Hảo Nữ 18 (Hảo Nữ Thập Bát Giá)

Chương 126: Cùng thăm dò hang ổ kẻ địch



“Đừng lo, ông nội nhóc chỉ là lớn tuổiquá lại bị kích thích mới ngất đi, không có vấn đề gì lớn, nghỉ ngơi một chút sẽ tỉnh lại.” Cậu bé con vừa kêu lên lo lắng, Đinh Triệt đã đếntrước lầu đỡ lấy thân thể mềm oặt của Nghiêm tiên sinh, nhanh chóng dòxét một chút mạch đập của ông cụ, bộ dáng vô cùng chuyên nghiệp nói.

Khi lần đầu tiên hắn nhìn thấy lão giàquái dị mạo muội bái sư, chỉ nghĩ đến sư phụ mình ngoại trừ võ công caochút thì không có bản sự gì khác, không bao lâu hắn liền hiểu được chính mình thật sự là đụng phải may mắn lớn trong đời, mặc dù những tri thứcsư phụ truyền thụ cách rất xa đối với mục tiêu ông nội đã định ra chohắn, nhưng trong sự học tập phong phú, hắn lại cảm thấy những sở học này mới thật sự có ích.

Nhất là y học, dù chưa đến mức có thiênphú như Nhạc Du, nhưng qua nhiều năm nghiên cứu học hành, làm một langtrung bình thường cũng không phải là không thể.

“Đa tạ công tử, còn xin làm phiền công tử giúp tôi đỡ Nghiêm tiên sinh vào trước.” Tiểu Ngư nhìn thoáng qua đámngười bên ngoài, quyết định nói nhanh, cũng sai Tương ca nhi lập tức gọi trưởng ban đến.

Đinh Triệt không lên tiếng, chỉ dùng hành động thực tế đáp lại.

Vừa vào cửa, chưởng quầy kiêm trưởng banLiễu Viên Thanh cùng một nam tử mặc huyền y đã tới đón. Nam tử mặc huyền y đỡ lấy Nghiêm tiên sinh trước, trong lúc hai tay chạm nhau, hai người cũng nhanh chóng quan sát lẫn nhau.

Xem vóc người cùng cước bộ hành tẩu củatên này, không hỏi cũng biết, nhất định là La Đản cả ngày theo đuôi nhàhọ Phạm. La Đản còn chưa tìm hiểu gì được ở người lạ này, ánh mắt ĐinhTriệt đã cực nhanh lướt qua hình con ưng trên tay áo hắn, trong lòngthầm hừ lạnh, bỗng nhiên cảm thấy nảy sinh bùng phát mãnh liệt ý muốnđánh nhau với người này, nhưng trên nét mặt vẫn không biểu hiện gì rangoài.

Sau khi đặt Nghiêm tiên sinh lại trong phòng nghỉ, không đợi Tiểu Ngư hỏi, cậu bé con thông minh đã kể hết ngọn ngành sự việc.

Tang gia mà Nghiêm tiên sinh nói, TiểuNgư cũng không xa lạ, chẳng những không xa lạ mà có thể nói rằng vô cùng quen thuộc và hiểu biết. Từ khi gánh hát của Tiểu Ngư chính thức treobiển hành nghề bắt đầu biểu diễn, có thể nói là kết thành thù hận vớiTang gia trước đây chiếm cứ vị trí đứng đầu ở các ngõa tứ trong kinhthành. Hai năm này, vì cướp đoạt mối làm ăn, Tang gia đã ngáng chân Bách Linh Ban cả ngoài sáng lẫn trong tối không biết bao nhiêu lần, dùng các loại thủ đoạn muốn đánh sập Bách Linh Ban.

May mà Tiểu Ngư đã sớm biết muốn yên ổnlàm ăn ở kinh thành, quan hệ nhân tình tuyệt đối không thể thiếu, bởivậy đã sớm tìm kiếm một trưởng ban khéo léo biết ứng phó, kinh nghiệmphong phú lại trời sinh tính tình cẩn thận là Liễu Viên Thanh làm quanhệ giao tiếp khắp mọi nơi, thêm vào đó là các tiết mục phong phú củagánh hát thật sự được gia quyến của các vị đại quan rất thích, Bách Linh Ban mới không chịu thiệt thòi nhiều, cũng không ngờ Tang gia lại có thể táng tận điên cuồng đến mức đó.

