Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa

Chương 448



Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!



Chương 547: Anh đi cùng em!
Hạ Tử Hy thoáng ngây người, ngước mắt nhìn Tống Kỳ, sau đó gật đầu.
“Là của Lăng Tiêu Vân sao?” Tống Kỳ nhíu mày hỏi.
Hạ Tử Hy không hiểu rõ tại sao Tống Kỳ lại biết rõ chuyện này, đến mức chỉ cần vừa đoán liền đúng.
Hoặc có lẽ, cũng chính là trực giác, nhưng cô hiện tại không cách nào phủ nhận được.
Hạ Tử Hy vẫn không lên tiếng, nhưng sắc mặt Tống Kỳ ngược


lại không được tốt đẹp là bao.
“Không nghĩ đến, thật sự là cô ta!” dù cho Hạ Tử Hy không gật đầu thừa nhận, Tống Kỳ cũng có thể đoán ra được.
Biểu cảm của Hạ Tử Hy, không cách nào che dấu được anh.
Chính vào giây phút này, sắc mặt Tống Kỳ cũng không tốt đẹp hơn bao nhiêu.
Hạ Tử Hy đứng lên nói: “Tống Kỳ, em đi trước đây, chúng ta hẹn ngày khác lại trò chuyện!” vừa nói Hạ Tử Hy liền có ý đứng lên.


“Đợi đã!” Tống Kỳ lên tiếng, “Anh đi cùng em!”
Hạ Tử Hy lắc đầu: “Không cần đâu, em tự mình đi là được, chuyện này, em nghĩ bản thân có thể tự giải quyết được!”
“Nhưng Lăng Tiêu Vân cũng không phải là loại người tốt đẹp gì, thủ đoạn nham hiểm, em không đấu lại cô ta đâu, tạm thời không nói những chuyện khác, nếu như người thật sự là do cô ta giết, vậy thì cô ta tuyệt đối không nương tay với em đâu!” Tống Kỳ nhìn cô nhấn mạnh từng chữ nói.


Nghe câu nói này của Tống Kỳ, Hạ Tử Hy nhíu chặt chân mày, sau đó nói: “Em hiểu rõ, chỉ là hiện tại, em cũng không để cho cô ta có thể tùy ý chém giết được đâu; Tống Kỳ, em biết anh cũng vì tốt cho em, cũng rất lo lắng cho em. Nhưng chuyện này em thật sự muốn tự mình xử lý!”
Sự cố chấp của Hạ Tử Hy, ai cũng không thể thuyết phục được.
Tống Kỳ nhìn cô, anh cũng hiểu rõ bất kể như thế nào, cô cũng sẽ không đồng ý cho anh giúp cô.


Cuối cùng suy nghĩ một lát, anh gật đầu: “Được, vậy thì em phải hứa với anh, nếu như thật sự có chuyện gì xảy ra, nhất định phải nói cho anh biết, đừng khiến anh phải lo lắng.”
Hạ Tử Hy gật đầu đồng ý.
Lúc này, Tống Kỳ mới đồng ý cho cô rời khỏi.
Nhìn theo bóng lưng của cô, ánh mắt Tống Kỳ dần dần híp lại.
Hạ Tử Hy, nếu như hôm nay đổi thành Mục Cảnh Thiên, nếu như anh ta không cỏ bất kỳ quan hệ


gì với Lăng Tiêu Vân, vậy em có đồng ý cho anh ta giúp đỡ mình hay không?
Hạ Tử Hy ngồi trong xe, điện thoại trong tay không ngừng tìm kiếm những bức hình trước đây của Lăng Tiêu Vân, cô chính là muốn so sánh thử, chiếc nhẫn này thật sự có phải là cửa cô ta hay không!
Sau một hồi tìm kiếm, nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay Lăng Tiêu Vân, so sánh đối chiếu, không chút khác biệt!


Lăng Tiêu Vân, quả nhiên là cô!
Trên thế giới này làm sao có chuyện trùng hợp đến như vậy, từ sau lần trước Hà Lục Nguyên nói với cô những lời đó, cô vẫn luôn nghi ngờ chuyện này.
Cho đến hiện tại, chiếc nhẫn chính là bằng chứng mà Lăng Tiêu Vân đã lưu lại.
Hạ Tử Hy vẫn đang cân nhắc chuyện này nên giải quyết như thế nào.