Hợp Đồng Ly Hôn Trước Khi Tôi Mất Trí Nhớ

Chương 86



Hot Search về Đoàn Dự vẫn luôn nằm ở đầu bảng không hạ xuống, vẫn chưa ra khỏi Top 5 trên bảng Hot Search, cho dù qua một đêm vẫn không ít người lại vào tìm kiếm.

Cho nên khi Hot Search về Đoàn Dự đột nhiên biến mất, đã thu hút sự chú ý của không ít quần chúng ăn dưa.

“??? Hot Search về Đoàn tổng của tôi sao lại biến mất rồi?!”

“Thật đó! Vừa nãy còn đứng thứ 2 mà, sao lại đột nhiên biến mất trong bảng Hot Search rồi!”

“Tôi vẫn còn chưa lưu ảnh lại nữa mà! Sao tự nhiên biến mất nhanh như vậy, bản thân không có nam nhân, xem nam nhân nhà người khác cũng không được à?”

“Lại thêm ảnh không tồn tại, nam nhân Đoàn Dự này thật sự khiến người khác quá thèm, giống hệt như lúc dạy dỗ Lộ Tiễn Sinh.”

“Nam nhân Đoàn Dự này cũng thật kỳ lạ, nhìn thì có vẻ cấm dục nhưng lại là người vô cùng ngang tàn.”

“A a a a đều không còn rồi, ảnh Body của Đoàn Dự trên bảng Hot Search đều xuất hiện mã captcha rồi!”

“A a a a a đem ảnh ghép vứt ra đây cho tôi!”

“Tôi nghi ngờ là Viễn ca làm.”

“Cái gì mà Viễn ca, bạn có thể tôn trọng nam diễn viên họ L nào đó một chút không, thật sự rất ngọt ngào!”

“Măng trên núi đều bị mọi người cướp hết rồi, gấu trúc lớn còn chưa ăn đó!”

“Lộ Viễn Bạch có phải cậu chơi không được hay không!”

“Tôi haha haha nếu thật sự là Lộ Viễn Bạch làm, tôi thực sự có thể cười hết một năm, nhìn đại soái ca có vẻ lạnh lùng như thế, sau lưng lại là hũ giấm nhỏ có ham muốn chiếm giữ cao.”

“Mọi người đủ rồi đó! Đại ngọt ngào của tôi không cần mặt mũi sao?”

Sau đó càng quá đáng hơn là có cư dân mạng thả hàng loạt ảnh meme Lộ Viễn Bạch ra.

“Lộ Viễn Bạch: Nhìn cái gì mà nhìn, chỉ có bạn là có mắt sao? jpg.”

“Lộ Viễn Bạch: Mọi người đều không có nam nhân sao? jpg.”

“Lộ Viễn Bạch: Đều là của tôi hết! jpg.”

“Lộ Viễn Bạch: Nhìn cái gì mà nhìn? Tôi muốn ngủ với nam nhân của mình thế nào thì ngủ như thế! jpg.”

Lúc này biểu cảm của mỗi bức ảnh trong những bộ phim điện ảnh truyền hình mà Lộ Viễn Bạch đóng chính đều giống như bị đem ra chơi xấu.

Sau khi đến đoàn phim Lộ Viễn Bạch vào phòng thay đồ để thay trang phục cho cảnh quay, định bắt đầu làm việc.

Còn Lâm Mục phụ trách canh ở trước của phòng thay đồ, đợi Lộ Viễn Bạch đi ra.

Trong thời gian Lộ Viễn Bạch ở trong thay quần áo, nhân viên đoàn phim đi qua thường thường đều đi đến bên này nhìn một cái.

Lâm Mục cũng cảm thấy không kỳ lạ, rốt cuộc thì tối qua cũng nháo ra động tĩnh lớn như thế, gần như tất cả người trong đoàn phim đều đã mơ hồ biết tin đồn bịa đặt Lộ Viễn Bạch ngoại tình.

Nhân viên đoàn phim đều cùng ở trong một khách sạn, cho dù không lên mạng ăn dưa về Lộ Viễn Bạch, nhưng tối hôm qua cảnh sát đều tập trung ở sảnh lớn của khách sạn, rầm rộ giống như chuẩn bị đánh trận như thế nên mọi người đều biết việc của Lộ Viễn Bạch.

