Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 662: Tăng Huyết Áp



Nộ Lô Văn Cổn Long cười khằng khặc một hơi dài sau đó ánh mắt như điện nhiều hỏi hai đứa con trai.

“ Vị Tây An Vương Đại Nhân kia nói sao?”

Hai đứa nhìn nhau như muốn tranh chấp nói.

“ Thằng hai nói, mồn mép mày nhanh nhảu, nói cho cha nghe” Nộ Lô Văn Cổn Long chỉ định.

Long Viễn nhân đức không nhường ai ưỡn ngựa đứng ra.

“ Thưa cha lần này chúng con hai người cùng được diện kiến Thánh Đế trong nhị Thánh một lần, con cả gan làm ẩu không được ý cha đã vượt quyền xưng thần cùng Đế Quốc Đại Việt. Thánh Thiên Đế long nhan vui vẻ ban thưởng cho chúng ta , trong này chính là danh mục, bên cạnh đó có ấn ngọc cho cha”

Long Viễn không ngờ lại có ám chiêu này, nhắc đến chuyện này Long Võ giận nghiên răng, hắn còn đang suy tư , đang thất thố đầu óc chưa linh hoạt đã bị thằng em liếm chó trước với Đại Việt Đế, lần này đi Thăng Long vinh quang thuộc hết thằng em này.

“ A hả… không trách không trách.. làm gì có tội là có công, nhanh nhanh đưa lên cho cha…” Nộ Lô Văn Cổn Long hai tay run run dang ra muốn đỡ lấy.

Hít hà hít hà

“ 2 vạn bộ chiến giáp, 1 vạn đao thuẫn. Một vạn cung nỏ, mũi tên 10 vạn… đại hoả pháo 200… ta ta ta….” Nộ Lô Văn Cổn Long ôm ngực lảo đảo… mặt đỏ bừng bừng….

Đây là hiện tượng tăng cao huyết áp, may mà chưa đứt mạch máu não chết luôn…

“ Cha …” cả hai thằng con sợ hãi lao lên….

“ Đỡ … mau đỡ….” Nộ Lô Văn Cổn Long loạng choạng run rẩy…

“ Cha … ngươi phải bình tĩnh.. vì đây chỉ là con số.. Hàng mẫu chúng ta có cầm về… người còn như vậy ai dám cho xem” Long Võ quan tâm mà cáu lên.

“ Thằng ngu, không cho ta xem lúc này , thằng cha mày chết thật đấy… ha ha ha khụ khụ khụ…”

“ Cha… ngươi bình tĩnh được chút sao… ta thấy không ổn , hay mai xem?” Long Viễn sợ hãi tình hình của Nộ Lô Văn Cổn Long.

“ Thằng này mày cũng học hồ đồ của thằng Võ, nhanh.. nhanh mang lên đây” Nộ Lô Văn Cổn Long gào lớn tiếng.

“ Mang vào đi…” Long Viễn bất đắc dĩ.

Một chiếc rương lớn mở ra…

Nộ Lô Văn Cổn Long hai mắt sáng loá nhìn vào trong rương trang bị sắt thép… — QUẢNG CÁO —

“ Có hai loại áo giáp?”

Nộ Lô Văn Cổn Long cầm giáp lưới khó hiểu thứ này chiến giáp hắn chưa từng biết… còn giáp phiến che ngực bụng có cầu vai lại có váy giáp phiến thì hắn xem hiểu…

“ Hai thứ là được tính mội bộ, cái này mặc trong cái này phủ ngoài..” Long Viễn bất đắc dĩ giải thích.

“ Là một bộ…. oa ha… ặc ặc ặc….” Nộ Lô Văn Cổn Long lăn quay ra đất rồi….

Hai thằng con kinh hoàng lao đến,

“ Cha cha… ngươi không sao chứ”

Xoạch…

Lổm ngổm…

Phì phò…

Bật dậy..

“Không sao không sao… kiểm tra tiếp” Nộ Lô Văn Cổn Long hồn hển phì phò bò dậy ôm lấy hòm gỗ.

