Livestream Viết Chuyện Tình Trong Sáng, Tôi Thành Thần Ở Trùng Tộc

Chương 148: Bẻ cua tốc độ tối đa



Mắt Mèo.

Đại sảnh Hội đồng Thánh điện.

"Cách phân công này không thường gặp."

Trưởng lễ nghi Arnold gấp lại danh sách tham dự trong tay, nhìn quanh hội nghị, bàn tròn ngồi đầy quan lễ nghi.

Hai đầu bàn là hai trưởng lễ nghi khác, tân trưởng lễ nghi Malorian Perron và Gabriel.

"Nhưng cách phân công hiện tại rất hợp lý. Tháng 9 là tháng nhiều sự kiện, Carnival Bắc Cực trùng với thời điểm tổ chức hội nghị hợp tác giữa Mắt Mèo và Liên minh Thủ đô."

"Trùng trẻ cần tham gia nhiều buổi tiệc phù hợp để mở rộng kiến thức. Malorian, đây là lần đầu tiên cậu tham dự buổi tiệc hợp tác giữa Mắt Mèo là Liên minh Thủ đô với tư cách là trưởng lễ nghi Mắt Mèo, buổi tiệc này khác với tất cả các buổi tiệc giao lưu trước đây mà cậu từng tham dự với tư cách là trùng thừa kế Perron."

Trưởng lão lễ nghi nhìn sang tân trưởng lễ nghi bên tay trái, gương mặt già nua hiền từ nhưng đôi mắt thú toát lên vẻ sắc bén uy nghiêm: "Lần này đi dự tiệc thay mặt cho Mắt Mèo, cậu không có dòng họ, cậu là trưởng lễ nghi Malorian."

"Hãy quên đi bản thân cũ trở thành trùng hoàn toàn mới trong buổi tiệc hợp tác này, đừng làm tôi thất vọng, trưởng lễ nghi Malorian."

"Vâng." Tân trưởng lễ nghi Malorian đáp ứng.

Trưởng lão lễ nghi quay sang bên phải, nhìn Gabriel bằng vẻ mặt hài lòng: "Karen phụ trách giám sát Carnival đã nghỉ hưu, ông sẵn sàng chủ động nhận nhiệm vụ giám sát Carnival là một điều rất đáng khen ngợi."

Mỗi năm Carnival, Mắt Mèo đều cử vài quan lễ nghi cấp cao và một trưởng lễ nghi đích thân đến giám sát.

Trước năm 2000, mối quan hệ giữa Tòa án Mắt Mèo và Quân đoàn không tốt đẹp, các quân thư cuồng nhiệt tôn sùng quý ngài, thường xuyên cau mày lạnh lùng với các quan lễ nghi của Mắt Mèo. Mỗi năm Carnival, các quan lễ nghi là nhóm chịu thiệt thòi, nhiều quan lễ nghi thầm cho rằng được chọn đi giám sát lễ hội là một việc làm vất vả.

Trước lời khen ngợi của trưởng lễ nghi, Gabriel mỉm cười, cụp mắt khiêm tốn.

Trưởng lão lễ nghi: "Lần này, mười quân đoàn cấp cao tham dự nhiệt tình chưa từng có, đây là một tín hiệu tích cực cho Mắt Mèo, đại diện cho sự hợp tác phá vỡ thế bế tắc."

"Carnival Bắc Cực có nguyên nhân đặc biệt, rất nhiều quân thư cấp cao của mười quân đoàn tham dự, hơn 20 tổng tư lệnh phân đoàn đã dành riêng kỳ nghỉ để dự tiệc, một nửa tư lệnh phân đoàn của mười quân đoàn cấp cao đều đến, lần này lễ hội Bắc Cực không giống bình thường."

Trưởng lão lễ nghi: "Gabriel hãy dùng đôi mắt tinh tường và khứu giác nhạy bén của ông phát hiện ra những quân thư cấp cao nào là những đối tác hợp tác tiềm năng."

"Vâng." Gabriel đồng ý.

"Vậy thì, tiếp theo chúng ta sẽ điều chỉnh tạm thời việc sử dụng tài nguyên trong thời gian gần đây. Các hành tinh tài nguyên ở vùng sao Tây Tiên Nữ bị ô nhiễm nghiêm trọng..." Trưởng lão lễ nghi lần lượt thông báo chính sách mới, các truởng lễ nghi im lặng lắng nghe, thỉnh thoảng đặt câu hỏi và đề xuất ý kiến.

Hai tiếng sau, hội nghị kết thúc. Các quan lễ nghi chào hỏi nhau, vội vã quay trở về khu vực quản lý của mình để tổ chức hội nghị tiếp theo với các giảng viên lễ nghi cấp dưới.

Chẳng mấy chốc, hai dãy hành lang hai bên Thánh Điện đã vắng tanh.

"Trưởng lễ nghi Gabriel, xin dừng bước."

Một giọng nói vang lên từ phía sau, Gabriel dừng chân.

Y ấm giọng dặn dò tôi tớ bên cạnh: "Cậu đi lấy xe trước đi, đợi tôi ở đường đi vào quảng trưởng vườn hoa, tôi qua sau."

"Rõ, thưa trưởng quan." Tôi tớ nhanh chóng rời đi.

"Buổi sáng tốt lành, trưởng lễ nghi Malorian." Gabriel quay người lại.

Chỉ thấy tân trưởng lễ nghi bước nhanh về phía y.

Gabriel mỉm cười: "Sao ngài không ở lại với trưởng lão lễ nghi lâu hơn một chút."

"Nếu tôi ở lại lâu hơn nữa, lỗ tai tôi sẽ ra kén mất, vị ấy chỉ lặp đi lặp lại vài câu sáo rỗng." Tân trưởng lễ nghi bước lên đi song song, cả hai cùng nhau dạo bước trên hành lang Thánh Điện.

Tháng 9, lá ngô đồng vàng bay lả tả hai bên đường, ánh nắng chiều tà rọi xiên xuống, vụn lá vàng trải thảm trên con đường.

"Vào thời của trưởng lão lễ nghi Arnold, những lời ông ấy truyền dạy lại là cách giao tiếp xã hội tốt nhất đấy." Gabriel nói.

Tân trưởng lễ nghi cười giả lả: "..."

Sau vài câu chào hỏi xã giao, tân trưởng lễ nghi vào thẳng vấn đề chính. Anh ta hắng giọng rồi nói: "Cảm ơn ngài đã chủ động đề cập đến danh sách trao đổi lần này."

Nếu lần này không phải Gabriel chủ động đề xuất việc giám sát Carnival, thì trùng đến Carnival lần này sẽ là Malorian!

Anh ta còn trẻ, thích hợp làm những việc khó khăn hơn.

Đàm phán hợp tác với đại diện Liên minh Thủ đô là cơ hội tốt để kiếm chác và gia tăng tầm ảnh hưởng của trùng, trước đây đều do Gabriel không có gia thế đảm nhiệm việc này.

Suốt bao nhiêu năm qua, Gabriel đã làm việc vô cùng xuất sắc, khiến Mắt Mèo lạnh nhạt với Liên minh Thủ đô suốt mười mấy năm trời. Liên minh Thủ đô vẫn không ngừng cống nạp tài nguyên và công nghệ mới tiên tiến cho Mắt Mèo.

Tân trưởng lễ nghi Malorian còn tưởng phải mất hai ba mươi năm mới có cơ hội này, ai ngờ, năm thứ hai sau khi lên chức đã được tiếp xúc.

"Nếu ngài có ý định cân nhắc vị trí trong tòa án..." Tân trưởng lễ nghi nói đầy ẩn ý.

"Ngài suy nghĩ như vậy là hiểu lầm rồi."

