Khi Em Mỉm Cười

Chương 77



Edit: Tiểu Vũ

Đồng Dao vừa về phòng là nhào ngay lên giường.

[zgdx, smiling: Thật là kinh tởm. Qua đen trên cả thiên hạ đúng là đều đen như nhau, thật sự không nên vừa lành sẹo liền quên đau, bị vả mặt nhanh hơn cả gió thổi—– Tớ từ bỏ đây, thật sự không thể yêu đương với tuyển thủ chuyên nghiệp được! Cặp đôi chuẩn mực của giới thể thao gì đó đều là giả, giả, giả hết! Không có một người đàn ông nào có thể tránh được sự cám dỗ hết! KHÔNG CÓ AI HẾT!!!]

[Mẹ A Mao: … … … Vụ gì đó? Cậu làm sao vậy? Đột nhiên nổi điên cái gì? Đội trưởng của cậu ngoại tình? Không đúng, hai người vẫn còn chưa chính thức yêu nhau đâu… Thế thì anh ấy làm sao? Nhập nhằng với fan? Chơi gái?]

Đồng Dao kể lại một lượt chuyện của Hứa Thái Luân cho Kim Dương nghe, trong lúc kể cảm giác chán ghét ghê tởm khi bị Giản Dương đùa bỡn lại xuất hiện, cô cảm thấy lòng mình như bị thiêu đốt thế nên tốc độ nói rất nhanh, dùng từ cũng rất nghiêm trọng.

Nhưng mà.

[Mẹ A Mao: Ôi đm, cậu với Thành ca đi chợ cây cảnh & thú cưng chơi, còn cả đi xem phim nữa á?]

[zgdx, smiling: Bắt đúng trọng điểm đi bạn ơi!]

[Mẹ A Mao: Trọng điểm chẳng lẽ không phải là hai người đi dạo phố xem phim với nhau sao? Đây chính là hẹn hò đó bạn ơi!!!!]

[zgdx, smiling: Trọng điểm chính là thành viên người Hàn của Đại Thanh mỗi ngày show ân ái với bạn gái, dựa vào chuyện tình cảm mẫu mực mà hút fan, hút fan xong rồi còn cùng fan đi hẹn hò! Còn trợn mắt nói dối là buổi chiều không ra ngoài, dùng nick phụ đấu hạng, nếu như hắn không chột dạ thì sao phải nói dối như thế? Tệ nhất chính là, đồng đội của hắn lại còn giúp hắn nói dối! Bị làm sao thế không biết?! Mấy người đó có bị bệnh không vậy?!]

[Mẹ A Mao: Cậu trước hết đừng kích động.]

[Mẹ A Mao: Thành viên người Hàn này là nòng cốt của Đại Thanh, tớ nghe Ngải Giai nói Đại Thanh bây giờ người Hàn mới có quyền quyết định, bởi vì người Hàn đang carry team… Thành viên người Trung kia có lẽ là không có cách nào nên mới phải như vậy thôi.]

Đồng Dao ôm điện thoại suy nghĩ cẩn thận một chút, lúc này mới hồi tưởng lại hình ảnh trong livestream vừa nãy, khi Hứa Thái Luân nhờ đồng đội nói hộ thì người đồng đội kia quả thật có chút không được tự nhiên, giọng nói cũng là lạ—– Chẳng qua khi đó cô đang tức muốn nổ đầu nên không có tâm tư suy nghĩ kĩ càng.

[zgdx, smiling: CLB của người Trung Quốc mà người Hàn lại có quyền quyết định cũng quá buồn cười rồi.]

[Mẹ A Mao: Thế nên tuyển thủ người Hàn nguyện ý đến TQ thi đấu mới chỉ có vài người, cậu phải biết trân trọng đó—– Với cả cậu cũng phải bình tĩnh một chút đi, đừng có không giải thích được liền tức giận, tội của Giản Dương và Hứa Thái Luân chả liên quan gì đến đội trưởng của cậu cả, cậu không thể úp cái nồi “Quạ đen trên cả thiên hạ đúng là đều đen như nhau” lên người anh ấy được.]

[zgdx, smiling: … ]

[Mẹ A Mao: Cậu đây là đang, một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng.]

