Mang Theo Hokage Khuấy Đảo Dị Giới

Chương 94: Motaru lý tưởng



- Hả? Ngươi nói gì cơ nhóc, nói lại xem nào, ta nghe không rõ lắm.

Mặt bậm trợn côn đồ giả vờ không nghe thấy đồng thời nghiêng tai về phía Motaru, một bộ khiêu khích vô cùng.

Cái này cử chỉ kém chút làm Motaru bật cười, đối phương đây là làm như hắn không thấy đối phương tay trái đang nắm thứ gì đó a

Nhưng cái này thô ráp đánh lạc hướng kĩ thuật cũng khiến Motaru chợt đổi mới cách nhìn đối với thế giới này, dù là nhìn như hung tợn côn đồ kì thật đều rất có đầu óc, người dù mạnh tới đâu nếu bị đánh cái xuất kỳ bất ý nháy mắt bị âm khiến cho đánh mất chiến lực vậy cũng chỉ là thịt cá trên thớt mặc cho người khác cầm nắm mổ xẻ.

Chỉ là đối với thực lực tuyệt đối chênh lệch người thì khác.

- Ha ha ta nói là... ẦM!!

Motaru vừa mới mở miệng đối phương liền đắc ý cười gằng, lập tức vung ra trong tay nắm cát, người bình thường nếu không phòng bị mà dính chiêu vậy kết cục liền thảm rồi.

Chỉ là tiếc rằng Motaru cũng không phải cái gì người bình thường, so với tốc độ tay đối vừa đem cát thả ra, một cái nấm đấm liền đã sớm in sâu vào má trái của hắn.

- Phốc!!

Tên này to xác khóa năm hai liền cứ thế hai mắt trắng dã ngã xuống đất, một vài chiếc răng cũng theo sâu rơi rụng xung quanh.

Cái này ly kỳ một màn khiến cho bốn người còn đứng còn lại lập tức khó tin trợn mắt cứng họng không nói được gì, dù sao mọi người trong giới côn đồ nếu có đánh nhau tay không mà muốn chiến thắng vậy cũng là đánh cái vài phút đến khi một bên thể lực cạn kiệt vậy mới có thể phân cái thắng bại.

Nhưng như hiện tại một đấm liền kết thúc vậy liền có hơi dọa người, thậm chí cái này cũng quá thảm đi, lập tức ba cái răng liền không có, muốn trồng lại răng mới phải mất bao nhiêu tiền a?

Vì vậy Motaru lần nữa đối với đám lưu manh đầu óc mở mang tầm mắt, vốn tưởng chuẩn bị vây công đánh hắn ba người thế mà nhận sợ dứt khoác tất cả móc ra chính mình ví tiền đưa ra cho hắn.

- Mời đại ca nhận cho!! x3.

Chỉ là Motaru suy nghĩ một chút cũng liền hiểu, nếu hắn là đối phương vậy cũng dứt khoác nhận sợ, dù sao một đấm hạ một người vậy ba người cùng lên cũng chỉ là nhiều thêm ba đấm mà thôi, một chút ý nghĩa cũng không có.

Thông thấu mọi thứ Motaru cũng không nghĩ nhiều nữa mà tiếp nhận, sau đó hắn hướng mắt về cái kia bị bắt nạt thiếu niên, ý vị rõ ràng vô cùng.

- Ta... ta cũng phải ư...

Tanaki cảm thấy họa phong có chút không đúng, vốn tưởng đối phương tới giải vây cho hắn a, cuối cùng lại là một tên bốc lột khác tới...

Chỉ là ủy khuất Tanaki vẫn thành thật lấy ra mình ví tiền đưa tới, dù sao bị đám khóa trên trấn lột cũng là trấn lột mà bị tên này mạnh mẽ bạn học trấn lột cũng là chuyện như nhau, thậm chí nếu không cho trời mới biết tiếp theo mình hạ tràng sẽ thế nào thảm.