Gabriel nói, nhẹ nhàng nắm lấy chuỗi cầu nguyện đeo trước ngực, vẻ mặt hiện từ: "Carnival Bắc Cực lần này là cơ hội phá băng đầu tiên sau 400 năm giữa Mắt mèo và phe quân đoàn, đây là sự thay đổi lớn và cơ hội to lớn đối với Mắt mèo và chúng ta."

"Từ khi lên chức, tôi luôn đảm nhiệm việc hợp tác của Liên minh Thủ đô. Chắc hẳn ai cũng biết, trong suốt nhiều năm qua, tôi là trùng có khả năng xử lý những tình huống khó xử, vun đắp các mối quan hệ."

Gabriel cười dí dỏm, rồi nghiêm túc nói: "Phe quân thư cứng nhắc hơn Liên minh Thủ đô nhiều. Vậy làm sao một trưởng lễ nghi giữ lập trường, dùng quyền lực của trưởng lễ nghi để đàm phán với phe quân đoàn, đảm bảo sự cân bằng trong giao dịch... tất cả những điều này đều là những gì ngài chưa thành thạo. Nếu ngài bắt đầu sự nghiệp cầm quyền bằng cách đối mặt với phe quân đoàn nguy hiểm hơn Liên minh Thủ đô, đó sẽ là một gánh nặng lớn."

Tân trưởng lễ nghi nghe vậy bèn nhướng mày, quay đầu lại nhìn chằm chằm Gabriel.

Gabriel mỉm cười đáp lại, tân trưởng lễ nghi nheo mắt.

"Tất nhiên, không thể bỏ lỡ cơ hội hòa giải giữa quân đoàn và Mắt Mèo. Sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, trao đổi danh sách tham dự là lựa chọn tốt nhất." Gabriel cụp mắt nói: "Ngài không cần phải băn khoan hàm ý tôi đề xuất thay đổi danh sách. Dù tôi không đề cập đến nó ngày hôm nay, trưởng lão lễ nghi Arnold cũng sẽ đưa ra lựa chọn này. Tất cả đều nhằm mục đích tối đa hóa lợi ích cho Mắt Mèo."

"Nguyện Thánh Điện phù hộ cho các quý ngài bình an hạnh phúc."

"Vậy, ngài còn có câu hỏi nào khác không?" Gabriel hỏi.

Tân trưởng lễ nghi im lặng một lát bèn hỏi: "Ngài đã có nhiều năm kinh nghiệm xử lý tiệc hợp tác của Liên minh Thủ đô. Vậy thái độ thực sự của ba gia tộc lớn trong Liên minh Thủ đô với Mắt Mèo là gì? Thái độ mà ngài đại diện cho Mắt Mèo thể hiện thiên vị về gia tộc nào?"

Gabriel vuốt ve chuỗi cầu nguyện nhẹ nhàng, nụ cười vẫn như cũ: "Vậy chúng ta đi thêm một đoạn nữa nhé, tôi sẽ nói thêm cho ngài một số điều."

"Làm phiền ngài rồi, cảm ơn." Lần này tân trưởng lễ nghi nói rất chân thành.

...

...

"... Quy trình cơ bản như vậy, sau này tôi sẽ gửi cho ngài một email liệt kê tọa độ các hành tinh mà tôi đã chọn trong những năm qua." Gabriel nói: "Mỗi lần Mắt Mèo tổ chức yến hội hợp tác với Liên minh Thủ đô, các hành tinh được chọn đều là những hành tinh nghỉ dưỡng trung lập. Quyền chọn hành tinh nằm trong tay Mắt Mèo, sau khi chọn hành tinh, Mắt Mèo sẽ cử Quân đoàn 4 phong tỏa hành tinh đó."

"Trùng đại diện của Liên minh Thủ đô đến dự hội, chỉ được đi cùng 20 vệ sĩ hoặc á thư của đội liên sao Thủ đô để đảm bảo an ninh. Trong số các tọa độ hành tinh này, tôi thường dùng nhất là Hồng Phỉ Thúy, Lục Loan."

Gabriel hạ giọng, nói nhỏ nhẹ: "Nhưng, ngài làm đại diện mới tham dự yến tiệc hợp tác, ngài có thể chọn những hành tinh cấp trung bậc cao có công nghệ cảnh quan tiên tiến hơn."

"Hành tinh không nên quá rộng, nhưng phong cảnh phải đa dạng, tốt nhất là những hành tinh có nhiều khoáng sản tự nhiên phong phú và độc đáo. Vậy thì ngài vừa có thể ngắm cảnh vừa đàm phán. Khi các trùng thảo luận về một vấn đề quan trọng, khung cảnh xung quanh càng hùng vĩ càng tốt. Họ sẽ tự nhiên tin rằng mình đang tham gia vào một sự kiện vĩ đại nào đó, từ đó nảy sinh thêm nhiều tham vọng hơn, tin rằng mình đang góp phần tạo nên một điều phi thường. 'Phi thường' là một gợi ý rất hấp dẫn đối với trùng, khi trùng của Liên minh Thủ đô tiếp nhận gợi ý này, việc đàm phán tiếp theo của chúng ta sẽ dễ dàng hơn nhiều." Gabriel mỉm cười.

Một lát sau, tân trưởng lễ nghi nói: "... Xin ghi nhận lời dạy của ngài."

"Cần lưu ý thêm một điều nữa." Gabriel cười nói: "Gần đây Tây Tiên Nữ thường xảy ra dị thú, tôi khuyên ngài nên chọn du lịch nghỉ dưỡng ở Đông Thiên Cung. Vì tổ chức tại khu vực thuộc phạm vi Liên minh Thủ đô cũng coi như một cử chỉ hòa bình, trước tiên hãy ổn định họ, ngầm ám chỉ Mắt Mèo sẽ không vì phe quân đoàn trỗi dậy mà hoàn toàn lạnh nhạt với Liên minh Thủ đô."

Tân trưởng lễ nghi thận trọng gật đầu: "Cảm ơn ngài chỉ bảo, nếu sau này ngài có bất cứ yêu cầu nào, tôi, Malorian và Perron sẵn lòng dang rộng vòng tay giúp đỡ."

"Ha ha."

Gabriel cúi đầu một cách khiêm tốn: "Lời này không cần nói, giúp đỡ lẫn nhau là mỹ đức."

"Mong rằng sự nghiệp cầm quyền của ngài sẽ có một khởi đầu rực rỡ."

"Cảm ơn." Tân trưởng lễ nghi nói.

...

"Trưởng quan, ngài cảm thấy Belin kia tốt bụng thật sao?" Tôi tớ đi theo tân trưởng lễ nghi hỏi.

Tân trưởng lễ nghi đứng trên hành lang, tiễn Gabriel lên xe rồi rời đi.

Tân trưởng lễ nghi hừ một tiếng: "Dù ông ta có tốt bụng hay không, không thể phủ nhận Belin là một đóa hoa giao tiếp, một kẻ mưu mô bẩm sinh. Chờ Arnold nghỉ hưu, sẽ có một trưởng lễ nghi nhậm chức, mà vào thời điểm đó, Belin sẽ là trưởng lễ nghi có lai lịch và thâm niên nhất Mắt Mèo."

"Nhưng ông ta không có gia tộc, không thể gánh vác vị trí trưởng lễ nghi. Tất nhiên, vị trí đứng đầu chắc chắn sẽ do tôi đảm nhiệm, ông ta chỉ phụ tá cho tôi."

"Ông ta đang đối xử tốt với tôi vì lợi ích lâu dài thôi."

Tân trưởng lễ nghi giễu cợt: "Không trách gã già kia thích ông ta như vậy, đổi lại tôi cũng thích dùng kiểu thuộc hạ này."

Ting —— Vòng trí não của tân trưởng lễ nghi rung lên, anh ta cúi đầu mở email của Gabriel, một tệp hình ảnh có tọa độ hành tinh hiện ra.

