Hiền Thê Khó Làm

Chương 80



Ban đầu, A Nan chỉ là nhất thời nóng đầu chạy đến, nàngnghĩ, nhiều nhất là hắn uống say, với tâm tư cẩn thận của hắn, mới đến kháchphòng ngủ lại. Nhưng mà, đảo mắt nghĩ, với lực khắc chế **cực điểm của hắn, dùhắn uống say cũng sẽ mò lên giường ôm nàng an phận ngủ.

Cho nên, nàng nghĩ, nhất định đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Cảm giác bất an đó thúc giục nàng nhất định phải đến đây.

Chính là, nàng không nghĩ tới chuyện ngoài ý muốn là thếnày.

Khi nàng nhấc màn giường lên, một loại mùi vị nồng đậm khôngnói nên lời xông thẳng vào mặt, trong đó mùi vị xạ hương hỗn loạn, rất đậm, hunđến đầu óc cùng thân thể người ta như muốn nhũn ra. Khi thấy được người trêngiường, A Nan trợn tròn mắt.

Nam tử trên giường cả người trần trụi, tóc dài dính nước rốitung trên giường, một ít tóc dính trên ngực ướt mồ hôi của hắn. Trong ánh sángmông lung, thân thể trần trụi của hắn hoàn toàn lộ ra trước mắt nàng, tầm mắt từbả vai rộng lớn đến thắt lưng thon gầy, tứ chi thon dài, rõ ràng nhất là vật giữahai chân, từ rừng rậm màu đem dữ tợn đâm ra, màu tím hồng, hình dạng dữ tợn, dụcniệm nam nhân mãnh liệt đứng thẳng.

Hắn nhắm mắt, khuôn mặt tuấn tú đỏ ửng khác thường, hai taygắt gao nắm chặt đệm chăn dưới thân, thân thể bạch ngọc căng cứng, từng giọt mồhôi lớn theo thái dương chảy xuống, thân thể tỏa nhiệt nóng bỏng.

Gả cho hắn một năm, A Nan sao lại không biết trạng thái lúcnày của hắn, rõ ràng là dục hỏa đốt người.

Nhưng lực khắc chế ** của hắn luôn tốt đến mức khiến ngườita khó tin, loại biểu hiện không cầm lòng nổi này là sao vậy?!

A Nan rít gào trong lòng, nhìn chằm chằm nam nhân đángthương bị dục hỏa đốt người trên giường, bỗng nhiên bịt mũi……….

Người trên giường dường như cảm thấy có người tiến vào, mắtkhông mở, mày kiếm nhíu lại, khàn khàn phun ra một chữ: “Cút!”

“………”

A Nan khóe miệng run rẩy, đã thế này còn muốn đuổi người?

A Nan nghĩ nghĩ, cảm thấy mình bây giờ trong bụng có mộtviên thịt phải bảo vệ, không thể tùy tiện ra tay, liền quyết định đi tìm hiểutình huống trước. Dù sao hắn đã nhịn mấy canh giờ, thêm chút cũng chả kém.

A Nan khép lại màn giường, đi ra cửa.

“A Nan……. A Nan………..”

Phía sau truyền đến thanh âm khàn khàn đầy áp lực của namnhân, nhẹ nhàng chui vào tai nàng, làm cho nàng bất giác đỏ bừng mặt.

Rõ ràng không biết nàng đã đến, lại ở trong tình huống như vậygọi to tên nàng……. vì sao gần đây nam nhân này ở trên giường cứ làm cho nàng cảmthấy vừa đáng yêu lại đáng thương a?

Khi A Nan đi ra, Mộc Viên Nhi vẫn còn đang đứng bên ngoài hầu.

Như Lam bình tĩnh, Mộc Viên Nhi lo lắng, thấy nàng đi ra, lộra biểu tình ngoài ý muốn, hình như không tin nàng vẫn có thể hoàn hảo vô khuyếtđi ra. Thấy vẻ mặt của Mộc Viên Nhi, A Nan cảm thấy may mắn là mình không lỗmãng đụng người, tránh cho bị bạn nam nhân sp bị dục hỏa đốt não trực tiếp đèxuống.

“Mộc Viên Nhi, nói, tại sao vừa trở về, Vương gia lại biếnthành như vậy?” A Nan đứng lâu, cảm thấy hơi mệt, ngồi xuống ghế Như Lam đưa đến.Nghĩ đến nam nhân trong phòng, lòng A Nan dâng lên một cơn tức giận.

