Lãnh Cung Thái Tử Phi

Chương 85: Bói toán (nhị)



Editor: Âu Dương Nhược Thần Hoàng hậu thật sự rất coi trọng người gọi là thánh tăngkia, nhìn sự phô trương đó sẽ biết, vốn dĩ trong lòng Long Y Hoàng nhàmchán đột nhiên bừng sáng, không phải là rút thăm để quyết định sao? Vậythì, nếu tất cả thăm nàng rút ra đều chứng tỏ nàng mang thai nữ nhi,hoàng hậu chẳng phải là bị tức chết sao? Nghĩ đến đây, tâm trạng nàng không khỏi vui lên, đi theophía sau hoàng hậu, cùng Phượng Trữ Lan đi qua quân đội trùng trùng điệp điệp đang phô trương sức mạnh, đi vào trong phật điện. Hoàng đế không có ở đây, có việc gấp nên đi trước, cho nên toàn quyền đều trong tay Hoàng hậu. Trong phật điện, nghe nói là hoàng hậu sau khi đi vào thì thì hạ lệnh, bên trong hàng năm thờ phụng tượng phật mạ vàng, nhưngkhông có hòa thượng vào ở, bình thường đều là hoàng hậu một mình tiếnvào cầu nguyện cùng làm lễ tạ thần, không có an bài hòa thượng là bởi vì nàng ta không thích ồn ào, phức tạp. Vẻ mặt Hoàng hậu sau khi bước vào điện, một khắc kia trởnên vô cùng thành kính, đầu tiên là chắp tay thi lễ với phật tượng kimsắc thật lớn kia, sau đó lại đi sang một bên, đối với người đưa lưng về phía nàng nói : “Đại sư.” Sau khi giọng của nàng ta vang lên, người kia mặt một thân y phục màu xám chậm rãi xoay người, thoạt nhìn hòa thượng ấy tuổikhoảng ba hay bốn mươi, hắn hoàn lễ với hoàng hậu, lại nhìn Long YHoàng, vẻ mặt người đó vẫn luôn không đổi đột nhiên xuất hiện tươi cườitừ ái che phủ… Cho dù, thật ra hắn không có cười. Cảm giác như thế, kỳ quái biết bao. Long Y Hoàng chỉ có thể ngây ngốc gật đầu với hắn, hắn điđến, cúi người nói: “Nói vậy vị này chính là Thái tử phi nương nương,bần tăng tiếp kiến Thái tử phi.” Hắn mang theo lễ tiết khiêm tốn tự nhiên, có một loại ôn hòa uy nghiêm, Long Y Hoàng nhìn ánh mắt hoàng hậu ra hiệu với nàng,nàng nhanh chóng đáp: “Đại sư không cần đa lễ, lúc này, chỉ sợ còn làm phiền đại sư.” “Thế gian đều có trời cao chủ trì, ” hòa thượng nói xong,rồi hướng bên cạnh Phượng Trữ Lan thở dài: “Tiếp kiến Thái tử.” Phượng Trữ Lan hiển nhiên so với Long Y Hoàng càng điềm tĩnh rất nhiều, hắn khoát tay, đáp: “Đại sư miễn lễ.” Hoàng hậu đi tới, thế nhưng vẫn không bỏ cái đánh vẻ kiêungạo, nói rằng: “Đại sư, từ khi từ biệt hơn hai mươi năm trước đây chotới bây giờ, nhân sự biến đổi, Bổn cung cũng đã già không ít, nhưng mà người vẫn không có một chút thay đổi.” “Người làm việc thiện đều có thiện báo.” Hòa thượng nói:“Hoàng hậu nương nương, hơn hai mươi năm trước, ngài vì quyền thế triệubần tăng bói quẻ, hơn hai mươi năm sau, ngài vẫn là vì quyền thế triệubần tăng bói quẻ, cho nên tại trong mắt bần tăng, cũng không có thayđổi.” “Đại sư, tình thế ép buộc, Bổn cung chỉ bất đắc dĩ mớilàm, bên trong hoàng thất này, chỉ cần một người mềm lòng, lập tức sẽ bị ăn tươi đến thương tích đầy mình.” Hoàng hậu cẩn thận nói. Long Y Hoàng thất kinh, đến tột cùng là hòa thượng như thế nào, cũng dám trực tiếp nói ra điều cấm kỵ của hoàng hậu, mà thậm chíhoàng hậu không dám phản bác hắn một lời nửa chữ? Nàng nhìn Phượng Trữ Lan, rõ ràng Phượng Trữ Lan cũng bịđối thoại trước mắt của hai người này làm cho kinh hoàng, sau khi nhậnthấy ánh mắt Long Y Hoàng, chỉ lắc đầu nghi hoặc. Bất quá, tình huống như vậy chỉ có thể nói rõ ràng mộtchuyện, thì đớ chính là hòa thượng này, đã từng theo lời hoàng hậu màtiên đoán, đi bói quẻ, mà mỗi một lần lời tiên đoán cùng bói quẻ đềuchính xác đến kinh thiên địa quỷ thần khóc (*), cho nên, khôn khéo như thế mới có thể làm hoàng hậu kính cẩn như vậy.(*): đái khái là chính xác đến quỷ khóc thần sầu Long Y Hoàng rùng mình trong lòng, âm thầm đưa tay đặt nhẹ trên bụng, theo mặc niệm bản năng trong lòng nói: nữ nhi… Nhất địnhphải là nữ nhi! “Không cần lo lắng, loại việc này, đều là dựa vào vậnkhí.” Phượng Trữ Lan nhìn bộ dáng Long Y Hoàng bất an, tức khắc an ủi. “Ta biết… Chỉ là, cảm giác vẫn rất kỳ quái…” lòng bàn tayLong Y Hoàng toát ra mồ hôi lạnh, tay kia nàng nhẹ nàng xoa bụng, sau đó nắm chặt thành quyền. Không biết Hoàng hậu cùng hòa thượng nói gì đó, Long YHoàng không có nghe rõ, sau đó nàng chỉ thấy hòa thượng đi đến trướctượng phật quỳ xuống, trong tay không biết khi nào đã xuất hiện hộp gỗlim thật lớn, quỳ gối trước tượng phật tựa như đang cầu nguyện cái gì. Từ trong miệng hòa thượng, bắt đầu có tiếng tụng kinh mỹmiều truyền tới, hơn nữa bốn phía yên tĩnh đến bất thường, bao phủ không khí càng quỷ dị thần bí. Long Y Hoàng nhìn tượng phật luôn luôn mỉm cười ở khóemiệng một chút, trong lòng đột nhiên dâng lên dự cảm bất an, hai taycũng tạo thành chữ thập, yên lặng nhắm mắt lại. Cho dù là dựa vào vận khí cũng tốt, nàng không muốn làmcho con mình nhanh như vậy đã bị an bài, còn chưa sinh ra, cũng đã nằmtrên danh sách hoàng thất tranh đấu chiếm giữ ngôi vị. Hoàng hậu với cầu nguyện với tượng phật, chỉ có Phượng Trữ Lan luôn luôn đứng trừng mắt cùng tượng phật. “Phật tổ nói, ” hòa thượng chậm rãi đứng lên, trong ngực ôm cái hộp gỗ kia: “Trong cõi xa xăm đều có thiên mệnh.” Long Y Hoàng cũng mở to mắt, đột nhiên thấy buồn cười, mỗi người hầu như đều như vậy không phải sao? Lừa dối như vậy để qua cửachăng, sau đó lấy ra kết quả quẻ bới vừa xem vừa nhìn nàng là hiểungay, lại nói năng hùng hồn đầy lý lẽ gỡ tội cho mình, cuối cùng lạiphán một câu phật pháp vô biên. Hoàng hậu cẩn thận một chút, ngay lập tức hòa thượng ôm hộp đến trước mặt Long Y Hoàng: “Đây là bói quẻ đơn giản nhất, thỉnh Tháitử phi nương nương từ trong đó rút