Sau khi sự việc này phát sinh, hình tượng cao lãnh của Lộ Viễn Bạch trong lòng mọi người bị tan vỡ.

Không thể nghĩ đến Lộ Viễn Bạch bình thường luôn tỏ vẻ cao lãnh trước mặt mọi người, lại còn có một vẻ mặt mà mọi người không biết.

Cho nên hôm nay sau khi Lộ Viễn Bạch đến đoàn phim, mới có không ít nhân viên chú ý đến.

Hôm nay là cảnh Tích Thần kéo nữ chính ép buộc vào quán bar uống rượu.

Không lâu sau Lộ Viễn Bạch đã thay đồ xong từ trong phòng thay đồ bước ra ngoài.

Hiển nhiên là mặc đồng phục cấp 3 mùa hè của Tích Thần, chỉ là lần này khi Lộ Viễn Bạch mặc vào có chút không giống.

Tích thần không phải là kiểu học sinh gương mẫu, kiểu nhân vật phản viên tốt đẹp.

Cho nên lúc trước khi diễn vai Tích Thần, hai cúc trên cổ đồng phục mùa hè luôn luôn phanh ra, bởi vì người như Tích Thần cũng không có khả năng mặc đồng phục nghiêm chỉnh.

Cho nên mỗi lần khi Lộ Viễn Bạch mặc đồng phục mùa hè trên người, cổ áo đều chưa từng đóng.

Nhưng mà hôm nay lại có chút không giống.

Bây giờ Lộ Viễn Bạch đang thành thành thật thật đóng hai cúc áo trên cùng, từ một kẻ bất hảo, bây giờ trở thành một học sinh ngoan.

Lâm Mục hơi bất ngờ, “Viễn ca……”

Lộ Viễn Bạch quay đầu nhìn Lâm Mục, “Sao thế?”

“Cái đó……” Nhìn thần sắc bình tĩnh của Lộ Viễn Bạch, Lâm Mục cho rằng Lộ Viễn Bạch có ý tưởng mới cho cảnh quay, sau đó xua tay nói: “ không có gì.”

Với tư cách là người quản lý đúng nghĩa, cần lưu lại không gian để tự cậu làm mới nhân vật, từ trước đến nay Lâm Mục chưa từng can thiệp vào việc Lộ Viễn Bạch diễn như nào.

Cách lúc quay phim còn một đoạn thời gian, không ít nhân viên đều đang chuẩn bị địa điểm quay.

Lộ Viễn Bạch sau khi đi vào trong đoàn phim, vẻ mặt dường như có chút đăm chiêu, giống như đang suy nghĩ cái gì đó.

Sau đó đi đến cửa phòng hóa trang của diễn viên Trần Khuynh diễn vai nữ chính.

Thân hình mảnh mai của Lộ Viễn Bạch đứng ở cửa một lúc, sau đó mới giơ tay lên gõ vào cửa phòng hóa trang của Trần Khuynh.

Trần khuynh đã đến từ sớm, bây giờ cũng vừa mới trang điểm xong, đang ngồi trong phòng hóa trang xem kịch bản.

Nghe thấy có người gõ cửa, trợ lý ở bên người đứng lên ra mở cửa.

Trợ lý sau khi mở cửa ra lại cứng hết người.

Trận Khuynh sau khi thấy trợ lý không nói lời nào, một bên nhìn kịch bản một bên hỏi: “Ai ở ngoài thế? Là ship đồ ăn à?”

Trợ lý nhìn Lộ Viễn Bạch ở khoảng cách gần, trong nhất thời có chút kinh ngạc đến ngây người, tuy rằng ngày thường cũng gặp Lộ Viễn Bạch vài lần, nhưng không có tiếp xúc thân mật gì.

Bình thường nhìn người này từ xa cũng đã thấy rất đẹp rồi, bây giờ nhìn ở một khoảng cách gần như này lại thấy có một vẻ quyến rũ khác.

“Khuynh Khuynh…… Là anh Viễn Bạch đến.”

Trần Khuynh đang xem kịch bản nghe xong cũng “Anh Viễn Bạch đến.”

