Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 624: Kiếm Thần Thú Thần Liên Thủ



Đế Thiên chủ động đưa ra liên thủ lời mời, tự bản thân hắn cũng thấy có chút buồn cười xen lẫn.

Vân Chính Thiên không để Đế Thiên đợi lâu, lập tức hồi đáp: “Có thể trong lúc sinh thời được cùng Thú Thần liên thủ cơ hội, đây chính là Chính Thiên vinh hạnh.”

Đế Thiên ngữ khí trầm ngâm: “Các ngươi nhân loại cũng không so với ma thần kia tốt hơn bao nhiêu. Nếu không vì Đấu La lợi ích, cái gì ta cũng không muốn làm.”

Nghe vậy Vân Chính Thiên khóe miệng khẽ co giật, trong lòng thầm mắng: “Ngươi nói thì hay lắm, không phải vì ngươi bị Tà Hồn Điện ầm thầm dắt mũi, tình hình cũng không biến phức tạp như thế này. Hiện tại còn muốn ra vẻ cao thượng, đem hết thảy trách nhiệm đều đổ lên đầu nhân loại chúng ta.”

Vân Chính Thiên cười cười: “Vậy ngài có đối sách gì đây?”

Đế Thiên giơ lên năm ngón tay, sẵn giọng nói: “Năm phút, ta sẽ cầm chân Thiên Tà Thần trong vòng năm phút. Ngươi tranh thủ thời gian này đi đối phó Huyết Đế. Thành hay là bại, phải xem ngươi rồi.”

Vân Chính Thiên rơi vào trầm mặc. Thiên Tà Thần là Chân Thần tầng thứ, mặc dù hắn chưa thể điều động toàn bộ lực lượng, nhưng cũng tuyệt đối là kẻ mà Vân Chính Thiên không thể động vào. Nếu như tu vi đạt tới Cực Hạn Đấu La tầng thứ, xem ra sẽ còn chút cơ hội giao thủ, bất quá, hắn cũng chỉ mới đột phá Phong Hào Đấu La không lâu mà thôi.

Vì lẽ đó, để Đế Thiên đi cầm chân Thiên Tà Thần là một lựa chọn hoàn toàn chính xác. Đế Thiên tu vi gần một triệu năm, lấy nhân loại cấp bậc mà so sánh thì Đế Thiên so với bất luận một vị Chuẩn Thần nào đều nhỉnh hơn một bậc. Thiên Tà Thần kia dù muốn đem Đế Thiên đánh bại cũng phải tốn một chút công phu.

“Thú Thần lời nói chuẩn xác, ta cũng không nghĩ có cái gì khác đối sách tốt đẹp hơn.” Vân Chính Thiên gật đầu.

“Đi thôi.” Thời gian gấp rút, hai người cũng không thể trao đổi qua lại quá lâu. Một người một thú cứ thế sánh vai mà lên, đồng tâm hiệp lực kháng địch.

Thiên Tà Thần trước tiên cảm nhận được Vân Chính Thiên cùng Đế Thiên mạnh mẽ khí tức bay lại, tại trong Cấm Vực thông đạo lóe ra hai viên như máu con ngươi, giọng điệu có phần hân hoan vui mừng: “Có hai cái ngu xuẩn tới nạp mạng, vừa vặn ta đang đói bụng.”

Huyết Đế chật vật chống đỡ luyện huyết đại trận, phát hiện như vậy tình huống, lập tức từ trên cao truyền âm xuống: “Thiên Tà Thần, ngươi phải cẩn thận, bọn chúng rất mạnh, không nên khinh thường.”

Vân Chính Thiên cùng Đế Thiên đã cho Huyết Đế ăn không ít đau khổ cùng vất vả, mà lúc này cả hai lại cộng đồng lao lên, tự nhiên đoán ra bên trong liên minh cố sự, sắc mặt Huyết Đế liền chuyển biến phức tạp.

Thiên Tà Thần lạnh rên: “Bổn đế còn cần ngươi nhắc?”

Ma âm vừa hạ xuống, thiên địa vừa vặn chấn động một cái, tức thì một chích quỷ thủ to lớn như núi tại trong hư vô hiện ra, lập tức lao giết về phía Vân Chính Thiên cùng Đế Thiên.

Vô cùng vô tận hắc sắc ma lực trào dâng mang theo khủng bố quyền kình đập tới trước mặt, phảng phất giống như thiên địa sụp đổ một dạng, lệnh Vân Chính Thiên sắc mặt đại biến.

Lấy hắn bây giờ tu vi, vét toàn bộ đáy hòm thủ đoạn cũng có thể mười phần miễn cưỡng đón được một quyền này, sau đó còn có thể tiếp tục chiến đấu hay không lại là một chuyện khác.