Nhìn bình thuốc câm trong tay đủ để khiến Hợp Đức từ nay trở thành tàn phế, nghĩ đến Tang gia lại có thể dám dẫmđạp đến mạng người của Bách Linh Ban như vậy, ánh mắt Tiểu Ngư trầmxuống sắc lạnh như đao băng, nhưng phẫn nộ thì phẫn nộ, chuyện trước mắt lúc này là phải tỉnh táo để xử lý.

“Lập tức kiểm tra tất cả đạo cụ và nướctrà, tăng cường đề phòng.” Tiểu Ngư trước tiên nhìn về phía La Đản, LaĐản hơi cúi đầu, ánh mắt thoáng liếc về phía Đinh Triệt, không tiếngđộng đi ra ngoài, giơ tay bắn một cây pháo hoa lên không trung báo choPhạm Đại ở bên ngoài.

“Liễu trưởng ban, để Cung nhạc sư tạmthời thay thế Nghiêm tiên sinh, mời đại phu đến xem nữa, và từ giờ trởđi, trong gánh hát mỗi người đều phải chú ý gấp bội, còn có…” Tiểu Ngưthuần thục phân phó trưởng ban Liễu Viên Thanh, nhắc nhở ông ta nhữngchuyện cần chú ý, sau khi Liễu Viên Thanh nghiêm nghị lui đi, mới quayvề phía Đinh Triệt, cúi đầu thật thấp, chân thành tạ ơn nói: “Hôm naymay mắn được công tử có lòng hào hiệp cứu giúp người của Bách Linh Bankhỏi nguy nan, tiểu nữ tử vô cùng cảm kích, không biết công tử xưng hôthế nào?”

“Ta xưng hô thế nào không quan trọng,nhưng mà cô nương lại có thể không hỏi một chút xem đạo tặc trốn ở nơinào, chẳng lẽ thật sự không sợ bọn chúng chạy sao?” Đinh Triệt cố ý néntrầm giọng xuống, ánh mắt trầm tĩnh như đáy đầm tối đen bí hiểm, nhìnkhông ra một cảm xúc gì, chỉ là trái tim trong lồng ngực kia, không biết tại sao vừa thấy thiếu nữ miệng lưỡi sắc bén này liền có chút đập lạcnhịp.

Người này rốt cuộc là ai? Tại sao nàng cứ cảm thấy đối phương dường như quen biết nàng, nếu thật sự là quen biết, là biết với bộ dáng chủ nhân che mặt đứng phía sau rạp hát, hay là biết với bộ dáng Tiểu Ngư vốn có?

Đôi mắt đẹp của Tiểu Ngư ẩn dưới sa chemặt thoáng lấp lánh, giống như ánh sao xa xôi giấu sau làn mây mỏng,không thấy rõ ánh sáng nơi đáy mắt: “Ngõa tứ Tuần gia loại người nàocũng có, cảnh tượng ngoài cửa vừa rồi nhất định đã truyền vào tai Tanggia, cho dù chúng ta giờ có đến đó chỉ sợ cũng là người đi, nhà trống.”

Tang gia có thể ở các ngõa tứ trong kinhthành giữ vị trí đứng đầu nhiều năm như vậy, sau lưng tất nhiên có quanhệ sâu xa phức tạp, chuyện hôm nay nếu không phải lúc ấy bị người khácbắt gặp, qua đi Tang gia nhất định sẽ không chịu thừa nhận.

“Thì ra là tại hạ nhiều chuyện.” Đinh Triệt thản nhiên nói, không hiểu sao cảm thấy rất không thoải mái.

“Không, tiểu nữ tử vô cùng cảm tạ công tử trượng nghĩa tương trợ, không biết công tử bây giờ có rảnh, có thể mang tiểu nữ đi một chuyến đến đó được không?”

“Không phải ngươi nói dù có đến cũng là người đi nhà trống sao?”