Nói xong liền nâng mắt lên nhìn, quả nhiên thấy một thân hình mảnh mai đang đứng ở cửa phòng hóa trang.

Sau đó trợ lý nghiêng người sang một bên, nhường khoảng trống cho Lộ Viễn Bạch đi vào, “Anh Viễn Bạch vào trong đi.”

Lộ Viễn Bạch lễ phép gật đầu nói cảm ơn với trợ lý.

Trần Khuynh thấy Lộ Viễn Bạch đi vào, đi đến hỏi: “Anh Viễn Bạch có chuyện gì sao?”

Thực ra hôm nay Trần Khuynh cũng rất muốn gặp Lộ Viễn Bạch, vốn là người thích ăn dưa, không nghĩ có ngày bản thân gặp trực tiếp người trong cuộc.

Nếu không phải hôm qua cư dân mạng đăng video lên, Trần Khuynh còn không biết Lộ Viễn Bạch còn có một bộ mặt không muốn ai biết.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại một người lãnh đạm như Lộ Viễn Bạch lại làm nũng với người yêu cũng không thấy quá kỳ quái, thậm chí còn khiến nàng cảm thấy vô cùng dễ thương.

Cô thật sự cũng rất thích người có tính cách như vậy.

Nhìn Lộ Viễn Bạch trước mắt, nhìn thế nào cũng cảm thấy hoàn mỹ, về phương diện tình cảm không phải là người chỉ có một biểu cảm như người trước mặt, mà chỉ đem những cảm xúc khác nhau của bản thân cho người quan trọng thấy.

Lộ Viễn Bạch nghe thấy Trần Khuynh hỏi hơi do dự một chút.

Trần Khuynh thấy thế tiếp tục hỏi: “Anh Viễn Bạch đến là muốn để thảo luận kịch bản sao?”

Rốt cuộc thì cũng chuẩn bị phải quay rồi, Lộ Viễn Bạch có khả năng đến đây thảo luận với cô về kịch bản.

Nhưng mà nghe xong Lộ Viễn Bạch lập tức lắc đầu, chỉ nghe âm thanh trong trẻo của thiếu niên nói: “Tôi có thể mượn nhân viên trang điểm của cô một lát không?”

“Được ” Trần Khuynh nghe xong không chút do dự, “Đương nhiên được rồi.”

“Tiểu Mẫn” nói xong, Trần Khuynh gọi nhân viên trang điểm của mình đến.

Nhân viên trang điểm Tiểu Mẫm cũng nhanh chân chạy đến chỗ cô.

Thực ra lúc Lộ Viễn Bạch nói muốn mượn nhân viên trang điểm, Trần Khuynh cũng có chút ngạc nhiên, bởi vì mọi người trong đoàn phim đều biết từ lúc Lộ Viễn Bạch đóng phim này thì không có mang theo nhân viên trang điểm.

Nhân viên trang điểm Tiểu Mẫn nhìn gương mặt Lộ Viễn Bạch, thanh niên bất kể là khí sắc hay là trạng thái đều rất tốt, không có chỗ nào để cô ta phát huy khả năng.

Tiểu Mẫn thậm chí còn cảm thấy hoài nghi về trình độ trang điểm của mình, nếu thực sự trang điểm cho Lộ Viễn Bạch, có khả năng còn khiến đối phương xấu đi.

Lộ Viễn Bạch liếc mắt nhìn nhân viên trang điểm, sau đó do dự một chút nói: “Tôi không mang theo nhân viên trang điểm, có thể nhờ cô che giúp tôi một số chỗ không?”

Nói xong, Lộ Viễn Bạch dùng ngón tay thon dài cởi hai cúc áo trên cùng.

Sau khi cởi cúc áo ra, dấu hôn đỏ thẫm trên cổ Lộ Viễn Bạch cũng hiện ra.

Là dấu vết còn sót lại tối hôm đó, lúc Lộ Viễn Bạch cùng Đoàn Dự hôn nhau trên sô pha, lúc ấy Đoàn Dự gần như sắp mất khống chế, nhất thời còn luyến tiếc hương vị Lộ Viễn Bạch mang đến cho anh.

