Hùng Bá Thiên Hạ

Chương 234: Hai tin tức



"Ha ha, chúng ta vốn là bạn, còn là bạn rất tốt. Sao rồi? Chẳng lẽ tớ đã làm nhiều chuyện tốt như vậy tại đế đô mà còn xảy ra chuyện sao? "

"Hừ, không có, William đại nhân còn rất khen ngợi bạn ở trước mặt cha người ta, nói bạn là nhân tài hiếm có trên đời. Tớ cảm thấy ngoại trừ thiên phú gây chuyện ra thì các phương diện khác bạn rất ư tầm thường."

Gina có chút không phục nói.

"Đó là vì bạn không hiểu rõ về tớ, tớ đây trừ khuyết điểm là thẳng thắn, còn lại tất cả đều là ưu điểm hết."

Trâu thần côn không hề cảm thấy thẹn thùng.

"Khoác lác, hai tin tức, một tốt một xấu, muốn nghe tin nào trước?"

"Tin tốt đi, ngày tốt sống trước".

" Tin tức tốt là biểu hiện của bạn tại đế đô nhận được tán thành, trở thành sứ đồ chính thức, còn nhận được ủng hộ của hàng ngũ sứ đồ về tình báo. Hơn nữa trực tiếp thăng lên sứ đồ cấp hai, trong hàng ngũ sứ đồ chúng ta cũng coi như là hiếm thấy rồi." Đối với việc này, Gina biểu hiện tương đối oán giận, nàng cố gắng nhiều năm như vậy cũng mới là sứ đồ cấp một.

" Hơ hơ, tớ cứ tưởng chuyện gì. Hóa ra chuyện này đây mà cũng xem như tin tức tốt à? Nếu như William có thể trả tiền, tớ mới cảm thấy là tin tức tốt", Trâu Lượng không hề nể mặt.

Gina đúng là tức giận đến không nói nên lời, nàng trở thành sứ đồ năm năm mới được thăng làm sứ đồ cấp một, khi đó không biết vui vẻ cỡ nào, vậy mà người ta đem sứ đồ cấp hai coi như phù vân.

Cố nén cảm giác muốn đá Trâu Lượng một cước, Gina nói tiếp, "Tin tức xấu là người bạn đắc tội là Gregg Nicola!"

" Gregg, tớ biết, nghe nói là một trong các truyền nhân của gia tộc Nicola".

"Bạn biết? "

"Chính hắn nói vậy", Trâu Lượng nhún vai tương đối vô tội.

" Vậy bạn cũng không chừa lại chút đường sống, đắc tội Gabriel còn đỡ vì bọn họ đều làm việc ngoài sáng, nhưng gia tộc Nicola luôn luôn thích làm việc trong tối. " Gina nói có chút lo lắng.

"Gina, việc nên đến chung qui vẫn phải đến, mặc dù không biết vì sao gia tộc Nicola xem tớ không vừa mắt, nhưng tớ lùi bước cũng không thể giải quyết vấn đề. Muốn tới thì tới, có cái gì phải sợ, tên nhóc này dám trêu ta, lần này là nhẹ, lần sau có thể sẽ không dễ dàng như vậy đâu! "

Trâu Lượng nói, ý hắn chính là lần này không có cơ hội. Nếu như là nơi hẻo lánh Trâu thần côn sẽ tìm cách nhổ cỏ tận gốc. Đối phương đã hạ sát thủ với hắn, bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì hắn cũng phải ăn miếng trả miếng.

Đương nhiên Trâu Lượng cũng sẽ không mù quáng cho rằng mình liên lụy đến cả gia tộc, đây có thể chỉ là ý nghĩ của một bộ phận thành viên, gia tộc lớn như vậy sao lại có thể thay đổi vì tư tưởng của một người.

"Được rồi, coi như bạn mạng lớn, lần này Gregg làm Giáo hoàng tức giận rồi, nhưng cũng chỉ có lần này. Bạn biết cách xử sự của người nắm quyền mà, lúc cần đến thì coi bạn như báu vật, lúc không cần sẽ ném sang một bên. Sau này cần cẩn thận, Gregg tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ như vậy đâu, chính hắn cũng là một trong mười đại cao thủ thế hệ trẻ, ngàn vạn lần đừng kích động. "

Gina biết Trâu Lượng rất mạnh, nhưng nhìn chung sức mạnh của chiến ca có vai trò không lớn khi chiến đấu một mình.