ngọc bội ra ba lần, xem thiên mệnh.” Long Y Hoàng chần chờ rất lâu cũng không động tay: “Là quy củ gì?” “Phân biệt giữa ngọc bội long phượng, Thái tử phi hẳn là hiểu được.” Long Y Hoàng gật gật đầu, chầm chập đưa tay vào, ở bêntrong quả thực chạm vào gần như có một nửa ngọc bội nhỏ, tay nàng lụclọi ở bên trong, bốc lên, cuối cùng tiện tay nắm lấy một khối, lại lấyra, mở bàn tay ra… Phỉ thủy có tính chất màu xanh biếc hơi đen đen, chính giữa ngọc bội có khắc rồng… Là ngọc long văn! Vẻ mặt Hoàng hậu vui sướng, hòa thượng bất vi sở động(*), Long Y Hoàng mồ hôi lạnh chảy đầm dìa.(*): không động đậy Bên cạnh có cung nữ bưng đĩa đến, Long Y Hoàng đem ngọcbội kia đặt trong đĩa, lại một lần nữa đưa tay vào, mãi lâu sau mới bốclên. Phượng Trữ Lan cúi đầu, chuyên tâm nhìn nhất cử nhất động của nàng, tiếp lấy, lại thấy nàng rút ra một khối ngọc long văn từ bêntrong. Giữa mày của hắn dần dần nhăn lại . Hoàng hậu càng thêm cao hứng, thời điểm lần thứ ba Long YHoàng đưa tay vào, tâm đã như tro tàn, tuy rằng bị lạnh lẽo chiếm lấy,nhưng nàng vẫn vẫn luôn không ngừng nói với mình… Đây bất quá là mộtthủ thuật che mắt, trong bụng mình đến tột cùng là nam hay là nữ, không đến lúc sinh, ai biết được? Lần thứ ba, vẫn là ngọc long văn. Hoàng hậu vui vẻ ra mặt, hòa thượng bình tĩnh nói: “Xemra, thiên mệnh đã có quyết định, chúc mừng Thái tử phi nương nương, lầnnày mang thai tất nhiên là hoàng trưởng tôn.” Long Y Hoàng không tin ma quỷ, nàng đoạt lại chiếc hộp,đem toàn bộ ngọc bội bên trong toàn bộ trút trên bàn, vừa thấy, đíchthật là miếng ngọc bội, long văn phượng văn đều có một nửa, vậy tạisao, mình cố tình chọn trúng lại là long văn? Quái lạ! “Năm đó Bổn cung cũng chọn ngọc bội như vậy, khi đó đangmang thai Thái tử, bốc hai lần đều là Long Nhất phượng, đại sư lúc ấycó nói, có lẽ là một nữ nhi, hiện giờ ngươi lien tiếp rút ra ba miếngngọc long văn, sau này ngươi phải chiếu cố mình cho tốt nha, Bổn cung đem tin tức tốt này báo cho Hoàng Thượng.” Long Y Hoàng đem toàn bộ ngọc bội nhét lại trong hộp, mình liên tục rút vài lần, toàn bộ đều quái lạ! Thời điểm biết mình rút ra liên tiếp hơn mười miếng ngọclong văn, sắc mặt đã trắng bệch, cho dù là trò đùa, cũng không cần quátrớn như vậy chứ! Phượng Trữ Lan nhìn ánh mắt của nàng càng không bìnhthường, lập tức đi đến trước bàn, dùng ngón tay đẩy ra những đống ngọcbội kia,, gạt ra từng cái, thế nhưng không hề ngoại lệ đều là hình dánglong văn. “Phượng Trữ Lan… Gặp ma sao!” Long Y Hoàng bắt được tay Phượng Trữ Lan, tuy luôn luôn an ủi mình bất quá chỉ là trùng hợp,nhưng vẫn cảm thấy rất sợ hãi. Phượng Trữ Lan chậm rãi nắm chặt tay nàng đang toát mồ hôi lạnh: “Không cần tin những thứ này, chưa sinh ra, ai biết là nam haylà nữ?” “Đế vương