Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 267: Lạnh lùng và kỷ luật



Tiếng bước chân càng ngày càng gần khiến cho trong lòng Trâu Lượng nóng như lửa đốt, nhưng lá chắn Medusa tà môn này giống như cần mạng sống, ánh mắt xanh mượt yêu dị tản ra uy lực chấn nhiếp linh hồn làm cho tất cả năng lực của Trâu Lượng đều không thể phát huy tác dụng, bao gồm cả kỹ năng thời gian dừng lại.

Nói riêng về bản chất kỹ năng, thời gian hệ là cao nhất, nhưng biết làm sao được khi năng lực của Trâu Lượng lại ở cấp bậc quá thấp, không cách nào đối kháng sức mạnh yêu dị từ lá chắn Medusa.

Tiếng bước chân chấm dứt, tiếng đập cửa vang lên.

"Arthur, chúng ta có thể đi vào không?" Ngoài cửa vang lên thanh âm Lộ Dao.

Bên trong cánh cửa, Trâu Lượng mồ hôi rơi xuống từng giọt, sắc mặt đỏ lên, hàm răng nghiến lại muốn bật lên, dù huy động sức mạnh toàn thân nhưng ngay đến ngón tay út cũng không thể nhúc nhích được một chút, rõ ràng cái miệng Medusa nữ vương tựa như tản ra nụ cười châm chọc, bất luận kẻ nào muốn phá vỡ quy luật để tạo ra thứ gì cũng phải trả giá thật nhiều.

Thời cổ đại, vì sao có thuyết thần binh xuất thế cần hiến tế, chính là phải trả giá.

Đáng tiếc Trâu Lượng không hề hiểu điều này.

"Arthur, ngươi không trả lời là chúng ta tiến vào đó".

Emma cũng nhận thấy được điểm không phù hợp, có chút sốt ruột hỏi.

Trâu Lượng liều mạng muốn phát ra chút âm thanh ngăn lại, sức mạnh cả người cũng đều dùng nhưng không cách nào nhúc nhích dù chỉ một chút, thú linh cũng bị áp chế, đây chính là uy lực khủng bố của lá chắn Medusa.

Cấp đồng thau hoàn toàn nằm dưới sự áp chế, cho dù Trâu Lượng là thân phận chủ nhân cũng chỉ vẻn vẹn giữ được một mạng.

Cửa đóng, nhưng ngoài cửa Lộ Dao cùng Emma phát hiện có cái gì không phù hợp đã bắt đầu đẩy cửa, một cái cửa phòng bình thường như vậy hiển nhiên không cách nào ngăn cản Emma thân là giáp chiến sĩ.

Cảm thụ được cửa đang rung lên, trong cổ họng Trâu Lượng phát ra âm thanh rất nhỏ tựa như dã thú gầm, hắn quyết không thể để cho các nàng thấy lá chắn Medusa, lấy thực lực hai người tuyệt đối sẽ bị hóa đá ngay lập tức.

Mà Trâu Lượng căn bản không biết làm thế nào để chống cự lại năng lực hóa đá, thời điểm hắn sáng tạo lá chắn Medusa vốn không nghĩ tới hậu quả có thể như vậy.

Cái hắn sáng tạo ra động chạm đến lĩnh vực chi phối vốn thuộc về thần, phá vỡ quy luật của thế giới này.

Đây là trừng phạt đối với hắn.

Sức mạnh của Trâu Lượng tăng lên một phần, hai tròng mắt Medusa nữ vương cũng phát ánh sáng rực rỡ hơn một phần, siêu cấp uy áp này coi như Thiên Lang Sô Câu cũng không dám chính diện đối kháng

Trâu Lượng sốt ruột đến mức rỉ máu trong lòng, phía ngoài Lộ Dao cùng Emma cũng càng lo lắng, các nàng biết Trâu Lượng khẳng định xảy ra chuyện, liền liều mạng phá cửa.

Kỹ năng không cách nào sử dụng, thú linh bị áp chế, sức mạnh đơn thuần của Trâu Lượng còn không bằng Ernest, căn bản không cách nào tránh thoát khỏi ánh mắt trói buộc của Medusa.

Nếu như Lộ Dao cùng Emma có chuyện gì, đời này hắn cũng không thể tự tha thứ cho mình.

