Không Thể Dấu Hiệu

Chương 70



Tống Minh căn bản không thèm quan tâm tên sâu rượu này, hắn có thể nhìn ra Lăng Tiêu đã uống say, còn say không nhẹ.

" Không cần..." Tống Minh muốn chống cự, muốn quay mặt tránh đi cây gậy th*t nóng hổi kia, nhưng khi hắn vừa mở miệng, Lăng Tiêu liền bắt lấy cơ hội, nắm lấy hai má đang tránh né của hắn, đem thứ kia nhét vào.

" Hu..." Tống Minh tức đến đỏ cả mặt, nhưng hắn không thể nói nên lời, chỉ có thể dùng đôi mắt phẫn nộ kia gắt gao nhìn Lăng Tiêu.

" Không cần tôi dạy đi? Mở miệng ra, thu răng lại, dùng đầu lưỡi liếm cho tốt. Hầu hạ nhiều nam nhân như vậy rồi, kĩ thuật trên miệng cũng nên sớm đã thành thục rồi." Lăng Tiêu thoải mái thở ra một hơi, từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt vừa anh tuấn lại phẫn nộ của nam nhân, nhẹ nhàng đong đưa eo, ra hiệu nam nhân động đậy.

Tống Minh còn có thể làm gì, hắn không chỉ không thể so đo với Lăng Tiêu, càng không thể so đo với một con quỷ say, hắn chỉ có thể thuận theo mở miệng ra, để thứ kia của nam nhân đâm vào càng sâu.

Do tư thế nằm của hắn, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng thứ đồ chơi của Lăng Tiêu, tính khí vừa thô vừa dài dữ tợn đầy gân xanh, phần lớn lộ ra ngoài, bởi vì thứ đồ chơi này khiến miệng hắn bị nhét đến đầy ắp, Tống Minh khó khăn thở dốc bằng mũi, hắn nhìn khuôn mặt hoàn mỹ kia của Lăng Tiêu, thật sự không thể tưởng tượng nổi thứ đồ chơi này thế mà lại xuất hiện ở trên một người đẹp như vậy.

Hết cách, Tống Minh chỉ có thể thuận theo, khó khăn động đậy đầu lưỡi ý đồ đem thứ tỏa ra nhiệt độ nóng bỏng này hầu hạ cho tốt.

" Hưm..." Trong miệng Tống Minh rất nóng, ướt, rất dễ chịu, đầu lưỡi kia cũng rất biết cách liếm, khiến y cực sướng, hơn nữa Tống Minh còn biết chủ động dùng môi hút lấy thân gậy của y, Khiến y càng cảm thấy vừa ý, y buông lỏng tay nắm lấy mặt Tống minh, ngược lại có chút bất cẩn vuốt ve hai má cùng đôi mắt có chút đỏ của Tống Minh.

Tống Minh bị cái vuốt ve vô ý này của Lăng Tiêu cả người run nhẹ, hắn muốn tránh khỏi ngón tay của Lăng Tiêu, sờ hắn làm cái gì chứ... Nhưng hắn căn bản tránh không được, hắn cảm thấy ngón tay đang ve vuốt của Lăng Tiêu mang theo lửa nóng, nơi bị Lăng Tiêu sờ qua giống như bị thiêu đốt...

Sau đó Lăng Tiêu trực tiếp quỳ xuống bên đầu Tống Minh, Tính khí y đã cắm sâu trong cổ họng Tống Minh, dùng lực thao vào yết hầu ẩm ướt lại trật hẹp của Tống Minh.

Lông mao thô ráp cọ vào má cùng môi Tống Minh, Khóa quần chưa cởi ra không ngừng cọ sát vào cằm hắn, bị tính khí thô to chống đỡ khiến miệng hắn không thể khép lại, nước bọt khi nam nhân cắm rút bị chảy ra ngoài, thuận theo má trượt xuống, mà tần suất quá nhanh của nam nhân khiến hắn sắp không thể thở nổi rồi, tính khí nóng bỏng trong khoang miệng còn không ngừng nảy lên, toàn bộ cổ họng yếu ớt không ngừng bị đỉnh vào quy đầu thao làm, khiến hắn trào lên từng trận buồn nôn, nôn khan.



