Liễu Vũ Tịch Nhan

Chương 8



Lúc Trương Tịch Nhan vừa mới tốt nghiệp thì lương cơ bản là 4000 cộng thêm trích phần trăm nghiệp vụ (hoa hồng) và tiền thưởng, hết giai đoạn thực tập thì lương tăng lên 6000, đến hiện tại vẫn giữ nguyên. Công ty họ, lương cơ bản là thứ yếu, tiền hoa hồng mới là phần chính. Khi tổ bọn họ có hạng mục lớn, luôn là đích thân Tổ trưởng làm, hoặc sẽ giao cho 'trụ cột' của nhóm nhỏ, cho dù có vài lần cho nàng nhận mối làm ăn, cũng sẽ có Tổ trưởng hoặc Tổ trưởng xếp người nhúng tay vào, hoặc là bàn bạc thất bại, hoặc là sau khi bàn bạc ổn thỏa thì phần chính bị lấy đi. Phần lớn thời gian, nàng nằm trong tổ phụ trách thu thập tư liệu và phân tích chỉnh lý thông tin của hạng mục, đến lúc bàn bạc hạng mục thì nàng làm nền và chân chạy, đợi tới lúc chia hoa hồng và tiền thưởng, ít thì nhận hai ba trăm, nhiều thì nhận hơn 1000, mỗi tháng khấu trừ các chi phí "ngũ hiểm nhất kim"*, tới tay nằm trong khoảng 6000 đến 8000. Mức thu nhập này của nàng, nếu không có ba mẹ hỗ trợ trả tiền thuê nhà thì cuộc sống trải qua sẽ rất khổ cực. Lúc nàng mới tốt nghiệp, tiền lương thấp chút cũng không sao, nhưng vất vả làm việc hai năm, vẫn dậm chân tại chỗ, điều này rất không thể nào nói nổi. Nghiệp tích của tổ các nàng là tốt nhất trong tất cả các tổ, lượng công việc của nàng là nhiều nhất, thời gian tăng ca là dài nhất, thế nhưng tiền lương cũng là thấp nhất. Trương Tịch Nhan biết khuyết điểm của mình ở đâu, không hòa đồng, không nịnh nọt, không tiếp cận mấy người Tổ trưởng và trụ cột, không theo chân bọn họ cấu kết, hiển nhiên sẽ nhận được đãi ngộ như vậy.

(*) tui ghi mức lương hoặc chi phí gì đó bằng số cho nhanh với dễ hình dung nghen

(*) 五险一金 - ngũ hiểm nhất kim: Ngũ hiểm là năm loại bảo hiểm – bảo hiểm hưu trí, bảo hiểm y tế, bảo hiểm thất nghiệp, bảo hiểm tai nạn lao động và bảo hiểm thai sản. Nhất kim là một căn nhà của công, được phân phát cho công nhân.

Dù không xảy ra chuyện giữa các nàng và Mã Vịnh Ngọc, nàng vẫn sẽ từ chức, chỉ khác nhau ở chỗ tìm việc làm trước rồi mới từ chức, và là ồn ào xong cãi nhau bị sa thải.

Nàng nhận được điện thoại của Âu Tổng giám Phòng tổng hợp, muốn mời nàng làm trợ lý cho Liễu Phó Tổng giám đốc, lương cơ bản tăng gấp ba, tiền hoa hồng và tiền thưởng khác nữa. Sau khi suy nghĩ, nàng đồng ý. Tăng tiền lương đãi ngộ là một chuyện, theo con gái của Ông chủ kiêm cổ đông lăn lộn, so với lăn lộn cùng Mao Tổ trưởng liều mạng kiếm tiền tích góp mua nhà, sân nhà hoàn toàn khác nhau, kiến thức có thể học hỏi và phát triển cũng khác nhau.

Liễu Vũ trở thành Phó Tổng giám đốc, đương nhiên không thể tiếp tục làm việc ở đại sảnh, mà có văn phòng của riêng mình.

Trương Tịch Nhan được thơm lây, bàn làm việc cũng dời đến văn phòng của Liễu Vũ.

Trương Tịch Nhan xưa nay không thích nhập công tư thành một, hơn nữa nàng và Liễu Vũ cũng không quen thân lắm, cũng không có mấy cái có có không không kia. Nàng hỏi rõ chức trách phạm trù công việc của mình liền lập tức vùi đầu vào việc làm mới.

