[Hồi Ký] Cấp 3, Anh Và Em

Quyển 2 - Chương 219: Đà Nẵng ngày 1



Cứ tưởng lần này tôi sẽ được vi vu 1 thân 1 mình, tự do đi cùng anh Hiếu mà không có vướng bận nào mang tên là “gái” cả. Nhưng tôi đã lầm, đãquên mất đi việc My là em gái anh Hiếu, đám hỏi của anh Hai thì nhỏ emgái nhất định phải có mặt rồi. Mà có My đi, tức là cũng sẽ có sự hiệndiện của Yến, đôi bạn thân mà.Vậy là sự tự do trong mơ của tôi đã vụt bay trong phút chốc, để rồi lạingậm ngùi xách vali hộ cho hai cô nàng vào check-in trong sân bay thôi.Sau vụ huyết chiến, à không sau vụ so găng lịch sử của mấy gái, mấy nhỏnày đã trở nên ngoan ngoãn hơn rất nhiều, hầu như chẳng nhỏ nào nhắc vềvụ việc đó nữa, thay vào đó là việc 4 nhỏ kia cứ bao vây tôi suốt, trừkhi đi học thì Quyên và MNgọc mới bỏ cuộc mà thôi, những vẫn bàn giaolại việc kiểm soát tôi cho Yến và My@@ cứ như bị ở tù ấy nhỉ, chỉ khácmỗi 1 điều là được đi lại bình thường ở bên ngoài mà thôi.Nhiều lúc nghĩ lại tôi vẫn thấy sao mình may mắn quá đổi, khi mà bêncạnh tôi hiện tại đang là những bống hồng xinh đẹp. Phải nói là vậy!

Người ngoài có thể ghen tị với 1 người như tôi, 1 thằng nhóc chỉ vừa 18tuổi đầu, đã có trong tay 1 sự nghiệp làm ăn nhỏ vừa đủ sức nuôi sốngbản thân, lo cho gia đình mai sau, thêm nữa là giờ đây tôi luôn nhậnđược những sự quan tâm, lo lắng từ những cô nàng xinh xắn kia.Người ta nói tôi may mắn, tôi chấp nhận, vì đúng là may mắn thật. Cả 4cô nàng đều có vẻ đẹp riêng, không lẫn đâu vào đâu được.Tuy My về nhan sắc có phần thua thiệt hơn hẳn những người kia, nhưng nhỏ vẫn là một cô nàng tuyệt vời, luôn lo lắng, luôn quan tâm đến mọi việcnhỏ nhất mà tôi đã gây ra. Đúng là lúc ban đầu nhỏ đã làm cho tôi ghétcái bản tính tiểu thư của mình, nhưng dần dần chính My là người đã xoábỏ đi cái vách ngăn vô hình đó, dần bộc lộ rõ con người thật của nhỏ.Còn 3 người kia thì khỏi bàn cãi về nhan sắc rồi, có thể họ không xinhnhư những hotgirl được mọi người bàn tán, nhưng họ vẫn hơn hẵn so vớinhững người con gái cùng tuổi, không nhiều thì cũng hơn 1 phần nào đó.

Lan man quá rồi, trở về với thực tại thì tốt hơn. Sáng ngày 23 tôi cùnggia đình anh Hiếu ra sân bay TSN bay ra Đà Nẵng. 8h là có mặt tại sânbay quốc tế Đà Nẵng mất rồi.Ba anh Hiếu lái chiếc Fortune 7 chổ ra đón bọn tôi, chỉ có 5 người từSài Thành ra thôi. Tầm 20p thì đến được nhà anh Hiếu, một căn nhà 3 tầng đồ sộ nằm ở quận Hải Châu.Tôi vừa đến là bắt tay vào làm việc ngay, cùng mấy anh khác là bạn, làanh em chú bác của anh Hiếu phụ nhau dựng rạp, rồi trang trí này nọ, làm từ gần trưa đến chiều tối mới xong tất cả. Cái này là bên đàn traithôi, còn đàn gái thì tôi chẳng rành, mỗi bên tự làm mà._Phù mệt quá -tôi xốc xốc lại cái cổ áo, mở hai nút áo sơmi ra chothoáng, gì mà ngoài đây nắng nóng dễ sợ._Hì uống nước đi anh -My đưa tôi chai nước suối ướp lạnh._Cảm ơn em nhé!Tôi chụp lấy chai nước rồi nốc non nữa chai, đã khát thật.

