Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tư Thiếu

Chương 127



" Ài!"

Một tiếng thở dài lại vang lên bên tai Cố Nam Hương.

Cô bất đắc dĩ nhìn Lina, “Lina, cô có gì muốn nói cứ nói đi, cô đã ở trước mặt tôi thở dài một trăm lẻ tám lần rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy tôi sợ cô sẽ mọc tóc bạc mất.”

Lina nhìn Cố Nam Hương thật sâu, sau đó đổi hướng và tiếp tục thở dài bên tai Cố Nam Hương

Cuối cùng, dưới cái nhìn của cô, cô ấy đã hỏi câu hỏi mà mọi người đều muốn hỏi: "Nam Hương, cô thực sự là quản lý của Starling sao? Hãy nhéo tôi để tôi không nghĩ rằng mình không phải đang mơ! "

Cố Nam Hương nhướng mày, " Cô nói xem."

Khi Lina gật đầu, Cố Nam Hương ngay lập tức vỗ vào cánh tay của Lina với một nụ cười.

Lina ngay lập tức cười toe toét trong đau đớn.

"Nam Hương! Lần sau có thể nhẹ chút không?Đây là cánh tay người, không phải đá! "

Vừa xoa xoa cánh tay bị đau, Lina hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm Cố Nam Hương “Nam Hương cô đã có một thương hiệu thời trang cho riêng mình, tại sao còn đến đây làm việc?”

Cô thực sự không thể trả lời câu hỏi này.



Không thể nói với Lina rằng tôi đến đây vì cô có nhiệm vụ và phải ở gần Tư Bắc Thần, sau đó tình cờ trở thành thư ký của anh?!

Nghe điều này, cô ấy chắc chắn sẽ cảm thấy rằng mình bị bệnh nặng.

Vì vậy Cố Nam Hương chỉ có thể lúng túng cười, ngay lập tức thay đổi chủ đề: "Vì, Starling vẫn chưa chính thức thành lập! Nên sẽ không có nhiều tiền "

Lina đôi mắt đẹp híp lại, “Nam Hương cô không thành thật.”

Lina vươn đầu ngửi Cố Nam Hương"Nói thật đi, tôi ngửi thấy mùi dối trá?

Khuôn mặt của Cố Nam Hương đầy dấu chấm hỏi.

“Giả bộ, cô còn giả bộ!” Lina tức giận cười to, “Ồ, tối hôm qua anh mạnh dạn thừa nhận như vậy, sao hôm nay lại còn rụt rè như vậy!

“Nhưng thật sự quá tuyệt vời, không ngờ cô lại là Cố tiểu thư trong truyền thuyết. Tối qua tôi ăn quả dưa bở này đã sốc đến nỗi mất ngủ cả đêm. Khó trách Tư tổng mặt lạnh như vậy, công khai giúp đỡ cô, quan hệ giữa hai người quả thật không đơn giản.”

Ài

Cô ấy chỉ biết thế thôi!

Cố Nam Hương xoa trán với cơn đau đầu.

Mặc dù danh tiếng của thương hiệu Startling đã được công khai triệt để vào đêm qua, nhưng nó cũng tương đương với việc tiết lộ quá khứ của cô

Cô đã biết từ lâu rằng hôm nay chắc chắn sẽ có một trận chiến cam go.

Về chuyện này, điều đầu tiên cô làm khi rời bữa tiệc tối qua là gọi điện cho Chu Từ, muốn xin nghỉ phép cho mình.

Chu Từ lập tức từ chối, yêu cầu cô không khoẻ cũng phải đi làm. Dù có khóc lóc cũng phải ăn trái đắng đã gieo.

Sáng sớm, Cố Nam Hương bước vào công ty với tâm thế mạnh mẽ.



Trên đường đi, đủ loại ánh mắt dò xét chưa bao giờ dừng lại.

Nhưng may mắn thay, mặc dù người trong công ty đàm tiếu, nhưng sẽ không có ai trắng trợn tiến tới.

Ngay cả Lina cũng lang thang quanh Cố Nam Hương cả buổi sáng trước khi khẽ mở miệng.

