Khi Vật Hi Sinh Trở Thành Nữ Chính

Quyển 2 - Chương 29: Phượng Tử Thịnh Rơi Vào Hang Sói (2)



Edit: Khuynh Khuynh
____________________________________

Phượng Tử Thịnh nhận ra có một chưởng đánh về phía sau ót anh, anh linh hoạt tránh đi, cùng công kích của A Nhiên triền đấu.

Qua mấy chiêu, Phượng Tử Thịnh bị vây ở thế hạ phong. Tuy rằng anh từng học võ, thực lực cũng không tệ lắm, nhưng là cùng dã nhân từ nhỏ đã chém giết lớn lên đánh nhau thì anh vẫn chưa đủ tàn nhẫn huyết tinh.

Lại tiếp mấy chiêu, A Nhiên nắm lấy cổ anh, đặt anh ở dưới thân, ánh mắt âm độc như sói.

Tư Mã Xuyến đắc ý cười to, chỉ vào sofa bên cạnh nói: “A Nhiên, để hắn lên đó đi, em muốn cùng hắn hảo hảo chơi đùa.”

Ánh mắt Phượng Tử Thịnh lạnh như băng, chê cười nhìn Tư Mã Xuyến: “Như thế nào? Mạnh Lâm Phong cùng người đàn ông này còn chưa đủ thoả mãn cô sao?”

A Nhiên để Phượng Tử Thịnh nằm trên sofa, Tư Mã Xuyến ngồi ở bên cạnh, bàn tay xoa nắn cơ ngực cường tráng của anh, giọng khàn khàn nói:

“Mạnh Lâm Phong có chỗ tốt của Mạnh Lâm Phong, A Nhiên có chỗ tốt của A Nhiên, anh có chỗ tốt của anh. Nếu anh có thể sủng em như sủng ái Phượng Khuynh Ca, em có thể cho anh khoái cảm cực lạc mà Phượng Khuynh Ca không thể cho, anh vì sao không thích em đâu?
Phượng Tử Thịnh , em nghĩ muốn anh.”

Phượng Tử Thịnh chán ghét muốn nôn. Người phụ nữ này thật buồn cười, cực lạc Tiểu Ca cho anh người khác sao có thể so?

Tư Mã Xuyến nhìn nhìn A Nhiên, lại nhìn nhìn Phượng Tử Thịnh, trong mắt có ý kiến hay.

Hai người đàn ông cũng không tệ, một người cực kỳ tuấn tú, một người cực mạnh.

Tư Mã Xuyến rất thích A Nhiên cường tráng, mỗi lần làm đều thích chết đi được. Gần đây Mạnh Lâm Phong luôn luôn không chạm vào cô ta, cô ta nơi đó ngứa không chịu nổi.

[ta chưa thấy con nào “đói khát” như con này]

Phượng Tử Thịnh đang nghĩ cách tìm thoát đi. A Nhiên đè nặng anh, anh không thể nhúc nhích, ngay cả di động trong túi cũng không thể lấy ra được.

“Không nên cử động nga!” Tư Mã Xuyến ở trong ngực anh, ngón tay dài nhỏ di chuyển xuống dưới, dừng lại chỗ tiểu Tử Thịnh không có phản ứng.

Cô ta vươn đầu lưỡi, liếm nơi đó, bên cạnh A Nhiên phát ra tiếng gầm nhẹ, giống như thú bị cướp đi phối ngẫu, trong mắt tràn ngập sát ý. Tư Mã Xuyến run lên, ngẩng đầu kiều mị nhìn A Nhiên: “Anh gấp cái gì? Em chỉ là đùa hắn mà thôi.”

Phản ứng của A Nhiên làm cho cô ta hiểu được một việc, cô ta không thể ở trước mặt A Nhiên phát sinh cái gì. Đáng tiếc, cô ta còn muốn làm 3P, xem ra ý tưởng này ngâm nước nóng rồi.

“A Nhiên, anh đi nghỉ ngơi trước đi, đợi lát nữa em sẽ gọi anh.”

Tư Mã Xuyến ôn nhu nhìn hắn.

Ánh mắt A Nhiên hàm chứa đề phòng, giống như Phượng Tử Thịnh là kẻ địch nguy hiểm. Tuy rằng hắn đối với nhiều chuyện còn không rõ, nhưng bản năng dã thú cho biết lãnh địa của hắn đang bị xâm chiếm.

Hắn lắc lắc đầu, lần đầu tiên cự tuyệt yêu cầu của Tư Mã Xuyến.

Phượng Tử Thịnh nhân cơ hội lén dời tay một chút. Điện thoại của anh có chức năng quay số nhanh, chỉ cần anh ấn một phím, lập tức có thể gọi. Ở chỗ Phượng Tử Thịnh không nhìn thấy, điện thoại của anh hiện lên dãy số của Mạnh Lâm Phong.