Bất quá hắn không việc gì phải đón, chuyện này đã có Đế Thiên lo liệu.

“Hành động.” Đế Thiên đột nhiên ngửa mặt quát lớn, cường hoành long uy từ trên người lan tràn mà ra, hắc sắc long lân nháy mắt bao phủ toàn thân, phô thiên cái địa đỉnh cấp hung thú oai. Đế Thiên tại giữa không trung dừa lại, đối diện Thiên Tà Thần quyền kinh, hai tay vội vàng kết ấn, trong miệng khẽ quát lên: “Long Hoàng Cấm Không Trận.”

Đùng ——!

Long Hoàng Cấm Không Trận lần thứ hai hiện ra, không gian nguyên tố lập tức bị khuấy động lên, chớp mắt đã muốn đạt tới hiện nguyên hình trạng thái. Từng điểm từng điểm màu bạc cùng màu vàng ánh sáng ngưng tụ lại với nhau, ở trong một phạm vi Sinh Mệnh Hồ, không ngừng vươn ra kim ngân xúc tu, liên kết với nhau tạo thành một cái thật lớn đại trận.

Thiên Tà Thần cảm nhận được toàn bộ phương vị xung quanh đã bị một cái thật lớn lồng giam phủ xuống, ánh mắt trở nên thận trọng đứng lên.

Đế Thiên một bên thúc dục đại trận, một bên lấy ra Long Thần Trảo, thẳng tay vung về phía trước.

Trảo kình tách mở không gian bay đi, trực tiếp cùng Thiên Tà Thần quyền kình ngạnh hám.

Ầm——!

Không trung truyền tới chấn động nổ vang, một đoàn thật lớn hắc sắc khi lưu khuếch tán ra bên ngoài.

Thiên Tà Thần thần sắc có vẻ không vui, lạnh giọng nói: “Tiểu Hắc Long, ngươi thực lực không tệ, bất quá muốn cùng bổn đế chính diện giao thủ, suy cho cùng vẫn là một cái không biết tự lượng sức.”

Đế Thiên cười nói: “Thật kỳ lạ, trước giờ Đấu La Tinh ta đều là người già nhất, vậy mà bây giờ bị gọi là tiểu long, cảm giác không sai, giống như trẻ ra được vài vạn tuổi. Nhưng mà thời gian không nhiều lắm, ta muốn thử nghiệm xem, giữa ta và thần rốt cuộc còn bao nhiêu chênh lệch.”

Thu hồi lại Long Thần Trảo, Đế Thiên hai mắt đột nhiên đảo mạnh, tức thì một trận tinh thần trùng kích tựa như bão quét bắn ra, rơi vào Thiên Tà Thần vị trí.

Thiên Tà Thần con ngươi khẽ chấn động một cái, trên người bị trúng tinh thần công kích, trực tiếp ảnh hưởng đến nguyên thần.

Vị Ma Đế này vốn đã chết, nguyên thần đáng lẽ ra phải tiêu tán trong thiên địa, nhưng may mắn có một cái địa phương như Cấm Vực tồn tại, khiến cho nguyên thần của hắn lấy một phương thức đặc biệt tiếp tục tồn tại xuống.

Vừa rồi Đế Thiên trực tiếp vận dụng tinh thần lực tiến hành công kích, cũng chính là vì nắm được điểm trọng yếu này.

Thiên Tà Thần trong lòng hơi động: “Tinh thần lực thật mạnh, cùng Chân Thần tầng thứ không sai biệt. Ai nha, nhân loại trên kia mau mau một chút thành công đi, chỉ cần có nó, tu vi của ta sẽ không phục lại, khi đó chỉ cần phất tay một cái cũng đủ đem người này hủy diệt.”

Mặc dù vẫn không biết Huyết Đế đang luyện chế cái gì, nhưng có thể đại khái đoán được, nó cùng với Thiên Tà Thần có tối mật liên quan. Chỉ cần Thiên Tà Thần khôi phục lại Ma Đế trình tự, hết thảy thế gian không ai có thể cùng hắn chống lại. Chính vì vậy, Huyết Đế một phương ra sức luyện huyết, Vân Chính Thiên thì dốc sức phá hoại.

Nhìn thấy Đế Thiên bố trí ra Long Hoàng Cấm Không Trận, Vân Chính Thiên nội tâm vô cùng thán phục. Này đại trận không sai, cũng là một cái thần cấp đại trận, chẳng trách Đế Thiên có tự tin cầm chân Thiên Tà Thần tới năm phút tả hữu.

Tất cả đều theo đúng kế hoạch, phía sau cần phải nhìn chính bản thân mình.

Vân Chính Thiên đem võ hồn phóng thích, thình lình lại là Hồn Kiếm võ hồn.