Nhưng cảm giác vừa đi xuống một chút lại bắt đầu không khống chế được bản thân mình, sau đó cuống quít rời khỏi môi Lộ Viễn Bạch, bắt đầu gặm cắn lung tung trên cổ Lộ Viễn Bạch.

Lộ Viễn Bạch ở phía trước bị Đoàn Dự hôn đến mơ màng, mở miệng nghênh đón Đoàn Dự, dĩ nhiên cảm thấy nụ hôn này rất thoải mái.

Đoàn Dự đột nhiên rời đi, Lộ Viễn Bạch trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng, nam nhân đã gặm cắn trên cổ cậu, Lộ Viễn Bạch mơ mơ màng màng ngửa cổ cho anh làm xằng làm bậy.

Nháy mắt trở lên ngoan ngoãn hiếm thấy.

Chờ đến lúc cậu phát hiện trên cổ mình có dấu hôn, đã là lúc cậu đang thay đồ cho cảnh quay. Ngôn Tình Trọng Sinh

Bởi vì từ đóng bộ phim này nên Lộ Viễn Bạch luôn không mang nhân viên trang điểm, nhân viên trang điểm trong E-Kíp của Lộ Viễn Bạch đã về nghỉ ngơi từ nửa tháng trước rồi, vì cũng không có công việc gì phải làm, lại còn phải thức khuya dậy sớm cùng đi với cậu, Lộ Viễn Bạch thấy cô gái nhỏ có chút vất vả, liền bảo cô không cần đi cùng nữa.

Cho nên sau khi phát hiện dấu hôn, mới đến tìm Trần Khuynh mượn nhân viên trang điểm một lát.

Tuy rằng dấu hôn trên cổ Lộ Viễn Bạch không lớn, chỉ có 3-4 cái, nhưng cái màu đỏ thẫm kia hiện lên trên làn da trắng nõn của Lộ Viễn Bạch thật sự khiến người khác chú ý đến.

Giống hệt như hoa mai trên tuyết, những vết đỏ tươi kia thật sự không thể xem nhẹ.

“Đương nhiên…… Đương nhiên có thể!” Nói xong Tiểu Mẫn đỏ mặt quay đầu đồ che khuyết điểm dặm lên.

Trần Khuynh nhất thời tò mò cũng duỗi cổ nhìn, nhìn xong không khỏi nuốt nước miếng.

Đem những lời nói bây giờ của Lộ Viễn Bạch cùng những lời trong video trực tiếp hôm qua kết hợp lại, không khỏi khiến người ta suy nghĩ xa xôi.

Rốt cuộc thì những lời hôm qua Lộ Viễn Bạch nói thật sự khiến người khác chấn động muốn chết.

Nhìn bộ dạng này, chắc là muốn ngủ với nam nhân của mình thế nào thì ngủ, nếu không cũng không để lại dấu vết dõ dàng như thế.

Trần Khuynh nhìn vòng eo mảnh của Lộ Viễn Bạch, trong nhất thời nuốt một ngụm nước miếng.

Ngày hôm qua cô cũng vào xem hot search của Đoàn Dự, thân hình của Đoàn Dự và Lộ Viễn Bạch vẫn có khác biệt lớn, mà hôm nay Lộ Viễn Bạch lại có cảnh quay vào sáng sớm.

Trần Khuynh trong lúc nhất thời vô cùng lo lắng cho eo của Anh Viễn Bạch của cô.

Sau đó Trần Khuynh tiến lên đưa bình nước rau quả đưa cho Lộ Viễn Bạch.

Đây là do cô làm, nữ minh tinh mỗi ngày đều phải uống nó, rất giàu dinh dưỡng, rất tốt cho thân thể.

Lộ Viễn Bạch nhìn bình nước rau quả kia một cái.

Trần Khuynh: “Anh Viễn Bạch anh cầm bình nước này đi, rất tốt cho thân thể, chỗ em còn không ít.”

Lộ Viễn Bạch nghe xong duỗi tay cầm lấy, theo sau lễ phép nói lời cảm ơn.

Trần Khuynh nghe xong xua tay, “Anh Viễn Bạch anh quá khách khí rồi.”