Giờ mới cóthể rảnh rỗi mà đưa mắt nhìn xung quanh, từ sáng tới giờ tôi chỉ biếtcắm mặt vào làm việc trang trí cái cổng cho anh Hiếu thôi. Chổ này làtrung tâm thành phố, nhưng chẳng hiểu gia đình anh Hiếu lôi đâu ra đượcmấy chùm cau kiểng, rồi thêm bong bóng nữa, tôi chỉ biết dán chặt mìnhlàm cái cổng gần cả 3 tiếng đồng hồ luôn vậy.Hài nhất là lúc vừa mua bong bóng về, mà nhà thì không có ống bơm nênkhông bơm được bong bóng, đành phải chia nhau thổi, tất nhiên hai nhỏkia phải bị bắt vào thổi bong bóng phụ tôi rồi.

Chỉ biết rằng nhìn hai nhỏ chu mỏ thổi bong bóng nhìn hài lắm cơ, thổiđâu tầm chục cái là hai nhỏ bỏ của chạy lấy người luôn vậy@@_Ê ê hai con kia trốn việc hả? -tôi cười cười hét lớn báo hiệu cho anhHiếu._Hic tha cho em đi, đau quá hà -My ôm mặt chu chu mỏ nói._Đúng đó anh, phù mỏ luôn rồi này -Yến phụng phịu._Haha mới thổi có mấy cái thôi mà, thôi hai người chạy đi mua cái ốngbơm xe đi, về bơm cho khoẻ -tôi nói._Cái gì? Vậy sao nảy giờ anh không nói sớm hả? -My hét lớn._Ớ ai biết!_Hừ làm tụi em thổi muốn hụt hơi luôn vậy, ghét! -Yến lườm nguýt tôi rồi nắm tay My kéo vào trong nhà luôn._Haha -tôi cười với theo bóng dáng hai nhỏ.

Đến 5h chiều thì công tác trang trí dựng rạp này nọ cũng oke hết, tôicũng được thả vào trong tắm rửa.Tôi ngủ ở phòng khách tầng 3, phòng bên cạnh là của My với Yến (gần nhể, tối mò qua được đây hehe). Tắm rửa này nọ rồi xuống dưới nhập tiệcluôn. Cái này chỉ đãi những người đến phụ giúp gia đình thôi, nên cũngvắng, tầm hai bàn. Nghe anh Hiếu nói thì tối nay không có đãi, để maiđãi 1 lượt luôn.Tôi ngồi vào bàn cùng anh Hiếu, cùng với mấy anh nữa, còn hai nhỏ thìngồi bàn bên cạnh. Nhìn qua bàn của My và Yến, suýt chút nữa tôi phi qua đó ngồi luôn rồi:)))

