Kế Hoạch Dưỡng Thành Sesshomaru

Chương 59: Rối rắm



"Ngươikhông phải nàng." Sess thả ra Thương Long phá, Huy Nguyệt nhanh chóng dùngyêu lực ngăn trở.

Ta bởivì dùng hết linh lực phá kết giới của Huy Nguyệt, cho nên ta chỉ có thể nằm sấpở tại chỗ, không cử động nổi. Mắt thấy hai người đang triền đánh, Sess tựa hồquay đầu liếc ta một cái, sau đó xoay người dùng hết sát chiêu hướng HuyNguyệt.

Nhưngdù sao Huy Nguyệt cũng là yêu quái từng khiến hai đại yêu quái kết hợp mới cóthể phong ấn, liền tính hiện tại năng lượng của Sess không yếu hơn cha hắn,nhưng cũng thiết yếu có Yue thứ hai giúp hắn mới được.

Hiệntại có thể đứng bên cạnh hắn chỉ có ta , ta cường chống đỡ đứng lên, mà lúc nàykhôi giáp của Sess bị mũi tên của Huy Nguyệt đánh nát, cắm ở trước ngực Sess.

Tahoảng hốt che miệng, Sess từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ chịu vết thương nghiêmtrọng đến vậy. Nhưng ngay cả mày, hắn cũng không nhăn một chút, lấy tay rút mũitên ra. Máu tươi phun ra văng khắp nơi, tay chân và đầu óc của ta lạnh nhưbăng, nhưng bất lực, thân mình lại yếu đuối ngã xuống.

Cắnchặt răng, khi cảm giác miệng đã tràn ngập máu tươi, rốt cục đứng lên . Rút raluyện nha trên lưng, thả người nhảy lên bổ tới.

Hai đốimột, ta không tin ta thua nàng về kiếm đạo.

Bởi vìtrước kia ta cùng Sess thường xuyên cùng một chỗ luyện kiếm đạo , cho nên phốihợp rất tốt. Huy Nguyệt bị buộc lui ra sau mấy bước, nàng là đại yêu quái, đãcảm giác được trên hai thanh đao đều có yêu lực tương đương cường đại, khôngdám dễ dàng đụng chạm, như thế chúng ta lại chiếm tiện nghi.

Nhưngmuốn khiến nàng ta bị thường, tựa hồ đã không còn cơ hội. Hai bên lại đều bị thương,tình thế xem như tám lạng nửa cân. Nhưng không đúng a, là yêu lực của nàng yếubớt , hay là chúng ta bên này khí cường ? Nhưng đánh đánh ta rốt cục minh bạch.

Nănglực của Sess là yêu lực, mà năng lượng của ta lại là linh lực, có thể nói làthiên địch của yêu quái. Linh lực của ta không những làm Huy Nguyệt yếu đi màcòn lây sang cả Sess

Nghĩđến đó, ta ném luyện nha sang một bên, dùng tay không đánh.

Lầnnày, Huy Nguyệt lui nhanh hơn, lui đến bên cạnh căn phòng trên không trung.Nàng đột nhiên vươn tay đem yêu lực toàn bộ tập trung vào bàn tay, ta cảm giácđược yêu lực biến hóa, không rõ vì sao ở khi trọng yếu lại làm như thế, chẳnglẽ nàng ta không sợ bị chém sao? Vừa nghĩ đến đây, đao của Sess đã chém cánhtay trái của Huy Nguyệt. Yêu lực của nàng ta bị phá trừ

Nhưngcùng lúc đó, bàn tay của nàng phun ra lốc xoáy yêu khí thổi mạnh ta từ khôngtrung lâu các xuống.

Nàngđắc ý cười to nói: "Sesshoumaru! Nàng nếu từ nơi này ngã xuống hẳn phảichết, ngươi lựa chọn cứu nàng hay là bỏ cánh tay này của ngươi?!"

Ngànvạn không nên a, ngài chỉ còn có một cánh tay !