Tình hình càng nghiêm trọng, Trâu Lượng càng tỉnh táo, hắn biết chỉ còn lại cơ hội duy nhất.

"Từng bao lần vấp ngã trên đường, từng bao lần gãy cánh khi đang bay

Giờ đây ta không còn do dự, ta muốn vượt qua cuộc sống tầm thường này

Ta khẩn cầu thần thú vinh quang, như bay lượn trên khung trời rộng rãi "

Âm thanh ở sâu trong nội tâm Trâu Lượng vang lên, trở về từ thông thiên chi lộ, hắn còn sống là vì muốn cùng huynh đệ tỷ muội của mình chung hoạn nạn, tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào xúc phạm tới bọn họ.

Đây là giá trị sống của hắn.

Bất kể thần có tồn tại hay không, giờ khắc này Trâu Lượng cần sức mạnh, nếu như Thần thú thật sự tồn tại, nếu là Thần thú đã đem hắn đưa đến cái thế giới này, như vậy cũng có thể ban cho hắn sức mạnh chiến thắng tất cả mọi thứ.

Răng rắc...

Cửa đã xuất hiện tiếng vỡ, Emma cùng Lộ Dao mắt thấy đã sắp tiến vào.

Trâu Lượng cả người cũng phát ra ánh đỏ, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào ánh mắt Medusa, đáy lòng là kiên định cố chấp nhất, trong con ngươi ánh sáng càng lúc càng rực rỡ.

Đầu nữ vương Medusa trên lá chắn Medusa kia tươi mới sống động như còn sống, trong con ngươi ánh sáng càng thêm yêu dị, như muốn phá hủy thứ có can đảm khiêu chiến sức mạnh của nó. Text được lấy tại Truyện FULL

Đã trải qua thử thách trên thông thiên chi lộ, sức mạnh ý chí của Trâu Lượng sợ rằng dõi mắt cả Thần thú đại lục cũng là đỉnh cấp, càng đối kháng càng mãnh liệt, nhất là ở đây quan hệ đến sống chết của những người thân yêu của hắn.

Ai cũng không thể động đến người của hắn!

Đoàng...

Cửa bị đụng vỡ rồi, dồn nén đã lâu Trâu Lượng bỗng điên cuồng hét lên, bản chất bá khí vô địch tích lũy trong lòng bùng nổ phát ra.

"Ta hiến dâng hết tính mạng của mình

Như bay lượn trên khung trời rộng rãi, như bay qua bao cánh đồng hiu quạnh

Có sức mạnh chiến thắng mọi gian tà, ta tin vào sức mạnh của thần

Giống như đứng trên đỉnh cầu vồng, như vượt qua dải Ngân Hà lấp lánh

Có sức mạnh vượt qua mọi thứ tầm thường ~~~~~"

Âm thanh giống như tiếng sấm trong tĩnh lặng xông thẳng lên trời cao, từ trên người Trâu Lượng ánh sáng chói mắt phát ra điên cuồng nổ tung, ầm…

Ầm ầm...

Phòng ở sụp rồi. Là chiến sĩ, Emma vô thức ôm lấy Lộ Dao tránh ra ngoài, mà gạch đá rơi hướng đỉnh đầu Trâu Lượng thì đến cách một mét đã bị một màn chắn vô hình ngăn trở, trên người hắn bao phủ một tầng ánh sáng vô hình.

Một khúc chiến ca khiếp sợ cả trấn nhỏ, sức mạnh vô cùng cuồng bạo, đây là tín ngưỡng chiến ca!

Chiến ca dẹp loạn, trên đống đổ nát Trâu Lượng nắm lá chắn Medusa, khóe miệng máu đang chảy xuống, lưu ở trên lá chắn Medusa, dòng máu bị lá chắn quỷ dị hấp thu, tấm chắn toát ra thanh mang mơ hồ, thế nhưng con ngươi yêu dị của nữ vương Medusa đã khép lại.

Ranu mang người vội vàng chạy tới, tận mắt chứng kiến sức mạnh chiến ca của Arthur cũng chỉ biết nhìn mà ngưỡng mộ, cả quán rượu sụp hơn nửa rồi.