[zgdx, smiling: Dương thần là mối tình đầu của lão tử, hắn ta chạy đi chơi gái vui thích thỏa thuê còn tớ thì đau thương sút mất 5kg, cuối cùng rơi vào kết cục phải chạy trốn sang nước ngoài.]

[zgdx, smiling: Tớ chính là sợ đấy thì làm sao! Rất sợ!!!]

[Mẹ A Mao: Vậy cậu không cần đội trưởng của cậu nữa hả?]

[zgdx, smiling: … … … Không cần nữa, không cần nữa.]

[Mẹ A Mao: Vất vả lắm mới chui được một tẹo ra khỏi mai rùa, giờ thì lại rúc về rồi. Giỏi đấy, tớ phục cậu!]

[zgdx, smiling: Phương thức cao tay nhất để không bị lừa gạt đùa giỡn chính là: KHÔNG NÊN YÊU ĐƯƠNG.]

[Mẹ A Mao: Có lý có tình, khiến người ta tin phục—— Bà đây còn lâu mới tin nhé.]

[Mẹ A Mao: Đề nghị cậu đi hít gió trời cho nó tỉnh táo lại chút.]

[zgdx, smiling: Lúc trước ai vì fan nữ tặng áo mà nháo loạn đòi chia tay?]

[Mẹ A Mao: Tớ.]

[zgdx, smiling: Nếu như Ngải Giai làm ra chuyện như Giản Dương hoặc Hứa Thái Luân thì cậu có thể cắt luôn tiểu chiêm chiếp của người ta ấy, thế nên bớt mèo chê mèo dài đuôi đi… Nhưng mà tớ tin Ngải Giai là cậu là một người giữ mình trong sạch, dù sao thì cậu ta sợ cậu thế cơ mà, cậu phải biết trân trọng người ta đấy.]

Gửi xong tin nhắn, Đồng Dao chỉ cảm thấy mệt mỏi muốn chết, tháo trang sức thay quần áo tắm rửa, game cũng không chơi liền lao lên giường đi ngủ——- Lúc ngủ mơ thấy ác mộng liên tục, hơn nữa còn là loại ác mộng đến nghĩ cũng không muốn nghĩ tới.

Lúc tỉnh lại thì đã là giờ ăn đêm rồi.

Lục Tư Thành đang ngồi ở vị trí của mình, thấy người bên cạnh tóc như ổ chim, lộ ra vành mắt đen sì: “Làm kẻ trộm à? Cơm tối cũng không xuống ăn.”

Đồng Dao vô tình liếc mắt nhìn anh, khôn quá nhiệt tình “Ừm” một tiếng.

Lục Tư Thành dừng lại, quay đầu nhìn Đồng Dao: “Đấu đôi?”

Đồng Dao liếc nhìn màn hình của anh, sau đó lùi về sau: “Anh mới có Kim cương 1 thôi thì đấu cái gì mà đấu.”

“Em dùng nick của Lục Nhạc.”

“Không dùng, luyện cấp hộ bây giờ còn cần tiền đấy, cậu ta khiến em rơi cấp mà em còn giúp cậu ta lên cấp, em có ngu thế đâu.”

Đồng Dao nói xong liền mở bảng chờ đấu đơn ra, trong thời gian chờ thì xoay người đến tủ lạnh tìm đồ uống… Lục Tư Thành quay đầu về, liếc mắt thấy lão Miêu đang trợn mắt há mồm, dùng khẩu hình miệng hỏi: Đây là sao?

Lục Tư Thành lắc đầu, biểu thị anh cũng không biết cô đang lên cơn điên gì——

Cả đêm đó Đồng Dao đều nói rất ít.

Nhất là với Lục Tư Thành.

Cô giống như đột nhiên mắc bệnh nan y, bệnh này có tên là “Dị ứng với Lục Tư Thành”.

Trong lúc xếp hàng đợi đấu, Đồng Dao phát hiện chuyện đi rừng của Đại Thanh và bạn gái hẹn hò lúc chiều đã bay đầy trời đất, thế nhưng điều mà họ nói cũng chỉ là bóng lưng mơ hồ trong một bức ảnh thôi—– Fan tẩy trắng nói rằng, quần áo Hứa Thái Luân mặc trong buổi livestream và trong ảnh không giống nhau, thế nên người bị chụp ảnh kia không thể nào là hắn ta được.

Người đàn ông này thật sự rất cẩn thận.