Mộc Viên Nhi đương nhiên không dám giấu diếm, lập tức đem mọichuyện thành thật kể cho A Nan.

Mộc Viên Nhi vừa nói vừa lén nhìn biểu tình của A Nan, thấynàng chỉ cắn môi nghiêm túc nghe, trong lòng thở phào, ít nhất Vương phi khônggiống nữ tử bình thường mất phong thái. Thật ra theo ý hắn, lúc này vẫn là trựctiếp tìm một nữ tử trong sạch đến cho Vương gia phát tiết, nhưng Vương giakhông lên tiếng, hắn không dám tự tiện làm chủ. Mộc Viên Nhi đi theo Sở Bá Ninhlâu như vậy, hiển nhiên biết phương thức xử sự của Sở Bá Ninh, hắn không bao giờcho phép người hầu tự chủ trương, dù biết chủ tử ở bên trong đang chịu thống khổkhó thừa nhận, Mộc Viên Nhi chỉ có thể đứng ngoài lo lắng suông.

A Nan bình tĩnh nghe hết, tay giấy trong tay áo đã gắt gao nắmy phục, lòng giận sôi, hận không thể đem Diêu Khả Nhân gây chuyện kia trực tiếpgiết. Thật sự nghĩ chị đây không phát uy, nên là mèo bệnh sao? Nàng chỉ làthích sống cuộc sống bình thản đơn giản, cảm thấy rối rắm nhiều là không cầnthiết thôi, không có nghĩa là nàng thật sự không biết giận dữ.

“Vương phi, Vương gia hiện rất khó chịu, người xem……” MộcViên Nhi cẩn thận hỏi A Nan, “Có cần tìm một nữ tử gia thế thanh bạch đến…….” MộcViên Nhi chưa nói hết lời đã bị ánh mắt lạnh rét của nữ tử trước mặt làm chonghẹn họng, trong lòng sợ hãi, ánh mắt vừa rồi của Vương phi, thực quá giốngVương gia.

“Mộc Viên Nhi, đi tìm Tô ma ma đến đây.” A Nan nhịn cơn tức tronglòng nói.

Mộc Viên Nhi không dám trì hoãn, lập tức đi thỉnh Tô ma ma.

Như Lam ngồi xổm một bên giúp A Nan xoa bóp bắp chân vì mangthai mà sưng phù, không biết Vương gia bên trong ra sao, nhưng lúc nãy nghe MộcViên Nhi giải thích, biết Vương gia có lẽ trúng thúc tình dược, có chút lo lắngvì A Nan.

Rất nhanh, Tô ma ma theo Mộc Viên Nhi đến. Tô ma ma không biếtđã trễ thế này Túc Vương phi còn thỉnh nàng đến làm gì, ị người “đào” từ trong ổchăn ra, đầu không kịp cài trang sức, đem mặt mộc thuần khiết đến. Bởi vì Túcvương bị người ám toán, chuyện này tương đối phải giữ kín, Mộc Viên Nhi khônggiải thích với nàng, chỉ nói Vương phi cho mời.

A Nan miễn cho nàng không cần thỉnh an, trực tiếp hỏi: “Tôma ma, đài hoa hồng có nguồn gốc gì?”

Tô ma ma kinh ngạc nhìn nàng, rồi nhớ ra Túc Vương phi xuấtthân từ phủ Thừa tướng, nghe nói Thừa tướng phu nhân rất lợi hại, quản phủ Thừatướng rất có trật tự, có những thứ này nọ không thể tiếp xúc tới, hơn nữa nàngkhông thích dùng hương phấn linh tinh, liền hiểu được vài phần, giải thích:“Vương phi, đài hoa hồng là một loại hoa dùng để chế tạo hương liệu, sinh trưởngở vùng núi tây nam Nam Di quốc, có điềi vì màu sắc cùng hình dáng bất nhã, nữ tửbình thường rất ít dùng nó, ở đây rất ít người biết đến nó, càng không biết nócòn một tác dụng. Vương phi, người biết y thuật đều rõ, đài hoa hồng sau khi chếthành hương liệu nếu gặp rượu sẽ chuyển thành một loại dược thúc tình…….”