Nhưng cổ họng không ngừng co thắt của Tống Minh lại càng mang lại cho Lăng Tiêu khoái cảm lớn hơn, nhìn thấy Tống Minh cau mày khó chịu, nước mắt sinh lý từ đôi mắt đen sáng kia chảy ra, khóe mắt cùng chóp mũi ửng đỏ, bộ dáng không thể kháng cự y, Lăng Tiêu liền cảm thấy trong lòng dâng lên cảm giác thỏa mãn, y càng muốn bắt nạt nam nhân, muốn khiến nam nhân rơi càng nhiều nước mắt, tốt nhất là thao khóc nam nhân, giống như hôm đó, khiến nam nhân khóc lên nói còn muốn...

Lăng Tiêu không chút lưu tình thao làm khoang miệng nóng ấm của nam nhân, cảm giác buông thả tùy ý khiến y rất sướng rất vừa ý, y từ trước đến nay chưa từng ở trên bất cứ người nào cảm nhận được loại cảm giác này, đặc biệt những Omega lúc trước y từng ôm, đều là loại yểu điệu chưa động đã kêu đau, khiến y không tận hứng, nhưng nam nhân giống như Alpha này lại không giống vậy, thao thế nào cũng không hỏng, hơn nữa mùi vị cũng rất dễ ngửi, trên miệng thao cũng rất sướng, rất biết hút, cơ thể nam nhân thật sự chơi thế nào cũng không hỏng, chơi mãi không ngán... Chẳng trách y thỉnh thoảng đều sẽ nhớ đến thân thể gợi cảm của nam nhân lại khiến y cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.

" Hu, khụ khụ khụ..." Tinh dịch nóng bỏng mằn mặn bắn thẳng vào cổ họng và thực quản Tống Minh, Tống Minh suýt nữa bị nghẹn chết, theo bản năng từng ngụm từng ngụm nuốt xuống tinh dịch nóng bỏng, Lăng Tiêu bắn tinh xong căn bản không có ý nghĩ muốn lấy tính đã bắn tinh của mình ra, còn tiếp tục đem thứ thô nóng kia nhẹ nhàng cắm rút trong miệng hắn, cảm nhận khi Tống Minh nuốt vào, hầu kết giống như cái miệng nhỏ không ngừng hút lấy quy đầu y, mang lại dư vị sung sướng.

Cho đến khi Tống Minh nghẹn đến mặt đỏ bừng, y mới chậm rãi rút ra tính khí, để Tống Minh liếm sạch.

Tống Minh hô hấp dồn dập, ánh mắt có chút mê man, trên môi hắn còn dính nhiều loại chất lỏng, hai môi vừa đỏ vừa bóng, trên đầu lưỡi còn dính một lớp chất đục, đầu lưỡi kia nhìn lại vừa mềm vừa đỏ, đang khẽ run run.

Sắc mặt Lăng Tiêu trầm xuống, nhìn thấy Tống Minh như vậy, y vậy mà có loại kích động muốn hôn lên...

Đợi sau khi Tống Minh liếm xong, Lăng Tiêu hài lòng xuống giường đi tắm.

Sau đó, đương nhiên Tống Minh không hề dễ chịu, nam nhân tắm xong đi ra, điều chỉnh dây xích để thân thể Tống Minh nằm nghiêng, lười biếng nâng lên một bên chân Tống Minh từ phía sau tiến vào, động tác cũng rất chậm, không nhanh không chậm... Tống Minh gấp gáp đã muốn tự mình chủ động hoan hợp với động tác chậm rãi của nam nhân, nhưng hắn mới không có dâm như vậy.

Cuối cùng... Lăng Tiêu cắm rút vài cái đã ôm lấy eo hắn ngủ mất, hơn nữa thứ đồ chơi kia còn chưa có rút ra, cả đêm này Tống Minh đều muốn mất ngủ... Nhưng bất giác hắn cũng ngủ mất... cho đến ngày hôm sau bị mạnh mẽ thao tỉnh, trải qua một buổi sáng cực kỳ hỗn loạn.

Sau vài ngày, Lăng Tiêu dường như ngày nào cũng đến đây trút giận, Tống Minh không thể chống cự, cũng không có biện pháp nói chuyện cùng Lăng Tiêu, chỉ có thể tiếp nhận, nhưng hắn cũng có khoái cảm, vậy nên trải qua cũng không quá khó chịu. Mà mấy ngày nay tâm tình của Lăng Tiêu tốt hơn hai ngày đầu tiên nhiều, cũng không có loạn gọi hắn là đĩ dâm hay kỹ nữ này kia nữa, khi hai người họ lúc ý loạn tình mê cũng sẽ hôn nhau.