Đồng Dao cười lạnh không nói gì, mở trực tiếp, trong lúc đợi đấu không có việc gì làm liền mở điện thoại lên Tieba hóng hớt—– Lướt tới lướt lui thì nhìn thấy có một bài post của fan Lục Tư Thành, nói rằng 2 giờ chiều nay có gặp smiling và chessman ở rạp chiếu phim Vạn Thái…

Dưới phần bình luận đều đang nhiệt liệt thảo luận chuyện “Hai người kia sao lại trai đơn gái chiếc đi xem phim”  thì đột nhiên ở lầu 30 có người hỏi một câu——

[Ơ, khoảng thời gian này không phải là khá khớp với lúc Hứa Thái cùng ai đó đi xem phim sao? Sau lưng bọn họ rõ ràng là rạp Vạn Thái, đồng hồ trên tường cũng chỉ thời gian vừa đúng!]

Động tác lướt điện thoại của Đồng Dao dừng lại.

Cô để điện thoại xuống, mở phần bình luận trực tiếp lên, lúc này mới phát hiện các bình luận từ nói chuyện phiếm linh tinh đã biến thành một câu chuyện có trọng tâm nào đó——

Một nửa fan hỏi tại sao cô và Lục Tư Thành đi xem phim với nhau; một nửa còn lại hỏi có nhìn thấy Hứa Thái Luân không.

“Đi mua cá vàng với Thành ca, mua xong thấy còn sớm liền đi xem phim—— Không ai quy định chỉ có người yêu mới được đi xem phim với nhau cả. Nếu như thật sự có gì đó thì đm làm gì có ai nghênh ngang tay nắm tay đi xem công khai thế đâu; về phần tuyển thủ đi rừng nào đó mọi người nói, tôi cũng không rõ lắm anh ta có đi không, rạp chiếu phim nhiều người như vậy, mà lại còn có rất nhiều người chờ tắt đèn đèn mở màn rồi mới âm thầm tiến vào cơ… “

Đồng Dao nói đến đây, bỗng nhiên cảm xúc không rõ cười lạnh một tiếng: “Mọi người muốn biết như vậy thì sao không đi hỏi hắn đi?”

Đồng Dao vừa dứt lời, khu vực bình luận đột nhiên dày đặc, có người kiên nhẫn hỏi cô có ý gì, cười lạnh lại là có ý gì, có phải cô biết cái gì đó không… Vừa khéo lúc này đủ người chơi, Đồng Dao trực tiếp lấy lý do “Không muốn nói đến vấn đề này nữa” tắt phần bình luận đi, chuyên tâm chơi game của mình—–

Thế nên sau đó, những lời cô vừa nói đã bị những sĩ tử được điểm tuyệt đối khi thi THPT quốc gia môn Văn nhảy vào phân tích, thậm chí đến cuối cùng, kinh qua các đẳng thức, bất đẳng thức, tiếng cười lạnh cuối cùng của cô còn trở thành căn cứ chính xác cho việc chỉ trích Hứa Thái Luân ngoại tình với fan nữ, tất nhiên là việc này cô đều không biết——

Ừm, chính xác mà nói thì, cho dù có biết cô cũng giả vờ như không biết.



4 ngày sau.

Trận đấu với Đại Thanh diệt vọng 500 năm diễn ra vào lúc 3 giờ chiều chủ nhật.

Đồng Dao đén hội trường hóa trang rồi đi ra ngoài tản bộ, ở trên hành lang chạm mặt Hứa Thái Luân—— Nếu như đổi lại là tuyển thủ khác thì cô chắc chắn sẽ lễ phép tiến lên chào hỏi, thế nhưng đối với vị tuyển thủ này cô lựa chọn coi như mình bị mù, trực tiếp lướt qua người hắn, lấy một ánh mắt dư thừa cũng không cho.

Cô biết sau khi cô đi qua Hứa Thái Luân có quay đầu nhìn mình.

30 phút sau, trận đấu bắt đầu.

“Đồng Dao, hôm nay em muốn chơi tướng nào, đối phương thả rất nhiều tướng đường giữa… Kassadin? Karma? Diana? Syndra? LeBlanc?” Minh Thần hỏi qua micro, “Hình như đều có thể chọn, dù sao em đều biết chơi.”

