Mạo Bài Đại Anh Hùng

Quyển 7 - Chương 102: Giao dịch



"Giao dịch.....". Bị robot nắm nửa ngày mới được thả ra, thế nhưng Margaret vẫn cứ ung dung bình tĩnh như cũ.

Đầu ngón tay trắng noãn như ngọc phất phất lọn tóc, nhẹ nhàng khôngnhiễm một chút bụi trần, kết hợp với khuôn mặt kia, dáng người kia, lạicó một nét xinh đẹp mị hoặc tuyệt thế.

Đám đàn ông ở bên cạnh đều nhìn đến ngây dại, đã từng thấy qua nhiều nữ nhân, nữ nhân dù có xinh đẹp đến mấy thì đôi lúc cũng tránh không khỏicó lúc chật vật. Ngày thường rực rỡ như ánh sao trên trời, thuần khiếtgiống như tiên tử, vậy mà cũng có lúc đang sải bước thướt tha, lắc nhẹmông đẹp, đi lên thảm đỏ, đột nhiên lại bẹp một cái, ngã chỏng vó lêntrời.

Theo lý thuyết, bị mập mạp dùng robot lắc cho điên đảo, lại dùng ngóntay chặn miệng, so với bổ nhào một cái thì càng thêm chật vật, thế nhưng Margaret vậy mà lại chỉ thản nhiên lấy tay thon phất một cái đầy phongtình như vậy.

Đây không phải là hồ ly lẳng lơ tu luyện ngàn năm, đây chính là đoan trang cao nhã trời sinh.

Chỉ có một khuôn mặt xinh đẹp và một vóc dáng chuẩn thì cũng chỉ xếphạng rất thấp trong các mỹ nữ. Không có truyền thừa của thế gia trăm năm liên tục gom góp gien di truyền ưu tú tụ tập thành nguồn sức mạnh nềntảng của gia tộc, không có tài năng thiên bẩm và linh khí do ông trờiban cho, không có sự dạy dỗ nghiêm khắc từ thuở nhỏ, vậy thì làm sao cóthể có được khí chất thanh tú ung dung thản nhiên như thế này được?

"Ngươi muốn bàn chuyện gì với ta?" Có vẻ như Margaret không hề có mộtchút thù hận nào với mập mạp, đứng ở trước mặt robot của mập mạp, nànghình như đã quên đi sự xung đột kịch liệt lúc trước, mắt liếc mày đưa,thậm chí còn mang theo mấy nét cười cười.

"Muốn chiếc robot này?" Mập mạp chỉ vào vỏ ngoài màu tím của [Tài Quyết] rồi hỏi.

Margaret liền sửng sốt. Mới vừa rồi còn dùng đủ cách, đồng ý đủ loại ưuđãi hứa hẹn, gã mập mạp này cũng đều không buông tay, thà rằng trở mặtvới Phỉ Dương còn hơn, làm sao chỉ trong chớp mắt lại biến thành như thế này? Chiếc robot này có ý nghĩa như thế nào với Phỉ Dương, không cầnnói cũng biết, mắt thấy mập mạp nói đưa cho nàng, ánh mắt của nàng không khỏi sáng ngời, biết lúc này không phải là thời điểm trả giá, liền gậtđầu, dứt khoát trả lời: "Muốn!".

"Ngươi muốn cũng không thể cho ngươi!" Mập mạp lão huynh như trút cả nỗi lòng.

Đám người Bazz và đám sĩ quan Trenock ở một bên liền cười đến run rẩy hết cả người.

"Nhưng mà..." Mắt thấy ánh mắt Margaret đang tóe ra hoa lửa, lúc này mập mạp mới từ từ nói ra: "Chiếc robot này, ta sẽ lấy về nghiên cứu mộtthời gian ngắn. Nhiều nhất là nửa năm liền đưa cho các ngươi, thành quảnghiên cứu, cũng cho các ngươi dùng chung! Yên tâm, đều là quân đồngminh, cuộc chiến tranh này cần phải hợp tác như thế nào, bản thân ta đều hiểu rõ. Mình đau đớn còn địch khoái trá, chuyện tự giết lẫn nhau nhưvậy, ta làm không được.".