"Làm cẩn thận thật." Tân trưởng lễ nghi lướt qua, phóng to hành tinh Đông Thiên Cung được đánh dấu đỏ là những hành tinh nghỉ dưỡng tiềm năng.

Tuy tân trưởng lễ nghi vẫn không đánh giá cao Gabriel, nhưng lời của Gabriel vẫn ảnh hưởng đến ạn ta. Anh ta không lãng phí thời gian vào việc chọn hành tinh nghỉ dưỡng, mà trực tiếp chọn hành tinh nghỉ dưỡng khai thác đá quý duy nhất ở Đông Thiên Cung: Sky Crystal.

Tôi tớ có chút lo lắng, cung kính nói: "Trưởng quan Malorian, gần đây dị thú liên tục xuất hiện, bọn dị thú thường nhắm đến các mỏ quặng và hành tinh dầu mỏ,... Chọn hành tinh đá quý vào thời điểm này,... Hay là chúng ta nên xem xét thêm các hành tinh nguyên thủy thuộc loại rừng rậm?"

"Từ bao giờ cậu cũng có thể đề nghị cho tôi rồi?" Tân trưởng lễ nghi nói.

Tôi tớ lập tức ngậm miệng, sắc mặt trắng bệch.

Tân trưởng lễ nghi hừ một tiếng, đi ra ngoài.

...

"Trưởng quan Gabriel, tôi đã đến ngã tư Lộ Cung." Tài xế hạ tấm chắn trong xe xuống, báo cáo: "Vừa nhận được thông báo từ bộ đàm trên xe, quý ngài Josephine Von và ngài Vladimir Jeanine đã đến hành cung của ngài. Xin hỏi ngài muốn đi gặp quý ngài Valentine trước hay quay về hành cung."

"Hành cung." Gabriel nói.

"Vâng." Tài xế tiếp tục lái xe thẳng về phía trước, nhanh chóng đến hành cung, hắn xuống xe đi vòng qua mở cửa xe cho trưởng quan.

Gabriel tiện tay mang theo món quà đã chuẩn bị sẵn trên xe xuống, liếc nhìn thời gian trên trí não, bước đi qua con đường mòn trong khu vườn. Sớm có tôi tớ mở cửa cho y: "Chào mừng ngài trở về, trưởng quan. Quý ngài Josephine dẫn theo con cái đang uống trà chiều ở vườn hoa lộ thiên."

"Ừm."

Gabriel vượt qua hai cổng hoa, bước đến trước cổng hoa cuối cùng, điều chỉnh nụ cười xã giao thành nụ cười chân thực nhưng hơi lạnh lùng.

Tôi tớ đẩy cửa vườn hoa, phát ra tiếng động nhỏ, hai trùng đang uống trà trong khu vườn lộ thiên quay đầu lại.

"Chúc một ngày tốt lành, thưa quý ngài Josephine." Gabriel tiến lên chào hỏi, đặt hộp quà biếu được bọc màu đơn sắc lên bàn của quý ngài.

"Đã lâu rồi không được gặp ngài, thấy ngài tinh thần phấn chấn, rạng rỡ khiến tôi thật vui mừng. Nguyện Thánh Điện đời đời phù hộ ngài."

"Chúc một ngày tốt lành, Gabriel." Quý ngài Josephine lãnh đạm cất lời: "Cảm ơn ông, vẫn chu đáo như mọi khi."

"Chúc một ngày tốt lành, thầy Gabriel." Vlad Jeanine bên cạnh lên tiếng chào hỏi đúng lúc.

"Chúc một ngày tốt lành, Vlad đã lâu không gặp."

Gabriel quan tâm hỏi han: "... Gầy đi một chút, dạo này ăn uống không tốt à?"

Vlad Jeanine mỉm cười lắc đầu, khéo léo nói: "Là do sức hấp dẫn của biển tri thức."

Tôi tớ kéo ghế cho Gabriel, sau khi Gabriel ngồi xuống, trò chuyện vui vẻ với quý ngài Josephine nửa tiếng, những chủ đề thú vị và hài hước cứ liên tiếp xuất hiện, quý ngài Josephine giữ thái độ bình tĩnh từ đầu đến cuối.

Đúng 30 phút, không hơn không kém, quý ngài Josephine nói: "Ồ, Valentine sắp sốt ruột rồi, ông dẫn Vlad đi thăm cậu bé nhé, cả hai đã lâu không gặp, chắc hẳn có nhiều chuyện muốn nói."

"Tất nhiên rồi. Nhưng xin hãy đợi một chút, tôi cần quay về thư phòng lấy một số vật dụng cần thiết. Khoảng 10 phút nữa, tôi sẽ đến đón Vlad." Gabriel khéo léo nói, rồi nhanh chóng cúi đầu chào rồi rời đi.

Trưởng lễ nghi và tôi tớ rời đi, còn tôi tớ của Josephine cúi đầu im lặng, trong khu vườn lộ thiên không có trùng nào lên tiếng.

Còn vài phút nữa thì Josephine bỗng lên tiếng: "Vlad."

"Con nghe, thưa hùng phụ." Tư thế ngồi thẳng của Vlad Jeanine càng thêm thẳng, y tập trung nghiêm túc nhìn hùng phụ.

"Nói chuyện với Valentine về văn hóa đại chúng là đủ." Josephine nâng tay lên, vuốt nhẹ vai Vlad, gạt đi bụi bẩn không tồn tại trên vai con nhỏ.

Ông cụp mắt: "Cả ta và Valentine đều mang họ Von, nhưng đó chỉ là họ chung của những trùng không còn liên hệ huyết thống trong ba đời trở lại đây, con của ta, đừng vội vàng hứa hẹn vì điểm chung này."

"Các con..." Josephine chạm lên má đứa con nhỏ, môi mấp máy chỉ nói đến đó rồi ngừng.

Vlad vô thức cọ mặt vào tay hùng phụ, rồi lập tức nhận ra lại quay lại dáng vẻ ưu nhã nhã nhặn.

"Vâng hùng phụ, con đã biết."

Josephine nhìn y, không nói thêm lời nào.

Chẳng mấy chốc, tôi tớ của trưởng lễ nghi đến dẫn đường, Vlad đi theo họ một lần nữa gặp Gabriel. Gabriel đã thay một áo bào màu xám, còn cầm theo một chiếc hộp.

Vlad cụp mắt vờ như không thấy.

Hành cung của trưởng lễ nghi và Lộ Cung của Valentine rất gần nhau, chỉ mất 5 phút lái xe là đến.

"Vlad!!!" Valentine hối hả chạy đến, sau lưng là một nhóm tôi tớ mang theo lễ phục và đồ trang sức.

"Lâu rồi không gặp! Hời ơi! Tớ còn tưởng cả tháng nay không gặp được cậu nữa chứ!" Valentine vui vẻ nói.

"Chúc một ngày tốt lành, Valentine." Vlad nói.

"Valentine." Gabriel đi ở sau cùng khẽ ho, Valentine lập tức đứng thẳng, cúi đầu chào Vlad một cách trang trọng: "Chúc một ngày tốt lành, ngài Jeanine. Lâu rồi không gặp, tôi rất nhớ ngài."

"Thầy." Valentine trông mong nhìn Gabriel.

"Đi đi, nhớ mang theo trùng bảo vệ." Gabriel nói.

Valentine lập tức kéo tay áo Vlad: "Vlad... Vladimir, tôi dẫn ngài đi xem thứ hay ho!"

"Ừm." Vlad đáp.

Gabriel nhìn theo cả hai đi xa rồi mới xách chiếc hộp đi vào Lộ Cung.

Y hỏi tôi tớ đi theo bên cạnh: "Hộp của trưởng lễ nghi Arnold và trưởng lễ nghi Perron đã mang đến chưa?"