“ Cha ngươi điên rồi… bình tĩnh… để mai kiểm tra… Đại ca ngươi trước cất giương hòm mẫu… ta đưa cha đi nghỉ” Mặc kệ Nộ Lô Văn Cổn Long , Long Viễn khoá hắn lôi xềnh xệch vào trong.

Nói đùa, cho xem nữa dau đó giải thích rõ sự cường đại ẩn sâu sau các món đồ kia…. Cha hắn kích động lăn ra chết thì đúng là thảm hoạ.

“ Nghịch tử.. nghịch tử… ngươi dám khoá cha ngươi…” Nộ Lô Văn Cổn Long gào thét chửi bới.

“ Người nhìn chỉ là bề ngoài của chúng đã kích động vậy, nếu thật biết công năng của chúng, người kích động chết luôn, đến lúc đó chúng ta phải làm sao?” Nộ Lô Văn Long Viễn cũng quát lên.

Nộ Lô Văn Cổn Long lập tức ỉu lại “ Nhưng cha tò mò.. tò mò khó chịu”

“Để mai, uống xong canh mát mai xem” Long Viễn không thoả hiệp.

“ Sáng sớm mai nhé”

“ Trưa”

“ Không được”

“ Chiều”

“ Được rồi trưa thì trưa” — QUẢNG CÁO —

“ Ha ha ha.. lão nhị lần này ngươi rất lanh lẹ, làm rất tốt” Nộ Lô Văn Cổn Long vỗ vỗ vai con trai mà nói.

“ Cha , ta biết sai, sau này sẽ không có lần thứ hai vượt quyền như vậy. Nhưng mong cha hiểu, lúc đó cấp bách, nếu trả lời sai sẽ vạn kiếp bất phục. Ta không biết được Địa Việt Đế Quốc có liên hệ bộ khác hay không, nếu bọn họ thay đổi người thì…” Long Viễn giải thích.

“ Không trách … không trách… thật lòng cha không trách ngươi. Ngươi là người cẩn thận lại có quyết đoán. Nhưng ngươi cũng biết ở Nộ Lô này có 8 chi. Mẹ của Long Võ hắn là chi Bàng chỉ kém Văn bộ một bậc, cho nên bấy lâu uỷ khuất ngươi. Cha chỉ nói một câu tự ngươi nghĩ lấy… lúc này chúng ta không phải e ngại ai cả… nhưng điều cốt lõi là .. Em gái ngươi… cần phải dựa ai, dựa đâu ngươi tự hiểu..” Nộ Lô Văn Cổn Long thâm tường mà nói.

“ Ngày mai ta đem Mai đi Bình Tây Quan tặng Tây An Võ Vương làm hầu gái, tạ cha đã nâng đỡ, tin tưởng…” Long Văn bò rạp mình ôm chân của cha mà lạy.

“ Tại sao là Tây An Võ Vương?” Nộ Lô Văn Cổn Long giật mình, không phải đem tặng người cho Hoàng Đế Đại Việt sao?

Long Viễn cười khổ.

“ Cha , ngươi không biết ở Đại Việt Đế quốc có nhị Thánh. Thánh Thiên Minh Huy Đế là nữ. Chồng là Thánh Thần Vương Ngô Khảo Ký lừng danh thiên hạ, về quyền lực không phân lớn nhỏ, nhưng ngươi dám tặng nữ nhân cho Thánh Thần Vương? Ngại Nộ Lô tộc sống quá dài muốn chết nhanh?”

“ Còn có chuyện này… ôi thật thất trách vậy Tây An Võ Vương là?”

“ Anh trai của Thánh Thần Vương, anh chồng Thánh Thiên Đế, là Thống Chế Đại Việt Đế Quốc binh mã, dưới hai người trên tất cả…” Long Viễn thưa lên thẳng thắn..

