Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm

Chương 145: Anh đừng chiều em như vậy



Đến khách sạn Dynasty, chỉ nghe thấy một tiếng đóng cửa, An Tử Hạo và chị Long đều bị Mặc Đình khóa ở ngoài cửa phòng/

Còn những gì An Tử Hạo nhìn thấy từ đầu đến cuối đều là bóng lưng của Mặc Đình/

Đường Ninh cao 178 cm, vóc dáng tiêu chuẩn của người mẫu quốc tế, đi một đôi giày cao gót một chút thì cũng khoảng 185/

Đàn ông bình thường đứng ở bên cạnh cô ấy đều là tự chuốc lấy nhục. Kể cả An Tử Hạo 187cm đứng bên cạnh Đường Ninh, nhìn vào cũng không có chênh lệch nhiều, nhưng người đàn ông này… khi quấn lấy Đường Ninh, lại có thể khiến người khác thấy Đường Ninh ở trước mặt anh ấy giống chim nhỏ nép vào người!

Không chỉ về hình thể, điều quan trọng nhất là khí chất/

Loại uy nghiêm bắt khả xâm phạm, khí thế mạnh mẽ không thể khiêu chiến, nguy hiểm không thể lại gần đó khiến trong lòng An Tử Hạo có một đáp án/

Đây tuyệt đối không thể là một người đàn ông bình thường/

An Tử Hạo sửng sốt, quay người nhìn chị Long, mi mắt mỏng nhướng lên: “Cô chắc đã biết người đàn ông này là ai từ lâu rồi nhỉ?”

Hơi ấm của khách sạn cuối cùng cũng khiến chị Long không phải trốn trong áo lông vũ nữa, nên cô ấy ló ra hai mắt, trả lời: “Đó là đương nhiên, tôi đã ở bên Đường Ninh ba năm rồi. Với lại nếu anh chu đáo cẩn thận với Đường Ninh chút, anh ấy cũng không cần đi theo cùng…”

“Ý cô là, anh ấy vì không yên tâm cho Đường Ninh mới đi theo?”

“Vớ vẫn, anh ấy bận thế… mỗi lần ra ngoài đều phải hoàn thành công việc trước máy ngày.” Chị Long rất tự nhiên cho An Tử Hạo một cái nhìn khinh bỉ: “Vừa rồi anh cũng tháy rồi, thà để bản thân bị cóng cũng không chịu để Đường Ninh chịu gió lạnh, đổi lại là anh, anh có làm được không?”

An Tử Hạo luôn cho rằng người đàn ông sau lưng Đường Ninh là người không để đưa ra ánh sáng được, cho dù có thể gặp thì cũng không phải nhân vật lớn tài ba gì/

Nhưng sau tất cả những gì vừa xảy ra, anh ấy muốn thay đổi suy nghĩ này, phải nói là một người nhân vật lớn, nhưng có thể lộ ra ngoài sáng không thì không biết../

“Đi thôi, đi khách sạn chúng ta đã đặt trước.” An Tử Hạo mỉm cười. Thời gian chụp ảnh là định hai ngày nữa, anh không tin sẽ không nhìn thấy người thật/

Trên thực tế, hai người rời khỏi Dynasty mới phát hiện khách sạn công ty đặt ở ngay đối diện Dynasty. Họ muốn gặp Đường Ninh, chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, sẽ không khiến người khác nảy sinh nghi ngờ/

An Tử Hạo đứng bên cửa số phòng, nhìn tòa nhà nguy nga đối diện, trong lòng nghĩ, người đàn ông này xem ra rất có năng lực, có thể vì Đường Ninh mà lo chu toàn từng chuyện, suy xét mọi thứ/

Trên đường phố Moscow, bông tuyết nhỏ vẫn rơi tới tấp. Từ lúc vào phòng, Mặc Đình đã bật máy sưởi đến mức tối đa, đồng thời cởi áo khoác và áo sơ mi ra, nhắn hai tay của Đường Ninh lên lồng ngực nóng hồi của mình. Đường Ninh vùng vẫy một chút, lắc đầu: “Tay em lạnh lắm… anh sẽ bị cảm đấy.”

“Vậy thì đi ngâm nước nóng đi.” Mặc Đình kéo Đường Ninh vào phòng tắm, đổ đầy một bồn nước nóng, ôm Đường Ninh vào ngâm, cho đến khi chân tay Đường Ninh cũng ấm lên/

“Tốt hơn chưa?”

“Tốt hơn nhiều rồi.” Đường Ninh tựa vào lòng Mặc Đình, đáp: “Moscow thực sự lạnh quá.”

“Nếu buổi chụp hình ngày mai hoàn toàn dựa vào ngoại cảnh thì đừng chụp nữa…”

“Không sao đâu, em chịu được.” Siêu mẫu quốc tế cũng không thể kén chọn môi trường làm việc. Cô là một người mẫu hạng A thì có tư cách gì? Không yếu ớt như vậy/

“Đã cóng như thế này rồi, còn nói không sao.” Mặc Đình thấy Đường Ninh bị lạnh đến mức đỏ cả mũi, lập tức chườm khăn nóng cho cô: “Anh không nên để em nhận trang bìa HerVision.”

