Liêu Thần

Chương 9: Bách quỷ dạ hành 5



Khu nghỉ dưỡng nằm dưới chân núi, chiếm diện tích khá rộng.

Vì mới xây dựng xong cách đây không lâu, tất cả mọi thứ ở khunghỉ dưỡng đều mới tinh, đường xi-măng trải liền từ quốc lộ thẳngđến trước cửa lớn khu nghỉ dưỡng, xung quanh hai bên tràn ngậpcác loại hoa cỏ cây cối, tuy rằng những thứ hoa cỏ này không có gì mới lạ, nhưng nếu đứng từ xa nhìn vào, vẫn có vẻ thuận mắt.

Đám người thiên sư đến đây vừa lúc xế chiều.

Mặt trời tháng sáu khá nóng bức, nhưng không rõ vì sao khi mọingười đứng trước cửa lớn của khu nghỉ dưỡng lại cảm giác được một luồng gió lãnh lẽo nhẹ nhàng thổi tới, thiên sư chỉ cần cóchút đạo hạnh ngẩng đầu nhìn vào, đều có thể cảm giác được trong khunghỉ dưỡng bao phủ một tầng âm khí mà mắt thường không nhìn thấyđược.

“Âm khí quá nặng.” Bùi lão hít nhẹ một hơi.

Vẻ mặt của Mao Mẫn cũng có chút ngưng trọng.

Những thiên sư trẻ tuổi khác đạo hạnh không cao bằng hai người,ngoại trừ cảm thấy nơi này có chút khí lạnh thì không còn cảmgiác gì khác. Trong đó, nhóm thiên sư trang điểm ăn mặc thời thượngđang hi hi ha ha hỏi thăm người phục vụ đón khách của khu nghỉdưỡng, xem trong này có gì ngon có gì chơi.

Phụ trách tiếp đãi đoàn người bọn họ chính là quản lý khu nghỉ dưỡng.

Bởi vì liên tiếp xảy ra mấy vụ án mạng, khiến những người trướcđây được mời tới trải nghiệm khu nghỉ dưỡng sợ hãi chạy mất,vậy nên hiện giờ ở đây nhìn sơ qua không hề có chút nhân khí, hiện tại ở nơi này đều là những nhân viên chính của khu nghỉ dưỡng này, hơnnữa những nhân viên này đều là nam, lấy dương khí làm điểm chính, bởi vì tiền lương cao mà ở lại.

Có tiền có thể sai khiến ma quỷ, tuy rằng ở khu nghỉ dưỡng này có vài người đã chết, nhưng do tiền lương khá cao, vậy nên có một sốngười gan lớn vẫn tiếp tục ở lại làm việc.

Nhìn thấy đám người Bùi lão, người quản lý rất vui vẻ, nhìn bọn họ nói: “Tất cả các chi phí của các vị ở khu nghỉ dưỡng này đềumiễn phí, ông chủ của chúng tôi đã nói, nếu các vị đại sư có thểgiải quyết những thứ hại người đó, sẽ có thù lao hậu hĩnh tạơn các vị.”

Bùi lão vuốt ve hàm râu dê, không quá để ý, chỉ nói: “Chúng tôi muốn xem xét tình hình trước.”

Người quản lý dẫn đoàn người tiến vào trong khu nghỉ dưỡng, đầu tiên là dẫn bọn họ tới chỗ nghỉ ngơi.

Thiết kế chủ đạo của khu nghỉ dưỡng này chính là vườn sinh thái,kết hợp vô cùng tự nhiên, ngoài ra kiến trúc bên trong vừa nhìnrất giống biệt thự rừng rậm độc lập, mỗi một ngôi biệt thự ba tầng đều có mười phòng, chuyến đi này có tất cả mười lăm người, quản lý thấy vậy liền sắp xếp mọi người vào hai biệt thự cạnh nhau.

Lầu một là đại sảnh, hình thức đại sảnh bố trí thành quán bar, lầu hai cùng lầu ba là phòng ở.

Trì An cùng Mao Mẫn chọn phòng ở lầu ba, hai phòng liền kề, nếu nhưcó chuyện xảy ra sẽ dễ dàng giúp đỡ lẫn nhau. Bùi lão cùng HạTriết ở lầu hai, Hầu Thiên Dương nhìn một lát, da mặt dày chọn mộtphòng khác sát bên phòng Trì An, muốn ở gần cô một chút.

Tuy rằng Trì An đã kịp thời cắt đứt suy nghĩ nam nữ của HầuThiên Dương đối với cô thành tình cảm bạn bè, nhưng chỉ mớitrong một thời gian ngắn, Hầu Thiên Dương vẫn chưa buông được, lạimuốn nỗ lực một chút.

Đối với lòng kiên trì này Trì An chỉ có thể bất đắc dĩ.