Nhân viên trang điểm Tiểu Mẫn rất nhanh đã che xong dấu hôn trên cổ Lộ Viễn Bạch.

Che xong, địa điểm quay cũng đã bố trí xong, Lộ Viễn Bạch cùng Trần Khuynh đi đến chỗ quay.

Chỗ quay là trong một hàng ghế lô của quán bar, ánh đèn mờ ảo, đủ loại rượu.

Nhưng mà ghế lô trong quán bar là do đoàn phim mới dùng thùng hàng dựng lên.

Ở Huyện nhỏ này không có quán bar, chỉ có KTV.

“Tiểu tử Viễn Bạch đi đến ngồi trước máy quay đi, để tôi xem hiệu quả hình ảnh.”

Trương đạo diễn thấy Lộ Viễn Bạch tới, liền giơ tay vẫy người qua.

Lộ Viễn Bạch cũng không nói gì, dựa theo ánh đèn mờ ảo cất bước đi đến ghế lô, sau đó tráng lệ ngồi xuống ghế lô.

Tư thế vô cùng tùy ý, nhưng khí chất lại lộ ra ngoài một cách rõ ràng, hơn nữa cộng thêm hiệu ứng mờ ảo của đèn làm tăng thêm cảm xúc, Trương đạo diễn chính là muốn có hiệu quả như này.

Có diễn viên cũng diễn cảnh này cùng Trương đạo diễn đứng nhìn màn hình.

“Anh Viễn Bạch thật đẹp mà……”

Một nữ diễn viên đóng vai lễ tân đứng trước màn hình nhìn Lộ Viễn Bạch, trong lòng không khỏi cảm thán.

Trương đạo diễn nhìn, sau đó chỉ vào vị trí bên cạnh Lộ Viễn Bạch, “Tiểu tử này có gì đẹp mà nhìn, lát nữa sau khi uống rượu xong thì ngồi luôn xuống bên cạnh tiểu tử này, chỉ còn thừa lại tiểu tử này có thể mang đi.”

Trương đạo đứng trước màn hình bắt đầu nói về tình tiết trong cảnh quay cho diễn viên.

Bởi vì họ chọn toàn diễn viên mới, không hợp tác với những diễn viên lành nghề trước kia, Trương đạo diễn hầu như giảng rõ ràng hết mọi chỗ mới thôi, nếu không tí nữa lại bị quay hỏng.

Sau đó Trương đạo diễn lại nhìn Lộ Viễn Bạch trong màn hình một cái, thanh niên khuôn mặt lạnh nhạt mặc đồng phục, ở mi tâm mang theo lệ khí, rõ ràng hình ảnh này đã rất tốt rồi, nhưng không hiểu vì sao Trương đạo diễn lại cảm thấy có thiếu một điểm nữa.

Cảm giác có chút không đúng.

Trương đạo diễn chăm chú nhìn Lộ Viễn Bạch một lát, sau đó nhìn bốn phía xung quanh, “Ở đây có nhân viên trang điểm không?”

Trần Khuynh nghe xong, nói: “Nhân viên trang điểm Tiểu Mẫn của tôi đang ở đây.”

Sau đó nâng tay kéo Tiểu Mẫn đến chỗ Trương đạo diễn.

Trương đạo thấy nhân viên trang điểm đến, chỉ vào Lộ Viễn Bạch trên màn hình nói: “Tí nữa khi tiểu tử Lộ Viễn Bạch qua đây, cô thêm trên cổ cậu ta mấy dấu hôn, không cần nhiều 3-4 dấu là đủ rồi.”

Tích Thần là nhân vật phức tạp và đa màu sắc, khi mới xuất hiện thì để lại cho người xem ấn tượng là kẻ bạo lực, khiến cậu làm những hành động trái ngược với tuổi tác của bản thân.

Tuy rằng quán bar có quy định không cho trẻ vị thành niên vào, nhưng vì nhà Tích Thần có quyền có thế, nên không có người nào dám cản cậu.

Tất cả tính cách ác liệt trong người Tích Thần đều cần phải đem ra hết, cả phương diện tình cảm cũng cần.

