Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 333: Hạ đao



Ngay khi thanh đao của Conn rút ra được nửa tấc, Barbara nhìn thấy lập tức quát to lên một tiếng xông đến đem cánh tay đang rút đao của Conn bẻ quặt ra sau.

Mấy chục thành vệ binh bên cạnh thấy Conn bị Ruman túm cổ áo đang do dự không biết có nên xông lên hay không. Lúc này thấy đội trưởng rút đao mà đối phương cũng đã có thêm người, mấy chục người không nhịn được cùng gào thét, loan đao rút khỏi vỏ xông lên bao vây lấy Ruman cùng Barbara.

Bọn họ đối với man tộc đều rất hèn nhát kinh sợ, nhưng đối với người mình thì tuyệt đối đều là hổ báo, dũng khí tăng gấp bội.

"Thả ngay đội trưởng của chúng ta ra nếu không đừng trách chúng ta không khách khí!"

Thành vệ binh dẫn đầu hung tợn nói, chưa dứt lời đột nhiên cảm thấy sau lưng phát lạnh. Quay đầu nhìn lại lập tức biến sắc... Kalou dẫn đầu mấy chục tế ti còn lại từ phía sau xông lên, đem đám thành vệ binh không kịp phòng bị tước hết vũ khí đạp xuống đất như chó con.

Thành Doran, từ thành vệ binh đến Quan cầm quyền, đến Thần miếu tế ti, quý tộc, hầu như người người đều thối nát. Nếu không cũng không để man tộc ở bên ngoài thành tùy ý cướp phá, bên trong thành lại ra cái dạng thế này.

Không điều gì thoát khỏi cặp mắt Trâu Lượng. Mấy con khỉ nhảy nhót làm trò kia giao cho Ruman cùng Kalou hai người đối phó là đủ.

Đợi Trâu bạn học đem những nạn dân trước cửa thành an bài tốt, sẽ ra tay chậm rãi thu thập một số kẻ ở trong thành.

Sóng gió trước cửa thành rất nhanh được dẹp yên, có điều cũng làm nạn dân vốn trong lòng đầy do dự cùng nghi ngờ thấy có sự khác biệt. Bọn họ vốn chỉ nghe nói từ miệng thôn dân, bây giờ tận mắt thấy việc vị đặc sứ này làm, trong lòng càng có chút chờ mong cùng hy vọng.

Đồng thời thủ hạ các thương nhân, quý tộc thành Doran đều nhanh chóng đem "sự lạ" nơi cửa thành báo cáo lên trên. Tin tức "Một đặc sứ thế lực rất mạnh vừa tới thành Doran, hơn nữa đã chế trụ người của Quan cầm quyền" chỉ trong một thời gian ngắn như có cánh lan truyền khắp toàn thành.

"Đúng là chưa đủ loạn!" Gia chủ..... Meghan của gia tộc Meghan kinh doanh đồ sắt cùng lương thực lâu đời tại Doran có chút nhức đầu, ấn ấn huyệt thái dương.

Vốn thành Doran giờ đã rất loạn, những người làm ăn bọn họ ánh mắt đều rất chuẩn, đầu óc cũng khôn khéo, đã nhận ra tình cảnh thành Doran tràn đầy mùi vị nguy hiểm, lần này những gã man tộc đó muốn động thật sự rồi. Chỉ có Aaron đầu lợn đó còn mải nằm ôm đống tiền vàng của mình, đối với những nguy hiểm bên ngoài hoàn toàn không nhìn thấy.

Thời điểm này ổn định hài hòa là quan trọng, bây giờ đột nhiên đi ra một vị đặc sứ thế mạnh, thành Doran đúng là họa phúc khó lường!

Cùng thời khắc đó, phía bắc thành Doran, gia tộc Faure lập nghiệp bằng buôn bán lụa cùng vũ khí - Shiva Faure đi qua đi lại trong phòng.

Mấy năm nay man tộc bên kia mua từ hắn không ít vũ khí, kết quả không nghĩ tới những người dã man này thật sự muốn làm bậy. Hy vọng đừng đem phiền phức đến cho mình.

Đang lúc sốt ruột đột nhiên lại nghe nói có một vị đặc sứ tuổi trẻ mang một nhóm người trực tiếp đoạt lấy phòng ngự cửa thành.

Cái này quả thực là lung tung, loạn rồi... Doran nơi này là càng ngày càng loạn rồi.

"Dừng tay!" xe ngựa xa hoa của Quan cầm quyền cùng tôi tớ tách nhóm người xem náo nhiệt ra, hùng hổ hướng về cửa thành bên này chạy tới.

