Mãnh Hổ Xuống Núi

Chương 23: Hổ gầm



"Gia chủ..." "Tân Phong, mày dám gϊếŧ chủ nhân của bọn tao?"

Chứng kiến chủ nhân của chúng bị sát hại, một số người trung thành của nhà họ Đinh đã rất tức giận.

Tần Phong chẳng thèm để ý đến bọn chúng, mà quay lại nhìn những người do. Đỉnh Khải Minh mang đến nói: "Hôm nay tao chỉ gϊếŧ người nhà họ Đinh, những người không liên quan khác phiền tránh mặt."

Hắn biết trong số những người này, có một số người là do Đinh Khải Minh dùng tiền mang về.

"Đại...đại ca. Chúng tôi... chúng tôi chỉ muốn kiếm chút tiền từ Đinh gia mà thôi, chúng tôi tuyệt nhiên không có ý định trở thành kẻ thù của anh."

Tất cả những người được nhà họ Đinh thuê đến ngay khi nhìn thấy đám người đứng uy nghiêm, lạnh băng bên cạnh Tần Phòng đều sợ hãi đứng dậy đầu hàng, nhanh chóng rút lui để tránh rước họa vào người.
'Tân Phong nhìn vào những người này rồi châm chậm ra lệnh: "Đưa những người nay ra ngoài, tuyệt đối không được để người nhà họ Đinh trốn thoát, nếu

không... tao gϊếŧ hết bọn chúng."

"Vâng, vâng. Vâng, Tôi sẽ đi ngay, xin thiếu chủ đừng lo lắng, chúng tôi sẽ không để một ai nhà họ Đinh trốn thoát."

Những người này chỉ nghĩ đến tiền làm việc, nhận tiền để thực hiện nhiệm vụ, làm sao lại có thể quan tâm đến sự sống chết của nhà họ Định cơ chứ?

Sau khi nhận được mệnh lệnh từ Tân Phong, họ đếm lại số người của mình rồi nhanh chóng rời đi.

Người nhà họ Đinh nhân cơ hội muốn chạy hòa vào đám người rồi bỏ trốn nhưng bọn họ đều đã đếm số lượng nên người nhà họ Đinh không có cơ hội đi xa đã đành phải ở yên chịu trói.

Tân Phong nhìn một vòng thì thấy nhà họ Đinh còn lại gần sáu mươi người.
“Không được để một ai trốn thoát.”

Tần Phòng vẫy tay chào Thẩm Đại Tài và những người khác, rồi đi về phía tòa nhà đang xây dở.

Hắn nói nếu nhà họ Định dám động đến mẹ hắn thì hắn sẽ gϊếŧ từng người, từng người một trong nhà họ Đinh.

Đương nhiên, Tân Phong cũng không thèm động tới thứ rác rưởi này.

Thẩm Đại Tài và những người khác nhìn nhau rồi ra lệnh cho những người họ. mang theo: "Gϊếŧ!"

Ngay sau đó, từng tiếng hét chết chóc, thảm thương từ bên ngoài truyền vào.....

"Tần Phong, anh... anh..."

Mộ Uyển Quân ở trong phòng đã tận mắt chứng kiến tất cả những chuyện này. Ngay khi cô nhìn thấy Tân Phong bước vào, cô run lên vì sợ hãi.

Không hiểu sao trong mắt cô, Tân Phong bây giờ đã trở thành sát nhân rồi. “Cô có sợ không?” Tân Phong mặt không chút biểu cảm hỏi.
Mộ Uyển Quân liếc mắt nhìn ra ngoài, cô chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng chết chóc kinh khủng như vậy.

Hàng trăm người đã cùng một lúc bị gϊếŧ sạch.

.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Hàng chục người nhà họ Đinh, khi đối mặt với hàng trăm người do Thẩm Đại Tài và thuộc hạ mà ông ấy mang đến, đã run người, sợ hãi khi nhìn thấy Đinh Khải Minh bị chặt đầu. Còn đầu ông ta thì đang bị Thẩm Đại Tài và người của ông ấy thu hoạch.

Mộ Uyển Quân như còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng rồi lại chẳng dám thốt lên nửa lời, ngay cả môi cũng run rẩy, hô hấp ngày càng trở nên khó khăn.

Rõ ràng là cô đang rất sợ hãi. "Anh... anh định làm gì?"

Nhìn thấy Tần Phong đột nhiên đi tới trước mặt mình, Mộ Uyển Quân sợ đến mức lùi lại sau mấy bước.

Cô sợ Tần Phong sẽ gϊếŧ mình.

Dù sao thì cô cũng đã tận mắt chứng kiến Tân Phong gϊếŧ nhiều người như vậy, nếu hắn thật sự muốn bịt miệng cô thì cũng chả là chuyện gì to tát cả.

“Tôi còn muốn cô làm vợ tôi, sao tôi có thể gϊếŧ cô?” 'Tần Phong thấy cô hoảng sợ, cố ý nói đùa.

Nói xong, hắn ôm Vương Tuyết Mai lên rồi quay lại nói: "Đi thôi, không sao. đâu."

Hắn vừa kiểm tra thì phát hiện Vương Tuyết Mai chỉ là tạm thời ngất đi. Không nguy hiểm đến tính mạng nên hắn cũng không quá lo lắng.

Tần Phong lúc này không dám đánh thức Vương Tuyết Mai, nếu không bà có lẽ sẽ không thể tiếp nhận được cảnh tượng này.