A Nan thẳng người lại, “Thúc tình….. dược?” Không xui xẻo vậychứ? Tuy rằng vừa nãy nghe Mộc Viên Nhi kể lại, cảm thấy Sở Bá Ninh rất kiêng kịđài hoa hồng, không ngờ nó lại có tác dụng này.

Tô ma ma gật đầu, tẫn trách giải thích với A Nan, “Loại dượcnày phải cùng nữ tử giao hợp mới có thể hóa giải, cực kỳ bá đạo. Loại hương liệutừ đài hoa hồng rất ít gặp trong thành, chỉ có một ít.. người mới dùng nó để trợhứng.” Tô ma ma kín đáo ám chỉ cho A Nan.

A Nan đã hết muốn giận. Kết hợp lời của Mộc Viên Nhi cùng Tôma ma, A Nan biết nam nhân trong phòng đã nhẫn đến tận bây giờ, hơn nữa cũngkhông có ý niệm gọi nữ nhân đến, chẳng lẽ hắn muốn cường ngạnh khắc chế tới khihết dược hiệu? Nhưng, theo lời Tô ma ma, nếu không để hắn tìm nữ nhân, hắn nghẹnđến chết cũng hết dược hiệu, lực nhẫn nại ** có tốt mấy đi chăng nữa cũng cótác dụng gì chứ!!!

A Nan nghĩ, vịn tay Như Lam nâng thân lên, sau đó bảo NhưLam và Mộc Viên Nhi đứng xa ra, nhỏ giọng nói với Tô ma ma: “Tô ma ma, Vươnggia uống say, trong lúc đó lại ngửi trúng hương liệu chế từ đài hoa hồng.”

Tô ma ma có phẩm chất nghề nghiệp rất tốt, nghe chuyện khiếnngười ta sợ hãi như vậy mà sắc mặt vẫn bình tĩnh, trong lòng đã hiểu ý A Nan.Tô ma ma là người thông mình, hiện tại đêm dài yên tĩnh, Túc Vương phi không ngủmà thủ ở đây, nhìn kiểu gì cũng có điểm cổ quái, lại nghe nàng hỏi chuyện đã phỏngđoán ra được chung chung. Bất quá chuyện này nói ra chẳng có gì hay ho, nàng chỉlà hạ nhân, phỏng đoán ra thì giả vờ hồ đồ là được.

Bây giờ Túc Vương phi lại công khai nói rõ, Tô ma ma cũngkhông thể tiếp tục giả ngốc, liền nói: “Vương phi, với tình trạng thân thểngài, nô tỳ cảm thấy vẫn là tìm nữ tử trong sạch đến so ra….” thanh âm của Tôma ma nghẹn lại dưới ánh mắt hung ác của người nào đó, lòng biết Túc Vương phituyệt đối không chấp nhận đề nghị này. Sự bá đạo của Túc Vương phi khiến Tô mama có chút kinh hãi, nhìn không ra bình thường nàng ôn hòa, lại là nữ tử đố kịmạnh mẽ vậy, năm đó tiên đế sủng ái Lệ quý phi vô cùng, nhưng khi Quý phi khôngtiện cũng sẽ đi hậu cung…….

Trong lòng Tô ma ma trăm xoay ngàn chuyển, trên mặt vẫn bìnhtĩnh, nhanh chóng chuyển phương hướng mới nói: “Bất quá, nếu cẩn thận chút,thân thể ngài cũng có thể chịu được, chỉ là ngài sẽ hơi vất vả…..”

Tô ma ma lập tức hóa thân thành ma ma dạy dỗ trong cung, đemmột ít tư thế của tị hỏa đồ (tức đông cung đồ) lưu truyền trong cung dạy cho A Nan— Tô ma ma là ma ma tâm phúc do Hoàng đế đặc biệt bồi dưỡng, hiểu biết rất toàndiện, ngay cả những thứ khuê tú bình thường tránh còn không kịp cũng biết, cònam hiểu sâu, nữ tử mang thai trong phòng phải làm thế nào đều nhất nhất nói choA Nan. Đương nhiên, Tô ma ma đặc biệt cường điệu nàng đang mang thai, vì tốtcho đứa nhỏ, nữ trên nam dưới là tư thế tốt nhất…….