"Bạn đang quan tâm đến tớ sao?" Trâu Lượng cười tủm tỉm nhìn Gina, rất ít khi Gina chăm chú nói chuyện như vậy.

"Xi, người ta là sợ bạn chết rồi quá nhàm chán".

" Người tốt mạng ngắn, kẻ ác sống vạn năm, người xấu như tớ mạng rất dài, yên tâm đi nhé. "

Gina rất tò mò Arthur làm sao mà xử lý được cao thủ như Bóng Ma. Trâu Lượng đã đem ý nghĩ khi đó nói ra, Gina cũng có chút không biết nói gì, ý nghĩ của hắn làm sao có thể kì quái như vậy a.

Chính mình tìm tới cửa nhà người ta rồi báo ra thân phận, mà càng lạ hơn nữa là mặc kệ như vậy Bóng Ma còn thật sự đem hắn đi theo, còn nói với hắn mục đích của mình, đúng là không thể hiểu nổi.

Cha muốn nàng học tập Arthur một chút, khi đó Gina rất buồn bực, chính mình tốt xấu cũng là người dẫn đường cho Arthur, sao trong nháy mắt đã biến thành học sinh rồi?

Loại phương pháp làm việc này tựa như thiên mã hành không, thật sự không học được, nhưng theo cha nói thì từ mười năm đến nay, đây là lần đầu tiên William đại nhân đánh giá một người cao như thế.

Trâu Lượng vừa trở về, Thần miếu đã lập tức náo nhiệt lên, nguyên bộ trang bị của Ernest cũng được Trâu Lượng nhanh chóng chế tạo xong.

Lá chắn của Ernest được khảm thêm một thú linh thánh phẩm thượng đẳng, thêm vào thuộc tính phản đòn tỉ lệ 10%.

Đây là thú linh của một con thú mai rùa, loại yêu thú này nổi tiếng về phòng ngự. Đối phó yêu thú loại này nhất là những con cấp bậc cao thì không được dùng đòn trí mạng. Đây là loại yêu thú sát thủ ghét nhất, càng là tấn công trí mạng càng dễ bị bắn ngược trở về.

Các số liệu khác thì rất chính quy, vũ khí của Ernest là rìu chiến, hiển nhiên rìu chiến rất thích hợp với vóc người cùng sức mạnh của hắn.

Loại thú linh thượng đẳng thánh phẩm này bây giờ có tiền cũng không mua được, đương nhiên dùng cho Ernest thì Trâu Lượng không bao giờ keo kiệt.

Ernest bây giờ rất hưng phấn, hắn đã có đủ thú linh để điêu khắc trọn bộ đồ trắng từ lâu rồi nhưng vẫn khổ luyện để chờ đợi cơ hội tốt nhất. Mà bây giờ sau khi hoàn thành đồ trắng quả nhiên có hiệu quả phi thường tốt.

Tạo hình không phải có thể dùng hung mãnh để hình dung, mà phương hướng chế tạo của Trâu Lượng chính là cuồng chiến sĩ thật sự.

Bất quá hiện nay có vẻ mọi người đều gặp chướng ngại, chỉ luyện tập thì chiến sĩ Thú tộc sẽ khó đạt được hiệu quả cao. Sợ rằng những người kỳ tài ngút trời bây giờ đều tại Thông thiên cảnh rồi, mà Ernest cùng với bọn họ chênh lệch sẽ càng ngày càng lớn. Đương nhiên không phải nói Thông thiên cảnh là con đường duy nhất để tăng mạnh thực lực, nhưng nếu không thông qua nơi như vậy thì sẽ cần cố gắng hơn rất nhiều mới đạt được hiệu quả tương tự.

Chính Trâu Lượng cũng phân vân giữa nguy hiểm và đề cao thực lực, dù hắn là người to gan lớn mật nhưng dính dáng đến Ernest thì hắn vẫn không an tâm.