“Dừng lại, chị em à.” Cố Nam Hương cảm thấy bất lực, nhưng cô vẫn rất nghiêm túc bảo vệ mình, "Mối quan hệ giữa tôi và Tư tổng chỉ là năm năm trước, bây giờ chúng tôi là những người xa lạ không liên quan gì đến nhau. Nếu đó là cần thiết để nói đến một mối quan hệ, chúng tôi chỉ có thể là mối quan hệ giữa cấp trên và cấp dưới không có gì khác. Anh ấy và tôi không đến từ cùng một thế giới, và cuối cùng chúng tôi sẽ không đi đến cùng một nơi. "

Về điểm này, năm năm trước cô đã có đáp án, cho nên năm năm sau, cô cũng không muốn tốn quá nhiều thời gian đi kiểm chứng xác thực.

Năm năm thực sự có thể khiến một người trưởng thành rất nhiều, càng minh bạch với những thứ xung quanh mình thì cả người sẽ càng trở nên tĩnh lặng

Sau khi đuổi Lina đi, Cố Nam Hương ở trong nhà vệ sinh một lúc lâu trước khi trở lại chỗ ngồi của mình.

Nhưng vừa trở về chức vụ chưa được bao lâu, người mà cô không muốn gặp nhất đã đến chính là Tư Ngọc Tinh

Anh ta vẫn khoa trương như ngày nào, vẫn làm những điều vô nghĩa trước mặt Cố Nam Hương

“Ha ha, chị dâu cũ, tôi thật không nghĩ tới sau lưng ngươi có thế lực lớn như vậy, khó trách anh trai tôi có thể đàng hoàng ngồi ở vị trí của hắn.”

Khi Tư Ngọc Tinh nói chuyện, anh ta nhướng mày và đôi mắt đẹp trai, tay chân không đứng im dùng mọi cách để đụng chạm Cố Nam Hương

Đối mặt với sự phù phiếm của Tư Ngọc Tinh, khóe miệng Cố Nam Hương không khỏi co giật.

“Giám đốc, nếu như anh có lời muốn nói thì cứ mở miệng nói đi, đừng có mà động tay động chân với tôi, cẩn thận sẽ mất đi một bộ phận trên cơ thể.”

Tư Ngọc Tinh giống như một con bạch tuộc, anh ta không hề kiềm chế hành vi của mình.

Thậm chí, lợi dụng biểu hiện tốt của Cố Nam Hương, anh ta còn duỗi tay ôm lấy eo của cô.



Lập tức, cánh tay dùng lực, trực tiếp đem người ôm vào trong lòng.

“Chị dâu cũ, sao chị không cân nhắc đến với tôi, đừng nhìn anh trai vẫn ngồi ở địa vị cao, nhưng rất nhanh thôi vị trí đó sẽ không phải của hắn nữa"

"Haha, giám đốc nói nghe thật buồn cười!

Anh xem, chính anh đã nói rồi, tương lai ai sẽ là người đứng đầu hiện tại cũng không xác định, tại sao phải tôi phải lựa chọn ở bên cạnh anh? "

Cố Nam Hương nhếch mép cười nửa miệng, vặn người hết mức có thể, cố gắng thoát ra.

Cảm nhận được hành động của Cố Nam Hương, Tư Ngọc Tinh trực tiếp tăng thêm sức mạnh trên tay, ôm chặt Cố Nam Hương vào trong lòng.

“Chị dâu, chị đừng động đậy tôi là nam nhân bình thường, chị không biết bản thân như vậy rất hấp dẫn sao?” Tư Ngọc Tinh nói, đem mũi kề sát vào tóc Cố Nam Hương, ngửi hương thơm từ thân thể cô toả ra

“Chậc chậc, chị dâu, chị thơm quá, em thích nhất mùi nước hoa của chị!”

Cố Nam Hương không nói gì, Tư Ngọc Tinh một mình nói tiếp, "Chị dâu vừa rồi nói sai rồi, hiện tại làm sao có thể không rõ ràng được?

Nhưng nghĩ lại, bây giờ chị không ở trong nhà họ Tư, nên đương nhiên không biết một số tình huống nội bộ, nhưng không sao, tôi có thể nói rõ cho chị biết, Tư Bắc Thần sắp ngã ngựa rồi, thế nào, chị dâu, tôi đã nói với chị những tin tức quan trọng chứ? Chị muốn cân nhắc đến những điều tôi vừa nói không? "

Cố Nam Hương khẽ hé đôi môi đỏ mọng, nói xong hai chữ liền nở nụ cười ngọt ngào.