Thành thục từ trong bốn chiếc ví móc ra kha khá tiền giấy hợp lại cũng thành một sấp nhỏ, Motaru lại cúi xuống mò mẫn bị đánh bất tỉnh côn đồ cái ví đồng thời cũng lấy hết tiền ra, hành động này khiến bốn người còn lại cũng không biết nói gì, chỉ có thể cảm khái đối phương đen đuổi đi, vừa bị đánh vừa bị cướp còn không không tổn thất rơi ba chiếc răng.

- Được rồi ba người các ngươi khiên hắn đến phòng y tế đi, mà nguyên nhân hẵn mọi người đều hiểu nha.

- Vâng vâng đại ca, là hắn bất cẩn ngã cầu thang, bọn tiểu đệ lập tức đi ngay x3.

Ba người tựa như được ân xá vội vã nâng lên đồng bạn liền chạy vội khỏi đây, tên ma vương này cũng quá đáng sợ rồi, quả thật là không thể gây.

- Còn ngươi đi đâu đấy, lại đây.

Tanaki vốn đang ủ rũ bước đi nghe thế giợt giật mình, sau đó liền là toàn thân run rẩy.

Đối phương là muốn làm gì, chẳng phải chỉ lấy tiền là xong a.

Rốt cuộc phải làm sao đây, ta có nên chạy không...

Tanaki trong lòng rối loạn vô cùng, nhưng nghĩ tới chính mình là cái gì cân lượng bản thân lại còn không rõ, chỉ sợ vừa chạy mấy bước liền tê liệt thở dốc đi, sau đó bị đối phương tức giận bắt kịp, vậy càng phải chịu đòn thảm hơn.

Chẳng bằng hiện tại liền nhận, có khi đối phương xem bản thân phối hợp tốt mà đánh ít lại vài đòn.

Nghĩ như thế Tanaki liền cắn răng xoay người lại đi tới, mặc dù đã hạ quyết tâm nhưng cả người lại không tránh khỏi bởi vì sợ hãi mà run rẩy.

- Làm gì mà sợ đến thế, ta lại không đem ngươi ăn a...

- Đây cầm lấy đi, trước giờ hẵn bị đoạt không ít tiền nhỉ?

Motaru chính lý sấp tiền ngay ngắn liền đưa tới, khuôn mặt chân thành vô cùng.

Động tác ấy khiến cho nhỏ yếu thiếu niên sững sờ.

Hả?

Tanaki khó hiểu nhìn đối phương động tác, cái này đại ma vương thế mà đem tiền trả lại hắn không nói đồng thời còn đem tiền của bốn tên khóa trên kia cũng đều đưa hắn.

- Cái... cái này... ta...

- Ài, đã nói nhận lấy liền nhận lấy, lề mề làm gì a.

Càm ram một câu Motaru cũng mặc kệ đối phương có nhận hay không hắn liền cứ thế đem tiền nhét vô ngực đối phương, liền thản nhiên hướng về nhà vệ sinh đi tới, Motaru cảm giác nếu một chút người có tâm lý vặn vẹo âm u nhìn thấy hành động vừa rồi sợ rằng sẽ gắn cho hắn cái mác giả tạo hay làm màu đi, chỉ là đối với cái này Motaru cũng không biết phải nói sao, đám người khi thấy người yếu gặp xui xẻo đa số sẽ cười trên nỗi đau của người khác, nhưng khi bọn họ chân chính gặp phải tuyệt cảnh thì ai cũng cầu trời khấn phật có ai đó sẽ tới cứu bọn hắn, mà Motaru biểu thị mình có thể làm điều đấy... nếu hắn đủ khả.

Tanaki ngơ ngác nhìn cái kia bóng lưng, hắn không hiểu tại sao bình thường tấm lưng thế mà giờ đây lại trở nên cao lớn mà vĩ đại đến thế, Tanaki cảm giác đối phương giờ đây đã trở thành chính mình thần tượng mất rồi.

Chỉ là "thần tượng" đột nhiên dừng lại, sau đó quay đầu nhìn liếc nhing hắn suy tư trong chốc lát đối phương thế mà lần nữa bước trở về.

- Có... có chuyện gì a bạn học...