"Vừa mới đến, hiện đang đặt trong nhà kính lạnh bên cạnh hồ thuốc."

Gabriel đi về phía nhà kính lạnh, tận mắt nhìn tôi tớ mở cửa nhà kính, đưa hộp thuốc cuối cùng vào sắp xếp, rồi lại khóa cửa, mới nói: "Được rồi, cậu đi xuống đi, tôi quan sát một lúc việc đổ nước vào hồ thuốc."

"Vâng." Tôi tớ rời đi.

Hồ thuốc mà Valentine dùng cho tháng trưởng thành không lớn, trông như một chiếc bát úp ngược, mép bể nhẵn mịn, bên cạnh có vài bậc thang dài.

Lúc này, bể thuốc đang được bơm nước sống và dung dịch thuốc đặc biệt, chúng cuộn trào hòa quyện vào nhau trong bể, biến thành một thứ nước màu nâu đỏ.

Gabriel đảo mắt quan sát xung quanh hồ thuốc, phát hiện ra ít nhất 10 chiếc camera giám sát.

Số lượng camera ẩn trong bóng tối còn nhiều hơn thế nhưng điều này không ảnh hưởng nhiều đến Gabriel.

Y là thầy chỉ bảo của Valentine, y có quyền truy cập và điều khiển tất cả các hệ thống điện tử trong Lộ Cung.

Gabriel ngồi xuống chiếc ghế dài bên hồ nước thuốc, đặt tay lên vòng tay trí não một lúc mới mở giao diện ảo, bật chế độ chống nhìn trộm rồi mở hộp thoại của Fate.

Tài khoản của Fate hiển thị offline.

@Fate: [Hình ảnh.jpg, hình ảnh.jpg, hình ảnh,jpg]

@Fate: [100 điều cần biết về tuyến đường lỗ đen.pdf]

Chỉ nhìn vào ảnh thu nhỏ, đồng tử của đồng tử của Gabriel co lại.

Đầu tiên: Trắng.

Cũng giống như làn da trắng khác thường của y, làn da trong ảnh cũng có màu sắc khiến trùng kinh ngạc.

Gabriel không quan tâm đến tin nhắn thứ 2, y mở ngay bức ảnh đầu tiên.

Bức ảnh đầu tiên là da tay, ở vị trí mu bàn tay.

Da trắng trong bức ảnh rất khoẻ mạnh, không chụp đến ngón tay, cả bức ảnh chỉ toàn một màu trắng. Những đường gân trên mu bàn tay không rõ ràng, ẩn dưới da, tinh tế như mạch máu của cánh hoa.

Khác hẳn với nước da trắng tái của y.

Đôi tay này khoẻ mạnh đẹp đẽ, chỉ nhìn mu bàn tay này thôi cũng đủ biết: Chủ nhân của đôi tay này ăn uống đầy đủ được tôi tớ chăm sóc chu đáo hàng ngày.

Rất tốt.

Gabriel mở bức ảnh thứ hai, môi run nhẹ, rồi vội vàng mở bức ảnh thứ ba, y nhấp môi.

Bức ảnh thứ hai là ảnh môi, môi tái nhợt, không phải trắng bệch do thiếu máu, mà là trắng bệch do kích ứng do cảm xúc dao động mạnh trong thời gian ngắn, hoặc do nôn mửa hoặc bị đánh mạnh vào bụng.

Bức ảnh thứ ba chỉ chụp phần da mặt bên má và môi. Tác động thị giác của bức ảnh này khá mạnh mẽ, da mặt xung quanh má trong ảnh bị vỡ các mao mạch, những mao mạch vỡ li ti bao trùm khắp mặt như mạng nhện, da thịt mỏng manh nửa đỏ nửa trắng, lộ ra màu máu đỏ ửng như muốn chảy ra.

Gabriel giữ nguyên một tư thế ngồi im lặng hồi lâu.

Y không mở tệp pdf về kiến thức cơ bản về tuyến đường lỗ đen mà Fate đã gửi.

Hai mươi năm qua, Gabriel đã chứng kiến vô số quý ngài chào đời, trưởng thành và bước vào thế giới bên dưới tầng mây.

Dĩ nhiên y biết tại sao tình trạng da trong ảnh lại như vậy.

Nói chung trùng đực không chịu được việc nhảy vọt qua lỗ đen, một khi thời gian bị nén quá lâu, họ sẽ nôn mửa, tiêu chảy vì rung lắc và trọng lực thay đổi đột ngột, chảy máu màng nhĩ, phù nề một số cơ quan, trường hợp nghiêm trọng nhất có thể dẫn đến tăng áp lực não và mất thị lực tạm thời.

Trùng đực khác với trùng cái, trùng cái có vảy bụng, cơ vũ trang và sức chịu đựng cao. Cơ vũ trang co lại trong cơ thể trùng cái tất nhiên là một lớp vảy mềm chống áp lực, do đó trùng cái có thể chịu được huấn luyện trọng lực cường độ cao, đối với việc nhảy vọt qua lỗ đen, di chuyển đột ngột và thay đổi trọng lực ở cấp độ phá vỡ tường đều không hề hấn gì.

Song trùng đực không thể.

Bộ phận duy nhất trên cơ thể họ có vảy là đuôi.

Nội tạng và cơ thể đều mềm, chịu áp lực cao sẽ dễ gặp vấn đề.

Gabriel tắt vòng trí não, chắp hai tay lại, nắm chặt mặt dây chuyền bạc của chuỗi cầu nguyện trong lòng bàn tay, y nhắm mắt niệm tụng.

"..."

Ba tấm ảnh này tạm đủ rồi, chỉ nhìn da tay thôi thì thấy cuộc sống thường ngày của đứa bé này không tệ.

"..."

Có lẽ đây là lần đầu tiên Fate đưa đứa bé đi xa.

"..."

Mắt Mèo nắm giữ mọi thông tin về trùng đực, tất cả những chiếc hạm mà các quý ngài dùng để di chuyển đều do các công ty quân sự hợp tác với Mắt Mèo sản xuất. Kiểu hạm này là vật phẩm kiểm soát, không lưu thông trên thị trường. Fate có thể không biết, xem như vô tội.

"..."

Mọi chiếc hạm đều có khoang ngủ giảm áp, dành cho thân trùng cấp cao bị trượt gen, chỉ cần nằm vào, ngủ một mạch đến đích, cơ thể sẽ không có bất cứ cảm giác khó chịu nào.

Hoặc có lẽ, Fate cố tình làm vậy, biết rõ sai mà vẫn cố tình làm.

"..." Gabriel nhắm mắt, môi hơi mấp máy.

Y chưa bao nghĩ rằng tất cả lại xuất phát từ bức ảnh chụp lọ thuốc đặc biệt kia. Có lẽ vì lời đe dọa của y, Fate đã phản kích, đánh thức đứa trẻ ra khỏi buồng giảm áp, để nó chịu đựng lực hấp dẫn biến đổi thất thường của chiếc hạm trong vài giây khiến đứa bé hoảng sợ, rồi lại đưa đứa bé ngủ trở lại buồng giảm áp.

Gabriel nắm chặt dây cương tưởng tượng, kiểm soát cảm xúc của mình một cách chính xác.

Y chỉ nhìn vào kết quả, chỉ nhìn vào kết quả mà y muốn thấy.

"..."

Fate đã biết rõ đây là việc ác mà vẫn cố tình làm.

Ác là tội, tội phải trừng phạt.

"... Nguyện Thánh Điện phù hộ quý ngài cả đời bình an." Gabriel niệm xong lời cầu nguyện.

Lúc này, có ai đó mở cửa bước vào.