“Em không biết nữa, ” Đồng Dao liếc nhìn đội hình bên đối phương, người số 2 đã pick tướng có năng lực gank cực mạnh ở giai đoạn đầu là Lee Sin, Đồng Dao có chút dự cảm không tốt, dừng lại hỏi, “Nếu không em chọn LuLu rồi chơi chiến thuật 4 đánh 1 giữ nhé?”

“… … … … Lulu cái quỷ gì, người con gái liều mạng đi đâu rồi? Đường giữa của chúng ta không phải theo hướng tấn công à? Hay là em bị Lục Nhạc nhập?”

“Haizzz, thế tùy tiện đi.”

Đồng Dao xoa xoa mặt, cũng hơi cảm thấy bản thân có chứng hoang tưởng bị hại, thế nên liền thuận tay chọn Syndra, liếc mắt nhìn vị trị số 2 bên đối phương cảnh tỉnh bản thân: Cho dù anh muốn làm bậy thì đồng đội của anh cũng sẽ không để yên đâu, đúng không? He he.

Sau đó tiến vào trò chơi.

Rồi sau đó, cô bị nghiệp quật sấp mặt.

Đội diện chơi không theo một quy tắc nào hết, bọn họ không chia theo đường đi mà tập trung lại khu vực đường giữa để ém Đồng Dao đoạt được first blood—– Sau đó, Lee Sin giống như định cư luôn ở đường giữa vậy, điên cuồng ám toán Đồng Dao, để hai đường trên dưới cho đồng đội lo, 10 phút đầu, anh ta tới đường giữa 4 lần, Đồng Dao sắp bị hắn đá cho thành kẻ ngu rồi, cuối cùng chỉ có thể nấp đằng sau tháp mà run rẩy.

Đã vậy rồi mà đối phương còn muốn vượt tháp đuổi giết.

Vào trận mới được 12 phút mà Đồng Dao đã chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần, mới farm được hơn 40 lính và bị đường giữa đối phương đè ép hơn hắn 1 cấp rưỡi!

Nhưng mà số lượng kill của trận vẫn là 7:5 nghiêng về ZGDX, và về kinh tế cũng dẫn trước 1500 đồng, chỉ bởi vì——

Bình luận viên A: [Chuyện gì thế này! Hôm nay hai đội làm sai vậy? Hoàn toàn không có nhịp điệu gì hết, trong mắt chỉ có đường giữa, chỉ nhắm vào đường giữa! Đây không phải là đội giành HCĐ giải mùa xuân mà chúng ta biết!]

Bình luận viên B: [Có thể là thấy HUAWEI thắng vì tập trung nhắm đường giữa nên ngốc ngếch noi theo.]

Bình luận viên A: [Thế nhưng vô dụng mà! Haizz, HUAWEI người ta 3 đường đường nào cũng có người có thể gank, cho dù tập trung đường giữa thì 2 đường kia vẫn có thể đối phó được đối phương—– Nhưng Đại Thanh hôm nay dựa vào cái gì mà làm thế được? Dragon chỉ ở đường giữa, các thành viên còn lại thì hoàn toàn không phải đối thủ của ZGDX, thế thì tập trung vào đường giữa để làm gì. Lão K hết lên trên lại xuống dưới, thành viên của Đại Thanh sắp bị biến thành Muggles luôn rồi!]

Bình luận viên B: [Tôi xem cũng không hiểu, anh đừng hỏi tôi nữa! Anh có thể đợi sau khi thi đấu xong rồi hỏi xem anh ta nghĩ cái gì.]

Trong khi hai bình luận viên đang bình luận, dragon sau khi farm sạch lính ở khu vực trên thì đột nhiên xuất hiện ở một nơi anh ta hoàn toàn không có khả năng xuất hiện, chính là nấp trong bụi cỏ gần sông để chuẩn bị gank đường giữa ZGDX lần thứ 5——–

Bình luận viên A: [Nói thật thì, chuyện này quá đáng quá rồi.]

Bình luận viên B: [Chắc chắn bây giờ smiling đang gào thét trong lòng rằng vì sao người này cứ nhằm vào tôi!]

Bình luận viên A: [Có cảm giác hành động nhắm vào này thật ngu xuẩn, có sao nói vậy thôi, cảm giác làm như thế không có chút lịch sự nào hết—- Tôi không thể nhìn ra Đại Thanh chơi trận này để làm gì, nhìn hơn mười mấy phút tôi đều chỉ ra bọn họ đang muốn giết smiling.]