gia rất khổ… Ta không hy vọng có một ngày tacùng nó, biến thành bộ dáng của ngươi và mẫu hậu bây giờ.” Long Y Hoàng vẻ mặt hoảng hốt, đi đến quỳ gối lần nữa trước phật tượng bên cạnh hòathượng, ổn định lại cảm xúc: “Đại sư, xin quấy rầy người một chút?” “Thái tử phi có lệnh, bần tăng không dám từ chối.” Hòa thượng vừa nói xong, từ trên bồ đoàn (**)đứng lên, dùng tay xin mời, Long Y Hoàng gật đầu một cái, lập tức cùng hắn đi ra hướng hậu viện.(**): cái gối mà hòa thượng quỳ trên đó “Phượng Trữ Lan… Lát nữa ta sẽ quay lại.” Nàng nói:“Ngươi không cần lại đây, ta muốn một mình hỏi thánh tăng một số việc.” Phượng Trữ Lan gật đầu. Long Y Hoàng rời đi. Long Y Hoàng rời đi theo hòa thượng, mới đi không bao lâu, nàng nhịn không được lập tức hỏi: “Đại sư, đến tột cùng là chuyện gì đã xảy ra?” “Thiên mệnh.” Hòa thượng ngừng lại, vẫn là bộ dáng an tĩnh lạnh lùng. “Ta cũng không tin thiên mệnh cái gì, có phải hay không người đã động tay chân!” Long Y Hoàng kích động. “Thái tử phi nương nương khôn khéo như vậy, như thế nàolại nhìn không ra có động tay chân hay không? Thiên mệnh thị phi, kếtquả chỉ là được xác nhận lại thôi.” Hòa thượng đáp. “Ha ha… Vạn nhất là nữ nhi?” Long Y Hoàng cười lạnh. “Bần tăng bói quẻ, bất luận là điều gì chưa bao giờ có thất thủ một lần.” Hòa thượng nói. Long Y Hoàng thật muốn cho hắn một bàn tay: “Vì sao hoànghậu tin vào lời gièm pha của người như vậy, năm đó người ngoài việc bói toán cho nàng còn nói điều gì nữa?” “Năm đó, chính là bần tăng khẳng định với nàng nếu nhưsinh nhi tử, nhất định sẽ một bước lên trời, nhưng, tất nhiên có điềuphải trả giá.” Hòa thượng thẳng thắn nói. “A? Trả giá cái gì?” Long Y Hoàng hỏi. Hòa thượng này đúng là cái gì cũng không kiêng dè, trựctiếp nói: “Ngoại trừ quyền lực tất cả những thứ khác đều mất đi tấtcả.” Long Y Hoàng toàn thân run lên, nghĩ nghĩ, lập tức hỏi: “Như vậy, ngài cũng đoán số mệnh cho ta ra sao?” ” Vận mệnh của thái tử phi, trong ánh mắt đầu tiên bần tăng cũng đã nhìn thấu.” Hòa thượng đáp. Long Y Hoàng đầu đầy mồ hôi lạnh, sẽ không là nàng đoảnmệnh, khiến người tùy tiện liếc mắt một cái liền nhìn ra, thuận tiện ámchỉ nàng sống không lâu nữa? “Vận mệnh đó …?” Long Y Hoàng hỏi. “Không cách nào nói rõ.” Long Y Hoàng đổ mồ hôi, nàng khinh thường nói: “Người ngay cả hoàng hậu cũng dám thẳng thắn, tại sao làm bộ khổ giả mù sa mưakiêng kị ta?” “Nếu bần tăng nhìn thấu, chắc chắn nói cho Thái tử phi,nhưng con đường tương lai của Thái tử phi không giống người khác mộtmảnh rõ ràng, mà là tầng tầng sương mù, cho nên bần tăng nhìn khôngthấu, xem ra, sau này mọi việc của Thái tử phi có nhiều kiếp số lắm,nhiều biến cố lắm, mấy ngày liền cũng không làm gì được.” Hòa thượng lắc đầu nói. “Thật không, nguyên lai thánh tăng, cũng không hơn gì cái này…” Long Y Hoàng cười nhạo nói. “Nhưng bần tăng vẫn có một câu khuyên bảo, đó cũng là duynhất cho đến nay bần tăng có thể nhìn trên người thấy tương lai Thái tửphi nương nương.” Hòa thượng đối với châm chọc của nàng mặt không đổisắc, tựa hồ giống như không nghe thấy. “Nói đi