"Ngươi muốn cái gì? !" Margaret biết, nếu hiện tại muốn cưỡng đoạt từtrong tay gã mập thì chắc chắn là điều không thể. Nếu như hắn đã hứa hẹn như vậy, vậy thì còn tốt hơn so với không có gì. Thời gian nửa năm cũng không tính là dài, sức khỏe của ông ngoại vẫn còn khá tốt. Huống hồ, từ chiếc robot màu xanh có tính năng không thua gì robot [Thần Tứ] mà bọnhắn đang điều khiển thì có thể biết được, thực lực khoa học kỹ thuật của bọn hắn cũng không phải là một đám ô hợp đơn giản. Dựa vào bản lĩnh của gã mập, nói không chừng có thể moi ra được thứ gì hay ho ở bên trongchiếc robot này!

Hiện tại, điều mà nàng muốn biết, chính là gã mập mạp vừa cự tuyệt việcnàng lấy thân báo đáp này rốt cục là sẽ đưa ra điều kiện gì!

"Chúng ta sang bên kia rồi nói!" Mập mạp đỏ mặt lên, xấu hổ nói.

Ở trong ánh mắt kinh ngạc của dám người xung quanh, Margaret cẩn thận đi theo mập mạp qua một bên.

Không phải là gã mập vừa cắn nhầm thuốc, chuẩn bị đáp ứng đề nghị lúc trước của mình nha?

Mặc dù là một cuộc hôn nhân chính trị vì Phỉ Dương và vì gia tộcHastings, thế nhưng vừa nghĩ tới việc sẽ gả cho tên hỗn đản này, trênmặt Margaret vẫn không khỏi nổi lên hai rạng mây hồng.

Biểu hiện của hai người khiến cho ánh mắt của đám người bên cạnh càng lúc càng trở nên nghi ngờ, càng lúc càng trở nên mập mờ.

"Điều kiện rất đơn giản....." Mập mạp đè thấp giọng nói: "Ta muốn biếtvề toàn bộ bố trí chiến lược và kế hoạch tác chiến của các ngươi ở tinhhệ Long Bow.".

"Là cái này?" Đợi đến nửa ngày, nhìn mập mạp nhìn mình chăm chú, khôngmở miệng nói ra thêm yêu cầu gì nữa, Margaret không khỏi cảm thấy cóchút kỳ quái.

"Là cái này!" Mập mạp gật đầu nói.

"Không còn gì khác? !" Margaret gần như là theo bản năng truy hỏi.

"Ngươi còn muốn đền bù cho ta thứ gì nữa?" Vẻ mặt mập mạp tỏ ra cảnh giác.

Margaret rất muốn cào cho mặt tên mập thành mặt mèo, điều kiện này đúnglà cần qua một bên để bí mật nói chuyện với nhau, thế nhưng…

Tên mập mạp đáng chết này lại đỏ mặt làm gì kia chứ? !

Mặc dù có chút phát điên, có điều, Margaret dù sao cũng là một thiên tài quân sự được khen ngợi như một Hastings thứ hai, ý nghĩ vừa chuyển đãbắt được điểm đáng ngờ: " Hành động của chúng ta ở tinh hệ Long Bow mắcmớ gì tới ngươi, ngươi muốn làm cái gì?".

Nàng không sợ gã mập mạp này bán đứng Phỉ Dương, điều mà nàng đang nghingờ chính là, gã mập mạp này đã muốn có được những tin tức tình báo nàythì nhất định là đang muốn làm cái gì đó. Nếu không có đủ lợi ích thì gã mập mạp chết tiệt này tuyệt đối sẽ không chủ động đưa ra điều kiện.

"Dù sao thì ta cũng sẽ không theo Tây Ước mà bán đứng các ngươi, cũng sẽ không làm nhiễu hành động của các ngươi." Con mắt mập mạp đảo một vòng: "Ngươi quan tâm ta muốn làm gì để làm gì? ! Ông đây muốn biết để đỡ tòmò, không được sao? !".