“ Vậy nhanh đưa em gái ngươi qua đó… rất tốt rất tốt… có ngươi ở bên chu toàn , cha còn lo gì nữa… nói nghe xem đồ của Đại Việt có gì khác thường?” Nộ Lô Văn Cổn Long lân la quay lại chủ đề.

Long Viễn biết người cha này lòng hiếu kỳ nặng , không nói rõ thì tối nay sẽ mò đi xem trộm , lằng nhà lằng nhằng lại có chuyện, thôi thì lúc này mắt không thấy sẽ bớt kích động, nói một chút không có vấn đề.

“ Cha , ngươi bình tĩnh lại chưa, bình tĩnh ta mới nói..” Long Viễn dò xét một chút…

“ Đi , tìm cái ghế ngồi đã rồi nói. Vẫn đang choáng váng đứng không an toàng” Nộ Lô Văn Cổn Long cười.

Long Viễn cười, hắn biết như vậy là đã bình tĩnh lại rồi.

….

“ Con nói là giáp sắt này không phải sắt mà chính là thiết dùng luyện bảo kiếm?” Nộ Lô Văn Cổn Long lại lên cơn thở phì phò mà nói.

“ Không đến nỗi bảo kiếm chém sắt như bùn nhưng chính là loạt thiết thiên truy bách luyện dùng để rèn kiếm tốt, thương tốt. Hay nói cách khác đem chiến giáp này nung đỏ đập lại chính là kiếm chất lượng tuyệt hảo đắt đỏ mà chúng ta đang dùng. Giáp này mũi tên cung thường bắn không xuyên được, đao thương khó nhập” Long Viễn bắt đầu giảng…

Uỵch…

Lại gì nữa..

Long Viễn mặt đen kịt nhìn cha trượt ngã.

“Thất thố, thất thố… không sao không sao.. nói tiếp” Nộ Lô Văn Cổn Long cười xấu hổ.

“ Giáp đã vậy thì đao, thương không cần nói một vạn lưỡi đao và vạn mũi thương cỡ đồng cấp… thứ phụ thân đang đeo…” Long Viễn giữ chặt lấy cha hắn sau đó đấm đấm vuốt vuốt sau lưng… — QUẢNG CÁO —

“ Ôi trời đất … khục khục… ôi trời đất.. khục khục…” Nộ Lô Văn Cổn Long chỉ biết kêu lên.

“Phụ thân đừng nghĩ nhiều ở Đại Việt thứ này cấp cho quân địa phương dùng, tương đương với chúng ta tầng lớp quân A Già, Sả Xỉ….” Long Viễn bất đắc dĩ.

“ Ngươi nói lại…. ngươi nói cái gì cha nghe không rõ….” Nộ Lô Văn Cổn Long túm lấy cổ áo con trai mà kêu lớn..

“ Là Đại Việt chia làm 4 loại đẳng cấp binh. Lính đặc biệt tinh nhuệ, Cấm Vệ quân, Lộ binh, quân địa phương. Đồ họ cấp cho chúng ta là quân địa phương trang bị ở Đại Việt” Long Viễn gào lên nói.

“ Ngươi nói cái gì… đồ như vậy chỉ là quân hạng bốn, vậy ở Đại Việt quân hạng nhất hạng hai mặc thứ gì dùng thứ gì?” Nộ Lô Văn Cổn Long kinh hoàng….

“ Có nói cha cũng không hình dung ra , mà ta cũng không biết mô tả sao, nói chung một chữ là siêu cấp cường đại… Thôi không đề cập đến quân Đại Việt nữa nói đến ảnh hưởng tâm cảnh của con… giờ đến mạnh nhất trong các loại vũ khí cho cá nhân chính là nỏ, nỏ Đại Việt cho chúng ta tầm xa 60 bộ xuyên giáp da như xuyên giấy thôi, tầm tám mươi bộ (50 m) có thể đả thương giáp da. Trăm hai mươi bộ tầm bắn tối đa” Long Viễn nói lầm cuối…

Hậu quả là ngất thật, lúc này cần cấp cứu thật, khổ người già tăng huyết áp rất nguy hiểm.