Mãnh Hổ Xuống Núi

Chương 41



Tân Phong không có cách nào trốn tránh, ít nhất là chuyện của Liễu Như Tuyết do sư phụ dặn dò. Dù bất kể có nguy hiểm gì thì hắn cũng phải ra tay, cho. nên chỉ có thể nghĩ cách để bảo vệ sự an toàn cho mẹ.

Điện thoại vang lên, là Đổng Huy Minh gọi tới.

Tân Phong bắt máy, hỏi: “Xử lý xong chưa?”

“Bẩm thiếu chủ, đã xử lý xong, không ngờ người nhà họ Du cũng dám ra tay với thiếu chủ. Ngài muốn thuộc hạ trực tiếp dẫn người đi gϊếŧ chết bọn họ không?”

Đổng Huy Minh xin chỉ thị.

“Không cần, ông đi gϊếŧ thì chỉ có thiệt hại, tôi sẽ đi giải quyết.”

Đương nhiên Tân Phong không thể để cho đám người Đổng Huy Minh đến đó được, dù sao thì đó cũng là địa bàn của người khác, hơn nữa nhà họ Du còn có thế lực hùng mạnh, hẳn chỉ có thể tự mình ra tay.

“Tôi có chuyện giao cho các người làm đây, các người đề cử xem dưới trướng ai có người có thân thủ tương đối tốt và đáng tin cậy, phái một vài người đến đây để âm thầm bảo vệ mẹ tôi. Chuyện xảy ra ngày hôm nay đã đe dọa đến
sự an toàn của bà ấy.”

Trước khi Tân Phong tìm được người phù hợp hơn thì hắn chỉ đành lựa chọn một vài người từ chỗ đám người Đổng Huy Minh để đến đây bảo vệ mẹ.

“Được thưa thiếu chủ, chuyện này cứ giao cho thuộc hạ, nhất định sế bảo vệ cho sự an toàn của lão phu nhân thật tốt.”

Đổng Huy Minh cẩn thận trả lời.

Sau khi cúp điện thoại, Tân Phong lại lâm vào trầm tư.

“Tu vi của mình cũng thật phiền phức, vẫn cứ mắc kẹt không đột phá được bình cảnh. Nếu cứ còn tiếp tục như vậy thì chỉ sợ sư phụ sẽ thất vọng đối với mình"

Từ năm ngoái, thực lực của hắn đã không cách nào có thể tiến thêm được một bước, vẫn cứ mắc kẹt tại chỗ.

Sư phụ để hắn ra ngoài, ngoài giúp đỡ Liễu Như Tuyết ra thì còn để Tân Phong tự đi tìm cơ hội, hy vọng có thể phá vỡ bình cảnh hắn gặp phải.
Nhưng muốn phá vỡ bình cảnh này thì quả thật khó như lên trời. Mà sư phụ đã nói với thực lực hiện tại của hắn, trong thế tục đã là sự tồn tại thiên hạ vô địch, không cần quá mức lo lắng. Mà đây cũng chính là nguyên nhân

Tân Phong khinh thường nhà họ Định ở Bạch Hải và nhà họ Du.

Lúc này, gia chủ nhà họ Du đã nhận được tin đám người mà lão ta phái đến Bạch Hải gϊếŧ Tân Phong đã chết hết.

Và lão ta cũng đã nắm được toàn bộ thông tin về Tân Phong.

“Trách không được có thể gϊếŧ nhiều người của ta như vậy, hóa ra tên Tân Phong này cũng có chút bản lĩnh.”

Nhìn tài liệu, trong đôi mắt của gia chủ nhà họ Du ánh lên sự lạnh lẽo.

Hóa ra những người đứng đầu của các thế lực lớn tại Bạch Hải đều là cấp dưới của Tần Phong, cho nên một vài người lão ta phái ra ngoài không thể làm gì được Tần Phong.
Đồng thời lão ta cũng cảm thấy rất kỳ lạ, rõ ràng Tân Phong chỉ là một người bình thường, vì sao sau khi mất tích 5 năm thì lúc trở về cứ như thay đổi thành một người khác? Vì sao những thế lực của Bạch Hải lại chấp nhận làm thuộc hạ

cho hắn?

Dù cho bọn họ có điều tra bằng cách nào cũng không điều tra ra được Tân Phong đã đi đâu suốt 5 năm.

“Xem ra chỉ có thể mời người đó đích thân ra tay!”

Không phải gia chủ nhà họ Du sợ Tần Phong, mà là lão ta không muốn nhà họ Du bị thiệt hại quá nhiều thuộc hạ. Cho nên lão ta định mời vị cường giả tọa trấn ở nhà họ Du bọn họ ra tay xử lý Tân Phong.

Buổi sáng.

“Hồng tiên sinh!”

Sau khi đi đến trước cửa một căn phòng ở sân sau, gia chủ nhà họ Du bình thường luôn tỏa ra khí thế kiêu ngạo lại đột nhiên trở nên cung kính.

“Vào đi!"

Trong phòng truyền đến một giọng nói trầm.

Gia chủ nhà họ Du cung kính bước vào, chỉ thấy bên trong có một người đàn ông khoảng 50 tuổi đang ngồi, ánh mắt sắc bén, cả người cũng toát ra một khí

thế sắc bén, khiến cho gia chủ nhà họ Du ngay cả thở cũng không dám thở mạnh.

Bởi vì vị này chính là cường giả tọa trấn nhà họ Du bọn họ - Hồng Vạn Lâm.

Một thân bản lĩnh khiến người ta phải run sợ, bình thường nhà họ Du không dám làm phiền ông ta, chỉ khi nào gặp vấn đề thực sự không giải quyết được thì nhà họ Du mới có thể mời vị này ra tay.

Chính vì ông ta mà không ai dám chọc vào nhà họ Du.

“Hồng tiên sinh, lần này làm phiền ngài ra tay, đi gϊếŧ một thằng nhóc tên Tân Phong.”

Gia chủ nhà họ Du không dám nói vòng vo, đi thẳng vào vấn đề.