"Tên mập khốn này!" Margaret thầm mắng một tiếng, suy nghĩ xoay chuyểnthật nhanh, mở miệng nói: "Yêu cầu của ngươi, ta có thể đáp ứng. Thếnhưng điều kiện này nên sửa lại một chút.".

"Sửa như thế nào? !" Mập mạp trừng mắt, trong mắt lộ ra hung quang, bộdạng như ngươi dám đưa ra yêu cầu quá đáng thì ông đây liền dám đánhngươi.

"Thứ nhất, thời gian giao robot cho chúng ta phải ngắn lại. Ba tháng!"Margaret cũng không thèm nhìn mập mạp lấy một cái, giơ ngón tay trắngnõn ra trả giá: "Thứ hai, ba tháng này, ta muốn gia nhập Phỉ Quân, theodõi toàn bộ hành trình, bảo đảm sự hoàn chỉnh của robot. Hơn nữa, thànhquả nghiên cứu mà ngươi đáp ứng, ta phải nhận được đầu tiên."

"Không được không được!" Mập mạp lắc lắc quai hàm đầy thịt qua lại nhưđiên, tức giận nói: "Nửa năm là thời gian ngắn nhất rồi, điều này khôngthể thương lượng. Huống chi, ngươi đi theo chúng ta sẽ rất phiền phức,trên dưới Phỉ Quân đều có mấy vạn gã đực rựa đầy tràn hormone, đàn bàcon gái một thân một mình như ngươi mà bị kẹp ở giữa thì đến thượng đếcũng không quản được.".

"Bốn tháng." Margaret thản nhiên nói: "An toàn của bản thân do ta tự chịu trách nhiệm.".

Suy nghĩ nàng mau lẹ vô cùng, nàng đương nhiên biết được khi gã mập đưa ra điều kiện thì cũng đã để lại đường cò kè mặc cả.

Xem mập mạp nhìn mình một cách hung dữ, Margaret liếc mắt nhìn hắn mộtcái như không có việc gì, nói tiếp: "Huống chi, nếu ta không đi theo bên cạnh ngươi, vậy thì ai sẽ liên hệ với bên Long Bow? Lỡ như kế hoạch cógì thay đổi…"

"Tốt!" Mập mạp cắn răng một cái, ra vẻ như thịt đau lắm.

Hai người vỗ tay với nhau, nhìn nhau cười.

Margaret rất hài lòng, có thể đem việc này giảm bớt hai tháng là đã vượt quá mong muốn của nàng, còn việc bất cứ lúc nào đều có thể nhận đượcthành quả nghiên cứu của Phỉ Quân thì lại là niềm vui ngoài ý muốn,huống hồ, có thể được quan sát trực tiếp cái đội quân này cũng cho nàngmột cơ hội khác….

Mập mạp cũng rất hài lòng.

Coi trọng chữ tín?

Phì! Lạc hậu!

Mọi người đang tụ tập ở khu cửa hành lang ra vào robot, thấy hai ngườimỉm cười đi tới thì đều biết rằng hai đối thủ tâm tư linh diệu này đãđạt được thỏa thuận.

Về phần mập mạp và Margaret đã nói gì với nhau, bọn họ cũng chẳng muốnđoán. Đó hoàn toàn là lãng phí trí não. Phỉ Quân và Trương Bằng Trình đã quá hiểu mập mạp, Carolina cùng mấy vị sĩ quan bên cạnh cũng quá hiểuMargaret, một nam một nữ này con mẹ nó đều là yêu nghiệt. Người thườngkhông nên hao phí thời gian đi suy nghĩ về chuyện này. Dù sao thì sựviệc sẽ không giống như vẻ xấu hổ ngượng ngùng mà gã mập mạp đang biểuhiện ra như thế kia.

Carolina quay đầu nhìn nhìn Trương Bằng Trình: "Trương tướng quân, Sousxâm lấn với quy mô lớn, chúng ta có thể cầm chân bọn hắn được bao nhiêulâu? !".

Tàu điều tra {Dạ Miêu}(mèo đêm) dù bị hai chiếc máy bay chiến đấu HoàngQuyền Chi Kiếm nhìn chằm chằm vào, thế nhưng cuối cùng vẫn thoát khỏi sự truy đuổi của kẻ địch, truyền về tin tức hạm đội Sous đang thông quaHành Lang Khải Hoàn để tấn công Mars.