Như hiện tại, Lăng Tiêu ôm hắn, tính khí đang trong thân thể hắn chậm rãi cắm rút, miệng hai người gắt gao dính chặt với nhau.

" Ân hưm, chậm chút..." Tiếng chậc chậc của hai đầu lưỡi cuốn quýt nhau truyền lại rõ ràng, sau đó có người mơ hồ nói, nhè nhẹ hít thở, người còn lại cắn cắn môi dưới của hắn, khẽ ân một tiếng.

Động tác giao triền dưới thân hai người ngày càng chậm lại, ngược lại hôn càng thêm sâu.

Tống Minh có một loại ảo giác, cảm giác hai người đang hẹn pháo, là loại quan hệ bạn tình lâu dài, chỉ làm tình không yêu đương. Chậm rãi hắn cũng tiếp nhận loại tình cảnh này, hắn không có cách nào khác, chỉ có thể đợi khi nào Lăng Tiêu mất hứng với bạn tình là hắn này, để hắn rời đi.

Buổi sáng ngày thứ hai, lúc Lăng Tiêu đi, còn ôm lấy nam nhân hôn rất lâu, cuối cùng đem nam nhân hôn đến hổn hển thở dốc mới chịu buông ra.

Đôi mắt tràn đầy nước của hắn nhìn chăm chăm sắc mặt hồng hồng, nam nhân anh tuấn thở gấp, " nếu như anh luôn ngoan như vậy, chúng ta cứ như này cũng khá tốt..." giọng nói của nam nhân rất khàn, Tống Minh không nghe rõ nam nhân đang nói gì, thở dốc dùng ánh mắt mê man lại mang theo nghi hoặc nhìn nam nhân.

Tâm tình Lăng Tiêu rất tốt, nhếch lên khoé môi khẽ cười, duỗi tay xoa xoa hai má của nam nhân, lại sờ lên đôi môi nam nhân bị y hôn đến đỏ hồng, rồi rời đi.

Tống Minh định thần lại, cũng không tự chủ sờ sờ môi mình, mấy ngày nay Lăng Tiêu nhiệt tình tới mức giống như muốn nuốt luôn môi hắn... Ngay cả hôn cũng rất điên cuồng, hắn có chút không chịu nổi... Hắn hiện tại không biết Lăng Tiêu rốt cuộc muốn làm gì? Hắn có một loại ảo giác Lăng Tiêu đang lấy lòng cùng theo đuổi hắn.

Nhưng nhìn hoàn cảnh của hắn, cùng với thái độ tệ bạc của Lăng Tiêu lúc trước. Tống Minh liền lắc lắc đầu, đem những ý nghĩ không thực tế kia lắc bay khỏi đầu, Lăng Tiêu đối xử với hắn như vậy khiến Tống Minh không hề có cảm giác nhẹ nhõm, ngược lại hắn cảm thấy sau đó sẽ có phong ba bão táp gì đó ập đến hắn, Lăng Tiêu có lẽ có cái gì đó đả kích hắn mà chưa có lấy ra. Cho dù như thế nào, hắn càng hy vọng Lăng Tiêu thả hắn về nhà.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Tống Minh, tối nay, Lăng Tiêu một thân u ám đến bên cạnh hắn.

Ánh mắt Lăng Tiêu âm trầm, y nhìn nam nhân đang ngủ say, càng nghĩ càng tức giận, trực tiếp lao lên tát nam nhân hai cái, đem Tống Minh đang ngủ đánh tỉnh.

ĐM! Đây là suy nghĩ lúc này của Tống Minh, bất kì ai đang trong mộng đẹp bị đánh tỉnh đều sẽ phẫn nộ muốn giết người.

" Cậu CMN điên à?"

" Anh câm miệng cho tôi!" Lại thêm một cái tát nữa rơi lên mặt Tống Minh, " anh còn không biết xấu hổ? Tên kỹ nữ này!"

Đây CMN Lăng Tiêu hôm nay có phải là chưa uống thuốc hay không?! Tống Minh cũng bị đánh đến phát hoả, dây xích trói hắn cũng chưa thít chặt lại, hắn trực tiếp nâng tay đánh vào cằm Lăng Tiêu, may là Tống Minh mới ngủ dậy không dùng nhiều lực.

