Mạt Thế Chi Ôn Dao

Chương 125: Dư Thanh Dương



"Bà mẹ nó, cậu đừng thấy tên này không tệ, người này không xứng với tên!" Lòng Từ Dương đầy căm phẫn nói.

"Vì sao lại nói như vậy?" Ôn Minh hiếu kỳ.

"Tôi đây là nghe đám binh sĩ trong quân đội nói, bên ngoài còn không biết rõ tình hình đây này.

Trước đó không phải chúng ta đi đến thành phố Giang Thấm một lần làm nhiệm vụ liên hợp sao? Còn kém chút bị Zombie bao vây, cậu còn nói ở chỗ đó có một con Zombie biến dị hệ tinh thần.

Vốn là, tư lệnh Tề nghĩ đến chúng ta mang theo vũ khí trở về rồi đi tiêu diệt nó, ai ngờ chúng ta còn chưa cùng trở về, đương nhiên rồi, tư lệnh Tề chủ yếu là muốn đợi Ôn Minh."

Từ Dương thả chân xuống, tiến sát vào một chút tiếp tục nói: "Lúc đầu tư lệnh Tề muốn chờ chúng ta trở về rồi đi, không nghĩ đến căn cứ Hoa Bắc phái người đến... tên Dư Thanh Dương kia không biết từ nơi nào biết chuyện này, nói hắn có thể hỗ trợ.

Cũng không biết sao hắn có thể thuyết phục tất cả mọi người, sau đó hắn dẫn theo đồng đội mình cùng ba ngàn binh lính còn có một đống lớn vũ khí xuất phát.

Cụ thể trải qua không rõ lắm, chỉ biết vốn tình thế đang tốt, bởi vì một ít nguyên nhân từ hắn, dù sao chết rất nhiều binh sĩ."

Ôn Dao mở mắt ra, ngừng minh tưởng, ánh mắt quăng về hướng Từ Dương.

"Nghe nói nhìn thấy đội ngũ chỉ còn vài trăm người trở lại, tư lệnh Tề đã rút súng ngay tại chỗ chỉ vào đầu tên Dư Thanh Dương kia! Nếu không phải bị ngăn cản, chỉ sợ thật sự chết rồi."

"Thế con Zombie biến dị kia chết rồi hả?"

"Chết rồi, vốn Dư Thanh Dương kia còn muốn chiếm tinh hạch con Zombie biến dị kia làm của riêng, nhưng bị tư lệnh Tề cưỡng chế lấy đi, hiện tại đặt ở chỗ sở nghiên cứu sinh vật." Từ Dương nghe ngóng tin tức rất đầy đủ.

"Trong quân khu nhóm binh sĩ bọn họ đã nói tất cả, có bản lĩnh hắn dám ở lại làm hội trưởng, xem bọn họ có tìm cơ hội giết chết hắn hay không."

Ôn Minh ngược lại nhớ đến chuyện ban ngày nghe được, xem ra chính là chuyện này rồi.

"Thực không hiểu nổi người như vậy dựa vào cái gì đến chỗ chúng ta làm hội trưởng hiệp hội, chẳng lẽ địa vị của hắn rất lớn?" Lý Đồng khó hiểu.

"Nếu như tên đúng như vậy... tôi nghĩ chắc hắn là lão nhị nhà họ Dư." Cố Minh Duệ đẩy gọng kính hời hợt nói.

Ánh mắt mọi người đều quét về phía Cố Minh Duệ, Từ Dương càng đứng lên hét lên: "Trước đó làm sau cậu không nói lão Nhị nhà họ Dư, cậu biết hắn hả? Mẹ nó, nếu thân phận của hắn không tầm thường, cậu biết hắn cũng không tầm thường nha.

Được đó, tiểu Minh tử, dấu diếm chúng ta rất nhanh đó, khó trách không thấy cậu lo lắng cho nhà cậu thế nào, cũng không thấy cậu đi đến đại sảnh nhiệm vụ thông báo tìm người, thì ra cậu cũng là cán bộ nòng cốt!"