- E hèm cũng không phải việc gì to lớn đâu, chỉ là cần ít tiền ăn trưa thôi.

Nói xong Motaru liền từ đối phương trong xấp tiền rút đi một tờ 1000 J liền xoay người nhanh chóng lủi mất.

Motaru cảm giác trong những trường hợp như thế này phải đến cái quần được sơn màu mới đủ hắn đội để che lấy nổi nhục này, mẹ nó trang bức lắm vào cuối cùng người mất mặt lại là ngươi.

Nói thật Motaru cũng không muốn bán rẻ mặt mũi đến thế, chỉ là nghĩ đến sáng này thiệt hại Motaru liền cảm giác mặt mũi cũng thế nào có 2 ngày cơm thơm nha hắc hắc...

Mà Tanaki nhìn cái này đối phương một loạt thao tác liền chỉ có thể ngơ ngác đứng nhìn, hắn cảm giác não mình có chút không đủ dùng, cuối cùng chỉ có thể suy đoán cái này là đối phương sở thích cá nhân tương đối kỳ lạ đi, nếu không thì làm gì phải trả lại hắn.

- Thật là người kỳ lạ a.

Nghĩ vậy Tanaki cũng vội vàng cất đi cái này số tiền lớn liền vội vàng chạy đi sợ rằng lại xảy ra cái này ngoài ý muốn.

...

- Xì, nhạt nhẽo hành động.

Trên lầu cao Akari từ đầu tới cuối quan sát cái này kỳ hoa màn kịch qua cửa sổ phòng học liền hơi thất vọng, bởi tên kia thế mà không bộc lộ ra bao nhiêu thực lực.

Akari cảm thấy mình cảm giác tuyệt đối không sai, khoảnh khắc chạm trán đối phương ở trên đường đi tới trường ấy đột nhiên bản thân liền nổi lên nhàn nhạt nguy cơ khiến Akari theo bản năng vận dụng vượt qua người thường lực lượng đến ứng đối.

Nhưng đối phương lĩnh nàng một cước bốn thành lực mà còn là trúng đầu nhưng lại vẫn có thể sinh long hoạt hổ hoạt động như thường, đây tuyệt đối là điểm đáng ngờ.

Chỉ là Akari đã vận dụng mình thần nhãn đến quan sát, hoàn toàn không cảm giác được đối phương có tương tự dòng chảy "năng lượng" như bản thân, điều này khiến Akari hơi nghi ngờ, chẳng lẽ bản thân phán đoán sai?, chỉ là dù là như thế Akari cũng không để ý lắm, dù sao sai thì thôi a.

Chỉ là chẳng hiểu sao thiếu nữ đột nhiên liền nghĩ lại hành động của đối phương khi nãy khiến nàng cũng hơi động dung.

Dù sao người có thực lực đã ít, nhưng có thực lực mà không lạm dụng nó để ức hiếp người thường càng ít huống chi là không ngại phiền phức ra tay làm việc nghĩa chẳng từ không nói vậy mà còn đặc biệt thông minh biết bảo vệ người khác không chỉ trước mắt mà còn lo cho đối phương tương lai.

Đối phương hẵn biết rằng "đối xử bất công sẽ chỉ càng gây ra lớn hơn bất công", nếu hôm nay hắn chỉ cướp đám khóa trên kia mà tha cho cái này bạn học vậy đám khóa trên kia chắc chắn hận hắn nhưng trả thù là không thể nào, vậy đối phương chỉ có thể trút giận lên cái này yếu đuối bạn học.

Chỉ là nếu như tất cả mọi người đều bị gặp nạn vậy sẽ sinh ra cái gọi là "người cùng khổ" cảm giác đồng cảm, mặc dù không chắc rằng sẽ chấm dứt đám người ấy bắt nạt hành động hay không nhưng vẫn tốt hơn là bị ghi hận thảm hơn đi.

Cái này khiến Akari mở rộng tầm mắt rất nhiều, ít nhất đối phương tại trong mắt nàng đã trở thành "Bỉ ổi, biến thái nhưng có chút chính nghĩa"-kun.