Nhưng đây chính là giống như chọc vào tổ ong, rõ ràng nam nhân đang trong phẫn nộ ngày càng phát điên. Y vỗ lên đầu giường đem Tống Minh gắt gao trói chặt trên giường, sau đó, cả người giống như con sư tử đang phẫn nộ, ở bên cạnh giường đi qua đi lại, cuối cùng từ bên ngoài tìm đến rất nhiều thứ, tất cả ném lên giường, chuẩn bị giáo huấn Tống Minh một trận.

Y nghiến răng nhìn Tống Minh, " anh không có nam nhân sẽ chết à? Có phải là hễ nhìn thấy Alpha thì anh liền muốn câu dẫn? Anh sao lại có thể tao như vậy? Tiện như vậy? Hử?" Y một bên nói một bên cầm một cây dương v*t giả, tách ra hai chân Tống Minh, không hề bôi trơn liền đã hung hăng đâm vào.

" ĐM... Cậu có bệnh à! Ông đây bị cậu giam cầm ở đây câu dẫn quỷ à! Ưng..." Bị dương v*t lạnh băng không hề lưu tình cắm vào, Tống Minh cảm giác hậu huyệt bị xé toạc, đau đến mặt đều trắng bệch, ĐCM, hắn mà có thể trốn đi, sau đó cũng muốn khiến tên tiện nhân Lăng Tiêu này nếm thử mùi vị bị dương cụ bạo cúc!

" Ha, tự mình xem!" Nói xong Lăng Tiêu ném một sấp ảnh lên người Tống Minh, " tôi còn tưởng ngoài tôi ra anh chỉ câu dẫn hai Alpha nữa thôi, không ngờ tên đĩ dâm anh gặp một liền câu dẫn một, nếu như tôi nhớ không nhầm, Tạ Duệ Thành chính là em trai cùng cha khác mẹ của anh, anh ngay cả gã cũng câu dẫn? Còn để gã đánh dấu? Anh có cần mặt mũi nữa không? Tiện nhân!

Lăng Tiêu lạnh lẽo phẫn nộ nói, động tác trong tay không hề ngừng lại, cho dù y lại đối xử tốt với nam nhân cũng không có tác dụng, y còn nghĩ cùng nam nhân cứ như vậy trải qua cũng khá tốt, đều đã chuẩn bị hủy bỏ hôn lễ với Tạ Triết, nhưng hễ nhớ tới lời Tạ Duệ Thành nói, Lăng Tiêu liền phát hoả, thậm chí khiến y không thể khống chế muốn đem nam nhân làm chết!

Mà đêm Lăng Tiêu uống say một tuần trước, chính là tiệc đính hôn của y và Omega Tạ gia Tạ Triết, mấy ngày đó y luôn không thể thoát thân, lúc xã giao với khách mời cùng cha mẹ, thực ra y luôn không muốn kết hôn với Tạ Triết, y đối với tạ triết không có cảm tình, chỉ là liên hôn thương nghiệp bình thường.

Đặc biệt trải qua những ngày này cùng một chỗ với Tống Minh, y liền không muốn kết hôn với Tạ Triết,, thậm chí cảm thấy nam nhân biểu hiện khá tốt, muốn cùng nam nhân cứ như vậy trải qua, hơn nữa gia tộc cũng chỉ là muốn y tìm một Omega cấp S kết hôn mà thôi, như vậy Tống Minh so với tiểu công tử Tạ gia liễu yếu đào tơ tốt hơn nhiều, cơ thể lại vô cùng thích hợp với y.

Lăng Tiêu sau khi đính hôn không còn gặp lại Tạ Triết, ngược lại luôn đến cùng Tống Minh làm tình, có lẽ do y biểu hiện ra quá rõ ràng, Tạ gia đại công tử Tạ Duệ Thành mấy hôm trước hẹn gặp y, hôm nay y mới đi gặp mặt, nhưng không ngờ Tạ Duệ Thành đưa cho y một sấp ảnh, còn nói với y Tống Minh đã từng câu dẫn gã...

" Hắn biết tôi là em trai hắn, còn câu dẫn tôi, Lăng thiếu, Omega cấp S Alpha cấp A như tôi sao có thể kháng cự, nhưng nếu như hắn không tình nguyện, sao lại có biểu tình này chứ, hắn còn để tôi đánh dấu, nói hắn vô pháp bị dấu hiệu, cho nên không sợ bị anh biết..."

" Hắn ngay cả tôi cũng câu dẫn, nhưng ai biết ngoài tôi ra còn có bao nhiêu Alpha bị hắn câu dẫn qua a, hắn cũng không biết đã bị bao nhiêu Alpha đánh dấu qua..."

