Lục Gia Tiểu Tức Phụ

Chương 177:



Nghỉ hết buổi trưa thì ba người Lý thị phải đi ra ruộng làm tiếp công việc .

Đại Tráng đến tìm A Mộc, tính thêm mấy hài tử cái khác đang ở trước cửa chơi trò diều hâu bắt gà con, Từ Thu Nhi là "gà mái" , còn thân thể khỏe mạnh nhất là Đại Tráng thì làm diều hâu. Ngưng Hương ngồi trên tảng đá lớn ở cửa bên, vừa khéo cây dương thụ bên cạnh che xuống một mảnh bóng mát, nàng dựa lưng vào vách tường vừa cười vừa xem bọn chúng đùa nghịch.

Năm chú "gà con" chỉ còn lại mỗi A Mộc , tiểu tử nắm chặt vạt áo của Từ Thu Nhi, ẩn núp khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, tiếng cười vang lên không ngừng.

Ngưng Hương kìm lòng không được cười theo.

Đầu phố phía tây đột nhiên truyền đến tiếng vó lừa, bởi vì nhà Lục Thành có lừa nên bây giờ Ngưng Hương nghe thấy tiếng liền căng thẳng, nhưng khi nàng vừa nghiêng đầu nhìn sang thì thấy cái đầu con lừa so với lừa của nhà Lục Thành lại nhỏ hơn rất nhiều, nàng vừa thở phào một tiếng thì nam nhân đánh xe cũng lộ mặt ra ngoài.

"Đại ca!" Đại Tráng nhìn thấy ca ca trở về hét lên một tiếng vang dội.

A Mộc cũng nhìn theo, vừa mới thò đầu ra thì Đại Tráng tấn công tới , A Mộc a lên một tiếng dùng sức kéo nhị tỷ nhà mình.

Từ Thu Nhi chưa kịp chuẩn bị tinh thần đã bị đường đệ kéo một cái lảo đảo, vừa lúc Đại Tráng đụng vào nên ba người cùng nhau ngã xuống.

"Không sao chứ?" Ngưng Hương vội vàng chạy tới.

"Đệ không sao!" A Mộc phủi mông đứng lên, nhìn tỷ tỷ cười hắc hắc.

Bé trai không sợ ngã đau nên Ngưng Hương đi đỡ Từ Thu Nhi.

"Đại Tráng, ngươi cầm tinh con trâu hả!" Bụng Từ Thu Nhi bị Đại Tráng đụng phải đau đớn, tức giận hét lên một câu.



Đại Tráng tự biết phạm sai lầm, hắn quay người chạy tới chỗ xe lừa vừa mới ngừng trước cửa nhà, không thèm để ý người trên xe đi xuống mà chạy nhanh lên xe để xem có đồ gì tốt cho hắn không.

Huynh trưởng Trương Bưu của hắn thấp giọng nói gì đó, thấy đệ đệ không nghe nên thần sắc Trương Bưu có chút lúng túng, đứng bên cạnh xe nói chuyện với Ngưng Hương, "Sao hôm nay Hương Nhi được ở nhà?"

Hắn năm nay mười tám cùng tuổi với Từ Hòe, hai nhà lại cách vách ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, hai muội muội của Từ Hòe trong mắt hắn cũng là muội muội của hắn, chỉ là nhìn cô nương xinh đẹp duyên dáng yêu kiều đang đứng cách hắn vài bước, cô nương sớm bán mình vào Hầu phủ mỗi tháng mới về nhà một lần khiến Trương Bưu đột nhiên không cách nào so sánh được nàng bây giờ so với Hương nhi muội muội nhỏ nhắn gầy teo trước đây .

Mới trước đây hắn gặp Ngưng Hương liền sờ đầu nàng, nhưng bây giờ đại cô nương trước mắt này khiến Trương Bưu không biết nên nhìn nàng như thế nào.

"Tỷ tỷ đệ đã chuộc thân rồi, từ nay về sau ngày ngày ở nhà!" A Mộc đứng bên cạnh tỷ tỷ cười hì hì nói.

Trương Bưu kinh ngạc nhìn Ngưng Hương.

Hắn nhìn Ngưng Hương xa lạ, mà Ngưng Hương trong hơn ba năm gặp chưa được mấy lần huynh trưởng nhà bên mà bây giờ đã cao to như vậy, thấy huynh trưởng hàng xóm cũng không còn thân mật giống như khi hồi bé nữa, nàng chỉ gật đầu cười nhẹ, ánh mắt nhìn ra sau lưng Trương Bưu, nhận ra cô nương mười mấy tuổi kia là tiểu biểu muội của Trương Bưu, trong lòng đột nhiên dậy lên một tia gợn sóng.

Liễu Diệp cũng nhận ra nàng liền ngẩng đầu nhìn một chút, thấy biểu ca quả nhiên nhìn chằm chằm Ngưng Hương không chớp mắt, nàng vụng trộm kéo ống tay áo của biểu ca, nhỏ giọng uy hiếp: "Biểu ca còn nhìn nàng ta nữa thì về nhà muội sẽ nói cho tỷ tỷ biết!"

Trương Bưu cùng tỷ tỷ Liễu Chi của nàng đã đính hôn, tháng chín sẽ thành hôn .

Giọng nói nàng không cao không thấp, Trương Bưu căng thẳng nhìn Ngưng Hương, thấy nàng cúi đầu phủi đất sau lưng cho A Mộc, không biết có nghe được tiểu biểu muội nói hay không, Trương Bưu cực kỳ lúng túng trừng tiểu biểu muội một cái, sau đó hướng về Ngưng Hương nói: "Thật là một chuyện tốt, chúc mừng Hương nhi, vậy mọi người tiếp tục chơi đi nhé chúng ta vào nhà trước."

Quay đầu lại kêu Liễu Diệp và Đại tráng đi theo sau, còn hắn dắt xe lừa vào trong.