Lộ Dao cùng Emma vội vàng lao đến đỡ lấy Trâu Lượng, Trâu Lượng cùng lá chắn Medusa đối kháng lâu như vậy, sớm đã hao tổn khổng lồ, vừa mới rồi mặc dù chiến ca đột phá cực hạn, nhưng cũng tạo thành thương tổn rất lớn.

"Arthur, làm sao vậy, ngươi không sao chứ?"

Emma cũng mặc kệ Lộ Dao có tồn tại hay không, trực tiếp ôm chặt lấy Trâu Lượng, Lộ Dao thì cầm tay Trâu Lượng, thân là dược sư nàng cảm thụ được nhịp đập của hắn.

Trâu Lượng cười khổ, con bà nó, điêu khắc sư làm được vũ khí kiểu này phần thưởng cũng thật là âm hiểm, suýt nữa bị vũ khí chính mình chế tạo thủ tiêu. Hắn quả thật quá coi thường rồi, Sô Câu lúc giết nữ vương Medusa hẳn cũng là đánh lén, thằng ngu mới tấn công chính diện.

Nếu như chính mình trải qua tình cảnh nguy hiểm kia có thể sẽ có chút cẩn thận.

Trâu Lượng chỉ chỉ cổ họng của mình, căn bản nói không được, vừa nãy hắn gắng sức hát chiến ca nên bây giờ cổ họng như muốn xé ra,... Dựa vào thảo dược để ngậm hắn cũng nhanh khôi phục a.

Trâu đồng học mất tiếng rồi, điều này gây cho Emma sợ hãi, nàng biết âm thanh đối với một tế ti chiến ca ý nghĩa thế nào, may là Lộ Dao giải thích cho nàng, chỉ là mất tiếng thôi, an dưỡng một thời gian là ổn, lúc này mới làm cho Emma yên lòng.

So sánh với Lộ Dao, Trâu Lượng rất thản nhiên, kiếp trước hát Karaoke thường xuyên bị mất tiếng, bất quá lần này cổ họng thật sự bị thương hơi nặng, chỉ cần chút thời gian tĩnh dưỡng thôi.

Vốn Lộ Dao còn lo lắng Trâu Lượng sẽ suy nghĩ nhiều, nhưng nhìn vẻ mặt Trâu Lượng, Lộ Dao lại càng thêm sùng bái, nhìn tràn đầy khí phách, tràn ngập lòng tin.

Đương nhiên cổ họng không thoải mái nên Trâu bạn học cố gắng ít lời, mà dùng tay ra dấu. Emma cùng Lộ Dao đều là người thân của hắn, về cơ bản chỉ cần một dấu tay, một ánh mắt đã biết là ý gì rồi.

Trâu thần côn liền hưởng thụ cảm giác rời khỏi giường quần áo tới, đưa tay ra cơm tới, há mồm hưởng cuộc sống hạnh phúc!

Đã đến thời điểm hạn định giữa Trâu Lượng và tăng lữ, Ranu cùng nhân viên Công hội nhà mạo hiểm cùng đi tới lối vào thế giới ngầm chờ đợi bọn Kalou cùng Ruman xuất hiện.

Đám người Ranu kỳ thực cũng rất lo lắng, hắn vốn nghĩ bố trí một ít nhà mạo hiểm đi hộ vệ các tăng lữ, nhưng bị Trâu Lượng từ chối, Trâu Lượng cần triệt để xóa đi sự nhát gan của bọn họ, chỉ để lại niềm tin chiến sĩ..

Như vậy tế ti chiến ca mới đáng sợ nhất, có thể nói, tế ti chiến ca nên là đẳng cấp chiến sĩ cao cấp.

Nhưng lúc sắp có được kết quả, Trâu Lượng cũng không thực sự bình tĩnh như biểu hiện. Hắn rất rõ ràng, chuyện tế ti chiến ca đoàn đã dẫn tới chú ý. Cây to đón gió, bất kể hắn, hay là Thomas, đều là cái gai trong mắt đối thủ cạnh tranh. Lần này tế ti chiến ca cải cách lại đặc biệt như vậy, tác động tới lợi ích truyền thống bảo thủ, cho dù thông qua vương bài Lộ Dao cộng thêm khả năng đạo diễn cấp Oscar của hắn vượt qua cửa ải không khó nhưng lại không có thể giải quyết hoàn toàn mọi việc.