Lăng Tiêu đối với Tạ Duệ Thành thêm mắm thêm muối thực ra cũng không mấy tin tưởng, nhưng nhìn thấy những tấm ảnh kia, Lăng Tiêu phẫn nộ, khó chịu, nhiều loại cảm tình cùng bị lừa dối trộn lại với nhau, điều đầu tiên là đến chất vấn Tống Minh, nhưng nhìn bộ dáng trầm mặc phát ngốc của Tống Minh khi nhìn thấy những ảnh kia, y tin liền Tạ Duệ Thành nói là thật, uổng công y còn chuẩn bị hủy hôn vì nam nhân, y hiện tại chỉ muốn thao chết nam nhân này! Loại hàng nát này! Y còn có thể động tâm với loại tiện hàng này!

Tống Minh nhẫn nhịn hậu huyệt truyền đến đau đớn, hắn nhìn những tấm ảnh kia, nếu như hắn nhớ không nhầm ngày hắn bị Tạ Duệ Thành bắt đi hắn không hề cho gã sắc mặt tốt, nhưng những tấm ảnh này biểu tình trên mặt hắn đều là một bộ kiều mị e thẹn là ở đâu ra?! Hơn nữa có vài tấm còn đặc tả thân thể hắn, hắn xem còn cảm thấy đỏ mặt...

Mà nghe thấy Lăng Tiêu chửi hắn là đĩ dâm, hắn cũng không muốn giải thích, sau khi xem những tấm ảnh này Lăng Tiêu đã chọn tin lời Tạ Duệ Thành trước, hắn có giải thích cũng vô dụng, hơn nữa hắn cũng lười giải thích, ngược lại có một loại cảm giác cuối cùng cũng đến, hắn đã biết tên bệnh thần kinh Lăng Tiêu không thể đột nhiên tốt với hắn như vậy được.

" Sao anh có thể thấp hèn như vậy, có phải là chỉ cần là Alpha liền câu dẫn hay không?" Lăng Tiêu một bên lạnh lùng chất vấn Tống Minh, một bên dùng dương cụ lạnh lẽo thao Tống Minh, nhìn thấy Tống Minh một lời cũng không nói mà chỉ tái mặt thỉnh thoảng rên đau, y càng không thể khống chế trào phúng Tống Minh.

" Có điều anh chỉ là thứ rẻ tiền, bị nhiều Alpha thao qua như vậy còn chưa thoả mãn, nếu như tên ngoại quốc cùng tên sát thủ kia biết anh hạ tiện như vậy còn muốn anh không?"

"Ha, tôi nói sai rồi, họ sớm đã không cần anh rồi, anh có phải nghĩ tên ngoại quốc tên là Kiều Ân gì đó, còn đang tìm anh?" Nhìn biểu tình Tống Minh có chút dao động, Lăng Tiêu cười lạnh một tiếng, tiếp tục đâm dao vào tim Tống Minh.

" Anh đừng nằm mơ nữa, nghe nói, tên Kiều Ân Kia, muốn cùng Quách gia của thành phố này liên hôn, cậu ta cùng với Omega Quách gia kia như hình với bóng, trên mạng đều là tin tức của họ." Lăng Tiêu quan sát biểu tình Tống Minh, cố ý bịa đặt tin giả nói với Tống Minh, muốn Tống Minh từ bỏ, tên ngọai quốc kia sau khi Tống Minh mất tích liền tìm kiếm ra tận nước ngoài rồi, làm sao có thể liên hôn với Omega Quách gia cái gì chứ...

Nhưng nhìn biểu tình buồn bã kinh ngạc cùng khuôn mặt tái nhợt của Tống Minh, cứ nghĩ bản thân rất vui vẻ, nhưng trái tim như bị một bàn tay to bóp nghẹt...

Y xem nhẹ loại tình cảm này, chỉ nói với bản thân, Tống Minh hạ tiện như vậy, không nên đối tốt hắn, nên trừng phạt hắn như vậy, y đem những đạo cụ kia đều dùng trên người Tống Minh một lần, cuối cùng nghiêng người đi lên, không quản hậu huyệt Tống Minh đang chảy máu, hung hăng thao vào.

Sau đó Tống Minh cứng, y còn tiếp tục mỉa mai Tống Minh, làm thô lỗ vậy mà Tống Minh vẫn cứng được, còn rỉ nước, còn thấy sướng, thật hạ tiện...