” Long Y Hoàng bắt đầu có chút miễn cưỡng. “Thỉnh Thái tử phi nương nương sau này làm bất cứ chuyệngì đều phải nghĩ kỹ rồi sau đó mới thực hiện, không cần chờ đến ly biệttrước mắt mới hoàn toàn tỉnh ngộ, đến lúc đó, tất cả kiếp số, lại làkhông biết.” Hòa thượng nói. “A, như vậy đa tạ ngài đã nhắc nhở, hiện giờ không cònchuyện gì, ta cũng muốn trở về phòng nghỉ ngơi, đại sư, ngài thỉnh tựnhiên.” Long Y Hoàng đáp. Hòa thượng hướng nàng hành lễ, nói rằng: “Thái tử phinương nương cát nhân đều có thiên tướng, sâu xa bên trong, đều có vậnmay làm bạn.” Vận may? Nàng đều quên nhân sinh còn có từ này. “Đa tạ đại sư tặng lời khen.” Long Y Hoàng nói rằng. Hòa thượng hoàn lễ với nàng, sau đó quay đầu hướng về đạiđiện, Long Y Hoàng giật mình đứng tại chỗ hồi lâu, cũng đi ra ngoài,nhưng trở lại chính sảnh, chỉ thấy một mình Phượng Trữ Lan . “Thánh tăng đâu? Tại sao chỉ có một mình ngươi?” Long YHoàng đi đến trước mặt hắn hỏi: “Mới vừa rồi ta rõ ràng thấy hắn đi ra.” “Cái gì? Hắn có đi ra sao?” Phượng Trữ Lan kỳ quái nhìnLong Y Hoàng: “Ta còn thấy kỳ lạ, tại sao chỉ có một mình ngươi quaylại.” Long Y Hoàng sửng sốt, lông tơ toàn thân lập tức dựng đứng. Phượng Trữ Lan mơ hồ cũng cảm giác sự tình không đơn giản, hắn nói: “Mẫu hậu đã đi đến chỗ phụ hoàng, nếu thánh tăng cũng không ởđây, chúng ta cũng trở về đi.” “Ừ.” Long Y Hoàng gật đầu, sau đó cùng Phượng Trữ Lan chậm rãi đi ra ngoài. Ra phật điện, bên ngoài ánh nắng chói chang rất nhiều,cuối cùng Long Y Hoàng quay đầu nhìn phật tượng kim sắc kia liếc mắt một cái, đột nhiên cảm giác phật tượng hơi hơi gợi lên khóe miệng, gian trá như hồ ly. “U ám a… Ngay cả thần tiên đều không thể tránh được sao?” Long Y Hoàng thương xót. Hai người sóng vai đi được nửa đường, phong cảnh từ từ thay đổi, có chút thê lương không sức sống. Long Y Hoàng sờ sờ bụng mình, “Phượng Trữ Lan, ta cảm thấy thật sự mọi chuyện càng ngày càng không bình thường, nếu lời người kianói đều là sự thật, mẫu hậu sẽ lấy đứa nhỏ làm gì? Quang minh chính đạilợi dụng nó viện cớ mà uy hiếp ta sao?” “Ngươi mang thai mới năm tháng, đều nói mang thai mườitháng, nghĩ sớm như vậy làm gì? Đừng để ảnh hưởng tới tâm trạng, khôngphải nói được rồi sẽ không quan tâm đến chuyện này sao?” Phượng Trữ Landời đi lực chú ý của nàng rất nhanh: “Mấy ngày nay càng ngày càng lạnh,phải nhớ mặt y phục nhiều một chút, không cần để bị bệnh.” “Phượng Trữ Lan, ta biết ngươi muốn ta