A Nan bất chấp mặt đỏ, cẩn thận nhớ kỹ lời dạy của Tô ma ma,sau đó hít thật sâu, biểu tình bi tráng như chiến sĩ cắt cổ tay mà đẩy cửa vào.

******

“A Nan, A Nan…….”

Vén màn che lên, A Nan nhìn nam nhân trên giường cả ngườicăng cứng, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng, khàn khàn rên rỉ thì thào tên nàng, làmcho nàng vừa ngọt ngào vừa đau lòng.

A Nan cởi quần áo, chỉ mặc yếm cùng tiết khố bò lên giường,đưa tay vỗ về khuôn mặt kiềm chế của hắn, chạm đến cả tay đều dính mồ hôi. ANan lấy khăn ôn nhu giúp hắn lau mồ hôi, cúi đầu hôn lên khóe môi hắn. Dườngnhư là ngửi thấy hương vị quen thuộc, bàn tay đang nắm chăn trực tiếp giữ lấy đầunàng, áp mặt nàng xuống, đầu lưỡi nóng bỏng tiến vào miệng nàng càn quấy, mãnhliệt ra sức mút, cứ như muốn nuốt tất cả ngọt ngào trong miệng nàng…….

Một lát sau, A Nan rốt cục đẩy hắn ra, há mồm thở phì phò.

Hắn bất mãn mở to mắt, đôi mắt đen thẳm bịt kín một tầng hơinước sónh sánh, nhất thời vẫn còn mông lung, chỉ là nghiêng đầu nhìn người ngồibên giường, bên môi lộ ra tươi cười thật sâu, khàn giọng gọi “A Nan……”

Ừm, còn nhận ra người, tốt lắm.

A Nan hài lòng, chăm chú nhìn vật gì đó đang dựng thẳng tắpgiữa hai chân hắn, nuốt nuốt nước miếng, lòng đã quyết, trực tiếp đưa tay qua nắmlấy, cảm nhận được mạch đập hữu lực, còn hơi run rẩy của vật nào đó. A Nan cóchút lo lắng làm sao để nó phát tiết, lòng thấp thỏm. Tuy ban nãy nàng kiên quyếtkhông cho nữ nhân khác đến giúp hắn, đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng bây giờ tựmình lên sân khấu, mới biết chuyện này quả thực rất khảo nghiệm ngượng ngùng củanàng. Không nói trước khi mang thai, nàng trực tiếp bị hắn đè xuống hưởng thụlà xong, sau khi mang thai, loại chuyện này cũng là hắn chủ động, nàng chưa từngchủ động qua, giờ muốn thành chủ đạo thì phải làm sao mới được đây?

“Ôi~” hắn phát ra tiếng rên thoải mái, mày nhíu chặt hơibuông lỏng.

Nghe thanh âm khàn khàn mang theo chút lười biếng của hắn, ANan rất sợ mình phun máu mũi — ừm, phụ nữ có thai khí huyết luôn mạnh chútthôi.

A Nan một tay cầm đồ vật giúp hắn thư hoãn, bởi vì không thuầnthục mấy lần làm đồ vật gì đó trượt ra ngoài, lại chậm, cực thử thách lòng người,đến khi hắn bất mãn vươn tay to phủ lên, dẫn dắt nàng luật động lên xuống. ANan cũng không biết bao lâu, cảm giác được nó run rẩychút, rồi phun ra chất lỏngẩm nhờn.

A Nan nhẹ thở ra, rốt cục ra rồi.

Nhưng nàng nhanh chóng phát hiện mình yên tâm quá sớm, đồ vậtkia lại ngẩng đầu, dưới ánh nhìn của nàng càng thô to.

A Nan: TAT quá bi ai rồi, chẳng lẽ nàng thật sự phải trực tiếpngồi lên sao……..

“A Nan…..” đại để là giảm bớt một lần, thần trí của hắnthanh tỉnh một ít, nhưng nhu cầu của thân thể càng mãnh liệt. Nếu không phảicòn thần trí biết thê tử đang có thai, đã sớm không quan tâm bổ nhào vào nàngmà đâm xuyên qua……….

“Vương gia, chàng cảm thấy thế nào?” A Nan vội vã hỏi, khôngdám lại đưa tay chạm đồ vật này nọ.

Ánh mắt hắn bám theo mặt nàng, nóng hừng hực, như phải thiêuđốt nàng thành vũng nước vậy, trong mắt chứa dục vọng mờ ám cùng khát vọng

“…. A Nan, rất khó chịu.”