Chín cái màu đen hồn hoàn chậm rãi dâng lên, mỗi một cái đều mang theo nhàn nhạt màu xám hào quang, Vân Chính Thiên hơi thở cấp tốc tăng mạnh.

Đệ thất hồn hoàn trực tiếp lóe sáng, Hồn Kiếm võ hồn chân thân phụ thể, Kiếm Ma!

Màu đen kiếm ý trào phúng mà ra, tại trong không trung giống như ngàn vạn mũi tên, trực tiếp lao nhanh về phía luyện huyết đại trận, mơ hồ đen toàn bộ bầu trời che lấp lại.

Đệ ngũ hồn kỹ Vô Ảnh Kiếm.

Đệ lục hồn kỹ Bách Dạ Tập Kích.

Hai đại thảo phạt hồn kỹ thình lình xuất ra, tất cả đều trúng đích.

Huyết Đế lúc này vẫn chưa khôi phục lại toàn bộ tiêu hao lúc trước, hơi thở đạm bạc, bị Vân Chính Thiên công kích khiến cho chật vật vô cùng.

Hắn vội vàng thúc dục Huyết Kiếm, đánh ra huyết sắc kiếm ý, miễn cưỡng cùng Vân Chính Thiên chống cự.

Khó khăn nhất bây giờ, chính là hồn lực tiêu hao quá nhiều, sở hữu ba khỏa hồn hạch cũng không thể bù được chỗ thiếu. Cho nên mỗi lần thúc dục hồn kỹ, Huyết Đế cần phải cân nhắc thật nhiều.

Luận về khả năng khôi phục hồn lực, ở đây mấy vị Cực Hạn Đấu La tuyệt đối cũng không thể cùng Vân Chính Thiên so sánh.

Hắn là người đầu tiên trong lịch sử Đấu La Tinh, sở hữu cùng lúc hai loại lực lượng, một là hồn lực, hai là ma lực.

Mà từ đầu đến giờ hắn vẫn chưa có vận dụng Hồn Kiếm võ hồn, cho nên ma lực vô cùng hùng hậu.

Duy chỉ có tinh thần lực không dễ dàng khôi phục mà cần trải qua chân chính nghỉ ngơi. Bât quá, sở hữu Thần Nguyên Cảnh cấp bậc tinh thần lực, Vân Chính Thiên đã có thể chống đỡ một đoạn thời gian tương đối dài.

“Hỗn đản! Chỉ còn một chút nữa!” Huyết Đế nghiến răng nghiến lợi, nhìn thấy Vân Chính Thiên mãnh liệt thế công, tâm đã muốn nguội lạnh.

Muốn trách Đế Thiên kia thực sự giảo hoạt, lúc trước phát động Long Hoàng Cấm Không Trận rõ ràng có giữ lại, bây giờ chân chính bày ra thực lực có thể đem một vị Chân Thần tầng thứ giam cầm, dù chỉ là trong chốc lát những cũng thể hiện đầy đủ thần cấp đại trận uy lực.

Lại nói Vân Chính Thiên như âm hồn bất tán, từ đầu chí cuối đều không khác nào kỳ đà cản mũi, năm lần bảy lượt từ trong hiểm cảnh chạy ra sinh thiên, nhân họa đắc phúc, lúc này đã thật sự có thể uy hiếp đến tính mạng của mình.

Kỳ thực Huyết Đế hồn kỹ mạnh mẽ còn nhiều lắm, có khả năng đem Vân Chính Thiên trấn áp cũng không phải không làm được, nhưng vấn đề đau đầu nhất chính là hồn lực còn lại quá ít. Cho nên hắn một hồi cẩn trọng cân nhắc, quyết định lựa chọn thúc dục phòng ngự hồn kỹ bảo vệ tự thân, còn toàn bộ tinh lực vẫn đầu nhập vào luyện huyết đại trận.

Vân Chính Thiên đột nhiên quát lên một tiếng, đệ bát hồn hoàn sau lưng phát sáng. Đại Thiên Phần Ma Chưởng ở trong không trung ngưng tụ ra hơn mười chích, đem Huyết Đế vừa mới thúc dục phòng ngự hồn kỹ lập tức giải trừ. Ngay sau đó cự thủ điên cuồng vỗ xuống, đem Huyết Đế đánh cho hộc cả máu tươi.

“Chết tiệt!” Huyết Đế đối mặt tử vong uy hiếp, tâm niệm vừa động, luyện huyết đại trận ầm ầm rung lên, ngàn vạn đạo huyết mang bắn ra tứ phía, cả thế gian đột nhiên hóa thành màu đỏ sậm, sau đó ánh sáng chậm rãi thu liễm lại, tại trên lòng bàn tay Huyết Đế hóa thành một chích nhỏ bé côn trùng.