'Tất nhiên là không ai muốn thấy con trai mình trở thành một kẻ sát nhân cả.

Thẩm Đại Tài và người của ông ấy không hề chậm trễ, khi thấy Tân Phong ôm Vương Tuyết Mai ra, ông ấy đã loại bỏ hoàn toàn người nhà họ Đinh.

“Thiếu chủ, mọi việc đã giải quyết xong!”

Thấy Tần Phong đi ra, Thẩm Đại Tài và những người khác lập tức bước tới báo cáo.

Tân Phong thờ ơ liếc nhìn thi thể trên mặt đất, đối mặt với cảnh tượng này, hắn vẫn không cảm xúc: "Xử lý nhanh lên."

"Rõ" 'Thẩm Đại Tài và những người khác đã nhanh chóng nhận lệnh.

Lúc Tân Phong chuẩn bị rời đi, liền nhìn thấy có rất nhiều xe ô tô đang hướng về phía mình chạy tới.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” 'Thẩm Đại Tài và những người khác nhìn nhau hoảng sợ. Bởi vì thứ đang tiến lại gần chính là một chiếc xe quân sự.

Dù sao đã gϊếŧ nhiều người như vậy, khi nhìn thấy xe quân sự đến gần, bọn họ. đương nhiên có chút lo lắng.

Nhưng rất nhanh, Tân Phong đã hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Khi xe đỗ xong, Hách Sơn là người đầu tiên bước xuống xe, đi thẳng đến chỗ Tân Phong.

"Tần tiên sinh, cậu ổn chứ?"

Hách Sơn biết chuyện gì đang xảy ra và là người đầu tiên bày tỏ sự lo lắng cho Tần Phong.

“Nếu tôi không nhầm, là các người đã lấy cây kim bạc ra khỏi người lão Chiến Vương phải không?”

Tần Phong hỏi thẳng. Bởi vì bọn họ vừa gϊếŧ người nhà họ Đinh, tin tức còn chưa truyền đi nên hắn kết luận rằng những người này không đến đây để bắt hắn, và đích thân Hách Sơn

tới, thái độ cũng rất tốt, không tự nhiên lại muốn hỏi thăm hắn.

Cho nên Tân Phong đoán rằng nhất định là vì lão Chiến Vương mà Hách Sơn đích thân đến cầu xin sự giúp đỡ.

"Tân tiên sinh dự chuyện như thần, không...đúng rồi! Một trong những cây kim bạc trên người lão Chiến Vương đã rơi ra, lão đột nhiên nôn ra máu, tôi cũng phát hiện ra rằng có người nhà họ Đinh bắt cóc và trói mẹ cậu, nên chúng tôi có mặt ở đây để giúp cậu một tay."

Thái độ của Hách Sơn thậm chí còn trở nên tốt hơn trước.

“Haizz!"

Tần Phong thở dài: “Chuyện có chút rắc rối rồi, nhưng vẫn còn hy vọng.”

“Cảm ơn cậu rất nhiều. Tân tiên sinh."

Hách Sơn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm khi Tân Phong nói như vậy.

Sau đó ông ta nhìn đống thi thể, đại khái đoán được chuyện gì đã xảy ra, liền nói với Tân Phong: "Tần tiên sinh, mọi người trong nhà họ Đinh..."

“Đúng như ông nghĩ, tôi đã giải quyết hết.” Tần Phong trực tiếp thừa nhận.

Hách Sơn sắc mặt hơi thay đổi, gϊếŧ nhiều người như vậy có thể sẽ mang đến phiền phức cho Tân Phong.

Nhưng ngay sau đó, Hách Sơn khẽ mỉm cười và nói: "Tân tiên sinh, hãy giao việc này cho tôi. Dù sao thì nhà họ Đinh phải chịu trách nhiệm về việc này, và cậu chỉ dùng hành động để cứu mẹ mình mà thôi."

"Cảm ơn!"

Tân Phong đương nhiên hiểu được ý trong lời Hách Sơn.

Có cách xử lý của đám người Thẩm Đại Tài, lại kết hợp với sự giúp đỡ của người có địa vị Hách Sơn, về sau hắn sẽ không cần lo lắng nữa.

Sau đó Hách Sơn hạ lệnh cho người đưa Tần Phong và Mộ Uyển Quân trở về, còn bọn họ thì ở lại giải quyết đống thi thể còn lại.

"Ừm, anh..."

Trong xe, Mộ Uyển Quân cứ nhìn chằm chằm Tân Phong, như muốn hỏi cái gì đó, nhưng lại có chút sợ hãi.

Cú sốc hôm nay đối với cô quá lớn, thậm chí khiến đầu óc cô có chút chậm đi.

'Thẩm Đại Tài, Đổng Huy Minh và bốn gia tộc lớn lại gọi Tân Phong là thiếu chủ?

Đây là những thế lực hàng đầu, là những người đại diện cho nguồn tài chính, doanh nghiệp và gia đình ở Bạch Hải.

Bầu trời nâng đỡ ở Bạch Hải.

Nhưng họ đều là người của Tân Phong sao? Còn nữa, vì sao người trong quân đội cũng chạy tới muốn giúp Tân Phong? Hắn còn dám gϊếŧ nhiều người như vậy, hắn không sợ sao?

Danh tính của hắn là gì cơ chứ?