Nghe hắn dùng thanh âm như trẻ con chịu ủy khuất nói vớinàng bản thân khó chịu, A Nan suýt nữa mẫu tính trỗi dậy nhào vào hắn, xem nhưcục cưng ôm vào ngực lắc lắc. Hắn thật sự là khắc tinh của nữ nhân, bình thườngnghiêm túc, làm việc cẩn thận tỉ mỉ, là nam nhi thân cao tám thước đỉnh thiên lậpđịa, bây giờ lại như trẻ con làm nũng với nàng, thật khiến lòng nàng kêu gào,còn chờ gì nữa, mau ăn hắn đi, ăn đi, ăn đi………

A Nan liếm môi, cảm thấy miệng khô lưỡi nóng, thò người ra lấychén nước trên bàn cạnh giường uống, sau đó lại rót chén nước đút cho hắn,tránh cho hắn ra nhiều mồ hôi mất nước.

Tay hắn vòng bên eo nàng, như kìm sắt khiến nàng không thể độngđậy. Hắn ngoan ngoãn uống nước nàng đưa tới, chỉ là ánh mắt một khắc cũng khôngrời mặt nàng, con ngươi đen thâm trầm, nóng rực như muốn trực tiếp nuốt nàngvào bụng vậy.

Nàng đút nước xong, hắn ngồi dậy, ôm cả người nàng vào lòng,lúc này, nàng cùng hắn mặt đối mặt, cả người ngồi giữa hai chân hắn, hai chânnàng vòng qua thắt lưng gầy cứng rắn của hắn. Một bàn tay giữ bên hông nàng đixuống, dọc theo đùi sờ soạng vào trong, sau đó nàng cảm thấy hoa tâm mềm mại bịmột ngón tay cắm vào. Thình lình có dị vật tiến vào làm cho nàng có chút khôngthoải mái, không khỏi vặn vẹo thắt lưng, như vậy lại càng làm cho hắn tiến vàosâu hơn.

Hắn rất quen cách vuốt ve hoa tâm của nàng, thành thân lâunhư vậy, hắn quen thuộc thân thể nàng còn hơn cả bản thân nàng, luôn biết làmthế nào để khiến nàng động tình. Rất nhanh, □ trở nên ướt sũng, đã chuẩn bị tốtrồi.

Hắn hít thở nặng nhọc, hơi thở nóng bỏng phun lên cổ nàng,dùng sức hôn da thịt mềm mại trên cổ nàng. Hắn nhanh rút tay ra, ôm thắt lưngnâng nàng lên, sau đó vật cứng thô to kia nhắm hoa tâm của nàng, lúc buông nàngxuống, đồng thời thắt lưng hướng lên trên đâm vào, đem đồ vật kia thẳng tắp vùivào cơ thể nàng.

“Ưm……” hắn phát ra tiếng ngâm thỏa mãn, vuốt ve gương mặt đầymồ hôi của nàng, trấn an hôn nhẹ môi nàng, rồi không đợi nàng thích ứng đã ômthắt lưng nàng luật động.

A Nan bị hắn đẩy đến khó chịu, đại khái là thúc tình dượckia rất hung mãnh, khiến hắn càng kích động cuồng dã. Khuôn mặt bạch ngọc tuấntú nhiễm một tầng biểu tình ướt át, rơi vào kích tình điên cuồng loại dã tínhđoạt lấy hết thảy.

Mái tóc dà ẩm mồ hồi rơi xuống trước ngực, dính lên ngựcnàng, ngứa, cùng bộ ngực cứng trắng trẻo của hắn đối lập rõ nét.

Động tác của hắn không như ngày thường ôn nhu, kịch liệt hơnrất nhiều. Nếu không phải hắn còn ôm thắt lưng nàng, nàng sẽ bị hắn đẩy bay rarồi. Hắn ôm thắt lưng nàng mạnh mẽ đâm vào, rồi hơi rút ra lại dùng lực buôngnàng xuống. Cả người nàng ngồi trên đồ vật gì đó của hắn, sức lực của hai ngườidồn vào nơi tư mật giữa hai chân, khiến tư thế này so với bình thường còn sâuhơn, làm cho nàng có cảm giác sợ hãi……

Không biết qua bao lâu, nàng cảm thấy trong cơ thể nóng lên,hắn lại phát tiết ra.