Dướitình thế cấp bách, ta nhanh chóng vận khởi phong chú, bay vọt đến bên trên HuyNguyệt

"Chếtcười! Ngươi cho rằng nữ nhân bên người ta dễ dàng chết như vậy sao?" Sessđột nhiên tràn độc khí, Huy Nguyệt vội bỏ ra tay hắn, lui lại mấy bước.

Cơ hộitốt! Ta vận khởi toàn thân linh lực triệu hồi Xích Diễm, thành bại chính là lúcnày!

Oanhmột tiếng! Xích Diễm đánh trúng Huy Nguyệt, thân thể xinh đẹp của nàng ta hoalệ bay! Thật tốt quá, thành công ! Ta vừa muốn hoan hô, liền cảm thấy trướcngực một mảnh lạnh như băng, cúi đầu mới thấy một mũi tên bằng xương đang cắmsâu vào giữa ngực. Kỳ quái chính là ta lại không cảm thấy sợ hãi, chỉ là nhìnSess, rồi thân thể dần rơi xuống.

Cảm giácđược người ôm vào trong ngực, chậm rãi hạ xuống. Suy yếu chỉ vào ngực mình nói:"Không nên sợ, có thiên sinh nha..." Nếu chết rồi thì ngươi lại cứuta.

"Câmmiệng!"

"Độngthủ đi" Cảm giác được hô hấp càng ngày càng rút, liền tính hắn không độngthủ thì cũng không kiên trì được bao lâu.

Sessthả ta nằm xuống cỏ, tay cầm mũi tên xương, nhưng hắn do dự không nhúc nhích,mày gắt gao nhăn ở một chỗ.

"SessSess.." Chết một hồi rồi lại sống lại, sau khi tỉnh lại thì không có vếtsẹo nữa, thật tốt! Nhưng ta biết, Sess không muốn mạo hiểm! Đang nghĩ, chỉ thấySess đột nhiên nâng tay, mũi tên xương kia bị hắn rút mạnh, bay ra khỏi ngực ta

"A!"Ta đau đến kêu to, ý thức bắt đầu mơ hồ. Trong lòng lại dậm chân, hận Sess saokhông nói trước. Nhưng ta lại không có khí lực nói chuyện, ngay cả một ngụmkhông khí cũng chưa hút vào đã dần ngất đi. Trong tai nghe được Sess vội vàngkêu gọi: "Tiểu đồng! Tiểu đồng! Đáng giận!"

Khi tatỉnh lại, hẳn là sau khi Sess dùng thời sinh nha bổ hướng ta, nhưng khi mở tomắt lại phát hiện người đang ở trên giường bệnh viện. Vợ chồng Dịch Tiểu Minhđang đứng ở trước giường ta, trên mặt tràn đầy lo lắng.

"Ba...Mẹ..." Giọng nói thật đáng sợ, ta giật nảy mình.

"TiểuĐồng! Tiểu Đồng tỉnh!" Bọn họ vội vàng đến gần: "Thật tốt quá, con đãchoáng váng hôn mê ba ngày, rốt cục đã tỉnh lại!"

"Vếtthương?" Ta còn nhớ rõ mình bị trọng thương, trở về đây thế nào cũng khôngbiết.

"Bácsĩ nói không có vấn đề gì, chie là bị thương phần mềm, phải chăm sóc tốt thânthể." Dịch Tiểu Minh ôn nhu nói, Hậu Đằng Tinh vỗ vỗ lưng của nàng nói:"Tỉnh rồi thì không sao nữa ." Đang nói, bên ngoài dì Higurasi điđến, nói: "Dì có nấu canh, khi Tiểu Đồng tỉnh lại... A, đã tỉnh rồi sao,thật cám ơn trời đất!" Nàng buông canh xuống, rồi nói: "Hôm kia khicháu bị anh trai Inuyasha mang về, dì còn tưởng rằng... May mà kịp đưa đến bệnhviện."

Là Sessđưa ta trở về? Vì sao không trực tiếp giết rồi cứu? Hiện tại khen ngược, đaumuốn chết!