Nhưng Tích Thần tuy ngoài mặt ác liệt, nội tâm vẫn phản kháng với việc qua lại với người khác, từ trước đến nay cũng chơi trò ái muội với không ít người, nhưng Tích Thần cũng chưa thực sự làm cái gì cả.

Đây cũng là điều duy nhất hợp với lứa tuổi học sinh của Tích Thần, đương nhiên không có ai biết.

Câu nói vừa mới phát ra cả Trần Khuynh và Tiểu Mẫn đều cùng sửng sốt.

Này…… Lộ Viễn Bạch trước lúc diễn tìm đến các cô để che đi vết hôn, bây giờ xem ra là làm việc thừa rồi.

Trương đạo diễn nhìn biểu cảm ngoài dự đoán trên gương mặt của nhân viên trang điểm, nói: “Sao thế, không thể vẽ ra được à?”

Tiểu Mẫn nghe xong vội lắc đầu, “Có thể vẽ ra, có thể vẽ ra……”

“Vậy là được rồi……” Nói xong đạo diễn vỗ đùi một cái, “Tí nữa trong lúc trang điểm cô vẽ thật một chút, phim điện ảnh không giống phim truyền hình, nếu trang điểm không tốt nhìn một cái liền biết là giả, khiến người xem không có cảm giác không chân thật, tốt nhất là phải giống như thật.”

Tiểu Mẫn nghe xong có chút xấu hổ gật đầu.

Sau khi Lộ Viễn Bạch từ ghê lô đi ra, nghe được đạo diễn yêu cầu thêm mấy dấu hôn trên cổ cậu, khuôn mặt lạnh lùng cũng sửng sốt.

Tiểu Mẫn cầm đồ trang điểm đi đến, dùng âm thanh chỉ có hai người họ nghe được nói: “Anh Viễn Bạch, đạo diễn yêu cầu phải thật, tôi sợ hình tôi vẽ không đem lên trước ống kính được ……”

Lộ Viễn Bạch nghe xong rũ mắt nhìn về phía Tiểu Mẫn, cũng nhìn ra vẻ khó xử trên mặt cô gái nhỏ, “Lau đi.”

Nếu bây giờ trên cổ cậu có, cần gì phải làm phiền cô gái nhỏ làm việc thừa thãi.

Nếu ngay từ đầu cậu biết Trương đạo diễn muốn trên cổ cậu có thêm dấu hôn, Lộ Viễn Bạch cũng sẽ không tốn công tìm người để che lại.

Tiểu Mẫn nghe xong dùng ánh mất cảm kích nhìn Lộ Viễn Bạch, sau đó giả bộ khoa chân múa tay trang điểm, vào lúc không có người chú ý đến Lộ Viễn Bạch mới bắt đầu xóa lớp che khuyết điểm lau đi.

Lúc sau, Lộ Viễn Bạch lại bắt đầu đi vào ghế lô để chuẩn bị chính thức quay thật.

Đạo diễn nhìn Lộ Viễn Bạch trong màn hình, khuôn mặt hiện lên biểu cảm hài lòng, sau đó giơ ngón tay cái với Tiểu Mẫn, “Không tồi, thật không hổ là nhân viên trang điểm chuyên nghiệp, mấy dấu hôn này thật sự rất giống.”

Tiểu Mẫn nghe xong có chút xấu hổ sờ đầu cười cười, cũng không nói gì đối với lời khen ngợi của Trương đạo diễn.

Mấy dấu hôn này vốn dĩ là thật, cũng không phải do cô ta vẽ ra, mà là nam nhân nhà người ta hôn mà ra, mấy dấu hôn đó vốn dĩ là thật, nhìn có thể không thật sao?

Cảnh quay kiểu này là điểm mạnh của Lộ Viễn Bạch, cho nên trong lúc quay không gặp phiền phức gì, gần như hai người đều vượt qua.

Sau khi diễn xong Lộ Viễn Bạch nói một tiếng với Trương đạo diễn, rồi lập tức ngồi xe trở về khách sạn.

Lâm Mục: “Viễn ca 5 giờ chiều nay có buổi livestream, cậu sau khi trở về phòng nhớ kỹ thời gian livestream.”