A Nan rốt cục nhẹ nhàng thở ra, vô lực tựa vào ngực hắn,thân thể mềm nhũn, không còn khí lực.

Bỗng dưng, nàng cảm thấy hắn sờ sờ bụng nàng, tất cả bìnhyên, hắn nhẹ nhàng thở ra một ngụm khí, sau đó đồ vật gì đó chưa thỏa mãn lại đứngthẳng lên.

A Nan khóc không ra nước mắt, sao còn chưa xong nữa a?

………..

Lúc này, hắn trực tiếp nằm xuống, để nàng ngồi trên thắtlưng hắn, hai người □ chặt chẽ tương liên.

Nàng hơi cúi xuống, ngón tay đụng đến lỗ tai hắn. Vành tai mềmmại của hắn rất nóng, dưới ngọn đèn lộ ra màu phấn hồng, như màu ngọc thạchxuyên qua mây đỏ, đẹp vô cùng. Vẻ mặt của hắn cũng thực mê người, chỉ có đôi mắttối đen không thấy đáy là giống mãnh thú hung hãn, có nhu cầu cấp bách phát tiếttinh lực quá dư thừa……

********

Trời dần sáng.

A Nan mệt mỏi mở mắt, xuyên qua khe hở của màn giường nhìnra ánh nắng ban mai bên ngoài, đầu vẫn mông lung.

Dưới thân còn rõ ràng cảm giác được vật cứng thô to chậm rãico rút, chẳng qua không cuồng dã như ban đêm.

Nàng nằm nghiêng trên giường, phía sau có một khối thân thể ấmáp như lửa dán vào lưng nàng, một đôi tay từ sau đầu tham lam vươn lên vuốt vemột đôi mềm mại trước ngực nàng, hô hấp nóng rực phun trên cổ

Cảm giác dưới thân hơi run rẩy, nhưng lại có thể miêu tả rõràng hình dạng của đồ vật kia, đã sớm quen thuộc khảm vào óc nàng, nàng biết hắnnhẫn nại không được, cuối cùng, lại một luồng nhiệt phun vào sâu trong cơ thểnàng, làm cho nàng rốt cục ngất đi trong cao triều.

…………..

Khi A Nan tỉnh lại, phát hiện đồ vật gì đó chôn trong cơ thểnàng chậm rãi rút ra ngoài, đầu óc trì trệ còn chưa kịp nghĩ việc đó là ý gì,nàng bị đôi tay mạnh mẽ ôm vào trong lòng ngực ẩm mồ hôi, nụ hôn ấm áp rơi trênvầng trán mệt mỏi của nàng, đôi bàn tay to ôn nhu vỗ về bụng nàng.

“Vẫn khỏe chứ? Bụng có không thoải mái không?”

Nàng ngẩng mặt, ngơ ngác nhìn khuôn mặt tuấn tú của hắn đãkhôi phục vẻ trong trẻo lạnh lùng ngày thường, chỉ có chút ửng dỏ chưa tan trênkhuôn mặt bạch ngọc kia, có vẻ thực tuấn mỹ thân thiết.

Nàng ngẩn ngơ lắc đầu, con rất ngoan, hơn nữa cả buổi tốinàng đều rất chú ý làm theo lời dạy của Tô ma ma, hiệu quả tốt lắm. Hắn cũng rấtnhẫn nạo, dù ** khó nhịn, cũng còn lý trí cho đứa nhỏ trong bụng. Bảo hộ con làthiên tính của cha mẹ, bọn họ không phải loại người chỉ lo chính mình hưởng thụ.

Đêm nay, không biết ai vất vả hơn. Nàng mang thai, thể lựccó hạn. Hắn bị thuốc khống chế, cố gắng duy trì thần trí. So với nàng, hắn cầnlực tự chủ cường đại để chính mình không bị thuốc khống chế thần trí cùng thânthể.

“A Nan, khổ cực cho nàng….”

Thanh âm của hắn khàn khàn lại dịu dàng, con ngươi đen như hồnước trong vắt, nhẹ nhàng gợn sóng nước.

Hiệu lực của thuốc đã hết.

Ý thức được điều đó, nàng cuối cùng để mình vì mệt mỏi mà mêman đi —–