"Ngài quan tâm quý ngài Valentine thật." Một tôi tớ đúng giờ đến kiểm tra thuốc, nịnh nọt lấy lòng: "Quý ngài Valentine, nhất định sẽ vượt qua tháng trưởng thành suôn sẻ, ánh sáng của Mắt Mèo và sự bảo vệ của Thánh Điện sẽ giúp quý ngài xua tan mọi tai hoạ."

"Nguyện Thánh Điện phù hộ cho quý ngài, cả đời bình an suôn sẻ." Tôi tớ khiêm tốn cúi đầu cung kính, nịnh nọt nói: "Mong ước và lời cầu nguyện của ngài sẽ được đáp ứng tất cả, cho ngài Valentine một tương lai rạng rỡ."

Thế nhưng, một lúc lâu sau vẫn không nghe thấy trưởng lễ nghi trả lời.

Khi tôi tớ ngẩng đầu lên lần nữa, ấn tượng cuối cùng là tầm nhìn xoay vần, ánh bạc lấp lánh phóng to trong con ngươi giãn nở của anh ta, cho đến khi mọi thứ trở nên hư vô.

...

"... Huệ." Thời Tấc Cẩn ngẩng đầu lên, môi ánh lên ánh nước. Anh vịn vào bồn rửa mặt, nhắm mắt hít thở sâu, rốt cuộc cũng bình tĩnh lại sau cú sốc do liên tục nhảy vọt qua lỗ đen.

"Thời sensei, chúng ta đã vượt qua đoạn đường gập ghềnh nhất, từ Cực Đông sao Bắc Cực đến trung tâm sao Bắc Cực, những hành tinh tiếp theo chỉ cần nhảy vọt, không cần nhảy xa nữa." Hệ thống nhắc nhở: "Đã chuẩn bị sẵn đồ uống nóng và đồ ngọt cho anh, đưa đến phòng nghỉ rồi nha!"

"Cảm ơn." Thời Tấc Cẩn nói.

Anh lau mặt, nghỉ ngơi một lát, thay một bộ quần áo sạch sẽ rồi trở về phòng nghỉ.

Nhiệt độ ấm ấp ổn định lan tỏa khắp nơi, làm dịu đi những mạch máu căng phồng ở thái dương của Thời Tấc Cẩn.

Hơn 15 giờ trôi qua kể từ khi họ khởi hành, giờ thứ 3, Starnet hoàn toàn bị gián đoạn.

Thời Tấc Cẩn không bắt đầu làm việc ngay lập tức, mà ngủ vài tiếng trong khoang giảm áp để cơ thể thích nghi với trọng lực thay đổi.

Anh ăn nhẹ để bổ sung năng lượng cho cơ thể và não bộ.

Sau đó, đi dạo trong khu công nghệ mới của phi thuyền để tiêu hóa, nghe hệ thống hào hứng giải thích về các loại công nghệ trong khoảng nửa tiếng rồi quay trở lại phòng nghỉ cải tạo từ phòng y tế.

"Bắt đầu đi, hiển thị giới thiệu và chương xuất hiện đầu tiên của Evans Amon." Thời Tấc Cẩn mở rộng sổ tay trên bàn.

Khi Evans Amon mở khóa thẻ nhân vật và chương gốc, Thời Tấc Cẩn đang bận rộn tìm cách đưa cả gia đình trốn khỏi khu vực chiến tranh nguy hiểm. Từ khi rời hành tinh Black Shield đến tộc ong chiến tranh trên hành tinh số 56, rồi sau chiến tranh là tìm kiếm thân trùng và làm thủ tục di cư, Thời Tấc Cẩn không có thời gian nghỉ ngơi, bận rộn liên tục.

Mãi cho đến khi đến Gamma, anh mới cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút.

Ba ngày ngắt kết nối rất thích hợp để ngẫm nghĩ về những thẻ bài.

Hệ thống nói: "Tới đây!"

Thẻ bài và trang sách ảo dần mở ra trong đầu Thời Tấc Cẩn.

Evans Amon.

Thời điểm xuất hiện: Chương 5.

Thiết lập nhân vật: Tsundere kỳ quặc nói một đằng làm một nẻo.

(*) Tsundere là một từ tiếng Nhật được sử dụng để mô tả một nhân vật có tính cách mâu thuẫn. Họ thường tỏ ra lạnh lùng, khó gần, hay cáu kỉnh bên ngoài nhưng bên trong lại ấm áp, dễ thương và quan tâm người khác.

Tính cách: Hắn sinh ra đã huy hoàng, kiêu căng ngạo mạn, lúc thì thẳng thắn bộc trực, khi thì nói một đằng, làm một nẻo, tâm trạng thay đổi thất thường.

Evans có rất ít bạn. Nếu bạn muốn làm bạn với hắn, hãy cẩn thận lắng nghe từng câu hắn nói để hiểu ý chân thật.

Lúc tức giận, hắn có thể lột da rút gân bạn dù chỉ một giây trước cả hai còn vui vẻ trò chuyện. Lúc vui vẻ, hắn coi bạn như anh em khác ba khác bố, sẵn sàng cho bạn tất cả.

Thời Tấc Cẩn: ...

"Kỳ quặc" này không phải chơi chữ nữa chứ?

Các chương gốc liên tục được hiển thị, tổng cộng 5 chương, không có gì bất ngờ, thứ tự các chương gốc vẫn không khớp nhau.

Thời Tấc Cẩn nhanh chóng đọc lướt qua một lượt, tóm tắt sơ lược: Evans Amon sinh ra trong một gia đình quân sự có đặc quyền, thư phụ của hắn là tổng tư lệnh biệt động, cậu ruột là tổng tư lệnh quân đoàn 1 hiện tại.

Song, Evans Amon là trùng duy nhất trong gia tộc suốt trăm năm qua bị trượt gen xuống cấp A bậc trung.

Hắn trở thành nỗi nhục của gia tộc Amon trong mắt thế tục.

Nhưng gia phong phe quân đoàn cứng rắn và thực tế, miễn là đủ nỗ lực, sẵn sàng dùng mồ hôi và nước mắt rèn luyện nên một tinh thần thép, dù bị trượt gen cũng sẽ được tôn trọng.

Evans Amon nỗ lực không ngừng, dốc hết sức lực theo kịp bước chân của thư phụ, nhập ngũ làm quân dự bị của biệt động ở tuổi 34, trở thành sĩ quan vào năm 44 tuổi.

Bẩm sinh Evans Amon có mặt em bé, đây là gen trội của gia tộc Amon. Gương mặt non nớt và gen bậc trung không thể cải thiện khiến Evans Amon phải hứng chịu nhiều ánh mặt khinh miệt khi nhập ngũ.

Thư phụ của hắn mặc kệ chuyện này.

Evans Amon hiểu ra, muốn gia nhập vào hàng ngũ quân thư cấp cao, chỉ nỗ lực thôi là chưa đủ.

Để thay đổi tình cảnh này, Evans Amon chỉ còn cách tự vũ trang cho bản thân, hắn trở nên thất thường, cách thức chiến đấu và phong cách sống ngày càng trở nên cực đoan, sự cực đoan cùng với gia thế hiển hách đủ sức tạo nên một vẻ ngoài đáng sợ.

Cách làm của hắn đã hiệu quả, binh sĩ Quân đoàn Biệt động bắt đầu thực sự tôn trọng hắn, những trùng thuộc các phe phái khác cũng bắt đầu tôn trọng hắn.

Cho đến khi hắn gặp Anouchka Cash 24 tuổi.

Anouchka Cash 24 tuổi được Quân được 1 đề bạt thẳng lên vị trí sĩ quan, bỏ qua giai đoạn tuyển chọn của biệt động.

Anouchka Cash nhỏ hơn Evans Amon 20 tuổi, làm giáo quan sớm hơn hắn 20 năm, trở thành trùng thừa kế được tổng tư lệnh Amon coi trọng nhất, không ai sánh bằng.