Tại sao? Bàn đó đang hiện diện tận 5 cô gái ngoài My và Yến, và tất cảđều thuộc hàng “dáng chuẩn không cần chỉnh, điện nước đầy đủ, gương mặtthanh tú đáng yêu” -con gái Đà Nẵng đây sao trời@@Cơ mà đang mải mê ngắm, tôi bị My xách lỗ tai kéo ra ngoài luôn._Á đau đau!_Anh nhìn gì đó hả? -My lạnh lùng hỏi_Hic anh đâu nhìn gì đâu! -tôi chối tội._Hừ còn dám chối hả? -Yến lạnh lùng xách lun bên tai còn lại của tôi._Áaa đau anh mà! Tha cho anh đi hai nàng! -tôi chấp tay lại van xin.Thấy anh Hiếu nhìn, hai nhỏ mới chịu buông tôi ra, bỏ đi sau khi buônglời đe doạ._Coi chừng đấy! Tối nay biết tay tôi!Hic chỉ mới nhìn thôi mà, tôi đâu có làm gì nên tội đâu. Trở lại bàn,anh Hiếu nhìn tôi cười khẩy, ghé sát vào tai tôi nói nhỏ._Bị hai bà chằn tra tấn à! Yên tâm đi lát anh cho số vài em -anh Hiếunháy mắt.Công nhận anh Hiếu tâm lý dễ sợ, đánh trúng tim đen dại gái của tôiluôn.

Hai anh em lại quàng vai nhau cười cười, hiểu ý nhau quá mà. Rồicũng chén chú chén anh, hết tận 3 két Sài Gòn đỏ chứ ít ỏi gì (ra ĐàNẵng uống bia Sài Gòn =.=) uống xã giao với mấy người anh em của anhHiếu thôi, cũng trẻ, cả bàn già nhất là 1 ông 34 tuổi, còn nhiêu mới 20mấy tuổi thôi, tôi là thằng trẻ nhất bàn.Kết bàn ăn uống cũng tầm 7h tối rồi, còn sớm nên anh Hiếu kéo nguyên đám ra bar quẩy đêm. Chẳng biết tính toán sau mà anh mời luôn cả băng nữnhi, tức là băng nữ bàn của My ấy.Lúc nảy chỉ nhìn thôi thì đã ăn hành rồi, giờ mà đi bar quẩy cùng thì... haizz xác định đêm nay lên dĩa rồi đây này.Đúng là có hơi men con người ta đều liều mạng hơn thì phải. Tôi gật đầuchấp nhận cái rụp, bỏ mặt cái lườm của My. Anh Hiếu vui vẻ gọi 2 chiếcMê Linh 7 chổ, kéo nguyên đám ra quán bar New Phương Đông Clup (nhớkhông lầm là vậy).

Chắc quán này là chổ quen của anh Hiếu hay sao ấy, chỉ biết khi anh Hiếu vào là thằng quản lý chạy ra gật đầu chào hỏi lia lịa, sắp xếp bàn ngay cho phe tôi.Chắc My và Yến muốn tách tôi hay sao ý, hai nhỏ chia nhau ra, người nắmtay này, người nắm tay kia của tôi, khiến mấy thanh niên trong bar nhìntôi như thú lạ vậy ấy.Cơ mà chắc tôi cũng không phải là đối tượng được ưu ái tầm mắt nhất, vìđám 5 nữ kia vào thì cả bar nó đều nhìn @@ méo như tôi.Hỏi anh Hiếu mới biết toàn là em họ của anh Hiếu, tức là em của My luôn, nhưng mà thấy khác xa quá nhỉ?5 nhỏ này được nhờ làm lễ tân đón khách ngày mai, anh Hiếu xếp nhóm nữnày tiếp khách là quá chuẩn luôn rồi, vừa xinh vừa dịu dàng, ai như haicon cọp đang lườm tôi từ nãy đến giờ cơ chứ =.= thiệt xui mà, như vầythì còn làm ăn gì được nữa cơ chứ.