Đường Ninh ngắẳng đầu, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Mặc Đình, đột nhiên bật cười/

“Còn cười…”

“Thấy anh căng thẳng nên em vui.” Đường Ninh nắm lại tay Mặc Đình, đặt lên ngực mình: “Anh đừng chiều em như vậy.”

“Anh rất hưởng thụ quá trình này. Em muốn tước quyền lợi của anh sao? Bà Mặc…”

Đường Ninh không nói gì nữa, chỉ vươn tay kéo lấy cổ Mặc Đình, trong hơi nóng mờ mịt, dâng lên nụ hôn thơm ngát của mình, đương nhiên, điều này rất hữu dụng đối với đàn ông/

Đêm ở Moscow, yên tĩnh không tiếng động, Đường Ninh nằm trong lòng Mặc Đình, cảm nhận sự ấm áp của thể xác và tinh thần. Nếu không có Mặc Đình ở đây, không biết cô sẽ khó chịu đựng thế nào/

Còn phía đối diện khách sạn Dynasty, An Tử Hạo đang bàn về hành trình ngày mai với đội chụp hình của HerVision. Đã đến nước ngoài đương nhiên không thể chụp trong phòng, nhưng thời tiết Moscow lạnh giá thế này, An Tử Hạo vì bảo vệ Đường Ninh nên bàn bạc với nhiếp ảnh gia, cố gắng hết sức không chọn cảnh trời băng đất tuyết“, nếu có thể thì dựng vài cảnh, nhưng đối phương chỉ cho anh một câu: “Trong lòng chúng tôi hiểu rõ.”

(trời băng đất tuyết: băng tuyết ngập trời, rét mướt, rét như cắt) Chủ đề của số HerVision này là Băng Tuyết Mê Kính*, đã là chủ đề về tuyết và băng, làm sao có thể không ở nơi băng tuyết ngập trời?

*Băng Tuyết Mê Kính: băng và tuyết mê hoặc ống kính) “Nếu thật sự mọi người hiểu rõ, thì hãy làm tốt việc giữ ấm.”

“Người mẫu tên tuổi cũng không có nhiều yêu cầu như các cậu.” Đối phương trực tiếp gào thét tức giận, cúp điện thoại.

Trước khi xuất ngoại, mọi người rõ ràng đã thương lượng từ đầu, với lại trong hợp đồng cũng có quy định. Làm sao sau khi xuất ngoại, lại trở thành “người tên tuổi cũng không có nhiều yêu cầu như họ”?

Nếu đổi thành người đại diện khác thì có thể sẽ thỏa hiệp, nhưng người này là An Tử Hạo, trong từ điển của anh không có hai từ thỏa hiệp, nên anh trực tiếp gọi cho tổng biên tập Lâm/

Tổng biên tập Lâm vừa nghe, biết nhiếp ảnh gia đối xử với Đường Ninh như thế, bị dọa đến mức túa mồ hôi lạnh, vội vàng liên hệ với đội chụp ảnh, nhưng cũng vì thế, đội chụp ảnh bên ngoài thì khách khí với An Tử Hạo và Đường Ninh, nhưng lại ngắm ngầm không cam lòng bị giáo huấn/

Người mẫu hot nào mà chưa trải qua sự khắc nghiệt của nóng lạnh, sao đến chỗ của Đường Ninh, lại phải phục vụ đủ thứ?

Thời tiết thế này ai mà không lạnh?

Nhưng yêu cầu An Tử Hạo đưa ra có thực sự quá đáng không?

Chỉ là yêu cầu làm tốt công tác giữ ấm… Đây đã là quá đáng?

Tòa soạn chỉ chụp một số tạp chí, chụp xong ảnh là công việc của đội đã kết thúc nhưng đối với Đường Ninh, nếu bị thương hoặc bị cóng, cơ thể lưu lại tổn thương gì chưa nói, công việc tiếp theo cũng phải hoãn lại. An Tử Hạo nhất định phải đảm bảo an toàn thân thể của Đường Ninh/

Sáng hôm sau, An Tử Hạo dậy sớm, cùng đội chụp ảnh đi xem địa điểm chụp, đảm bảo nằm trong khả năng chịu đựng của Đường Ninh, rồi mới yên tâm trở về khách sạn/

Chín giờ sáng, An Tử Hạo gọi điện cho Đường Ninh, bảo cô chuẩn bị ngay lập tức, mười giờ sẽ chụp ảnh/

Mặc Đình nhìn thời tiết ngoài cửa sổ, hơi đau lòng sờ sờ đầu Đường Ninh/

“Đừng lo lắng, trước kia em cũng từng ngâm mình trong hồ nước lạnh cả ngày trong mùa đông. Mức độ này em vẫn có thể chịu.”

“Anh lái xe đưa em đi.”

“Hay là anh đừng đi, em sợ anh xem rồi nỗi giận.” Đường Ninh ngăn Mặc Đình lại: “Tin em, em không mảnh mai yếu ớt như anh nghĩ đâu, nhé? Đây là chuyện em buộc phải trải qua, đây là công việc của em.”

Mặc Đình không nói gì nữa, chỉ dựa vào mép bàn làm việc trong phòng/

Anh không ngăn cản Đường Ninh, nhưng cũng không để Đường Ninh ngăn cản anh. Dù biết bản thân nhìn thấy có thể sẽ nổi giận và đau lòng, anh vẫn lái xe đi sau xe bảo mẫu của Đường Ninh../