Hợp Thể Song Tu

Chương 235-2: Đồng nữ (2)



Chương 235: Đồng nữ. (2)

Đối với tài sản của Ninh Phàm, ngay cả những kẻ như Nghiêm Trung Tắc đều âm thầm chấn kinh.

Cho dù là Vô Tận hải hóa thần, một người có thể có mấy ngàn vạn tiên ngọc trong người, đều tính là giàu có. Dù sao đường tu chân, đan dược pháp bảo, quá phí tiền tài, bày trận luyện khí, tiên ngọc hao tổn cũng lớn.

Còn nếu đặt ở tám trăm tu quốc, hóa thần tầm thường cũng phải nghèo hơn hắn rồi.

Không ít đại tu sĩ, đều khát vọng được một món Huyền Thiên tàn bảo, tất nhiên táng gia bại sản, cũng muốn mua một món.

Ninh Phàm không tham dự đấu giá pháp bảo, tất nhiên là cục diện vui vẻ nhất mà bọn họ thấy.

Đáng tiếc loại pháp bảo có phẩm cấp này, ngay cả đám người Quan Hùng, khi rãnh rỗi họ động tâm.

- Thiên Tác tử, Huyền Thiên tàn bảo, giá khởi đầu, một ngàn vạn tiên ngọc!

- Hồng Vân cổ kiếm, Huyền Thiên tàn bảo, giá khởi đầu một ngàn năm trăm vạn tiên ngọc!

- Lạc Viết tháp...

- Thiên Vạn Hồn hồn phiên...

Vô số pháp bảo, kích thích từng trận tranh đoạt, mà Ninh Phàm thủy chung không vì thế mà động lòng.

Huyền Thiên tàn bảo, hắn có ba món, đủ dùng rồi.

Sau pháp bảo là linh trang, linh thiết. Hoan Ma hải thịnh sản linh quáng, linh thiết bất phàm.

Địa huyền linh trang, hóa cấp linh thiết, đều có mấy món bán đấu giá.

Khi bán đấu giá kiện vật áp trục thứ nhất, lúc linh thiết cấp phàm hư ‘Hấp pháp’ bán ra, ngay cả Chu Thanh đều động tâm.

Nội hải Chu gia, am hiểu công anh bí thuật, y cũng có một pháp bảo tương tự Ninh Phàm Toái Thần lôi tiên, mặc dù uy lực không bá đạo như lôi tiên của Ninh Phàm có được.

Vật này nếu phụ linh trên pháp bảo, Chu Thanh y, thủ đoạn không thể nghi ngờ tăng mấy thành nữa.

- ‘Hấp pháp’ linh thiết, cực phẩm linh thiết hiếm có trong phàm hư linh thiết, nếu phụ linh trên pháp bảo, lúc công địch, có thể đả thương địch thủ hút pháp lực, với đánh nhau chết sống âm thầm hút lấy pháp lực của địch tu, giá khởi đầu, hai ngàn vạn tiên ngọc...

- Hai ngàn một vạn.

Ninh Phàm ra giá.

Chu Thanh nhíu mí mắt một cái, chợt buông lỏng.

- Thiếu chủ, có ra giá hay không?

Chu Thất hỏi.

- Cho hắn một mặt mũi...

Chu Thanh không lộ ra vui hay giận.

Phàm hư linh thiết, hóa thần tu sĩ đều muốn tranh đoạt, tất nhiên giá cả không rẻ. Nhưng lấy địa vị của Chu Thanh ở Chu gia, vẫn có cơ hội lấy được, không cần vì thế cùng Ninh Phàm giao ác.

Sau khi bán đấu giá linh trang, là đan dược, tứ chuyển, ngũ chuyển đan dược, đương nhiên đưa đến tu sĩ đấu giá. Ninh Phàm tiền tài không nhiều, trừ Thiên Nguyên đan cùng Huyền Nguyên đan, hắn một mực không mua.

Sau đan dược, kiện vật áp trục thứ hai, Thần Diệc thạch, khai mạc!

Nghiêm Trung Tắc trong tay đang bưng một cái hộp ngọc, trong đó một khối đá tròn màu máu đỏ có văn lộ. Nó mới vừa lộ diện, lập tức dẫn tất cả đại tu sĩ chú ý.

Thần Diệc thạch chia thành thiên địa huyền hoàng tứ phẩm, Vũ điện nguyên anh thần sử, có thể chịu ban cho hoàng phẩm Thần Diệc thạch. Một khối huyền phẩm Thần Diệc thạch này chỉ có Vũ điện hóa thần tôn lão đạt được, giá khởi đầu, là ba ngàn vạn.

Nhưng đại tu sĩ ngay cả hóa thần cũng không đột phá, tự nhiên sẽ không hao phí số tiền lớn để mua khối đá này. Cũng chỉ có Vũ điện là cơ cấu tượng trưng cho sự khổng lồ đó, mới sẽ cam lòng cho thần sử cấp nguyên anh dùng Thần Diệc thạch.

Ba vị hóa thần tầng bốn, cũng là lão bối hóa thần, không cần đá kia.

Khối đá cuối cùng do Chu Thanh mua xuống.

