Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 432: Chia bảo vật (2)



Dục Hỏa Trùng Sinh!

Là loại nghịch thiên hồn kỹ có thể trong hoàn cảnh cửu tử nhất sinh mà đột phá giới hạn của bản thân, trực tiếp tăng lên tu vi của mình.

Lần trước trong Thông Thiên Tháp, Tiếu Phong cùng Viêm Điểu đối đầu đã xảy ra trường hợp như vậy. Lúc đó Viêm Điểm không khác gì cá nằm trên thớt, bị Tiếu Phong đánh đến sắp gục ngã thì bất ngờ trong thể nội nó bộc phát một tia tinh huyết Phượng Hoàng, thức tỉnh cái này nghịch thiên hồn kỹ, đem bản thân tu vi đề thăng hai ngàn năm, đồng thời khôi phục lại gần như toàn bộ hồn lực tiêu hao trong chiến đấu.

Cho dù cuối cùng vẫn là bại trong tay Tiếu Phong, thế nhưng không thể phủ nhận hiệu quả khủng bố mà Dục Hỏa Trùng Sinh mang lại.

Lấy Mã Thiên Hoa tu vi bảy hoàn Hồn Thánh, nếu thuận lợi kích hoạt Dục Hỏa Trùng Sinh cũng sẽ không đến mức làm nàng tu vi trên diện rộng tăng lên, thế nhưng cũng đủ để nàng có năng lực đảo ngược tình thế hoặc mở đường máu để chạy trốn rồi.

Vân Chính Thiên tuyển chọn cái này hồn cốt giao cho nàng, thứ nhất là vì Viêm Điểu đối với Tà Hỏa Phượng Hoàng huyết mạch gần gũi, thứ hai là hắn muốn giao phó thêm cho nàng một cái hồn kỹ có khả năng bổ sung trên phương diện sinh tồn.

Ân Minh Tuyết, Mã Thiên Hoa. Hắn đúng là không mong muốn các nàng gặp nguy hiểm a.

Mã Thiên Hoa làm sao không hiểu tâm ý của hắn, càng đối với hắn óc suy nghĩ vô cùng tin tưởng. Chính vì vậy khối hồn cốt này, nàng không cần chần chừ liền trực tiếp đón nhận.

Thấy Mã Thiên Hoa thu hồi hồn cốt vào trong giới chỉ, Vân Chính Thiên gật đầu nhẹn nhõm. Hắn còn sợ nàng từ chối đó, dù sao hai bảo vật còn lại cũng xứng đáng gọi là tuyệt thế bảo vật rồi.

“Vạn Hỏa Triều Nguyên Ấn ta nghĩ sẽ giao cho Tiếu Phong ca, còn Liệt Diễm Hồng Đao này đem cho Thiên Long là phù hợp. Dù sao trong tương lai chung cực chiến cũng cần hai người bọn hắn phối hợp a.”

Vân Chính Thiên chủ động lên tiếng phân phó.

Tiếu Phong võ hồn là ‘Phong’ nguyên tố, thế nhưng trong số hồn hoàn của hắn có đệ ngũ hồn hoàn là đến Viêm Điểu, vì vậy hắn đối với phong cùng hỏa nguyên tố đã sớm quen thuộc. Bây giờ nếu tu thành Vạn Hỏa Triều Nguyên Ấn, đối với Tiếu Phong trăm lợi không có một hại. Cái này bí tịch, trong phong có hỏa, trong hỏa cũng có phong. Đó chính thiên địa ngọn nguồn chi lực được Vạn Hỏa Đấu La dung nhập vào trong cái này hồn kỹ.

Còn Liệt Diễm Hồng Đao đối với Ngạo Thiên Long thì không cần phải nói, nguyên bản võ hồn của hắn là Xích Diệm Hỏa Long, tuy rằng bây giờ đã tiến hóa thành Hỏa Cốt Long nhưng chỉ làm hắn cùng hỏa nguyên tố càng thêm am hiểu mà thôi.

