắn và con gái hắn ở chung có thể nhìn ra hắn là loại đàn ông nào, tôi cảm thấy tiểu đội của các người cũng rất thích hợp với hắn đấy."

"Nói như thế nào?" Cố Minh Duệ có chút hăng hái hỏi thăm.

"Trước đó cũng có vài tiểu đội đến tìm hắn, nhưng hắn đưa ra một ít yêu cầu, đều là về con gái của hắn, có người ngại phiền toái không thích. Hiện tại tiểu đội các người nói thế nào cũng có quan hệ với quân đội, an nguy của con gái hắn có thể bảo đảm hơn, hơn nữa đội ngũ các người í người chuyện lại không nhiều lắm, còn không có hệ thổ, cũng không phải thích hợp sao.

Nhưng lần này hắn thể hiện thực lực, chút ít yêu cầu kia của hắn có thể đều được thỏa mãn, các người muốn phải nhanh chóng nắm chặt à! Không thể nói trước bị đội ngũ lợi hại hơn vượt qua đấy."

Từ Dương nghe xong vội vàng nhìn về phía Cố Minh Duệ, nhưng Cố Minh Duệ chỉ cười không nói, Từ Dương nóng nảy, cậu rất coi được người nọ á!

"Kỳ Bình, cậu cứ nói đi!" Cậu chỉ có thể tìm đồng minh.

Kỳ Bình nghĩ nghĩ: "Tôi cảm thấy lúc này còn không phải lúc, tốt nhất nên đợi."

"Thế lúc nào mới là lúc thích hợp?"

"Đến sẽ biết." Kỳ Bình nói xong cũng không nhìn Từ Dương, mà bàn luận với Lý Đồng về những ứng dụng có chút tâm đắc trong cuộc so tài này.

Ách, cho rằng mình là thầy bói à, còn đến sẽ biết? Từ Dương thật tình cảm thấy có đôi khi đồng đội trước đó của mình có sự khác biệt rất sâu nha!

Sàn thi đấu bị hủy một nửa, trận so tài tiếp theo tạm dừng, Ôn Minh gọi binh sĩ dị năng hệ thổ tiến lên tu sửa, mà người ở dưới đài lập tức bắt đầu thảo luận chiêu thức hai người sử dụng trong cuộc so tài này, nhìn xem có chỗ nào học tập hay không, thật đúng là có không ít người nhận lấy dẫn dắt, chuẩn bị sau khi kết thúc trở về đi tập thử.

Tề Cảnh Huy nhìn xem phía dưới thảo luận khí thế ngất trời, đang tự hỏi có nên thành lập một đài so tài trong căn cứ hay không, để cho mọi người không có việc gì luận bàn một chút...

Đài so tài rất nhanh đã sửa xong, trận so tài tiếp tục bắt đầu, nhưng trận này hoàn toàn không đặc sắc như trước đó, tuy vừa bắt đầu đã tốt hơn nhiều, nhưng đoàn người vẫn còn có chút hết hứng thú.

Thẳng đến trận tiếp theo đoàn người mới hào hứng trở lại, có một cô gái lên đài, mặc áo sơ mi tay ngắn màu đỏ cùng quần short jean, dáng người nóng bỏng, một mái tóc ngắn nổi bật lên khuôn mặt nhỏ nhắn cỡ bằng bàn tay càng thêm xinh đẹp, cô vừa lên đài liền dẫn đến tiếng huýt sáo liên tiếp, còn có người hô to: "Người đẹp cười một cái."

Đáng tiếc vẻ mặt người đẹp lạnh lùng như băng, nhìn cũng không nhìn người dưới đài.

"Người đẹp này là ai nha? Trước kia cũng chưa từng thấy qua." Từ Dương hiếu kỳ.

"Làm sao, vừa ý người ta à?"

"Nào có, chỉ là tò mò, đội trưởng Lâm, giới thiệu một chút đi."

Lâm Khê hừ nhẹ một tiếng, cho Từ Dương một ánh mắt: "Coi như cậu có ánh mắt", đã mở miệng: "Cô ta tên là Cảnh San, một tháng trước đến đấy, ngay vào lúc các người rời khỏi căn cứ không bao lâu, hơn nữa đi cùng một tiểu đội nghiêm chỉnh đến. Tiểu đội này tên là Hướng Dương, mọi người trong tiểu đội rất lợi hại đấy, cô ta là đội phó, nhất không quen nhìn thấy phụ nữ bị làm nhục, trong căn cứ có không ít người chịu qua đòn roi của cô ta. Nhưng..."

Trong mắt Lâm Khê mang theo châm chọc: "Rất nhiều phụ nữ căn bản chính là tự nguyện, không chỉ không cảm kích cô ta còn mắng cô ta xen vào việc của người khác, nhưng ngược lại cô ta vẫn cứ mặc kệ, vẫn như trước làm theo ý mình."