Thư phụ của Evans tổng tư lệnh Amon không có nhiều tình cảm với Evans, nhưng ông tôn trọng máu và mồ hôi của bất cứ binh sĩ nào.

Ngay ngày đầu tiên Anouchka nhập ngũ, tổng tư lệnh Amon đã nói chuyện rất lâu với Evans: Hứa hẹn sau này sẽ cho Evans kế thừa nhánh chính của gia tộc Amon, biệt động sẽ luôn dành ra một vị trí cho hắn, tiền bạc, quyền lực và quân đội sẽ vẫn như lúc hắn còn sống.

Tổng tư lệnh Amon chỉ yêu cầu, sau này trùng thừa kế mà ông xem trọng sẽ tiếp quản biệt động, Evans phải thay mặt gia tộc Amon chống lưng cho Anouchka, thay mặt Anouchka đi đàm phán với các gia tộc phe phái khác.

Tổng tư lệnh Amon nói, chỉ có luôn sát cánh bên Anouchka, hắn mới có thể kế thừa gia tộc một cách suôn sẻ, không bị các phe quân đoàn khác nuốt chửng. Anouchka là chiếc ô che mới của gia tộc Amon, hắn phải kính trọng, tôn vinh và lợi dụng Anouchka.

Evans không muốn.

Nếu hắn đồng ý với điều này, vậy coi như đã phủ nhận mọi nỗ lực.

Tuy hắn hiểu thư phụ nói đúng, nhưng hắn vẫn không đồng ý.

Ngọn lửa giận dữ thiêu đốt trong tim Evans, cháy mãi không nguôi, muốn thiêu rụi tất cả những định kiến ​​cố hữu, muốn thiêu rụi mọi sự khinh miệt xuất phát từ gen di truyền.

Nhưng hắn không đủ mạnh, không thể thiêu chết thư phụ - nguồn gốc của định kiến, không thể thiêu rụi trật tự xã hội dựa trên gen di truyền tồn tại hàng nghìn năm.

Chỉ việc duy trì phong độ của một Biệt động cũng đã khiến Evans kiệt sức.

Song, hắn không thể nào thừa nhận mình không có tài cán gì.

Evans căm ghét Anouchka, kẻ đã khởi nguồn mọi chuyện.

Đáng tiếc thay, trong lĩnh vực võ nghệ mà quân thư vốn am hiểu, Evans không bao giờ có thể chiến thắng Anouchka.

Mà, lĩnh vực duy nhất mà Anouchka không giỏi và luôn thất bại lại là hẹn hò.

Evans không chỉ thừa hưởng khuôn mặt trẻ con của gia tộc Amon, mà còn giống hệt thư phụ và cậu út, hoàn toàn không có hứng thú hẹn hò với quý ngài.

Nhưng khi hẹn hò và chiến thắng Anouchka được đặt ngang hàng nhau, Evans lại nhen nhóm hứng thú.

Hắn nộp đơn xin hẹn hò Mắt Mèo.

Nhờ xuất thân danh giá, đơn xin của hắn được chấp nhận ngay lập tức, quý ngài được sắp xếp hẹn hò còn là cấp A mà Anouchka chưa bao giờ xin được.

Quý ngài ấy tên Valentine Von.

Trẻ tuổi, non nớt, trong lòng chất chứa nhiều tâm sự.

...

Thời Tấc Cẩn ghi chép vào sổ tay ba lời nhận xét của Evans về ấn tượng đầu tiên khi gặp Valentine.

"Non nớt, trong lòng chất chứa nhiều tâm sự? Vì sao?" Thời Tấc Cẩn tiếp tục đọc.

...

Buổi hẹn hò tẻ nhạt của Evans và Valentine kết thúc bằng một sự cố bất ngờ.

Khi cả hai chào tạm biệt, găng tay lụa của quý ngài Valentine bị mắc vào găng tay quân dụng của Evans .

Quý ngài Valentine vô thức giật tay ra, kéo mạnh về phía sau đến mức suýt làm rách găng tay trái của Evans.

Evans lập tức thay đổi sắc mặt.

Hắn chỉ là trùng bậc trung, dù mang danh đặc quyền nhưng bản chất vẫn là bậc trung.

Bẩm sinh hai bàn tay của Evans có vuốt như chim ưng, không thể biến thành hình người, nên hắn không bao giờ cởi găng tay khi ra ngoài.

Valentine suýt khiến hắn lộ ra.

Evans tát ngược lại Valentine, nếu không nhờ trùng bảo vệ ngăn cản, có lẽ hôm nay đã xảy ra án mạng.

Dù vậy quý ngài Valentine vẫn ngã xuống đất, đầu và vai đập vỡ bình hoa trong đại sảnh.

Mọi thứ trở nên hỗn loạn.

Evans bị hơn 20 trùng bảo vệ bao vây, hắn bị điện giật ngã xuống đất, nĩa chống bạo động siết chặt cổ, vòng điện giật xiết chặt tứ chi và cổ.

Evans không thể nhìn thấy tình trạng thương tích của quý ngài Valentine.

Hắn cảm thấy mình thật xúi quẩy, thấy hơi có lỗi nhưng không nhiều.

Chừng nào quý ngài Valentine còn sống, hắn sẽ không sao. Có thể hắn sẽ bị giam giữ một thời gian, một năm hai năm? Hoặc bị giáng chức, tịch thu tài sản, hoặc tra tấn. Evans nghĩ vẩn vơ, chờ đợi ngày phán xét.

Song cuối cùng Evans không bị thương, không bị đưa đến hành tinh tù binh.

Thậm chí, lần tai nạn này còn không bị xếp vào tập kích.

Quý ngài Valentine được các trùng bảo vệ dùng kim tiêm chữa trị cầm máu đã tha thứ cho hành vi xúc phạm của hắn ngay tại chỗ khiến Evans ngớ ra.

Hắn không tự chủ được mà hỏi: "Não của cậu có... có bị sao không?"

"Cất cây nĩa đặc chế đó đi, đừng kẹp nữa, nguy hiểm lắm." Quý ngài nói với trùng bảo vệ, vẻ mặt vừa mệt mỏi vừa mất tập trung.

Evans lờ mờ cảm nhận được Valentine có hơi sợ hãi.

"Tôi không sao, lành cả rồi, này, anh xem." Valentine vuốt trán, kim trị liệu rất hiệu quả, trên trán cậu chỉ còn lại một vệt đỏ đậm nhạt đang dần phai đi.

"Cất vũ khí xong thì anh về đi. Vụ việc ngoài ý muốn này sẽ không được ghi chép lại, các quan lễ nghi đã bị trùng bảo vệ của tôi đuổi đi rồi. Khi anh về, anh đừng nói thêm gì nữa thì sẽ không sao đâu, tôi đảm bảo." Quý ngài Valentine không muốn nói nhiều hơn nữa, cậu mỉm cười ra hiệu cho trùng bảo vệ để lại một số kim tiêm trị liệu, rồi quay người định rời đi.

"Ê!"

Evans chuyển từ tư thế nằm sấp sang ngồi bệt trên mặt đất, hỏi: "Có phải đầu óc cậu có vấn đề không? Quý ngài khác tuyệt đối không làm như vậy, nhìn đi kìa, mấy trùng bảo vệ của cậu sắp tức điên lên rồi."

Evans vung tay, nở nụ cười kiêu ngạo đầu tiên trong suốt buổi hẹn hò: "Theo truyền thống, cậu phải chặt một bàn tay của tôi mới đủ."

Quý ngài Valentine nhìn hắn một lúc rồi hỏi: "Sao tôi phải tuân theo truyền thống? Anh là một tín đồ cuồng nhiệt của truyền thống à?"

Evans mở to mắt, trong giây lát hắn không phản bác được.