Ninh Phàm không đi tranh, huyền phẩm Thần Diệc thạch, trong tay Động Hư lão đầu có mấy khối... Mặc dù trước khi chưa cứu chữa cho Hứa Thu Linh, đá đó vẫn chưa thuộc về Ninh Phàm.

Sau Thần Diệc thạch, lần nữa đánh ra một ít đan dược, sau cùng, món vật áp trục thứ ba, đạo tinh, khai mạc!

Này là một khối tinh thạch màu xanh, trên đó có văn lộ hình hoa sen. Một khối đạo tinh, ẩn chứa linh lực, cơ hồ là tổng cộng năm trăm vạn tiên ngọc.

- Một khối đạo tinh này, vật này là vật cần dùng của toái hư lão quái thành tiên, là vật để Tiên hư đại trận bày trận, cũng là hóa tệ của Tứ Thiên tiên giới, giá khởi đầu, năm trăm vạn tiên ngọc...

Vật này, lai lịch tựa như lớn, nhưng thực ra chỉ có hữu dụng với toái hư lão quái, Tiên hư đại trận, sức dụ dỗ đối với đại tu sĩ, quả nhiên không khổng lồ như vậy.

- Tiên giới hóa tệ sao...

Ninh Phàm lắc đầu, vật này hắn cũng không cần. Nếu có cơ hội bay thẳng lên Tứ thiên, hắn tự có thủ đoạn giết người đoạt bảo, tiến tới lấy đủ đạo tinh.

Một khối đạo tinh, ở Vũ giới trân quý, nhưng ở Tứ Thiên tiên giới, đối với chân tiên, giá trị của nó bất quá tương đương với một khối tiên ngọc.

Vật này cuối cùng được Tử Cổ đạo nhân lấy 900 vạn tiên ngọc mua xuống.

Còn Ninh Phàm thì trong đầu cười một tiếng.

Nếu là mình giết chết đi Tử Cổ, không biết khối đạo tinh này, có sẽ trở lại túi của mình hay không.

Lần này bán đấu giá nguyên anh đỉnh lô, sớm vào trong túi của Ninh Phàm, thay vào đó, là bán đấu giá yêu sủng, linh trùng, linh phù.

Yêu sủng cấp ngụy hoang thú, linh phù của hóa thần một kích, thỉnh thoảng có thể khiến cho Ninh Phàm trước mắt sáng lên, nhưng hữu dụng không lớn.

Sau khi cứu được Hứa Thu Linh, hắn từ trong tay của Động Hư, tiếp quản 17 cỗ hóa thần cơ quan khôi lỗi, yêu sủng còn cần tự nuôi, có khôi lỗi hảo dụng sao?

Hắn đang đợi một món vật áp trục cuối cùng.

Hóa thần đỉnh lô!

Buổi đấu giá kéo dài ba canh giờ, sau ba canh giờ, rốt cuộc đã tới hồi cuối.

Khi một tên nữ đồng mặc áo lụa mỏng màu trắng của ánh trăng, nàng kéo nặng nề chân tay buồn bã, dưới ba vị nguyên anh trông chừng, đi lên đài bán đấu giá, toàn sân yên tĩnh.

Vào giờ khắc này, Chu Thanh, Quan Hùng, Tử Cổ ba người, nhất tề hai mắt sáng lên tinh quang.

Nữ đồng nọ bất quá bộ dáng nhỏ tuổi, ăn mặc nha hoàn, môi hồng răng trắng, minh tịnh động lòng người, nhưng tròng mắt lại rỗng không.

Hài đồng bộ dáng như vậy, khiến cho người ta khó có thể tin tưởng, cô gái này lại là một vị hóa thần lão quái.

Tuy nhiên cũng khó trách, không ít lão quái tu luyện Đồng Tử công, dung nhan thủy chung giữ vững bộ dáng đồng tử, đến chết không thay đổi, quả nhiên cũng không tính là chuyện quá ly kỳ.

Nghiêm Trung Tắc ánh mắt mang vẻ nghiêm túc hiếm có, đề phòng ba tông hóa thần xuất thủ cướp người, chỗ tối, Hứa Như Sơn cũng đỉnh đầu rịn mồ hôi.

Chu Thanh, Quan Hùng, Tử Cổ, ba người lần lượt hạ xuống với đài bán đấu giá, đua nhau lộ ra thần niệm. Họ cố gắng dò vào thức hải của nữ đồng này, nhưng tất cả nếm thử không kết quả, sắc mặt ngưng trọng.

Nghiêm Trung Tắc hắng giọng một cái, khí thế đột nhiên thả ra, chấn kinh toàn sân.

- Hóa thần đỉnh lô này, làm một kiện vật phẩm cuối cùng của lần bán đấu giá này, bằng hữu nào không có ý đấu giá, có thể đi trước một bước!

Một người một giọt Địa Mẫu minh nhũ, tự không phải ít, bất quá đó là chuyện sau chuyến đi bí cảnh.

Trước lúc này, sứ mạng của đại tu sĩ vì vậy chấm dứt.

Phải dọn sạch sân, một khi ba tông hóa thần, thật đúng là từ thức hải của nữ đồng, nhảy ra tin tức gì kinh thiên, là sợ rằng sẽ dẫn tới nội hải đại phạm vi thế lực thay đổi...