"Đội trưởng bọn hắn đâu?" Cố Minh Duệ đã có hứng thú, cậu phát hiện căn cứ biến hóa không chỉ có kiến trúc, con người biến hóa mới càng thú vị, xem ra cậu phải dành chút thời gian tìm hiểu tất cả.

Lâm Khê cào tóc: "Đội trưởng không hiểu rõ lắm, ít xuất hiện, bình thường cũng đều là Cảnh San dẫn đội làm nhiệm vụ, nhưng nghe nói là dị năng giả hệ tinh thần."

"Thế cô ta có dị năng gì?"

Lâm Khê cười cười thần bí: "Các người nhìn sẽ biết."

Lúc này, trận so tài đã bắt đầu, đối thủ của Cảnh San là một người đàn ông có khổ người cao lớn, toàn thân cơ bắp cuồn cuộn, dường như ẩn chứa sức mạnh.

Hắn nhìn có vẻ khẩn trương, giống như đã biết Cảnh San, hắn nắm chặt nắm đấm, hét lớn một tiếng vung nắm tay phải lên nện về phía Cảnh San, hắn biết rõ dị năng Cảnh San phát động cần có thời gian, như vậy hắn chỉ cần đánh đòn phủ đầu mới có sức đánh một trận.

Đại quyền cực mạnh mang theo tiếng xé gió thấu xương ập đến Cảnh San, mặt Cảnh San không đổi sắc, thân hình linh hoạt tránh né đợt công kích đầu tiên của đối thủ, liên tục nhảy về phía sau vài bước, kéo ra khoảng cách của song phương.

Đồng thời thừa dịp đối phương còn chưa xông lại lần nữa, tay phải bung ra, ném ra mấy viên hạt giống dưới chân đại hán kia.

Ngay sau đó, mấy nhánh dây màu xanh lá cây đậm điên cuồng bắt đầu sinh trưởng... bắt đầu quấn quanh bò lên chân đại hán.

Đại Hán biết rõ hắn không thể bị cuốn lấy, xoay người bắt lấy mấy nhánh dây, hét lớn một tiếng dùng sức kéo đứt bọn chúng.

"Đáng tiếc không thể mang vũ khí, bằng không cũng không cần tốn sức như vậy." Lý Đồng bình luận.

"Nói tất cả dị năng so tài... lúc ấy chỉ có thể dùng dị năng, bằng không thì sao có thể phục chúng?" Từ Dương nhịn không được trả lời một câu.

Kỳ Bình vội vàng giữ chặt Lý Đồng, để cô nàng chăm chú xem so tài, phòng ngừa hai người lại đối chọi với nhau.

Ai, thật sự là không hiểu nổi, hai người bọn họ làm sao lại không hợp như vậy chứ? Đây là chữ bát (八) xung đột a!

Trên đài Cảnh San tiếp tục ném ra bốn phía Đại Hán mấy hạt giống, lục tục ngo ngoe dài ra không ít dây leo, rất nhanh nửa sàn thi đấu đã bị thực vật biến dị chiếm hết.

Đại hán bị một đống thực vật biến dị quấn chặt lấy, cho dù hắn không ngừng kéo đứt chúng, thế nhưng sức sinh trưởng của đám thực vật biến dị này cực kỳ kinh người, chỉ cần Cảnh San cung cấp đầy đủ dị năng có thể liên tục không ngừng sinh trưởng.

Dưới đài âm thanh trầm trồ khen ngợi vang lên không ngừng, đều cỗ vũ cho Cảnh San cố gắng lên. Đại hán nhìn thực vật biến dị không ngừng bén duyên kéo đến phía hắn, chủ động nhận thua.

Tuy hắn còn dị năng, cũng có thể đánh một hồi, nhưng hắn cảm thấy cái này còn không tất yếu đánh đến người chết ta sống, quan trọng nhất là, hắn bị bà cô này đánh qua rồi! Tuy đằng sau giải thích rõ ràng chỉ là hiểu lầm, nhưng hắn gặp phải cô vẫn có chút kinh sợ đấy.

Nhìn thấy đại hán nhận thua, người bên dưới ồn ào một trận, làm sao đánh cả buổi đều là nhận thua vậy chứ, không thể đàng hoàng đánh cho xong một trận hay sao!

Nhưng cũng có người nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó, lần so tài này, nói trắng ra vì để ngăn cản Dư Thanh Dương lên làm hội trưởng mà làm ra, như vậy trước đó thực lực người một nhà cần phải bảo tồn cho tốt, nói thế nào cũng phải đem tên kia tiêu diệt trước rồi nói sau, còn lại chỉ là mâu thuẫn nội bộ trong căn cứ bọn họ mà thôi.