Xe ngựa dừng lại, Quan cầm quyền Aaron mập mạp được tôi tớ trung thành dìu đỡ từ trên xe ngựa run rẩy đi xuống, cả người áo khoác, thịt cùng bước chân rung động cuộn sóng.

Thở hổn hển… "Ai dám gây rối? Trong mắt không còn coi ta ra gì sao?" ánh mắt Aaron hung mãnh quét về phía hơn hai mươi thành vệ binh bị khống chế, tay Conn vẫn bị bẻ ra sau còn vừa bị Roman một quyền đánh cho thành đầu heo, trong lòng lửa giận ngùn ngụt.

Đây trần trụi là làm bẽ mặt!

Đặc sứ mới tới làm càn quá mức! Quả thực không đem hắn - Quan cầm quyền Aaron để vào mắt.

Đánh chó còn phải xem chủ nhân, vậy mà chưa gặp mặt đã sử dụng sức mạnh như thế này là có ý gì? Vị đặc sứ này không phải đến tìm lợi ích, mà là đến tuyên chiến, đến giành quyền!

Aaron hai tay đều có người hầu dìu đỡ, từng bước đi về phía trước, nhiều năm ở tại vị trí Quan cầm quyền khác gì vua một cõi. Nơi ở có thể làm thay đổi khí chất, nuôi dưỡng có thể làm thay đổi thể chất con người ta, Aaron đã quen nhìn các loại quan to, quý nhân cúi đầu trước mặt mình thế nên lâu ngày cũng tạo thành cho bản thân một ít phong thái áp bức.

Ánh mắt thâm trầm hung mãnh khiến cho dân chúng gần đấy vốn đang xem náo nhiệt bỗng chốc yên lặng, sợ hãi cúi đầu không dám nhìn thẳng. Nguồn tại http://Truyện FULL

Vừa mới rồi xem các tế ti ra tay thật sướng, bây giờ mới nhớ tới Quan cầm quyền đại nhân là loại người gì, đắc tội Quan cầm quyền Aaron kết cục tuyệt đối không tốt, vết xe đổ của mấy vị đặc sứ mất tích vẫn còn đó.

"Các ngươi là người của đặc sứ, mới tới đã khống chế thành vệ binh là có ý gì? Tội danh nhiễu loạn địa phương kẻ nào dám gánh vác?" Aaron càng nói âm thanh càng lớn, cuối cùng quả thực là gào thét: "Coi như bẩm báo Hồng y đại chủ tế lão đây cũng không sợ, còn không thả hết thành vệ binh ra!"

Ngón tay thô to như củ cà rốt của hắn hướng về Kalou cùng các tế ti kiến tập, có một loại khí phách của người quen được phục tùng mệnh lệnh. Nhưng rất không may…

Khí phách mạnh mẽ của Quan cầm quyền đại nhân còn những câu hùng hồn đe dọa vừa rồi, vậy mà không có ai để ý tới.

Đoàn tế ti chiến ca thậm chí còn thoải mái cười đùa, chớp mắt vài cái, vẻ mặt cười nhạo, trừ mệnh lệnh của đội trưởng Arthur còn không Thiên Vương lão tử xuất hiện đối với bọn họ cũng chẳng có ý nghĩa gì.

So về ngạo khí, ai có thể so ngạo khí được với đoàn tế ti chiến ca do một tay Arthur huấn luyện, trải qua thế giới ngầm yêu thú, chiến thắng đoàn tế ti chiến ca của thành Kỵ Sĩ, xứng đáng danh hiệu đoàn tế ti chiến ca ưu tú nhất các tỉnh phía nam.

"Phản rồi, làm phản rồi!" Mấy năm nay Aaron ở thành Doran một tay che trời, sớm đã quên cảm giác bị người khác coi thường. Trước mắt những kẻ này rõ ràng chỉ là tế ti kiến tập, hơn nữa trang phục, cao thấp mập ốm, chủng tộc tất cả đều khác nhau, không có nét nào giống lực lượng chính quy, vậy mà ánh mắt lại dám xem thường lão?

Trong những ánh mắt đó lộ ra loại miệt thị sâu đậm làm tổn thương lòng tự tôn của Aaron.

"Người đâu, mau đến đây! Đem những tế ti kiến tập này bắt hết cho ta. Lão sẽ xem xét bẩm báo lên trên những thứ vô lý này!" Aaron nổi giận thật rồi. Hắn tự nhận bản thân có thể nhẫn, không có ngay từ đầu đã hùng hổ xuất hiện, thế nhưng vị đặc sứ còn chưa gặp mặt kia lại khinh người quá đáng.