Đinh Triệt suýt nữa thì khôi phục giọngtranh cãi háo thắng với nàng hồi trước, khi ra tới miệng mới kịp thờidùng tiếng nói trầm thấp để áp chế, ý trong lời dù vẫn mang châm chọc,nhưng dùng ngữ khí trầm thấp bình ổn nói ra lại chỉ như câu hỏi bìnhthường mà thôi.

“Thỏ khôn có nhiều hang động, nhưng nếucó thể phá vỡ được một cái, cho dù nhất thời không bắt được thỏ cũng cóthể khiến nó đau đầu.” Tiểu Ngư mặc dù cảm thấy thiếu niên xa lạ trướcmắt này luôn có điều kỳ quái, nhưng tốt xấu người ta vừa mới cứu ôngcháu Nghiêm gia, liền không thể cố tình truy cứu lai lịch, nhưng trongmắt lại xẹt qua một chút hàn ý, sự tình hôm nay đương nhiên không thểchỉ hiểu như vậy.

Tang gia không phải thích bí mật sao? Vậy nhà mình cũng không tất yếu phải công khai chống đỡ.

Tiểu Ngư gập cổ tay, chạm một chút vàobình sứ kia trong tay áo, có câu lễ thượng vãng lai, chuyện thương thiên hại lý hại cá trong ao như Tang gia nàng sẽ không làm, nhưng khôngchứng tỏ nàng sẽ không có biện pháp nào khác. Muốn chơi thuốc phảikhông? Trong nhà nàng giờ đang có một vị cao thủ càng ngày càng tinhthông y đạo đây.

“Một khi đã như vậy, đi thôi!” Nghĩ đếnsư phụ nhắc đi nhắc lại hiện giờ năng lực còn chưa thể đến gần Phạm Đại, Đinh Triệt quay người bước đi. Nếu viện kia đã không người, vừa lúc cóthể luận bàn một chút, thăm dò nền tảng của nàng.

Hai người rời khỏi ngõa tứ Tuần gia náonhiệt, Đinh Triệt quen thuộc rẽ vào một con ngõ nhỏ, tung mình nhảy lên, vừa đến nóc nhà quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tiểu Ngư đứng lặng bêndưới, ngửa đầu nhìn hắn, không biết đang nghĩ gì.

“Tất cả đều là người trong giang hồ, nhìn cũng biết là phải hay không, nếu ngươi có thể đứng trên Ưng đại ca,đừng nói với ta rằng ngươi không biết khinh công.”

“Ha ha.” Tiểu Ngư cười cười, xoay mìnhcũng nhảy lên, nhưng tận lực không sử dụng bộ pháp độc môn của Phạm gia, chỉ dùng khinh công bình thường mà thôi.

Còn giấu diếm nữa, tưởng hắn không biếtnàng là ai chăng? Đinh Triệt quét mắt liếc nàng một cái, quay người bắtđầu phóng đi, trong chớp mắt, người đã nương theo nóc nhà lướt qua haigian phòng.

Hắn rốt cuộc là ai? Thấy hắn rõ ràng cố ý tăng tốc, Tiểu Ngư không khỏi chần cứ một chút, liệu có thể là một quỷkế nữa của Tang gia?

“Sợ ta lừa gạt thì đừng tới.” Đinh Triệtcảm giác người không theo kịp, khẽ hừ một tiếng, bỏ lại một câu xong,ngược lại càng tăng tốc.

Không vào hang cọp sao bắt được cọp con?Nếu Tang gia thực sự mời tới cao thủ giang hồ, chỉ bằng đám lưu manhbình thường của Bách Linh ban cũng không có cách nào ngày đêm bảo vệ mọi người, chẳng bằng mạo hiểm dò xét đến tận cùng, cho dù gặp phải trườnghợp xấu cũng có thể toàn thân trở ra, nếu không thì quá uổng phí Nhịthúc nhiều năm dốc lòng dạy bảo cùng với công sức chính mình chăm chỉkhổ luyện rồi.

Hạ quyết tâm, Tiểu Ngư trong giây lát liền đề khí đuổi theo.