"TiểuĐồng, chúng ta đã nghe dì Higurasi nói qua chuyện của con, tuy rằng không biếtnguyên nhân, nhưng mẹ cùng với cha con đã thương lượng, chờ con khỏe hắn sẽtheo chúng ta trở về, không thể lại làm loại chuyện nguy hiểm này nữa ."Dịch Tiểu Minh nhìn thẳng ánh mắt ta chờ đáp án.

"Khôngthể! Đau đau đau!" Ta không thể đi về, huống chi hiện tại chuyện với Sesscòn chưa giải quyết.

"TiểuĐồng..."

"TiểuMinh, không nên ép đứa nhỏ, để con bé suy nghĩ kĩ." Hậu Đằng Tinh giữ chặtDịch Tiểu Minh an ủi.

"Vậycon phải nhớ, ngàn vạn phải nghĩ kĩ."

"Vâng!"Ta gật đầu, cảm thấy bản thân có chút ích kỷ , làm cho bọn họ lo lắng vì ta nhưvậy. Trong lòng ấm áp , cảm giác có thân nhân thật tốt.

Cứ nhưvậy ở trong bệnh viện hỗn loạn nằm hai ngày, Kyosai và Mina đều đến thăm ta.Nhưng bọn họ cũng không hỏi gì thêm, chỉ là chúc cho ta sớm ngày xuất viện.

Lại quavài ngày, ta được xuất viện . Ngồi ở ghế dài trong sân bệnh viện phơi nắng,không biết hiện tại Sess thế nào , có thể vì lo lắng cho ta mà cảm xúc táo bạo?Vậy thì Jaken sẽ không hay ho , nghĩ nghĩ nở nụ cười.

"Bịthương đến mức này cũng có thể cười được sao?" Thanh âm này là Kyosai, hắnngồi bên cạnh ta, nói: "Em thật là một cô bé luôn làm cho người taphải quan tâm."

"Thựcxin lỗi!" Cúi đầu giải thích, câu này là lời nói thật.

"Nóicho thầy, vì sao lại bị vết thương nghiêm trọng như vậy?"

"Tainạn xe cộ..." Không đến ba tháng lại xảy ra hai lần tai nạn xe cộ, có phảita rất không hay ho a!

"TiểuĐồng, thầy có thể gọi em như vậy không?" Kyosai quay đầu nhìn ta hỏi.

"Đươngnhiên có thể." Đây cũng không phải trường học.

"Bácsĩ chủ trị cho em là ban học của thầy, thầy vừa mới ở chỗ hắn. Theo lời hắnnói, vết thương ở ngực em rất giống vết thương bị kiếm trực tiếp xuyên vào, rấtít có tai nạn xe cộ có thể tạo thành vết thương như vậy. Lần trước cánh taycũng giống nhau, nhưng người nhà của em và em đều nói là do tai nạn xe cộ, bọnhọ cũng rất kỳ quái. Nói cho thầy, rốt cuộc em đang làm chuyện gì nguyhiểm, khiến một thân đều là vết thương!" Kyosai có chút kích động, hai mắtvốn luôn lạnh nhạt giờ nhìn thẳng ta, tựa hồ muốn từ nơi đó được đến cái gì.

"Là...là tai nạn xe cộ, tuy rằng rất kỳ quái, nhưng kỳ thực em là người rất không hayho..."

Phanh!Ta còn chưa nói xong, một quyền của Kyosai đã đánh lên ghế dài, hắn nhắm mắthít sâu mấy hơi: "Thực xin lỗi..." Sau đó đứng lên bước đi.

Tuyrằng biết gạt người là không đúng, nhưng nói thật mà có người tin mới là lạ!Bất quá, hôm nay tựa hồ ta đã chọc Kyosai tức giận, chờ xuất viện nhấtđịnh phải giải thích với hắn mới được.