Bình luận viên B: [ha ha ha ha ha, anh đừng nói linh tinh, đừng nói tôi không nhắc nhở anh, cũng đừng hỏi tôi vù sao, một lúc nữa anh lên Weibo xem fan Đại Thanh bình luận gì là sẽ hiểu thôi.]

Lúc này.

Bình luận viên không giải thích được.

Khản giả đang xem cũng mông lung không rõ.

Mà trong trận, Đồng Dao cũng bị đánh đến mức nổi giận bừng bừng, khi Lee Sin xuất hiện lần thứ 5 trên đường của cô, kĩ năng đóng băng của cô vừa vặn đến, thấy Lee Sin sắp sửa  nhảy ra cô liền không chút do dự quay trở về tháp, nhìn thấy Lee Sin đang chạy đuổi theo cô liền tung một loạt kĩ năng qewwqr ra, kéo Lee Sin đến trụ, nhanh chóng tung ra một loạt kĩ năng mạnh nhất đang có lúc này, cô biết trang bị hiện tại của mình rất kém, lực thương tổn thật ra cũng không đủ, Đồng Dao thầm tính toán lực thương tổn mà lòng chợt lạnh, cô biết lúc này dù ông trời có tiếp sức thì tối đa cô cũng chỉ có thể 1 mạng đổi 1 mạng với tên điên này thôi——

Thế nhưng may mắn thế nào mà đúng lúc này, một tiễn băng to đùng bay từ đường dưới lên chuẩn xác bắn trúng người Lee Sin!

Bình luận viên A: [a a a a a a a a a bắn trúng rồi!!! Loại góc bắn này mà cũng trúng!!!]

Bình luận viên B: [Ashe của Lục Tư Thành! Các ngươi cho rằng cứ nhắm đường giữa của chúng ta thì có ích lợi gì sao? Đừng quên rằng đường dưới của chúng tôi vẫn còn một nhân vật carry nữa nhé!]

Bình luận viên reo hò khiến toàn bộ hội trường cũng sôi trào lên, chiêu lớn của Ashe chuẩn xác ghim Lee Sin ở trụ vài giây, khiên nó ăn đủ thương tổn cho trụ tháp gây ra——

Đồng Dao nắm chặt thời gian bổ thêm cho mấy đao nữa.

Sau đó thì quyết đoán lui về phía sau—–

Sau khi hiệu quả đóng băng kết thúc, Syndra với một vạch máu đã lùi về sau trụ số 2, Lee Sin thì đi đời nhà ma ở trụ 1 do tác dụng của Thiếu Đốt!

Toàn trường ồ lên, vỗ tay ầm ầm!

Bình luận viên A: [Một mũi tên này có thể lên top đầu danh sách các pha anh hùng cứu mỹ nhân đấy, nói thật là nếu như không có mũi tên này thì smiling căn bản không đủ sức để chống lại Lee Sin.]

“Em đã nói là trận này để em chơi Lulu mà!”

Nhân vật của Đồng Dao đang ở trụ 2 ấn biến về nhà chính, trong lòng gắt gỏng không chịu được—– Đây là lần thứ 2 thi đấu tại LPL gặp phải loại nhắm vào này, nếu như lần đầu tiên A Thái chỉ là làm loạn để giành được thắng lợi thì lúc này đây dù biết rõ đồng đội không phải đối thủ của ZGDX nhưng hắn ta vẫn làm như vậy—–

Đây chính là cố tình.

Nếu như đây là một trận đấu bình thường, thì người chơi sau khi bị nhắm vào như thế có lẽ đã vứt máy ném chuột gõ chữ chửi ầm ầm rằng: ĐM thằng đi rừng kia, mẹ mày chết vội quá nên muốn dùng máu tươi của tao để tế mộ à?