Trước đây, Evans luôn cảm thấy truyền thống là gánh nặng khiến hắn không thở nổi, nhưng giờ đây Evans mới nhận ra, hắn đã bị kẹt trong truyền thống từ lâu.

Valentine quay người rời đi.

Evans bất ngờ lao tới, túm chặt lấy tay Valentine.

Các trùng bảo vệ cảnh cáo lần nữa, Valentine cũng bị dọa, cậu tròn xoe mắt: "Anh muốn làm gì??"

Evans khều nhẹ lòng bàn tay Valentine bằng ngón út: "Nhớ đồng ý lời đề nghị hẹn hò thứ hai của tôi, tôi dẫn cậu đi khám phá những điều mới mẻ phi truyền thống!"

Valentine và trùng bảo vệ đều chấn động.

Evans bị quăng mạnh xuống đất.

"Ê, ê! Quý ngài Valentine! Làm cậu sợ hãi nên tôi xin lỗi! Nhưng nhớ chấp nhận đơn xin lần thứ hai của tôi!" Evans hét lớn.

Mấy trùng bảo vệ không thể nhịn được nữa: "Câm miệng đi tên dâm đãng!"

Valentine cầm cổ tay mình, ngón tay vẫn còn run rẩy, nhưng biểu cảm phức tạp, hồi lâu mới thốt ra được một câu: "... Anh lẳng lơ thật."

"Tôi đâu chảy máu, anh ngửi sai rồi phải không."

Evans khó hiểu nhìn Valentine.

Biểu cảm của Valentine càng thêm phức tạp, vẻ mệt mỏi trên khuôn mặt dường như đã vơi bớt phần nào.

...]

...

"Thời sensei, có phát hiện gì không ạ? Anh im lặng lâu quá."

"VV nguyên tác có cảm xúc và cách hành xử trước sau không nhất quán."

Thời Tấc Cẩn sắp xếp các chương trong đầu theo thứ tự, đọc lại một lần nữa, cảm thấy có chút nặng nề: "Trong nguyên tác ban đầu, sau khi thức tỉnh ký ức, chắc chắn Valentine có một chút đề phòng với thế giới trùng tộc."

"Song song đó, cậu cũng là một người giàu cảm xúc, từng lỡ lời nói ra mong muốn được kết hôn một một trước mặt Vlad Jeanine. Khi Vlad Jeanine tỏ ra sẵn lòng giúp đỡ, Valentine lập tức vui vẻ trở lại."

Thời Tấc Cẩn khẽ thở dài: "Valentine thực sự coi Vlad Jeanine như người bạn thân thiết như anh em ruột thịt, nên cảnh giác và thận trọng của cậu ấy mỏng như tờ giấy trước mặt bạn bè. Cậu ấy là cô nhi của vụ án năm 1980, cậu ấy không có nhiều bạn bè."

"Quay lại chương về Valentine và Evans Amon, lúc này Valentine có những trùng bảo vệ thực sự trung thành với cậu ấy. Tuy cách cậu ấy xử lý những tình huống bất ngờ còn non nớt, nhưng đủ quyết đoán."

"Trùng bảo vệ hành động rất nhanh chóng, đuổi đi các quan lễ nghi ghi chép hẹn hò, mọi chuyện đều không ai hay biết, cách xử lý của Valentine rất tốt."

"Song, cậu xem nội dung cốt truyện mà Gabriel mở ra, trùng bảo vệ không còn xuất hiện thường xuyên bên cạnh Valentine nữa. Lúc này, Valentine và Anouchka vẫn chưa bàn đến chuyện đính hôn thực sự, cả hai đang trong giai đoạn tìm hiểu qua mai mối xã hội, Valentine muốn từ chối mối hôn sự này, nói rằng mọi chuyện vẫn còn kịp sửa chữa, mong rằng thầy có thể ra mặt giúp cậu ấy từ chối."

"Ban đầu trong nguyên tác, Valentine vẫn còn cẩn trọng với bạn thân Vlad, phản xạ có điều kiện xử lý tốt hậu quả do Evans Amon liều lĩnh gây ra trong buổi hẹn hò, nhưng trong chương cốt truyện của Gabriel, sự cảnh giác và khả năng suy nghĩ của Valentine gần như biến mất.

"Anouchka nguyên tác xông lên Mắt Mèo dọa dẫm Valentine, dẫn đến cuộc cãi vã dữ dội, cả hai giằn vặt lẫn nhau oán trách nhau, nhưng cuối cùng cả hai vẫn đính hôn một cách lạnh lùng."

Thời Tấc Cẩn đọc từng chương trong nguyên tác, anh dừng lại ở đoạn văn miêu tả buổi trà chiều giữa Gabriel và VV trong nguyên tác: [... Về những câu hỏi và yêu cầu của tôi, thầy không trả lời ngay mà cầm lấy chiếc kéo làm vườn, tỉa tót từng chút một, cắt ra vài bông hoa phù hợp để cắm.]

"Động cơ thúc đẩy HE." Thời Tấc Cẩn lẩm bẩm.

Anh đã lường trước Gabriel sẽ tác động âm thầm lên Valentine nhưng ảnh hưởng mà Gabriel gây ra lại là điều mà Thời Tấc Cẩn không muốn tưởng tượng đến nhất.

Gabriel đã cắt tỉa bản ngã, sự cảnh giác, thận trọng và nhạy cảm của Valentine như những cành thừa, nuôi dưỡng lại. Valentine nguyên tác trở thành đóa hoa trong nhà kính được tạo hình thành công.

Đóa hoa nhà kính không gốc rễ và con dao gỉ sét bị cuốn theo dòng chảy định mệnh chỉ có thể cùng nhau tan nát, HE nhuốm đầy máu tanh, không trách thế giới sẽ sụp đổ.

HE kiểu gì đây? Cthulhu không thể nhìn thẳng à?

(*) Cthulhu trong câu này như phép ẩn dụ tượng trưng cho một thứ gì đó quá kinh hoàng hoặc khủng khiếp đến mức không thể nhìn thẳng vào. Ám chỉ một kết thúc đầy ám ảnh.

Hệ thống nghe xong tổng kết của Thời sensei liền im lặng, run run nói: "Có ai nuôi con kiểu đó không! Nuôi hư con để làm gì! Để con mãi mãi phụ thuộc vào mình à! Lấy lời mình làm thánh chỉ à! Bệnh thần kinh! Không thể dùng cách nhẹ nhàng hơn được à! A Đấu đứng lên đi!"

(*) A Đấu con Lưu Bị, thời Tam Quốc bên Trung Quốc.

Thời Tấc Cẩn: ...

Phải công nhận một điều, đa số các nhân vật thuộc tính chaotic evil hiếm ai được bình thường.

Thời Tấc Cẩn nói: "Ngừng. Đừng hoảng hốt, chẳng phải chúng ta đã khiến Gabriel trên Mắt Mèo lộ diện rồi sao?"

"Trong nguyên tác, ông ta luôn lẩn khuất sau màn, không ai hay biết."

Thời Tấc Cẩn giữ bình tĩnh: "Ông ta đã ngã một lần, sẽ còn có lần thứ hai, thứ ba. Đừng lo lắng, mọi chuyện vẫn chưa bắt đầu, vẫn còn kịp thời."

Hệ thống nức nở hai tiếng: "Dạ... Oeeee, Thời sensei, ông ta rất xấu."

"Ừ ừ ừ." Thời Tấc Cẩn nói.

Góc nhìn của Evans Amon rất hữu ích, Thời Tấc Cẩn quyết định sau khi hạ cánh xuống Carnival sẽ tìm cách để Anouchka dẫn vị phó quan Amon này ra gặp một lần.

Thời Tấc Cẩn chững lại một chút: Ừm, phải nghĩ ra một lý do chính đáng.

Đây là lần đầu tiên.

Giữa lúc làm việc, anh lén làm việc riêng mở ứng dụng mạng xã hội, nhấn vào hộp thoại của A567.