Vì thế,khi ta xuất viện vốn muốn đi thời đại Chiến quốc gặp Sess, nhưng cảm thấy cầnphải đem chuyện bên này xử lý tốt đã. Tuy rằng vợ chồng Dịch Tiểu Minh bị tamãnh liệt xin ở lại Đông Kinh, cũng hướng bọn họ cam đoan tuyệt đối sẽ khônglại chịu thương nặng như vậy, bọn họ mới lưu luyến không rời trở về. Kế tiếp đólà Kyosai, phải xử lý tốt quan hệ với lãnh đạo, nếu không thì về sau làm saoyên tâm ở trường học a!

Vừa đếncửa cổng đã thấy Kyosai đứng ở nơi đó, nhìn thấy ta liền cười nói: "Giagia nói em hôm nay sẽ đến trường học, quả thế, miệng vết thương không còn đausao?"

Khôngnghĩ tới thái độ của hắn vẫn ôn nhu trước sau như một, ta nhẹ nhàng thởra, cúi đầu nói: "Thực xin lỗi, em không cố tình lừa thầy, nhưng là có mộtsố việc không tiện nói, cho nên..."

"Khôngsao, em muốn uống chén trà trước khi lên lớp không?"

"Khôngtốt lắm..." Rất nhiều người đang nhìn!

Nhưngtựa hồ Kyosai hoàn toàn không để ý, cầm cặp trong tay ta đi đến phòng vẽ tranh.Cảm giác bị vô số mũi tên vô hình ở sau lưng bay nhanh hướng ta đâm tới, ta vộivàng đến gần Kyosai tìm kiếm bảo hộ, toàn bộ trường học, hắn là lớn nhất, đểxem các ngươi có thể làm gì!

Chúngta đến phòng vẽ tranh ngồi xuống, ta phát hiện trên tường treo ít nhất có babức tranh của ta, không khỏi ngẩn ra nói: "Khi nào thì hoàn thành ba bức?"

"Gầnđây" Kyosai đem chén trà giao đến trong tay ta, nói: "Thíchkhông?"

"Rấtđẹp" Kỳ thực ta cũng có bức họa muốn giao cho hắn , nhưng lại không mangvề. Cúi đầu nhìn đến trà lại nghĩ tới lúc trước chọc họa, mặt đỏ lên nói:"Thực xin lỗi."

"Khôngphải là em đã nói rồi sao?" Kyosai cười nói.

"Khôngphải lần này, là lần trước em làm hỏng rất nhiều thứ... nhưng em sẽ bồi thường,nhưng cần một chút thời gian..." Chờ lần sau đem bức tranh giao cho hắn,như vậy hẳn là có thể hết nợ .

"Thìra là vì chuyện này, không sao cả, cũng không phải là đồ gì quý trọng."Kyosai nhẹ nhàng bâng quơ nói xong, ta lại hoa lệ lệ ngây ea , chúng còn khôngquý trọng thì cái gì mới được coi là quý trọng?!?

Độtnhiên, có người gõ cửa.

Ta vốntưởng rằng là Mina, nhưng Kyosai lại nhíu mày nói: "Sao lại có người đếnphòng vẽ tranh." Nói xong đi qua mở cửa, sau đó ta nhìn thấy Yamaguchi điđến. Hắn liếc ta một cái, sau đó nói: "Uy! Nữ nhân, cô hãy nói cho hắn,chuyện cô bị thương không liên quan gì đến tôi!"

Có ý tứgì, ta nhìn nhìn Yamaguchi lại nhìn nhìn Kyosai, không hiểu gì cả.

Kyosailạnh lùng nói: "Mời cậu đi ra ngoài."

"Còncó, tôi cùng với cô ta không có phát sinh bất cứ quan hệ gì hết, tin đồn tôicướp đi thân xử nữ của cô ta hoàn toàn là nhầm lẫn. Làm sao tôi có thể có hứngthú với loại nữ nhân thích mất tích kia chứ, hiệu trưởng đại nhân, mời ngàikhông nên đem chuyện này tình toàn bộ tính ở trên đầu tôi. Uy nữ nhân, vô luậncô là viện trợ giao tế cũng tốt, cùng bạn trai trước thăng trầm cũng tốt, tôisẽ không phụ trách chuyện phá thân của cô!"