Lúc này cũng không thèm hỏi đến lai lịch vị đặc sứ kia, chỉ muốn đem cái đám khốn kiếp dám "đánh phủ đầu" mình ra chém đầu thị uy hết.

Cho dù náo động đến phía trên nhưng với sức mạnh của Aaron - thậm chí ngay cả Hồng y đại chủ tế Mãnh hổ hàng năm cũng thu được không ít lợi lộc từ Aaron- phía trên đã có người che trở thì sợ cái gì?

Kẻ bị Aaron giết hẳn chỉ là con tôm nhỏ, không được hai hệ thống Quan cầm quyền cùng Thần miếu coi trọng mới bị phái đến cái thành nơi biên giới đầy gian khổ cùng nguy hiểm này. Bất quá Aaron chịu một chút quở trách, mấy năm nay đối với cấp trên ở cả hai hệ hắn đều lo lót đầy đủ cho nên nơi này dù đã xảy ra hai lần đặc sứ bị "man tộc cướp giết", phía trên một phen phẫn nộ nhưng rồi cũng chẳng đi đến đâu.

Một mặt hắn lo lót chuẩn bị đủ nhiều, mặt khác trừ Aaron ra thật sự không có người nào khá hơn để phái tới. Tính ra Aaron làm việc cũng không tồi, không để xảy ra chuyện gì lớn, lợi ích đầy đủ cũng làm cho người phía trên rất hài lòng.

Mắt thấy Quan cầm quyền Aaron mang theo người cùng tế ti đoàn của Arthur bên này bạt kiếm dương cung xung đột sắp bùng nổ, đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu: "Các vị đừng kích động! Dùng lời tử tế nói đã..."

Xe ngựa đủng đỉnh của Thần miếu, chủ tế đại nhân Monaco rốt cục đến rồi.

Một lều lớn màu tuyết trên đỉnh núi cách thành Doran 30 dặm, tại vị trí này từ trên cao nhìn xuống có thể thấy thành Doran, hơn nữa là vị trí trấn giữ thông đạo nối liền với hai thành khác, có thể nói đã cắt đứt con đường trao đổi thông tin chủ yếu của thành Doran với bên ngoài.

Trong lều tướng phủ, Yoria tay trái để sau lưng, dùng ngón tay phải móc lên vòng đồng phía đỉnh lều, chỉ dùng sức mạnh hai ngón tay kéo thân thể mình lên chỗ cao nhất. Mái tóc vàng ngang bướng cùng màu trắng của lều trướng càng nổi bật, hắn còn có thể dùng sức mạnh của eo đem hai chân giơ lên 90 độ, hiện ra rõ ràng hình dáng gợi cảm của cơ bụng.

Dưới trướng trên tấm chăn lông, hai thiếu nữa tộc Rabbit có chút kinh sợ nhìn người đàn ông này. Mặc dù là người đã cướp mình đi nhưng không thể phủ nhận hắn có sức hấp dẫn không thể ngăn cản, hơn nữa còn tràn ngập sức mạnh.

Nhìn đường nét dương cương, bắp thịt cuồn cuộn của hắn, nghe hắn nhịp hô hấp đều đều, cảm thụ được sóng nhiệt phát ra từ cơ thể đó. Hai thiếu nữ không khỏi nhớ tới tối qua vị đại nhân này phong lưu cùng mạnh mẽ, ngượng ngùng cúi đầu, trong sóng mắt lấp lánh ánh sáng phức tạp.

"Đại nhân!"

Hầu cận ngoài trướng Đông Minh thấp giọng nói: " Đội trưởng Khufu cầu kiến."

"999... Một ngàn... Hô!" Yoria nhẹ nhàng rơi xuống, lắc lắc mái tóc vàng ướt sũng: "Để cho hắn tiến vào."

Hai thiếu nữ tộc thỏ đứng lên, cầm khăn ướt dịu dàng lau bắp thịt được một tầng mỏng mồ hôi đánh bóng của dũng sĩ đệ nhất thảo nguyên.

"Yoria đại nhân."

Khufu là đội trưởng thân binh của Yoria, cũng là tộc Lion rất được tín nhiệm. Cả người hắn là một màu vàng kim, thân hình nhìn so với Yoria còn to lớn hơn.

Mới đi vào, Khufu liền hướng Yoria quì xuống thi lễ.

"Nói mấy lần rồi, ở trước mặt ta không cần đa lễ." Yoria đang hưởng thụ phục vụ của thiếu nữ tộc thỏ, tay phải gạt mái tóc vàng của mình, không chút để ý.