Ảnh đại diện của cả hai đều hiển thị màu xám offline.

Thời Tấc Cẩn nhớ lại lời dặn dò của tổng tư lệnh Amon với Evans Amon trong nguyên tác.

Anh nhắn một tin: [Có hơi nhớ em.]

Sau khi bộc lộ cảm xúc, Thời Tấc Cẩn liền tập trung làm việc. Anh đánh số thứ tự các chương trong nguyên tác, đọc đi đọc lại để tách chi tiết hữu ích, suy ngẫm tình hình từ góc nhìn của bất cứ nhân vật nào. Cẩn thận ghi chép, đánh dấu trọng điểm, sau đó ghi chép vào hệ thống rồi đốt sổ tay.

Vào ngày thứ hai của hành trình, Thời Tấc Cẩn tiếp tục viết phần ngoại truyện của Quân Y, tập trung cao độ hoàn thành nhanh chóng.

Trong khoảng thời gian đó, anh đã tận tình trải nghiệm các thiết bị giải trí mà hệ thống đã dày công lắp đặt và vào buổi tối, anh cùng hệ thống tạo mô hình hình ảnh 3D cho streamer Fate, tinh chỉnh từng chi tiết nhỏ nhất.

Vào ngày thứ ba của hành trình, Thời Tấc Cẩn và hệ thống đã xem qua sơ đồ hành tinh do công ty giải trí cung cấp, chọn ra những địa điểm thích hợp để phục kích, đặt bẫy và ngăn chặn 108 "nghệ thuật nổ" của hệ thống.

Sau một hồi bận rộn, Thời Tấc Cẩn ngẩng đầu nhìn đồng hồ, không ngờ chỉ còn 9 tiếng nữa là đến trạm hải quan Bắc Cực.

Ngày 6 tháng 9 lặng lẽ đến.

"Thời gian... sao lại trôi nhanh như vậy?" Thời Tấc Cẩn lẩm bẩm.

Hệ thống: "Thời sensei! Anh mau đi nghỉ ngơi đi! Có tin gì quan trọng yêm sẽ báo cho anh ngay lập tức!"

"Ừm."

Thời Tấc Cẩn đứng dậy đi tắm nước nóng, sau đó nằm vào buồng giảm áp để ngủ. Hệ thống hỏi: "Anh có cần yêm xịt một ít tinh dầu an thần không? Gần đây anh hoạt động não nhiều lắm đó!"

"Được." hời Tấc Cẩn đáp lời, một làn sương mù tươi mát nhẹ nhàng lan tỏa, anh chìm vào giấc ngủ sâu.

Cảm giác như vừa nằm xuống đã mở mắt, Thời Tấc Cẩn chỉ cảm thấy nhắm mắt chưa đến mười phút, hệ thống đã nhẹ nhàng đánh thức anh.

"Thời sensei, Thời sensei, chúng ta đến cổng hải quan Bắc Cực rồi!"

Thời Tấc Cẩn khàn khàn nói hai tiếng, nhắm mắt hỏi: "Mấy giờ rồi?"

"7 giờ tối."

Hệ thống cẩn thận hỏi: "Thời sensei, anh có ngủ ngon giấc không ạ? Có đau đầu không?"

Tuy cảm thấy thời gian ngủ trôi qua nhanh như chớp, nhưng Thời Tấc Cẩn không hề đau đầu, trái lại tinh thần rất thoải mái, anh nói: "Không đau. Có tin gì quan trọng không? Nói đi."

Ting —— Nắp khoang giảm áp mở ra.

Thời Tấc Cẩn chuẩn bị bám vào thành khoang để đứng dậy, thì hệ thống phát ra một đoạn rap như tiếng quỷ khóc sói hú bên tai anh.

"Không xong rồi Thời sensei! Liên minh Thủ đô nổ tung!! Nổ rồi! Nổ rồi! Nổ rồi!"

"Nổ tung theo nghĩa vật lý! Lúc anh ngủ! Có hai đợt dị thú bùng phát ở vùng sao Đông Thiên Cung!!"

"Heart Gwen đã hoàn thành nhiệm vụ mà anh giao phó! Cậu ấy lợi dụng đợt dị thú lần này thành công trở thành khách quý của gia tộc Morgan!"

"Nhưng một điểm nổ khác thì không tốt như vậy!!" Hệ thống hét lên: "Ba năm! Ba năm! Jeanine lớn chết sớm hơn 3 năm! Đợt dị thú này bùng nổ gần một hành tinh đá quý siêu giàu khoáng sản, Mắt Mèo và Liên minh Thủ đô đang tổ chức tiệc hợp tác hàng năm, Mắt Mèo đã chết một trưởng lễ nghi! Liên minh Thủ đô đã chết một mớ gia chủ của những gia tộc trăm năm!!"

Thời Tấc Cẩn tỉnh táo hoàn toàn, nhanh chóng lấy vòng trí não kết nối mạng lưới Starnet xem tin tức

Vòng trí não kết nối mạng, thông báo từ các tài khoản mạng xã hội liên tục vang lên, Thời Tấc Cẩn không có thời gian quan tâm.

Trang chủ của tổng công ty giải trí treo bài báo về thảm án của gia chủ Jeanine mà Thời Tấc Cẩn đã từng đọc!

Nhưng lần này khác!

Trang báo còn đăng thêm một bài báo khác: [Tin tức chấn động! Trưởng lễ nghi Mắt Mèo Malorian Perron mắc sai lầm nghiêm trọng! Bỏ qua hành tinh hợp tác truyền thống, chọn hành tinh mới tổ chức hội nghị! Gia tộc Perron có phải chịu trách nhiệm cho thảm họa bất ngờ này?...]

"Còn có còn có!"

"... Còn có?"

Hệ thống: "Gabriel khởi hành sớm hơn dự định. Lúc 23h ngày 3, ông ta dẫn một chi nhánh của Quân đoàn 4 rời khỏi Mắt Mèo hướng về cửa khẩu Bắc Cực. Toàn đội hành động theo chế độ quân sự, di chuyển với tốc độ cao. Muốn qua khu vực khác cần phải nhảy vọt rất xa, Gabriel bất chấp áp lực cao, mạo hiểm đi ngay trong đêm để đến đây!!!"

"Hạm đội Quân đoàn 4 vẫn dùng mạng lưới nội bộ, yêm đang nỗ lực giải mã! Gabriel biết anh có đội ngũ hacker bên cạnh, ông ta cũng mang theo cả đội ngũ khoa học kỹ thuật đi theo, yêm khó khăn lắm mới xâm nhập được."

"Theo dự kiến, chỉ còn 4 tiếng nữa, hạm đội của Gabriel sẽ đến khu hải quan Bắc Cực!"

Thời Tấc Cẩn không chần chừ, lật người thoát khỏi buồng giảm áp: "Liên hệ Medila, chúng ta lập tức hạ cánh xuống hành tinh Carnival!"

"Yêm đã liên lạc rồi!" Hệ thống báo nhanh: "Có tin vui! Quân đội của A567 đã đến khu vực hải quan Bắc Cực vào sáng sớm nay lúc 8 giờ! Họ đã hạ cánh và đang ở hành tinh Carnival!"

Thời Tấc Cẩn vừa mặc đồ ngụy trang vừa liên lạc với Jack, tranh thủ lúc rảnh quét qua tin tức chấn động trên vòng trí não, tiện tay trả lời Anouchka.

@Fate: [Anh đang bận, tối nay nói.]

...

Hành tinh Carnival.

Khách sạn.

Anouchka lướt lên lịch sử trò chuyện, xem đi xem lại câu "có hơi nhớ em", rồi kéo xuống tin nhắn mới nhất.

?



Weibo: I谁也不是



Weibo: -勾魂大猩猩