Liễu Vũ đảm đương chức vụ Phó Tổng giám đốc, đến Phòng đầu tư và Phòng tài vụ học tập, tất nhiên Trương Tịch Nhan phải 'bồi Thái tử đọc sách', cùng đi theo học tập. Ngày Liễu Vũ và Trương Tịch Nhan chính thức đi làm, Liễu Vũ sôi nổi mời mọi người ăn bữa cơm, xin mọi người chiếu cố nhiều hơn, lại sau đó, cô cũng không nhúng tay vào quản lý sự vụ, mỗi ngày dẫn theo Trương Tịch Nhan lật văn kiện tài liệu của Phòng đầu tư và Phòng tài vụ, lấy tên đẹp là phân tích quy trình và học cách xem biểu bảng báo cáo. Cô tham gia hai Hội nghị cao cấp bộ ngành, không tham luận, chỉ dự thính, thỉnh thoảng có khách hàng lớn hoặc hạng mục lớn, cô dẫn theo Trương Tịch Nhan tham gia vào, bày ra dáng vẻ "Tôi đi theo học hỏi, mấy người đàm luận, không cần để ý đến tư thái của tôi.", quả là một vị học sinh giỏi quyết tâm học hành, còn mang vẻ mặt cười híp mắt cực kỳ dễ nói chuyện.

Thế nhưng cô là cổ đông công ty, người nối nghiệp Chủ tịch tương lai là cô và Liễu Lôi, phân lượng đặt ở đó, muốn lơ cô cũng khó, quậy Phòng đầu tư và Phòng tài vụ phải gọi là sóng ngầm cuồn cuộn.

Trong đó không bình tĩnh nhất chính là Uông Dương và Trần Hiểu Hiểu.

Ngày đầu tiên chính thức đi nhậm chức Phó Tổng giám đốc, Liễu Vũ lái xe thể thao, đeo đồng hồ giá trị không nhỏ, mặc quần áo tự đặt may, từ đầu đến chân toát ra dòng chữ vừa to vừa nặng "Tôi rất có tiền". Sau đó, chiếc xe sang trọng mở ra, đổi túi hàng hiệu khác, tiến vào sau lưng còn có hai vệ sĩ đi theo.

Vâng, nói chung là thứ gì đắt tiền đều dán lên người, dáng vẻ nhà giàu mới nổi có thể liều một trận với Liễu Sĩ Tắc.

Quan trọng nhất là Liễu Vũ không phải loại bề ngoài có tiền, là thật sự có tiền, cô là cổ đông thứ ba của công ty, Tổng giám đốc Liễu Lôi xếp thứ tư.

Trương Tịch Nhan âm thầm tính toán, nếu Uông Dương đi theo tuyến bám váy đàn bà, thành đôi với Trần Hiểu Hiểu, có Trần Tổng giám đứng sau, làm đến Chủ quản cũng không thành vấn đề, nỗ lực hơn có thể tranh được cấp Quản lí; nếu thành đôi với Liễu Vũ, thế nào cũng phải moi được chức Tổng giám hoặc Phó tổng, hoặc có lẽ là phái đến công ty con làm Tổng giám đốc gì đó, bản thân không chỉ thoát khỏi nghèo khó, tương lai con cái càng là phú tam đại* ngậm thìa vàng ra đời.

(*) phú tam đại: thế hệ giàu có đời thứ ba

Về phần chuyện Liễu Sĩ Tắc bán mộ phần tổ tiên âm đức ảnh hưởng con cháu không yên ổn, liên quan đến việc riêng tư của bạn hàng của ba Trương Trường Thọ nàng, cả công ty có Trương Tịch Nhan là người duy nhất biết chuyện, nàng chưa từng nói với Liễu Lôi, càng không thể nào nói với những người khác.

Ở tình huống này, mới qua lại không có mấy ngày, nền móng tình cảm vẫn chưa đến mức khiến Uông Dương và Trần Hiểu Hiểu xuất hiện mâu thuẫn mà cãi vã.