"Không, trên dưới có tôn ti, lễ không thể bỏ." Khufu kiên trì hành lễ xong, lúc này mới đứng lên hướng Yoria báo cáo tình hình.

Hai thiếu nữ thỏ vội vàng lui xuống.

Các nàng dường như loáng thoáng nghe thấy Khufu đội trưởng nói: " Người của Khambat tự mình hướng Doran đi rồi, không biết có phải…", "

Phía sau nghe không rõ, hai thiếu nữ thỏ đụng phải cái nhìn chằm chằm của thân vệ binh Đông Minh kinh hoảng rời khỏi.

Thành Doran.

Làm Thần miếu chủ tế, Monaco tự nhận là chính mình là một bức tượng vẽ không tồi, bình thường ngó đông, ngó tây một chút, đem mọi việc xuê xoa qua ngày đã tốt lắm rồi.

"Có gì tử tế nói chuyện, chúng ta đều là tế ti... Khụ, tại hạ Monaco là chủ tế thành Doran, các ngươi mời đặc sứ đi ra nói chuyện được không?"

Lúc này trong lòng Monaco không khỏi thắc mắc, thế lực của đặc sứ quả không nhỏ, chỉ xem những người đi theo đã có tới 50-60 tế ti. Chưa kể một tế ti xinh đẹp tộc Cat và một người đẹp tộc Lion bên cạnh, thêm vào mấy gã thủ hạ to con rất mạnh mẽ không dễ chọc nữa. Nếu như không biết thật cho rằng đó là công tử trong gia tộc lớn nào đó, nếu không làm sao có sức mạnh lớn như vậy?

Bất quá, bình thường người của các gia tộc lớn sẽ không đến loại địa phương chim không ỉa này a?

Càng khó hiểu hơn khi vị đặc sứ này đến thành Doran chuyện đầu tiên chính là đối chọi cùng Quan cầm quyền đại nhân... Đúng là, làm gì ngốc như vậy cùng Quan cầm quyền đối chọi? Tại địa phương như Doran này, mọi người nhịn một chút không phải đều tốt đẹp sao?

Còn đang không ngừng tiếp nhận nạn dân mới vẫn chen lấn ở trước cửa thành tiến vào, các tế ti chiến ca đối với Thần miếu tế ti Monaco cùng thuộc hạ cũng không có quá nhiều thiện cảm. Bà nội Bear, đem thành Doran làm trở nên như vậy, bị man tộc đánh tới nhà rồi mà vẫn không biết bảo vệ dân chúng, không biết phản kháng, tế ti loại này toàn là loại trứng ngốc hết sao!

Monaco sắc mặt nhăn nhó, nói hồi lâu rồi vẫn không có người đáp lại hắn, nói vô ích a?

Đặc biệt bên cạnh là đôi mắt muốn ăn người của Quan cầm quyền đại nhân Aaron, xem ra rất không hài lòng với gã tượng vẽ Monaco này, cách làm lúc nào cũng chẳng ra gì.

Một bên phố dài, thành vệ binh trang bị tiêu chuẩn tập trung lại, trong tay vũ khí lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo, khiến dân chúng bình thường vây xem đều khiếp sợ lùi ra xa, người của hai bên đầy mùi thuốc súng mười phần đậm đặc.

Mắt thấy xung đột hết sức căng thẳng, đột nhiên trong đoàn tế ti chiến ca truyền ra một âm thanh rất đặc biệt, đó là một loại âm thanh sau khi nghe qua rất khó quên, mang từ tính trầm thấp hòa cùng thanh điệu trong suốt không một chút gợn.

"Chủ tế Thành Doran Monaco, còn có Quan cầm quyền Aaron, chúng ta có thể tâm sự rồi."

Nạn dân cuối cùng cũng đã tiếp nhận vào thành, cửa thành bị tế ti đoàn đóng lại. Nạn dân được tế ti chiến ca đoàn cùng bọn Lộ Dao sắp xếp ở tại trong quảng trường thành phố cách đó không xa.

Hai bên cửa thành, được thành vệ binh bảo vệ xung quanh, Quan cầm quyền Aaron cùng Thần miếu chủ tế Monaco rốt cục nhìn thấy đặc sứ lần này.

Trâu Lượng mang Ernest cùng Emma từ trong đám người đi ra.

Trên mặt hắn mang một tia cười.

Cái tia cong cong như thể lưỡi đao vậy.

Hắn cần hạ đao với một số người rồi!