quên chuyện này,nhưng làm thế nào ta cũng không có cách nào chuyển sự chú ý sang việckhác, ngươi càng lảng tránh vấn đề này, ta lại càng lo lắng.” Long YHoàng bất an. Phượng Trữ Lan im lặng nắm chặt ngón tay lạnh lẽo củanàng, chỉ chỉ rừng hoa mai dày đặc ở phía trước, còn chưa đến mùa, chonên trên cành trụi lủi: “Sau khi tuyết rơi, hoa mai này sẽ nở, như thếchắc chắn rất đẹp, đến lúc đó, ta cùng ngươi mỗi ngày đến đây xem được không?” Nhắc đến hoa mai, thật đúng là làm Long Y Hoàng nhớ tới một vài chuyện khác. Tuy lòng vẫn tràn đầy phiền muộn, nàng theo bản năng tiếp lời: “Hoa mai sao… Nói về hoàng cung huyền quốc, còn có trong hoa viên sau Dực Vương phủ nhà ta, đều có đủ loại hoa mai, mẫu thân thích nhấthoa mai, mỗi khi đến thời tiết hoa mai nở nàng đều cùng phụ thân ở trong đình mà thưởng thức, bằng không thì chính là cùng Cảnh Lân thúc thúchai người chuẩn bị gia yến, lúc đó , thật sự rất cực kỳ náo nhiệt…” “Mẫu thân nàng thích hoa mai, vậy còn nàng?” Phượng Trữ Lan cười. ““Tàm tạm, có lẽ bị mẫu thân ảnh hưởng, ta đối với hoa đó cảm giáckhông tồi, trước kia đều cùng mẫu thân thưởng thức, hiện tại lại nhìnvật nhớ ngừoi, ai, vĩnh viễn đều không quay lại được.” Long Y Hoàng thở dài than vãn. “Đợi sau khi đứa nhỏ được sinh ra đầy tháng, ta và nàng,cả hai chúng ta sẽ đi một chuyến về Huyền quốc được không?” Phượng TrữLan nhìn nàng, dịu dàng hóa thành xuân thủy ở trong đôi mắt dập dờn,chứa ý cười xuyên thấu vào nội tâm nàng: “Đi nhìn quốc gia nàng sinhsống, vùng đất nàng lớn lên, còn có người thân và bằng hữu của nàng, lúc đó sẽ đến trước mộ phụ mẫu của nàng bái lạy, xem như ta đây làm con rểkhông có thất lễ chứ?.” Long Y Hoàng cúi đầu cười thầm: “Mẫu thân lúc còn sống,nguyện vọng lớn nhất của người chính là ta tìm một người mình thích vàgả cho người đó, nhưng, ta thích người, người lại không thích ta,Phượng Trữ Lan, đưa ngươi đến, một người thật giả lẫn lộn như thế, ítnhất đừng để mẫu thân dưới cửu tuyền cũng lo lắng cho con gái mình chứ.” Phượng Trữ Lan nhíu mày: “Ta thật sự rất kém cỏi sao?Không để lại cho nàng một ấn tượng tốt, chỉ là thật giả lẫn lộn?” “Ừ, ngươi không kém, nhưng là…” Nàng vẫn cúi đầu, nhìntrên eo Phượng Trữ Lan mãi mãi đeo phượng loan ngọc — mặt trên phỉ thúymơ mơ hồ hồ có một chút đỏ sậm, là máu rửa không sạch: “Nhưng, ngươi dám nói, ngươi bây giờ có thể quên được Khuynh Nhan sao?” Phượng Trữ Lan sửng sờ, lập tức cũng nhìn ngọc bội củamình, thản nhiên nói: “Không thể, ta Phượng Trữ Lan không phải loạingười bạc tình, nếu không phải hắn chết, ta có thể di tình biệt luyến ngay lập tức sao.”di tình biệt luyến : thay lòng đổi dạ (mình nghĩ nếu để thay lòng đổi dạ thì câu sẽ giảm nhẹ sự chung tình của Lan huynh) Long Y Hoàng vô cùng chăm chú