Kỳ thực với tình hình của Ernest bây giờ nên sớm ra ngoài lịch lãm rồi, một chiến sĩ đủ bộ đồ trắng muốn đề cao sẽ cần nguy hiểm kích thích.

Đề cao sức mạnh một cách an toàn thì chỉ có thể trở thành một người bình thường, không cách nào trở thành người mạnh thực sự.

Chuyện này Trâu Lượng vẫn không hạ quyết tâm được, còn đối với Lộ Dao thì lại tương đối dễ. Nàng phải khổ luyện kỹ xảo chiến ca, cộng thêm năng lực dược sư của nàng, tương lai tuyệt đối tiền đồ vô lượng, danh hiệu nữ thần chữa trị giáng lâm cũng là chuyện sớm muộn. Lộ Dao chẳng những chính mình thuần thục chiến ca chữa trị, mà cũng luyện tập chiến ca tín ngưỡng rồi, thân là một tế ti chiến ca mà nếu hát không tốt chiến ca tín ngưỡng thì quá mất mặt.

Bây giờ đối với đa số tế ti, chiến ca đã mất khả năng sử dụng thần lực. Chiến ca tốt mã dẻ cùi, đương nhiên băng đóng ba thước không phải do cái lạnh một ngày, hiểu một thứ biết thêm nhiều thứ khác. Lộ Dao đã lĩnh ngộ được sức mạnh bản chất từ chiến ca chữa trị, trong lúc sử dụng chiến ca tín ngưỡng cũng có thể thể hiện được sức mạnh trong đó, chỉ có điều không có hiệu quả khoa trương như Trâu Lượng thôi.

Nhưng đây cũng coi như là một tin tức đáng mừng, điều này làm cho Trâu Lượng một lần nữa có ý nghĩ thành lập hệ thống tế ti chiến ca.

Bây giờ hệ chiến ca trong Thần miếu chính là một đống đồ bỏ, coi như là hát chiến ca tín ngưỡng cũng rất yếu ớt, nói thẳng Trâu Lượng không cảm thấy bất cứ sức mạnh nào.

Tốt mã dẻ cùi.

Có lẽ đã đến lúc đổi mới rồi, có trí nhớ hai kiếp nên Trâu Lượng rất rõ ràng, bây giờ sức chiến đấu của Thần miếu gần như không có gì.

Để tăng cường thống trị nên đế quốc rất chú ý hạn định binh quyền, quý tộc có quyền nuôi tư binh. Nhưng căn cứ vào quyền lực số lượng cũng bất đồng, mà binh lực chủ yếu chính là Thần miếu kỵ sĩ đoàn cùng thành vệ quân, nhưng Trâu Lượng không dám đánh giá cao sức chiến đấu của đội quân này. Bình thường đánh nhau ẩu đả còn tạm được, nhưng khi chiến đấu thật sự có thể mạnh đến đâu thì khó mà nói được.

Nhất là tại Thông thiên cảnh nhìn thấy những người mạnh của đế quốc khác, hắn cảm thấy rõ ràng một luồng khí mạnh mẽ. Trong khi cùng Bóng Ma tiếp xúc Trâu Lượng cũng phát hiện Bóng Ma thấy rất hứng thú, rất hưởng thụ đối với văn hóa cùng sự phát triển của Mông Gia. Nhưng khi nói đến vũ lực, Bóng Ma hữu ý hay vô ý đều lộ ra vẻ khinh miệt, có thể nói đã đến tình cảnh không đáng nhắc đến.

Điều này không thể không làm cho Trâu Lượng có chút lo lắng, nhưng lo lắng cũng chỉ là lo lắng, cấp bậc của hắn còn không quản nổi nhiều như vậy. Từ Thần miếu Jerusamer có thể thấy, kỵ sĩ đoàn Thần miếu có chiến sĩ đồng thau, nhưng hắn cũng không biết những chiến sĩ đồng thau này có sức chiến đấu như thế nào. Chỉ có trang bị cấp bậc cao thì không dọa được người khác, một chiến sĩ đồ trắng mà có kinh nghiệm thực chiến phong phú cũng có thể thoải mái thủ tiêu một chiến sĩ đồng thau.