Lần này không ngoài suy đoán của Trương Tịch Nhan, nhưng nàng cũng không quan tâm quá nhiều. Liễu Vũ thật sự là ma cuồng công việc, khoảng thời kỳ cô đến Phòng đầu tư và Phòng tài vụ thực tập, mọi thứ cũng không được giảm xuống, mỗi ngày đều là hai Phòng đến công ty sớm nhất, rời công ty trễ nhất. Trương Tịch Nhan làm trợ lý kiêm bồi học, tự mình cũng muốn học, về cơ bản lúc Liễu Vũ đến công ty, nàng cũng đã đến, lúc Liễu Vũ đi, nàng mới thu dọn đồ đạc cùng đi. Thời gian làm việc không hề ít hơn trước, trước kia sau khi tan làm, nàng có thể trực tiếp về nhà nghỉ ngơi. Bây giờ theo Liễu Vũ, ngày thường bị Liễu Vũ kéo ra ngoài ăn khuya uống chút rượu, Liễu Vũ nói là muốn giúp nàng rèn tửu lượng, nói là văn hóa bàn rượu của Trung Quốc bác đại tinh thâm (uyên bác), nàng không thể uống rượu, bàn chuyện làm ăn với khách hàng sẽ rất thiệt thòi. Hai nàng mười một mười hai giờ đêm tan làm, tiếp tục ăn khuya xong, hầu như đều là một hai giờ sáng, Liễu Vũ về nhà rửa mặt xong cũng phải ba bốn giờ sáng, ngày kế tiếp đến công ty trước 8g30 sáng, thật sự quá giày vò. Phòng của nàng là ba phòng ngủ, nhường một phòng cho Liễu Vũ hoàn toàn không thành vấn đề.

Dưới loại tình huống này, bạn gái cũ Liễu Vũ đều không có thời gian quan tâm Uông Dương, Trương Tịch Nhan càng không rảnh.

Liễu Vũ phát hiện Trương Tịch Nhan thật ngốc. Cô âm thầm tiếp cận Trương Tịch Nhan, sai bảo Trương Tịch Nhan như trâu như ngựa, từ khi Trương Tịch Nhan bắt đầu làm trợ lý của cô, gần như một ngày hai mươi bốn giờ đều bị cô lăn qua lăn lại, cô đến chỗ ở của Trương Tịch Nhan, chiếm một gian phòng của Trương Tịch Nhan, từ cửa đến phòng khách, đến phòng sách, WC, phòng ngủ và phòng để quần áo, nơi nơi đều nhét đồ của cô, thậm chí chiếm nửa bàn làm việc của Trương Tịch Nhan, Trương Tịch Nhan cũng không cảm thấy có vấn đề ở đâu. Hai ba ngày cô sẽ chuốc say Trương Tịch Nhan, Trương Tịch Nhan cũng không thấy không hợp lý. Trương Tịch Nhan không chỉ không cảm giác được, mà ở đáy lòng còn cho rằng cô là một cấp trên tốt, lăn lộn cùng cô sẽ có triển vọng. Liễu Vũ rối bời, hoài nghi vì Trương Tịch Nhan quá ngốc nên mới không kế thừa tuyệt học gia truyền của Trương đại sư. Trương Tịch Nhan ngốc thì ngốc, nhưng về công việc thì thật sự khiến người ta không moi ra được khuyết điểm gì, hiệu suất cao, hầu như không phạm lỗi gì, năng lực tính toán cực kỳ phù hợp với thiết lập người học bá như nàng, cô và Trương Tịch Nhan làm việc với nhau lâu như vậy, vẫn chưa từng thấy Trương Tịch Nhan như xe bị tuột xích. Điều này làm cho Liễu Vũ lặng lẽ tự kiểm điểm: Có phải mình hơi quá đáng không?

Cô lại nghĩ: Chẳng lẽ Trương Tịch Nhan định dùng sự ngốc nghếch của mình đi đánh bại thế giới hả? Nói chung, đây là một chuyện rối rắm.

Có điều, cô chỉ rối rắm ba giây đồng hồ là quên hết. Trương Tịch Nhan đẹp như vậy lại còn là trợ lý giỏi, đó đương nhiên phải tận lực dùng cô ta.

Liễu Vũ hơi đắc ý.

Cô đắc ý chưa được hai ngày, công ty có tin đồn cô là bạn gái cũ của Uông Dương.

Biết quan hệ của cô và Uông Dương, chỉ có cô, Uông Dương và Trương Tịch Nhan.

Miệng của Trương Tịch Nhan, chính là vỏ trai, uống say cũng không lọt ra nửa câu, nàng suốt ngày vùi đầu làm việc, không phải kiểu thích kéo bè kết phái đi nhân tế quan hệ, lại càng không góp sức nhiều chuyện, Liễu Vũ cảm thấy Trương Tịch Nhan sẽ không tự mình ầm ĩ chuyện này ra ngoài. Sau khi nghe ngóng sơ qua, cô lập tức hỏi thăm ra, Uông Dương và Trần Hiểu Hiểu cãi nhau, ra ngoài uống rượu cùng đồng nghiệp công ty, uống say, tự nói ra. Uông Dương không chỉ nói ra, còn gửi tin hai người họ tán gẫu ra ngoài để chứng minh không nói láo, còn có người lắm mồm chụp hình lưu lại dùng nick ảo đưa lên mạng.