nhìn hắn: “Ta cũng khôngphải, cho nên, chúng ta duy trì hướng như vậy là tốt rồi, có lẽ có mộtngày thật sự sẽ nảy sinh tình cảm, nhưng hiện tại, vẫn thản nhiên khôngcần làm chuyện trái lương tâm chính mình, như vậy đối với ai đều tốt.” Phượng Trữ Lan cười, hai người tiếp tục đi tới, cung nữ phía cũng một hàng đi theo. Long Y Hoàng nghĩ nghĩ, hỏi: “Đặt tên cho hài tử đi, nữ nhi, ta muốn tên của nữ nhi.” Mặt Phượng Trữ Lan lộ vẻ khó xử, nói quanh co nửa ngày:“Ta sẽ không đặt tên tự.” Hắn đối với việc đặt tên không thế nào cảmthấy hứng thú, lại nói tiếp, cũng chỉ có lúc trước khi đặt tên tự choKhuynh Nhan mới bỏ ra một chút bản lĩnh. “Đặt một cái đi, chưa thấy qua phụ thân nào như ngươi vậy, ngay cả tên đứa nhỏ của mình cũng không đặt.” Long Y Hoàng cũng cườitrộm, không khỏi đả kích lòng tự trọng của hắn. Phượng Trữ Lan tiếp tục ảo não suy nghĩ, một hồi lâu, lại một lúc lâu, đột nhiên trước mắt một rừng hoa mai hiện ra cứu vãn tưtưởng của hắn, hắn chỉ về rừng hoa mai kia, trước tiên ngẩn ngơ phun ra ba chữ mình nghĩ đến: “Phượng Hoa Mai.” Long Y Hoàng ngã xuống đất. “Phượng Trữ Lan, ngươi một người cao nhã như vậy nhưng lại đặt một cái tên đầy tầm thường như thế, thật sự là… Thật sự là…” ngóntay Long Y Hoàng đều run rẩy, khóe miệng cười đáp đến mức co giật, thiếu chút nữa sẽ không để ý hình tượng lăn trên mặt đất cười ha hả. Phượng Trữ Lan nhìn bộ dáng nàng vui vẻ, khóe miệng củamình cũng từ từ mà tách ra, xuất hiện nụ cười tuyệt mỹ, bên trong đôimắt sâu sắc ấy hiện lên một đường ánh sáng, hắn nói: “Cho nên ta nói tasẽ không đặt tên, huống chi là tên nữ nhi? Hay là người tự mình nghĩ một cái tên đi.” ” Tên Khuynh Nhan này cũng rất tốt, không cần lãng phí, đã kêu Phượng Khuynh Nhan, ” Long Y Hoàng bỏ qua vẻ buồn phiền vừa rồi,khoan khoái nói: “Hơn nữa, cho dù là đặt tên này, cũng không có ý nghĩagì, ngươi không cần đối với con gái của mình sinh ra bất luân chiluyến(*), như vậy sẽ bị thế nhân phỉ nhổ, Phượng Trữ Lan, ngươi vốnkhông nên thích người đó…”(*): tình yêu không phù hợp với đạo lý. Tóm lại là cấm kỵ chi luyến đó. Phượng Trữ Lan luôn luôn cười, ngón tay nhẹ nhàng xẹt quaphượng loan ngọc: “Được, gọi phượng Khuynh Nhan, Khuynh Nhan, khuynhthiên chi nhan, là một tên rất hay, tương lai nó nhất định sẽ rất đẹp,cùng mẫu thân của mình xinh đẹp giống nhau.” Long Y Hoàng được khen đắc ý không thôi, cái mũi bay nhanh đến thiên bầu trời, tựa hồ, chuyền buồn phiền vừa rồi cũng không nhớtới. Thật lâu thật lâu về sau, đợi cho nàng nhớ lại mọi việccủa thời điểm này, mới phát hiện mình thật sự là ngu đến hết thuốc chữa, dĩ nhiên bị hắn dắt mũi, lại dễ dàng trúng bẫy, vậy mà cũng không suynghĩ thêm về hoàng hậu cùng chuyền của hài tử… Thật sự, bản thân mình… Rất ngốc!