Vấn đề lớn nhất của quân đội bây giờ chính là chưa tham gia chiến trận. Trong khi các đế quốc khác chinh chiến không ngừng thì bởi vì là nơi của Giáo đình nên đã nhiều năm Mông Gia không có chiến tranh. Nguồn tại http://Truyện FULL

Đầu tiên, nội bộ đế quốc vẫn như cũ cho rằng mặc dù Mông Gia hiện nay không bằng trước kia nhưng vẫn mạnh nhất đại lục. Tiếp theo, bất cứ một đế quốc nào cũng sẽ không xâm phạm Mông Gia được Thần thú phù hộ, nơi này dù sao cũng là nơi của Giáo đình, mặc dù uy phong của Giáo đình không còn như xưa nhưng đại đa số quốc gia vẫn tín ngưỡng Thần thú.

Trâu Lượng không hề có loại cảm giác này, hắn quá rõ ràng về tôn giáo, trong thời Trung cổ ở kiếp trước, giáo hội cũng từng phong quang vô hạn, nhưng cuối cùng vẫn suy tàn.

Cho dù đại lục Thần thú không phải thời Trung cổ nhưng người mạnh thật sự tuyệt đối sẽ không vì tín ngưỡng mà chấm dứt bước chân. Hơn nữa để đến đích có rất nhiều phương pháp, hết thảy đều quyết định bởi sức mạnh.

Mặc dù không thể mở rộng số lượng nhưng lại có thể tăng chất lượng lên, một biện pháp khác chính là triệt để cải tạo hệ thống tế ti chiến ca.

Thu nhận những tế ti chiến ca thật sự có năng lực, mà không phải như bây giờ hoàn toàn là kiếm miếng ăn đợi chết.

Không thể không nói Thần miếu nuôi không ít người rảnh rỗi, chẳng hạn như hệ tế ti chiến ca. Chiến ca gì cũng không biết, thuần túy là chiếm nhà vệ sinh mà không ỉa. So với sự tinh giản cùng cạnh tranh kịch liệt của hệ thống Quan cầm quyền thì quả thật Thần miếu tồn tại quá nhiều tệ đoan.

Trâu Lượng cũng đang chờ đợi thời cơ, suy cho cùng thì mặc dù hắn có quyền có thế nhưng xử lí không tốt cũng sẽ có thể tạo thành phản ứng ngược mãnh liệt. Không ra tay thì thôi, trong loại chuyện này đã ra tay thì phải nhanh, chuẩn, tàn nhẫn, không để lại cho đối phương bất cứ cơ hội nào.

Càng là thể chế già nua suy đồi thì phản ứng ngược sẽ càng lợi hại.

Nhưng để mạnh mẽ hơn thì bất cứ chuyện gì đều không thể ngăn cản hắn.

Điêu khắc cho Ernest hoàn thành, giúp Lộ Dao chỉnh lý xong chiến ca, làm ăn thú linh tại Jerusamer cũng đã đi vào quỹ đạo. Thu nhập xa xỉ mỗi ngày đã không thể dẫn tới sự chú ý của Trâu Lượng, tiền tài là công cụ, không phải mục đích.

Trước hết, Trâu Lượng cần đề cao sức chiến đấu của chính mình, mặc dù mỗi ngày vẫn kiên trì huấn luyện như cũ. Nhưng Trâu Lượng biết chênh lệch vẫn tồn tại, đạt được năng lực đặc thù chỉ là một mặt, nhanh chóng tiến vào cấp đồng thau vẫn là điều cấp thiết.

Đối thủ mà hắn phải đối mặt đều rất đáng sợ.

Chuyện đã xảy ra ở đế đô không hề thoải mái giống như hắn đã nói cùng Gina, sở dĩ thuận lợi chủ yếu là nhờ mượn thế trên nhiều phương diện. Nhưng loại biện pháp này cần dựa quá nhiều vào vận may, chắc ăn nhất vẫn là dựa vào chính mình.