Nhiệm vụ bọn họ không phải tiêu diệt yêu thú, mà là sinh tồn, ít nhất cần một nửa sống sót.

Chỉ cần có một nửa, Trâu Lượng đã có lòng tin làm cho chi chiến ca đoàn này tiếp tục phát triển.

Thời gian đã qúa một khắc, tại nơi này một người cũng chưa đi ra, Ranu nhìn Arthur, trong lòng có điểm sốt ruột, bọn họ là vinh nhục cùng nhau, trọng chỉnh hệ thống tế ti chiến ca cũng là một lần đổi mới, hơn nữa chiến ca là một trong hai đòn sát thủ lớn của Arthur tế ti, càng không thể sơ xuất.

Không giống như người khác sốt ruột, Trâu Lượng vẫn rất có lòng tin, hắn biết thời gian huấn luyện sẽ không uổng phí. Thời gian từng phút từng giây qua đi.

Một thành viên Công hội nhà mạo hiểm chạy ra, hoan hô nói: "Đi ra rồi, bọn họ đi ra rồi."

Trâu Lượng kiềm chế đến cùng ý nghĩ vọt vào xem, điều hắn quan tâm là tình hình thương vong.

Đi ra phía trước là Kalou, phía sau theo sát là đội viên của hắn, ai cũng quần áo tả tơi, còn có thương tích không giống nhau, không tiếng động, lần lượt đứng trước mặt Trâu Lượng.

Kalou một cánh tay dùng băng gạc treo, máu đã khô cạn, nhưng ánh mắt nóng bỏng của hắn thì không hề thay đổi.

Toàn thể đều bị thương, nghiêm trọng nhất là bị khiêng ra, nhưng Kalou dẫn theo 28 người đều về đủ, không thiếu một ai.

Đợi không bao lâu, đội ngũ Ruman cũng đi ra, nhưng đi phía trước không phải Ruman, hắn thì được đội viên khiêng ra.

Đội ngũ không cách nào xếp được chỉnh tề, nhưng cả 58 tăng lữ đều đi ra rồi.

Giờ khắc này Trâu Lượng cảm thấy thực sự vui sướng, đây là những chiến sĩ của hắn.

Trâu Lượng đấm ngực, "Thần thú vinh quang "

Âm thanh khàn khàn trầm thấp, nhưng vẫn tồn tại loại sức mạnh đó.

"Thần thú vinh quang "

Các Tăng lữ đều đồng thanh hô, trải qua sắc bén chiến đấu, bọn họ đã hiểu được rất nhiều thứ, rốt cục biết cái gì là tế ti chiến ca.

Có chút lý lẽ, nói một trăm lần không bằng tự thể nghiệm một lần.

Sau khi Trâu Lượng gật đầu, đội ngũ dược sư của Công hội nhà mạo hiểm mới xông lên, trên cáng đều là tăng lữ trọng thương, năm tên trọng thương, những người khác đều là vết thương nhẹ, huấn luyện đội ngũ hợp tác của Trâu Lượng đã có tác dụng.

Chiến ca chữa trị của Lộ Dao cũng bắt đầu sử dụng, Trâu Lượng duy trì khuôn mặt lạnh lùng, hắn là chỉ huy, hắn phải kiên định nhất, nếu như hắn mềm yếu cả đội ngũ cũng sẽ mềm yếu.

Đàn ông cần tàn nhẫn

Tàn nhẫn là để càng sống tốt.

Ruman trọng thương nặng nhất, xương sườn gãy năm chiếc, bên hông một khối lớn da thịt bị chộp xuống, nghĩ mở miệng lại nói không thành tiếng.

Hắn vì cứu đồng đội bị yêu thú đánh trúng, việc này trước kia là không thể tưởng tượng, nhưng Trâu Lượng đã đem bọn họ thay đổi, làm cho cái đội ngũ này, người vì ta, ta vì người.

Kỷ luật, chiến hữu chính là anh em, loại cảm giác này, Trâu Lượng phải cho bọn họ thẩm thấu tận sâu trong lòng.

Mông Gia bây giờ thiếu cái này.

Hắn từ trong ánh mắt nhóm người này nhìn thấy một loại tình cảm trân quý nhất——sự tin cậy.