"Cái gì thông báo tìm người?" Ôn Minh nắm được từ ngữ mà trước đó chưa từng biết đến.

"Ah, trước kia chúng ta chưa từng nói sao? Ngay vào lúc mọi người ở lại căn cứ không sai biệt lắm đã ổn định rồi, sau đó chỉ cần mọi người giao ra điểm tín dụng nhất định, có thể tuyên bố thông báo tìm người, sẽ tuần hoàn phát ra ở màn hình điện tử trên từng nhiệm vụ ở đại sảnh căn cứ.

Đáng tiếc hiện tại vẫn không thể liên hệ với bên nước ngoài, bằng không thì Lý Đồng cũng biết được ba mẹ cô ấy có ổn hay không."

Cha mẹ Lý Đồng vào trước tận thế mấy ngày đã ra nước ngoài du lịch, lúc ấy Lý Đồng đã biết bài viết kia, sau đó còn điện thoại hỏi bọn họ có muốn về trước hay không, kết quả đương nhiên là không chịu trở về rồi.

Về phần Kỳ Bình, hắn chưa từng nói qua nên bọn họ cũng không rõ tình huống lắm.

"Chuyện này ngày mai cậu đi ra ngoài xem sẽ biết, hiện tại chúng ta muốn hỏi chính là Cố Minh Duệ!"

Từ Dương đứng ở trước mặt Cố Minh Duệ, một tay chống nạnh một tay chỉ vào Cố Minh Duệ lớn tiếng nói:

"Thẳng thắn được khoan hồng, kháng cự bị trừng phạt! Nói, cậu có quan hệ gì với tên Dư Thanh Dương kia? Cậu còn dấu diếm chúng ta cái gì!"

Cố Minh Duệ đẩy tay Từ Dương ra, liếc mắt, bất đắc dĩ nói: "Tôi chỉ là biết rõ người này mà thôi, chưa từng quen biết."

"Thế nhà họ Dư kia có làm gì hay sao?" Lý Đồng tò mò cái này hơn.

"Từ gia tộc chính trị, trước tận thế trong nhà có mấy quan lớn, nghe nói người lãnh đạo lần tiếp theo cha của hắn cũng là một trong những người được đề cử, bây giờ nha, cũng không rõ ràng lắm, nhưng xem ra cũng không kém chỗ nào."

"Vậy gia tộc cậu là gì?" Hai tay Từ Dương khoanh trước ngực nhìn cậu ấy.

"Không có gia tộc gì, trong nhà cũng có mấy người theo chính trị mà thôi, nhưng cha mẹ tôi qua đời từ rất sớm, tôi đi theo ông ngoại lớn lên, chủ yếu ở phía nam, ngẫu nhiên mới trở về mấy lần." Cố Minh Duệ thản nhiên nói, cảm xúc đều không có chút phập phồng.

"Chậc..." Từ Dương không biết kế tiếp nên nói thế nào, khó trách cậu ấy ở trường chưa từng nói chuyện trong nhà của mình.

Nửa ngày mới lắp bắp nói ra: "Xem ra, xem ra chúng ta cũng đều như vậy, cũng chỉ có Ôn Minh ở cùng với ba mẹ, Ôn Minh, cậu phải quý trọng đấy!"

Trong lòng Ôn Minh đều muốn đậu đen rau muống: thật ra cậu và bọn họ không kém nhau bao nhiêu.

Nhưng cậu chỉ vỗ vỗ bả vai Cố Minh Duệ, cho người anh em sự cổ vũ, sau đó quay đầu nói với Ngô Hạo: "Ngày mai cậu cùng tôi đi tìm tư lệnh Tề tiến hành thủ tục nhập ngũ, các người..."

"Chúng ta chuẩn bị tu luyện dị năng thật tốt, đến lúc đó giáo huấn tên Dư Thanh Dương cùng tùy tùng của hắn một trận ra trò!"