Thanh Liệt Diễm Hồng Đao này là vốn là một kiện hồn đạo vũ khí cấp bậc không thấp, đoán chừng phải tiếp cận cửu phẩm tả hữu, có năng lực không cần nhìn nguyên tố thuộc tính vòng phòng ngự, hơn nữa còn có thể kết hợp với hỏa nguyên tố của Ngạo Thiên Long, đem uy lực công kích xa xa vượt cấp đánh ra. Đích xác một cái vũ khí thuộc loại bùng nổ phong cách chiến đấu.

Phân phó xong, Vân Chính Thiên lại đảo mắt qua gian hàng của Ân Minh Tuyết.

So với Mã Thiên Hoa, Ân Minh Tuyết số lượng bảo vật lấy ra càng ít hơn một chút. Nàng dù sao cũng đồng dạng sở tu ma lực, đối với hắc ám thuộc tính lực mẫn cảm siêu cường. Chính vì vậy ánh mắt nhìn hàng của nàng cũng sắc bén hơn, phổ thông bảo vật tuyệt không đáng nàng lưu ý.

Vân Chính Thiên vỏn vẹn nhìn thấy ba món bảo vật, phân ra một cái tháp, một cái hoàn và một cái mạng che mặt.

Tháp kia ước chừng cao khoảng một thước, chia ra bảy tầng, mỗi một tầng đều có trạm khắc kim sắc hoa văn với vô số hình thù khác nhau. Toàn thân tòa tháp dâng hiến một màu đen huyền, càng lên cao chu vi tầng càng thu nhỏ lại. Chỉ cần nhìn lướt qua, Vân Chính Thiên đã cảm nhận được bên trong tháp nồng nặc hắc ám nguyên tố mãnh liệt ba động.

Cái này tháp, dựa theo thông tin giám định đính kèm, gọi là Thất Bảo Trấn Ma Tháp. Chân chính đỉnh phong bát phẩm hồn đạo khí.

Lấy Ân Minh Tuyết tu vi hiện tại, vốn là không có tư cách thôi động loại này bát phẩm hồn đạo khí a. Bất quá Thất Bảo Trấn Ma Pháp có một cái đặc thù năng lực đặc biệt, chỉ cần ngươi sở hữu tà hồn lực phẩm chất đủ cao, liền có thể bỏ qua cái điều kiện tu vi ảnh hưởng. Chính điều này khiến cho một số ít hồn sư tu vi thấp vẫn có thể vượt giai sử dụng.

Ân Minh Tuyết sở tu là ma lực, tự nhiên không thể phù hợp hơn.

Thất Bảo Trấn Ma Tháp lấy trấn ma chi tự rất hùng hồn, nhưng thật ra nó chẳng có cái gì gọi là trấn ma chi lực, thậm chí công kích năng lực cũng không có. Bởi vì Thất Bảo Trấn Ma Tháp này am hiểu nhất chính là phòng ngự, là một cái hồn đạo khí chuyên môn phòng ngự.

Với mỗi tầng tháp khi được rót đầy ma lực vào sẽ hóa thành bảy tầng hào quang, đêm cơ thể hồn sư bao phủ lại. Mỗi một tầng hào quang có thể ngang nhiên chống lại Phong Hào đấu la một kích. Càng nằm ở phía sau tầng hào quang, lực phòng ngự càng dày, cuối cùng một tầng kia cho dù là Siêu Cấp đấu la muốn phá hủy cũng phải tốn một chút công phu.

Đây tuyệt đối là một cái bảo mệnh chi vật vô cùng đắt giá.

Xem xét Thất Bảo Trấn Ma Tháp xong, Vân Chính Thiên không chần chừ đem cái này bảo tháp giao cho nàng. Hơn ai hết hắn mong Ân Minh Tuyết đừng gặp chuyện gì đấy, nếu không hắn cũng tự nhiên xong đời.

“Tiếp tục tuyển thêm một món đi. Dù sao hắc ám hệ hồn sư tại Thiên Minh Thần Triều thậm chí Thiên Phủ cũng không có mấy người. Số bảo vật còn lại kia đã đủ ngập mặt rồi, muội đừng để ý.”

Như sợ Ân Minh Tuyết từ chối, hắn liền nói phủ đầu nàng, sau đó còn không đợi nàng đáp lời, hắn đã đem kế bên bảo vật lên ngắm nghía.