Đồng Dao biết rằng lúc này đang có rất nhiều nhân viên trong hậu trường đang ghi hình và ghi âm, thế nên cô không tiện mắng chửi thô tục hay nói gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào cái chiến tích nát bét để kéo dài hơi tàn, mắt mở trừng trừng nhìn hai người Lục Tư Thành và lão Miêu đạp lên first blood của cô để cất cánh bay cao——

Nhưng cũng bởi vì sự nhăm nhe đường giữa ngu ngốc mà Đại Thanh bị chi phối một cách điên cuồng, hai đường trên dưới gần như bị lão Miêu và Lục Tư Thành thông quan, trận đấu kéo dài được 40 phút, Đồng Dao nhìn vào màn hình đen trắng đang hiện lên chiến tích huy hoàng 1/12/3 (kill 1 chết 12 hỗ trợ 3) của mình, mặt không biểu cảm nhìn đồng đội đang phá nhà chính.

Nhà chính nổ tung.

BGM vang lên.

Đồng Dao rốt cuộc nhả ra 2 chữ “ĐM” đã nín nhịn tận 40 phút, hung hăng đập chuột, tháo tai nghe, đứng lên, không hề quay đầu mà bước thẳng về phòng nghỉ!

“Long ca đang muốn làm gì nhỉ? Thật sự là không thể nào hiểu nổi chiến thuật của anh ta.”

“Có phải là do lần trước Đồng Dao livestream nói hắn nên hắn trả thù không… “

“Chắc không phải đâu, đây là thi đấu chính thức đó. Đồng đội sao có thể đồng ý được?”

“Thua 1 trận vòng bảng này thì có làm sao đâu, hơn nữa Đại Thanh là đội 4 vì 1 đấy, 4 người Trung vì 1 người Hàn, ha ha ha ha ha ha ha ha ha … “

Các thành viên vừa đi vừa thảo luận nhiệt tình thì người đang đi tít đằng trước là Lục Tư Thành đột nhiên quay đầu lại liếc nhìn tổ 3 người đường trên đi rừng hỗ trợ, 3 người lập tức biết điều im lặng—–

Lúc này Đồng Dao từ bên trong phòng nghỉ mở cửa đi ra.

Lục Tư Thành: “Đi đâu?”

Đồng Dao: “Vệ sinh.”

Lục Tư Thành: “… trận sau chơi 4 đánh 1 giữ.”

Đồng Dao: “Chơi gì cũng được, nhưng mà cứ kiểu gank em như vậy thì cho dù em có lấy 1 tướng tank mạnh nhất trâu bò nhất thì cũng bị giết thôi… Ván sau mà hắn còn nhảy ra đường giữa chơi em như vậy thì sau khi xong trận ai đó làm ơn đi tố cáo hắn chơi bẩn hộ em với.”

Đồng Dao nói xong, ngẩng đầu ưỡn ngực đi ra khỏi phòng nghỉ.

4 thành viên đội ZGDX đứng bên ngoài phòng nghỉ đồng thời quay đầu nhìn theo bóng lưng rời đi của cô—–

Tiểu Bàn: “Lợi hại thật đấy, em còn tưởng em ấy sẽ khóc cơ.”

Lão Miêu: “Anh cũng nghĩ em ấy sẽ khóc.”

Lão K: “Có lẽ là tức đến mông lung rồi.”

Lục Tư Thành: “Rốt cuộc là các cậu có vào hay không?”

Mọi người: “…”

Mọi người ồn ào đi vào phòng nghỉ.

Cùng lúc đó, Đồng Dao lại gặp lại Hứa Thái Luân một lần nữa, ở cuối hàng lang dẫn đến nhà vệ sinh nữ, anh ta đang nghiêng người dựa vào tưởng: Bầu không khí lại một lần nữa ngượng ngùng vô cùng, tia lửa tung tóe khắp nơi… Thậm chí thiếu chút nữa là có cả tia máu luôn.

Nếu không phải crush kiêm đội trưởng của cô không cho phép cô đánh nhau thì cô thật sự rất muốn nhảy lên đạp rách bản mặt chó của hắn ta…

Nói đến crush.

Đồng Dao hơi cắn chặt hàm dưới, ưỡn ngực thẳng lưng, trong đầu nghĩ đến bộ dạng không coi ai ra gì của Lục Tư Thành rồi đi lướt qua bên người Hứa Thái Luân. Nhưng vào lúc ấy, cô lại bị người ta kéo cổ tay ấn lên trên tường.

Đồng Dao: “…”

… ĐM, bị một con gián hôi bích đông là cái quỷ gì? Crush tiền nhiệm của tôi còn chưa từng được chiếm loại tiện nghi này đâu nhé!