Cái gìcái gì a! Sao hắn lại ở trước mặt hiệu trưởng nói mấy câu làm cho người ta mặtđỏ chứ, ta nhịn không nổi nữa, ném chén trà trong tay về phía hắn nói lớn:"Cậu mới phá thân! Lão nương bây giờ vẫn còn là xử nữ!" Rõ ràng làgiải hiểu lầm, vì sao hai nam nhân kia đều kinh ngạc nhìn ta.

Cảmgiác được trên đầu đã bắt đầu bốc hơi nước , mặt cháy đến mức có thể sử dụng đểrèn thiếc , ta vội cúi đầu, vừa rồi người miệng thô không phải ta, thỉnh khôngcần để ý. ( Tojikacha: Tiểu Đồng,ngươi thật là không biết bắt lấy trọng điểm. )

Kyosaiho nhẹ, nói: "Mời cậu đi ra ngoài, đây là chuyện của chúng tôi."

"Được,tôi đi, nhưng hiệu trưởng đại nhân, có phải ngài có bệnh gì không, yêu nhau lâunhư vậy rồi nhưng bạn gái vẫn là xử nữ..."

Ầm, cái gáy của ta cũng bắt đầu bốc hơi nước .

"Mờiđi ra ngoài!"

"Đượcđược, tôi đi ra ngoài, chỉ mong về sau cô cách xa tôi một chút." Nói xong,Yamaguchi mở cửa đi thẳng, trong phòng chỉ còn lại có ta cùng với Kyosai, khôngkhí lập tức xấu hổ.

"Thựcxin lỗi, em lại làm vỡ cái chén của thầy..." Nợ lại gia tăng rồi.

"Khôngsao cả, chỉ là đồ vật mà thôi. Tiểu Đồng, em... hiện tại không có bạn traisao?" Kyosai dùng ngón tay gõ nhẹ vài cái vào mặt bàn, mới chậm rãi hỏi.

Lắcđầu, không tính Sess, người ta đâu có thổ lộ với ta!

"Vậytrước kia..."

"Trướckia?"

"Chẳnglẽ, em chưa từng có bạn trai?"

Mặt vừakhôi phục bình thường giờ lại đỏ: "Không có, rất kỳ quái..." Cả haikiếp đều không có, đúng là rất kì quái , rốt cuộc ta đắc tội nguyệt lão đạinhân chỗ nào.

"Không,thầy chỉ là muốn hỏi em, có đồng ý trở thành bạn gái chân chính của tôi?"Kyosai bỏ kính xuống, ánh mắt hàm chứa chờ mong nhìn ta.

"A?"Ta nghe lầm sao? Nhất định, nhất định là nghe lầm !

"Làmbạn gái của tôi."

Lần nàylà đúng vậy, nhưng ta hoảng sợ, vội xua tay: "Em... em làm sao cóthể..."

"Đươngnhiên có thể, từ lần đầu tiên nhìn thấy em, tôi đã có cảm giác này. Khi ngườiấy đi tới, đó sẽ là bạn đời duy nhất của tôi. Dần dần, trên người em tỏa ra khíchất thần bí, đối người đối vật luôn ôn nhu, luôn luôn khiến tôi mê muội thậtsâu. Tôi vốn muốn chờ, chờ em ra trường. Nhưng đã xảy ra rất nhiều chuyện,khiến tôi cảm thấy nếu hiện tại không nắm chặt lấy em thì rất có khả năng em sẽbiến mất bất cứ lúc nào. Tôi phải bảo vệ em, sẽ không để chịu bất cứ tổnthươngnào, Tiểu Đồng đáp ứng tôi." Kyosai có chút kích động, hắn thổ lộ khiến tahoàn toàn vựng hồ , tâm hư vinh nho nhỏ kém chút liền nhảy ra đáp ứng yêu cầucủa hắn.