Ân Minh Tuyết hơi bối rối, sau đó hừ lạnh: “Lưu manh. Người ta còn chưa kịp trả lời.”

“Hắc. Hắc.” Vân Chính Thiên bật cười, ánh mắt quét qua một lượt cái chỉ hoàn trên tay.

Cái này chỉ hoàn gọi là Nhật Nguyệt Tinh Thần Hoàn. Toàn thân một màu bạch kim óng ánh, bề ngoài thiết kế đều lấy nhật nguyệt tinh thần làm hình ảnh tượng trưng, đối với nữ nhân có phi thường lực hấp dẫn. Cái này chỉ hoàn, cũng là một kiện lục phẩm hồn đạo khí.

Tiên Dao Tử thấy vậy, có chút khó hiểu hỏi:

“Minh Tuyết tỷ tỷ, tai sao tuyển cái này lục phẩm hồn đạo khí. Ta thấy hắc ám bảo vật có không ít khủng bố đồ vật a, thậm chí chân chính cửu phẩm cũng có nữa mà.”

Ân Minh Tuyết nhìn nàng đáp:

“Không phải cái nào cũng có năng lực không nhìn tu vi mà nhìn ma lực để sử dụng đâu. Ta hiện tại còn chưa đột phá hai hoàn, căn bản không điều động được thất phẩm hồn đạo khí trở lên. Lục phẩm này thì sau khi trở thành Đại Hồn Sư, cùng với phẩm chất ma lực của ta hy vọng có thể miễn cưỡng sử dụng được nó.”

Vân Chính Thiên gật đầu:

“Nói đúng lắm, cái này Nhật Nguyệt Tinh Thần Hoàn không tệ, là một kiện hồn đạo khí chuyên môn củng cố tinh thần lực tu vi, ngoài ra còn có năng lực gia tăng cường độ tinh thần lực vòng bảo hộ. Minh Tuyết, chỉ cần muội đột phá hai hoàn, tin chắc lục phẩm này có thể tùy tiện sử dụng a.”

Ân Minh Tuyết nhận lại Nhật Nguyệt Tinh Thần Hoàn, khẽ đem nó đeo vào tay. Lắc lư cổ tay thi thoảng vang lên một loại êm tai kỳ âm, cực kỳ xinh đẹp động lòng người bảo vật.

Cuối cùng bảo vật, lại là một tấm mạng che mặt. Vân Chính Thiên cầm lên ngó ngang ngó dọc, rốt cuộc vẫn không hiểu lý do tại sao Ân Minh Tuyết lại lựa chọn cái này. Bởi vì nó chỉ là một cái mạng che mặt bình thường mà thôi, chỉ khác một cái là mạng che mặt này có khắc lên pháp trận hoa văn siêu nhỏ, có tác dụng che giấu hồn lực ba động.

Nói cách khác, đeo vào cái mạng này, ngươi sẽ không khác gì người bình thường. Thích hợp cho thích khách chức nghiệp, cần yếu tố bất ngờ để nhất kích tất sát. Bất quá đối với Ân Minh Tuyết tu vi còn thấp như vậy, tuyệt đối không phải là thứ thích hợp với nàng.

“Tuyết nhi, cái này để làm gì?”

Ân Minh Tuyết lúc này mới lém lĩnh nói: “Cái này a? Cái mạng này là để che lại dung mạo của muội đó.”

“Tại sao phải che?” Vân Chính Thiên ngẩn người.

“Để huynh không nhìn ta say đắm nữa chứ sao! Là tốt cho huynh đó!” Ân Minh Tuyết khúc khích cười, bên cạnh Mã Thiên Hoa cùng Tiên Dao Tử cũng bật cười phụ họa.

“Mấy người...” Vân Chính Thiên tức giận rên lên.

Ân Minh Tuyết lúc này mới quẹt đi giọt nước mắt vừa lăn xuống, gương mặt vẫn tươi như hoa nụ cười nói:

“Chọc huynh một chút thôi. Mạng này là để muội che giấu thân phận của mình. Không phải huynh đang tính chạy tới Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc phụ cận phân bộ sao. Muội sẽ đi với huynh.”