Lộ Viễn Bạch nghe xong gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Lần này Lâm Mục thức thời lúc xuống thang máy không đi cùng với Lộ Viễn Bạch, anh ta ăn cẩu lương đủ nhiều rồi, việc nhỏ như Livestream này anh Viễn có thể tự mình làm tốt.

Lộ Viễn Bạch sau khi tới của phòng liền giơ tay lên gõ, không lâu sau Đoàn Dự duỗi tay đem cửa mở từ trong ra.

Ngay lúc cửa mở, biểu cảm lạnh lùng trên mặt Lộ Viễn Bạch cũng vơi xuống không ít, nhìn nam nhân trước mắt, “Vợ.”

Đoàn Dự đứng ở trước cửa nhìn, ánh mắt có ý vị khác.

Nhưng mà Lộ Viễn Bạch cũng không phát hiện khác thường trên mặt nam nhân, động tác vô cùng tự nhiên đi vào bên trong, ngay cả lúc lấy giầy cho Lộ Viễn Bạch, ánh mặt Đoàn Dự từ đầu đến cuối chưa từng rời khỏi người Lộ Viễn Bạch.

Lộ Viễn Bạch sau khi đổi giày xong thì ngồi dậy, vừa định ôm Đoàn Dự một cái, thì phát hiện ánh mặt anh nhìn cậu có chút không thích hợp.

Thấy anh nhìn chằm chằm mình như vậy, cậu cũng cúi đầu xuống nhìn mình, không phát hiện trên người mình có gì khác thường, “Sao thế?”

Ánh mắt của Đoàn Dự rất có tính xâm lược, Lộ Viễn Bạch thấy bản thân giống như bị nam nhân nhìn thấu.

Bình thường khi xuất hiện trước công chúng, bị nhiều ánh mắt nhìn Lộ Viễn Bạch cũng không cảm thấy mất tự nhiên, nhưng mà bây giờ bị Đoàn Dự dùng ánh mắt này nhìn trong lòng Lộ Viễn Bạch xuất hiện ý nghĩ muốn né tránh.

Lộ Viễn Bạch lại mở miệng một lần, “Trên người em có gì sao?”

Ánh mắt nóng bỏng của Đoàn Dự, “Không có.”

Lộ Viễn Bạch nghe xong càng thêm nghi hoặc, “Vậy vì cái gì mà cứ nhìn em chằm chằm thế?”

“Không có gì” Khóe miệng Đoàn Dự kéo lên nụ cười, “Chỉ là cảm thấy bộ đồ trên này rất hợp với em.”

Nói xong ánh mắt lại một lần nữa nhìn từ trên xuống dưới thân thể mặc đồng phục của Lộ Viễn Bạch; Lúc trước, đã bảo người mua lại đồng phục cấp ba lúc trước của Lộ Viễn Bạch, bây giờ đang để ở nhà, đợi sau khi Lộ Viễn Bạch trở về sẽ lừa gạt đối phương mặc vào.

Lộ Viễn Bạch nghe xong nhìn đồng phục trên người mình, hôm nay sau khi diễn xong Lộ Viễn Bạch quên mất phải thay đồ, cho rằng Đoàn Dự đang khích lệ cậu, duỗi tay ôm lấy Đoàn Dự để anh ôm cậu vào nhà, căn bản không nghe ra ý tứ trong lời nam nhân.

Nhưng mà khi ôm xong Lộ Viễn Bạch mới nhớ tới vết hôn trên cổ mình, sau đó kéo cổ áo ra lên án Đoàn Dự, nói: “Xem việc tốt anh làm đi.”

Đoàn Dự nhìn những vết đỏ thẫm trên làn da trắng nõn của Lộ Viễn Bạch, giơ tay lên sờ sờ, trắng nõn làn da thượng màu đỏ thẫm dấu vết, giơ tay đi lên sờ sờ, cái sờ này khiến Lộ Viễn Bạch nhịn không được run lên.

Đoàn Dự, “Có người nhìn thấy?”

Lộ Viễn Bạch lắc đầu, “Không có.”

Lần này là người ta nghĩ cậu trang điểm lên không tính.

Đoàn Dự rũ mắt nhìn cậu, ngữ khí vô cùng ác liệt, “Lần sau nhất định sẽ hôn ở chỗ mọi người đều có thể thấy.”