Khi Tôi Bị Giáo Bá Theo Dõi

Chương 5



Edit: Mạn Già La

Mọi chuyện phải nói từ chỗ này đây.

Ngày nọ Tống Diễm cùng đám hồ bằng cẩu hữu(*) của mình đi uống rượu, kết quả uống uống uống. Mấy người vốn đang nói chuyện gái xinh của cấp ba Tuyên Thành, sau đó không biết ai nhắc tới Bạch Liên.

(*) Hồ bằng cẩu hữu – 狐朋狗友: bạn bè chuyên cùng nhau làm chuyện càn quấy, xấu xa

Bạch Liên, đại thần của cấp ba Tuyên Thành, người người đều biết, không giống Tống Diễm ác danh truyền xa, Bạch Liên người ta chính là một học trò tốt, là châu báu trong tay thầy cô, là niềm kiêu hãnh của trường học!

Từ khi hắn nhập học tới nay vẫn luôn ngồi chễm chệ trên ghế cấp đệ nhất, không thể lay động. Không chỉ có như thế thôi đâu, người lớn lên thanh tú sạch sẽ, cao cao gầy gầy, nhưng tính tình có chút lãnh đạm.

Nhưng người ta trâu bò lắm đấy!

Thường xuyên tham gia các loại hoạt động giúp trường học lấy thưởng!

Bạch Liên ở cấp ba tuyên thành chính là trụ cột vững chắc, mọi người đều noi theo hắn học tập.

Cái gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã(*), bạn bè tiểu hỗn đản(*) cũng là tiểu hỗn đản, mọi người đều biết Tống Diễm thích con trai, không biết ai đưa ra chủ ý bảo cậu đi câu dẫn Bạch Liên.

(*) Ngưu tầm ngưu, mã tầm mã: Tức là trâu thì tìm đến với trâu, còn ngựa sẽ phải đến với ngựa. Hiểu đơn giản là loại nào thì tìm đến loại đó, cái gì nó cũng phải tương xứng với nhau mới được.

(*) Hỗn đản: Thằng khốn, đồ lưu manh

Tống Diễm cũng không biết cọng dây thần kinh nào bị chập, thế mà lại đồng ý.

Có lẽ là ngày đó nói quá dễ nghe, rượu quá say lòng người, tiền đánh cược của nhóm tiểu hỗn đản quá phong phú.

Hiện tại Tống Diễm nhớ tới liền muốn đập chết bản thân.

Đờ mờ.

Vốn dĩ cho rằng đại thần Bạch Liên cao cao tại thượng thanh lãnh này rất dễ công lược(*), chỉ cần cho hắn ấm áp là được, ai ngờ người ta dầu muối không ăn!

(*) Công lược nghĩa là chiếm giữ, tiến công

Mịa!

Cậu cố ý lượn lờ trước mặt Bạch Liên một tháng, kết quả đối phương liếc cũng không liếc cậu một cái. Nghe được Bạch Liên nói thích người văn nghệ ngoan ngoãn, cậu còn cố ý đi nhuộm lại tóc, mang cặp kính đen, ý đồ ngụy trang thành một học đệ văn nghệ ngoan ngoãn.

Nhưng mà cũng không dùng được gì sất.

Bạch Liên như cũ không nhìn cậu.

Cuối cùng cậu đành phải chủ động xuất kích, thành công có được số điện thoại của Bạch Liên. Vốn dĩ cho rằng quan hệ sẽ nâng lên một bậc, kết quả!

Bạch Liên kéo đen cậu!

Tống Diễm khóc không ra nước mắt, cậu hối hận rồi!

Nhưng hiện tại thất hứa cậu phải đem chiếc xe thể thao bảo bối của mình đi nộp, cậu luyến tiếc!

Làm sao bây giờ!

Chỉ có thể cắn răng lau nước mắt tiếp tục làm!

Tống Diễm không tin mình không có được gia hoả Bạch Liên này!

Cậu quá tự tin về bản thân, cứ thế xem nhẹ chuyện Bạch Liên đến tột cùng có thích con trai hay không. Nhưng Tống Diễm thề, nếu Bạch Liên thích con gái, cậu cũng phải nhất quyết bẻ cong!

Tống Diễm cứ như thế giằng co với Bạch Liên.

——

Bạch Liên vẫn kéo Tống Diễm từ sổ đen ra.

Bởi vì sau khi Tống Diễm bị kéo đen, cứ vẫn luôn đi theo sau mông hắn tía lia, rất phiền, Bạch Liên không chịu nổi nữa, liền thả người từ sổ đen ra.

Nhưng hắn không ngờ chính là Tống Diễm vẫn mặt dày mày dạn đi theo hắn như cũ.

Trước đó thì lúc ẩn lúc hiện, bây giờ là trắng trợn luôn rồi. Toàn bộ trường học đều đang kinh hãi tiểu bá vương Tống Diễm này đột nhiên thành cái đuôi nhỏ của Bạch đại thần.

Bạch Liên một mình lâu rồi, bên người đột nhiên nhiều thêm một Tống Diễm, hắn cực kỳ không quen.

“Đàn em Tống Diễm, cậu có thể đừng đi theo tôi nữa không?” Bạch Liên đau đầu xoa thái dương.

“Vì sao?” Tống Diễm chớp mắt.

Cậu đang chuẩn bị bước lên con đường vuốt lông công lược Bạch Liên, sinh hoạt mỗi ngày đều sẽ mang đến cho hắn một chút ấm áp! Cạy mở trái tim hắn!

Tiếp cận hắn là cần thiết mà!

“Vì sao cái gì?” Bạch Liên rất buồn bực: “Bộ cậu không có việc bản thân cần hoàn thành à? Vì sao cứ vẫn luôn đi theo tôi?”

Tống Diễm cẩn thận nghĩ nghĩ, lắc đầu: “Không có!”

Cậu lại không học tập, chuyện duy nhất bây giờ có thể được gọi là chính sự chính là thu phục Bạch Liên!

Bằng không xe thể thao của cậu sẽ khó mà giữ được.

Bạch Liên:……

Giáo bá này có chút đáng ghét.