Sau khi sắp xếp xong hành lý, đám người thiên sư trẻ tuổi liền muốn đi trải nghiệm các trò chơi giải trí trong khu biệt thự nghỉdưỡng này.

Từ khi khu nghỉ dưỡng này bắt đầu quy hoạch xây dựng vẫn luôn khôngngừng quảng cáo, nơi đây chủ yếu phục vụ đối tượng là những người cótiền, người không có tiền không nỡ tiêu pha lãng phí ở đây. Cũngvì thế, nên khi có thông báo nhiệm vụ mới ở tại khu nghỉdưỡng này, mới có thể hấp dẫn nhiều thiên sư như vậy.

Tuy người quản lý muốn dẫn đám người thiên sư đi tiêu diệt thứkhông sạch sẽ kia trước, nhưng cũng biết đám người bản lĩnh này tínhtình cổ quái, không nên đắc tội, đành phải sai bảo một nhân viên phục vụ sinh dẫn bọn họ đi chơi.

Bùi lão cùng Mao Mẫn, Hạ Triết, Trì An đều không đi, Hầu Thiên Dương tuy rằng cũng muốn đi chơi, nhưng hắn thấy Bùi lão đang nhìn mình, đànhnhịn xuống.

Sau khi đám người Bùi lão nhìn theo đám người trẻ tuổi kia rời đi, liền hỏi người quản lý: “Những thi thể kia còn ở đây không?”

Người quản lý thấy năm vị thiên sư này vẫn đứng ở đây, trong lòng cóchút an ủi, vội nói: “Thi thể bọn họ đã bị cảnh sát mang đi.” Nghĩ đếnbộ dáng những thi thể đáng sợ đó, lưng người quản lý phát lạnh.

Không thể xem xét tình huống thi thể, Bùi lão cũng không bắt buộc, đểngười quản lý dẫn bọn ông đi xem hiện trường tử vong của những ngườiđó.“Tổng cộng đã chết năm người, những chỗ bọn họ chết đều không giốngnhau, có một đôi tình nhân chết ở trong phòng, lúc nhìn thấy tư thế thithể của bọn họ, có vẻ như trước khi chết bọn họ đang làm chuyện kia……lại đột nhiên mà chết. Còn lại ba người khác, có người chết ở suối nướcnóng, một người chết trong rừng cây, người cuối cùng chết ở trại nuôingựa.”

Tiếp theo người quản lý dẫn bọn họ đi xem hiện trường đôi tình nhân tử vong, là một ngôi biệt thự khác cũng không xa nơi này.

Bởi vì xảy ra án mạng, hiện trường vẫn được lưu giữ lại, lúc đám ngườiBùi lão vừa vào phòng, liền có thể nhìn thấy dấu vết còn sót lại, khônggiống những phòng khác đã được thu dọn sạch sẽ.

Trì An đi theo sát Mao Mẫn, nhìn Bùi lão lấy ra chiếc gương bát quái từtrong túi mang theo bên người đi đi lại lại ở trong phòng, Mao Mẫn xemxét các đồ vật ở hiện trường, Trì An cùng Hạ Triết, Hầu Thiên Dương đitheo phía sau hai người, cũng cẩn thận xem xét mọi thứ, phát hiện cănphòng này ngoại trừ còn lưu lại âm khí người chết quanh quẩn không tan,còn lại không có gì khác thường.

Ánh mắt người quản lý trông mong nhìn Bùi lão cùng Mao Mẫn, trong đámthiên sư lần này, hắn biết hai vị này có đạo hạnh cao thâm nhất, vậy nên đối với hai người bọn họ hắn rất tin tưởng.

Sau khi kiểm tra xong, Bùi lão không nói gì, chỉ nhìn người quản lý nói: “Dẫn chúng ta đến chỗ tiếp theo xem.”

Hiện trường án mạng tiếp theo là ở suối nước nóng.

Đi vào gian suối nước nóng cá nhân, người quản lý nói với bọn họ: “Lúcấy thi thể người nọ nổi lên trên mặt nước, như bị chết chìm, bụng phồnglên, nhìn rất giống thai phụ bảy tám tháng. Nhưng tôi có nghe pháp ygiải phẫu nói, trong bụng người nọ không phải nước, mà là các loại sâu,gần như muốn nứt toát vùng bụng, nội tạng trong thân thể người nọ đều bị sâu ăn……”

Nói tới đây, trên mặt người quản lý lộ ra thần sắc ghê tởm.

Bùi lão tiếp tục kiểm tra xung quanh như lần trước, vẻ mặt rất nghiêm túc.

Kế tiếp là đi vào khu rừng nhỏ trong khu nghỉ dưỡng, người quản lý chỉvào một gốc cây cao chừng ba mét, nói: “Lúc ấy thi thể người nọ nhưchiếc đèn lồng treo ở trên cây, làn da nhăn nhúm, dán chặt vào trongxương, giống như bị hút cạn nước trong thân thể ……”

Vừa nói vừa có vẻ buồn nôn.