Vân Chính Thiên ngón tay điểm mi tâm, vẫn chưa rõ hỏi: “Tới thì tới, làm sao phải che giấu?”

Ân Minh Tuyết cười duyên nói: “Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc bài xích tà hồn sư như thế nào chắc huynh cũng rõ. Nếu như ngay từ đầu biết muội trong người toàn là ma lực, không biết chừng sẽ từ chối gặp mặt ngay từ đầu. Khi đó sẽ kế hoạch khôi phục Quang Minh Thánh Kiếm của huynh sẽ vô cùng khó khăn. Đến khi nào gặp lại được phụ thân, khi đó nhờ phụ thân chủ trì đại cuộc, chúng ta mới thuận lợi thông qua được a.”

Vân Chính Thiên nghe xong gật gù cảm thán: “Vẫn là muội chu đáo, ta kỳ thực không nghĩ tới chuyện này.”

“Là chưa nghĩ tới thôi. Được rồi, huynh xem cho Dao Tử đi.” Ân Minh Tuyết mỉm cười nói.

Vân Chính Thiên rốt cuộc nhìn tới Tiên Dao Tử gian hàng, của nàng số lượng bảo vật còn ít hơn Ân Minh Tuyết, chỉ có độc nhất một món mà thôi.

“Muội chắc chắn? Ta không có keo kiệt a, cứ lựa chọn thoải mái đi. Chỉ cần ta thấy nó phù hợp, liền tặng cho muội.” Vân Chính Thiên nói với Tiên Dao Tử.

Tiểu cô nương xinh xắn lắc lắc cái đầu nhỏ của mình, thanh âm đột nhiên trở nên rắn rỏi, nàng nhìn thẳng vào mắt Vân Chính Thiên đáp:

“Chính Thiên ca ca, huynh thật là tốt, là người tốt nhất muội từng gặp. Bất quá hiện tại huynh có biết muội hiện tại hồn lực mấy cấp hay không? Võ hồn muội là gì không? Huynh đối với muội thân thế xuất thân cũng chưa từng hỏi sâu qua, làm sao có thể xác định được bảo vật nào là phụ hợp với muội chứ.”

Vân Chính Thiên trong lòng khẽ giật mình, Tiên Dao Tử vào lúc này tại sao lựa chọn đem việc này ra nói. Không lẽ nàng ta đã muốn tiết lộ bí mật của mình?

Lý do vì sao mới được?

Cảm thấy ăn năn hối hận? Cảm thấy thời điểm chín muồi? Hay là cảm thấy không muốn tiếp tục tiếp cận nữa, lựa chọn thoái lui?

Hàng loạt nghi vấn ở trong đầu Vân Chính Thiên nhảy qua. Nếu cho hắn lựa chọn, hắn cũng không muốn nàng bại lộ thân phận trước mọi người như vậy. Mặc dù gặp gỡ thời gian tuy không lâu, nhưng là Ân Minh Tuyết hay Mã Thiên Hoa đều đối với nàng đều có phi thường hảo cảm.

Vạn nhất nàng vì mưu đồ xấu mà tiếp cận bọn hắn, vạn nhất nàng nàng phụng mệnh Xà Mẫu trả thù cho Hãm Thi, vạn nhất vạn nhất... Khi đó mọi người sẽ đối mặt với nhau như thế nào đây.

Ra tay đánh chết nàng hay thả nàng đi. Có hay chăng thả hổ về rừng một dạng, sau này còn phải cẩn trọng canh chừng trước sau.

Vân Chính Thiên bất giác khựng lại một vài giây suy ngẫm, thấy vậy Tiên Dao Tử vẫn không có vội vàng thúc ép, để mặc hắn suy tư.

Ngắn ngủi vài giây hô hấp sau, Vân Chính Thiên rốt cuộc ngẩng lên nhìn nàng, sắc mặt trầm ngưng rõ ràng đã có chính mình quyết định. Bất giác trong đáy mắt lóe lên một vệt lục bích hào quang, đồng thời nơi cổ tay hắn, xà văn lặng lẽ khởi động.

Một cái lục bích cự xà quang ảnh sau lưng hắn nhảy vọt mà ra.

...

Banhbaothit