Anh Hiếu gọi 2 chai Remy ra, vậy là đám con trai bọn tôi lại thi nhauđấu tửu, mà loại rượu ngoại này chỉ uống chơi thôi, nói chuyện là chủyếu. Chứ muốn sát phạt lẫn nhau thì phải dùng rượu nếp ra cơ, thứ mườimấy nghìn 1 lít uống ngon phải biết ấy hehe. Thứ đó uống vào thì thằngnào đô mạnh mới trụ nổi, chứ không thì nằm ngáp gió mà thôi.Bị kèm cặp 1 lúc, rồi My với Yến bỏ đi đâu đó, chắc là đi vệ sinh, nêntôi ngồi 1 mình, lại gần 5 nhỏ kia mới chết =]]_Anh ơi uống với em 1 ly nhé -1 nhỏ mời tôi ly rượu, lại còn nháy mắtnữa kia._Oke thôi -tôi cười, rót 1 ly rồi cụng ly với em gái đó._Em tên Xuân, còn anh? -nhỏ hớp 1 ngụm rồi hỏi tôi._Anh tên N!_À mà anh là gì của anh Hiếu thế?_Chỉ là 1 người em mới quen mà thôi -tôi cười với nhỏ._Ơ lạ vậy, lần đầu tiên em mới thấy anh Hiếu dẫn theo một người lạ đấy-Xuân nhíu mày suy nghĩ._Hì ai biết đâu, chắc tại anh làm chung với anh Hiếu thôi!_Tức là... anh cũng là... giang hồ! -nhỏ lấp bấp hỏi._Đúng! Mà cũng không đúng lắm! Vì anh chỉ là lính lác thôi!_Vậy à! Mà em thấy anh có vẻ thân với chị My thế, anh là bạn trai củachị My hả?_Chưa đâu -tôi cười_Là sao?_Em không hiểu được đâu!_Èo anh nói chuyện khó hiểu quá! Nhưng cũng rất thú vị!_Thú vị à? Em nghĩ thế sao?_Đúng vậy! Cách nói chuyện của anh lạ lắm, cứ cuốn em theo lời nói củaanh thôi! -Xuân nói._Haha thế à!_À mà anh cho em sdt nhé! Được không anh? -Xuân hỏi, miệng nhoẻn cười._Không được nhé! -1 giọng nói lạnh lùng vang lên khi tôi chưa kịp trảlời Xuân, nhưng chất quen thuộc mà tiếng nói kia mang lại đủ khiến tôicảm thấy lạnh xương sống rồi@@ là Yến đang đứng sau lưng tôi, trừng mắtnhìn tôi, còn My thì đứng khoanh tay kế bên.Ơ đệch! Kì này thì... xác cmn định rồi._Ớ -Xuân đơ người ra nhìn Yến._Xin lỗi em nhé, anh N không xài dt -Yến nói._Ơ lúc nảy em thấy ảnh cầm dt mà -Xuân ngơ ngác nhìn tôi hỏi._Đó là dt của chị, à bây giờ xin lỗi em nhé, cho chị “mượn lại” anh Nchút nhé -Yến gằn giọng._Dạ -Xuân chẳng biết chuyện gì xảy ra, gật đầu chào rồi quay về bàn.

Đã vậy khi đi về nhỏ còn gáng quay lại chào tôi, lại còn nháy mắt nữachứ@@Nhỏ Xuân vừa đi, hai luồng sát khí dồn ép hai hên người tôi, cái lạnhtoát bộc phát. Hai nhỉ không nói gì, chỉ cười cười mà thôi. Rồi ngay lập tức, cả hai cánh tay đồng loạt đặt lên eo tôi, véo mạnh._Ngon quá há anh!_Mới lơ là có chút, vậy mà đã...Tôi chỉ biết nén đau, nhăn mặt chịu đựng cơn đau từ eo đang lan toả rathôi. May mà có anh Hiếu nắm đầu tôi đi chào hỏi anh em gì đó của anh,tôi mới được thoát.Nhưng My vẫn kịp lên tiếng, nhẹ nhàng thông báo tin vui cho tôi._Chiều 1 tội, giờ 1 tội là 2, tối gộp sổ 1 lượt nhé anh yêu!Ơ đệch! Tôi thấy tương lai tươi sáng đang chờ đợi tôi kia rồi@@ haizzdây dưa với gái cũng đâu có được thoải mái gì đâu!