Hầu Thiên Dương và Hạ Triết đạo hạnh chưa đủ, vừa nghe người quản lýthuật lại hiện trạng, trên mặt hai người cũng lộ vẻ mặt không khác người quản lý là mấy.

Trì An cũng gần như chịu không nổi, may mà cô có thể kìm nén lại được, không biểu hiện ra ngoài.

Mao Mẫn liếc nhìn cô một cái, vẻ mặt dường như rất hài lòng.

Cuối cùng là trại nuôi ngựa, khu này lớn như vậy mà hiện giờ lại không có ai.

Người quản lý dẫn bọn họ đứng ở trên khán đài, chỉ vào đường băng trạinuôi ngựa, nói: “Người nọ lúc chết thân thể vặn vẹo nằm ở đó, cảnh sátnói tình trạng tử vong của hắn giống như là ngã từ trên ngựa xuống màchết, cổ bị gãy…… Nhưng lúc ấy tôi có nhìn sơ qua thi thể kia, làn dangười nọ chuyển sang màu xanh đen, miệng mở to, trên hàm răng lộ ra haichiếc răng nanh giống quỷ hút máu, hàm răng đen sắc bén như bôi dầu ……”

Sau khi Bùi lão nghe xong liền biết người nọ trước khi chết, thân thể đã bị quỷ đồng hóa.

Mao Mẫn cũng nhỏ giọng phổ cập sơ qua cho Trì An, đó đều là kinh nghiệm, không phải có thể học được ở trong sách.

Sau khi dẫn đám người Bùi lão đi một vòng quan sát hiện trường, ngườiquản lý cũng đã không chịu nổi, cảm giác không khí giống như càng lúccàng lạnh, nhịn không được sờ lớp da gà nổi trên cánh tay, vẻ mặt hyvọng hỏi: “Các vị thiên sư, mọi người thấy sao?”

Mọi người im lặng không trả lời, mà đột nhiên nhìn lên sắc trời đang tối dần, vài tàn hồn thổi qua thổi lại trên người quản lý, cứ mỗi lần thổiqua, người quản lý liền cảm thấy lạnh hơn một phần.

Nhìn ra tàn hồn này không có ác ý, Bùi lão cũng không để ý, nhìn ngườiquản lý nói: “Thời điểm buổi tối quỷ thường lui tới, đến lúc đó lại đixem xét.”

Sau khi người quản lý nghe xong, mặc dù có chút thất vọng nhưng cũng không cưỡng cầu.

Thấy thời gian ăn cơm cũng sắp tới, hắn liền sắp xếp bữa ăn cho bọn họ.Thức ăn trong khu nghỉ dưỡng không tồi, nguyên liệu nấu ăn đều là sảnphẩm hữu cơ thiên nhiên, thịt cũng chọn loại tốt nhất.

Sau khi cơm nước xong, màn đêm cũng buông xuống.

Ban đêm ở khu nghỉ dưỡng, đèn đuốc vẫn sáng trưng như cũ, tất cả đènchiếu đều bật sáng lên, chỉ là không biết tại sao, người trong khu biệtthự lại cảm thấy bên ngoài khu nghỉ dưỡng tối đen u ám, giống như trêntoàn bộ thế giới này, ngoại trừ trong khu nghỉ dưỡng, những chỗ khác đều lọt vào bóng tối mờ mịt, làm người ta theo bản năng không muốn rời khỏi đây.

Những thiên sư trẻ tuổi khác vẫn đang dạo chơi trong khu nghỉ dưỡng chưa về, Bùi lão ngồi trên sô pha ở đại sảnh lầu một, hai hàng lông mày nhíu lại càng lúc càng chặt.

Hầu Thiên Dương ngồi xổm cạnh cửa, nhìn về phương xa, lẩm bẩm: “Âm khí càng ngày càng nặng, cũng không biết có bao nhiêu quỷ……”

Trì An ngồi bên cạnh Mao Mẫn, thờ ơ uống trà, không biết có phải do mình quá mức mẫn cảm hay không, cô luôn cảm thấy sau khi màn đên buôngxuống, thế giới trở nên mất bình tĩnh, đặc biệt là mặc kệ cô đang làmgì, luôn có cảm giác bị nhìn trộm.

Chẳng lẽ chính là con quỷ ở phía sau màn hại người?

Trì An nghĩ đến những con quỷ trong《 bách quỷ lục 》, sống lưng không kìm chế được mà phát lạnh.

Đúng lúc này, từ phía xa xa đột nhiên truyền đến tiếng thét chói tai thê lương, âm thanh chọc lên tận trời cao, ban đêm nơi đây càng yên tĩnh,vô cùng dọa người.