Từ Dương quơ quơ nắm đấm, nghiến răng nghiến lợi nói.

"So tài lúc nào?"

"Qua hôm nay còn hai ngày nữa."

"Được, các người cố gắng lên, đến lúc đó tôi sẽ đến đấy."

Nên bàn bạc đều đã bàn bạc rồi, đoàn người cũng chia nhau từng người về nghỉ ngơi.

Ngày hôm sau, Ôn Minh mang theo Ngô Hạo đến chỗ Tề Cảnh Huy ghi danh, sau đó lại dẫn theo Ôn Dao, Ngữ Điệp ý định đi ra ngoài dạo chơi.

Ngày mai cậu sẽ chính thức bắt đầu tiến vào bộ đội rồi, cũng không còn bao nhiêu thời gian ở bên em gái, cho nên quyết định hôm nay dẫn em gái đi dạo chơi, cũng nhìn xem căn cứ biến hóa thế nào.

Mà bọn người Cố Minh Duệ cũng theo ở phía sau, ngoại trừ Ngô Hạo, bọn họ đều phải về chỗ ở trước đó, dù sao bọn họ cũng không phải quân nhân, không thể ở chỗ kia, nói sau ở trong quân đội đi ra ngoài cũng bất tiện.

Đại Hoàng bị Ôn Dao để lại quân đội, dáng dấp nó quá lớn, mà bọn họ muốn lái xe, có chút bất tiện.

Tiểu Tiểu cực kỳ đắc ý, quả nhiên nó có dự kiến trước đấy, xem đi, nó bây giờ có thể tùy thời tùy chỗ đi ra ngoài cùng chủ nhân rồi.

Lần này Ôn Dao cột tóc đuôi ngựa, mà Tiểu Tiểu giống như sợi dây da đồng dạng quấn quanh chỗ cột tóc đuôi ngựa, nhìn từ xa giống như đồ trang sức có cá tính.

Bọn họ vốn tự do đi dạo ở nơi giao dịch, một tháng không có tới, người ở đây càng nhiều, hơn nữa đồ vật bày ra càng ngày càng cổ quái.

Có các loại thực vật kỳ quái, còn có rất nhiều từng bộ phận thân thể kỳ quái của thú biến dị, bây giờ thậm chí còn xuất hiện một vài vũ khí, vũ khí lạnh vũ khí nóng cái gì cũng đều có.

Căn cứ không để ý quá nhiều, hiện tại căn cứ dường như rất cổ vũ cá nhân phát triển thực lực bản thân.

Ôn Minh còn phát hiện có không ít người dùng tinh hạch trực tiếp giao dịch, xem ra hiện tại tinh hạch có chút giống hoàng kim trước tận thế, có thể xem như tiền lưu thông.

Đại sảnh nhiệm vụ vẫn là người đến người đi, nhiều hơn không ít dị năng giả lạ lẫm, đội ngũ dị năng trên tấm bảng lớn cũng đồng dạng có nhiều thêm không ít những tên chưa từng thấy qua.

Có không ít người trực tiếp ngồi xuống xem tin tức thông báo tìm người trên bản điện tử lớn kia, dường như hy vọng có thể tìm được người thân của mình.

"Giống như nếu như thấy thông báo tìm người có liên quan đến mình, trả tiền hoặc điểm tín dụng đều có thể được cho bên kia nhắn lại với người thân."

Lý Đồng chú ý tới một cặp vợ chồng dường như nhìn thấy tin tức gì đó trên bảng lớn, ôm nhau khóc rống một hồi rồi chạy đến một ô cửa sổ, trên cửa sổ kia viết "Chỗ giải quyết tin tức tìm người thân."

Nhưng càng có nhiều người vẫn dõi đôi mắt trông mong nhìn chằm chằm màn hình lớn, hy vọng có thể xuất hiện tên người thân của chính mình.