Tin tức này khiến cho cánh quân Mars có đầy đủ thời gian để ung dung bố trí.

Giữa hai tuyến đường bay cấp A là Hành Lang Khải Hoàn và Hành Lang Louie cũng không thông với nhau, chỉ cùng đổ vào tinh hệ Ernst. Tập đoàn hạmđội Trenock số 12 và hạm đội Phỉ Dương B15 đã sớm bố trí xong phòngtuyến ở tinh hệ Ernst. Sau khi biết được cụ thể hướng đi của kẻ địch,cánh quân Mars có nhiều lựa chọn hơn rất nhiều, vừa có thể bố trí trậnđịa sẵn sang nghênh đón quân địch ở điểm Bước nhảy không gian Ernst, vừa có thể chủ động xuất kích, quần thảo với kẻ địch ở hành lang Khải Hoànrộng lớn hơn.

Carolina biết rất rõ mục đích mình bị phái tới Mars.

Từ trước tới nay, bà ta chưa bao giờ cho rằng chỉ dựa vào một hạm độicấp B và một sư đoàn bọc thép của mình là có thể bảo vệ được Cảng Tự DoMars.

Thực sự là chủ lực tác chiến, chỉ có tập đoàn hạm đội Trenock số 12 của Trương Bằng Trình.

Chiến Kỳ số 1021, Long Thương số 1202, Loan Đao số 120... Trong đánh giá của tình báo Phỉ Dương, ba hạm đội cấp A này có sức chiến đấu tuyệt đối là cao nhất. Tuy rằng từ số lượng thì Chiến Kỳ đã gặp phải tổn thấtkhông nhỏ, lại thêm Long Thương, Loan Đao, cùng với hạm đội B15 PhỉDương, so với bốn hạm đội cấp A và hai hạm đội cấp B của Sous, rõ rànglà đang ở thế xấu. Thế nhưng, từ mấy trăm năm trước trong chiến tranh vũ trụ, số lượng đã không còn là tiêu chí để phán xét về sức chiến đấu.

Điều duy nhất phải lo lắng chính là sĩ quan chỉ huy chiến dịch lần nàycủa Sous, người có danh hiệu là chuyên gia không chiến --- thượng tướngGorshkov!

Cái người này tuyệt đối là một đối thủ rất mạnh!

Hiện tại, để tăng mạnh sức khống chế đối với tuyến đường bay Mars, tăngmạnh sự uy hiếp đối với tuyến đường bay chính Đông Nam, quân bộ PhỉDương và quân bộ Trenock đều đang tiến hành chuẩn bị tăng thêm binh lực ở Mars, ngay cả phiên hiệu của bộ đội cũng đã được xác định xong.

Hiện tại, thứ mà Mars đang cần, chính là thời gian.

Trương Bằng Trình không trả lời câu hỏi của Carolina.

Vị thiếu tướng Phỉ Dương này vẫn không hiểu được những màn mây mù ảo diệu trong chiến tranh vũ trụ.

Ở trong không gian rộng lớn kia có rất nhiều hằng tinh, hành tinh, tinh vân, tiểu hành tinh,... c

Còn mấy hạm đội chiến đấu ở trong vũ trụ thì chỉ là những hạt cát trongsa mạc mà thôi, chỉ cần một trận gió thổi đến, sẽ xuất hiện vô số khảnăng xảy ra.

Không ai có thể hoàn toàn nắm chắc được điều gì trong chiến tranh vũ trụ, những yếu tố không xác định có quá nhiều.

Mấy hạm đội chiến đấu với nhau, hoặc là ở ngay phút giây khi phát hiệnra nhau thì đã phân ra được thắng bại. Hoặc là, trong quá trình tiếp xúc và tách rời không ngừng chuyển đổi, hai bên có thể đánh nhau liên tụcđến khi đạn tận lương tuyệt.

"Đi thôi!" Trương Bằng Trình gật gật đầu với Carolina và mập mạp: "Chúng ta ra cảng khẩu."