Hành Trình Theo Đuổi Vợ Của Tư Thiếu

Chương 106: Chăm Sóc



Nhìn thấy cảnh đường phố ngày càng trở nên quen thuộc, Cố Nam Hương chết lặng.

“Tư Bắc Thần thế nào?” Đều đến tới nơi này rồi, không hỏi thăm tình hình thì trong lòng có chút cắn rứt

Tề Vũ liếc nhìn Cố Nam Hương đang mím môi qua kính chiếu hậu, không rõ hai vợ chồng này xảy ra chuyện gì.

Trước khi ly hôn, bọn họ hành hạ lẫn nhau, hành hạ chính mình, nhưng cuối cùng cũng hành hạ tất cả những người xung quanh, suốt thời gian đó, anh ta cũng không có một đêm ngon giấc.

Sau khi Cố Nam Hương rời đi, anh ấy nghĩ rằng Tư Bắc Thần sẽ ngừng ồn ào nhưng đây chỉ là ý nghĩ của anh ấy

Tư Bắc Thần hoàn toàn điên rồi!

Nếu không có sự tồn tại của thiên thần nhỏ Tư Mộ Băng, có lẽ Tư Bắc Thần đã sụp đổ sớm rồi.

Tuy nhiên, anh ta không biết chuyện gì đã xảy ra với Cố Nam Hương

Nói một cách đúng, Cố Nam Hương chắc chắn cũng có một khoảng thời gian không vui vẻ. Nếu không có sự che chở của những người thân trong gia đình, lại một mình bươn chải bên ngoài, cuộc sống có lẽ cũng chẳng khá hơn chút nào.

“Không chết là mạng lớn.” Tề Vũ bĩu môi, “Đúng rồi, cô không muốn đi gặp cậu ấy sao?”



Cố Nam Hương không trả lời, hai người họ năm năm trước không có quan hệ gì, bây giờ chỉ là những người xa lạ mà quen nhau, hơn nữa từ “quen thuộc” không thể áp dụng cho họ.

Ngay cả khi họ từng có mối quan hệ thân thiết nhất, thì vẫn có một cái khoảng cách giữa họ và không ai có thể bước qua nó trước.

Tề Vũ liếc nhìn Cố Nam Hương đang nhìn ra ngoài cửa sổ, không khỏi thở dài: “Vẫn còn là người một nhà. Hai người đều thích dùng im lặng để tránh không muốn trả lời.”

Khi Tề Vũ nói xong, chiếc xe đã đỗ vững chắc trong nhà để xe của bệnh viện.

“Đến rồi, đi thôi.”

Nghe vậy, Cố Nam Hương đẩy cửa xuống và đi theo Tề Vũ đến khu vực của Tư Bắc Thần

Đúng như dự đoán, phòng của Tư Bắc Thần vắng tanh.Tên bạo chúa này không thích những người ồn ào xung quanh mình.

Đi đến cửa phòng bệnh, Tề Vũ dừng lại và đối mặt với Cố Nam Hương “Chị dâu cũ, cô cũng biết rằng Bắc Thần có rất nhiều vấn đề, điều anh ấy không thích nhất là khi người khác chạm vào anh ấy, đặc biệt là những người anh ấy không quen biết. Bây giờ vì một số lý do, tôi chỉ có thể làm phiền cô chăm sóc Bắc Thần.”

Khi giọng nói của Tề Vũ rơi xuống, Cố Nam Hương không nói nên lời giật giật khóe miệng, " Tư thiếu, xin hãy nói rõ ràng công việc của tôi là thư ký, không phải bảo mẫu. Hôm nay không phải là thời điểm tốt để thăm bệnh nhân, vì vậy tôi sẽ về trước. "

Lời nói rơi xuống.

Cố Nam Hương quay đầu rời đi.

Tề Vũ nhanh chóng đưa tay ra bắt" Ây, đã đến đây rồi, làm sao nói đi là đi như vậy!"

Anh ta dường như đã đánh giá quá cao mối quan hệ không thể giải thích giữa hai người này.

“Cô Cố, mỹ nữ Cố…, bà Cố, tôi xin cô cô cứ coi như làm ơn làm phước đi, thật đấy! nếu tôi tìm được người thích hợp, tôi nhất định sẽ không tìm tới cô, cô phải biết rằng Chu Từ chính là người duy nhất đó nhưng hiện tại hắn cũng bị thương cùng với Bắc Thần, nếu không có Chu Từ bà Tư lớn tuổi như vậy sẽ không thể chăm sóc tiểu Thần Thần.”

“Chị dâu cũ, không phải tôi không muốn tới chăm sóc, mà là tôi vừa mới thụ lý hai vụ án lớn, vụ án liên quan quá nhiều vấn đề, tôi thực sự không thể rời đi.”



Nếu không, liệu anh ta có tìm Cố Nam Hương không?

***** *** đe doạ vẫn không được, thật quá xấu hổ khi anh ta phải giả vờ đáng thương trước mặt Cố Nam Hương

Cố Nam Hương không nói chuyện, Tề Vũ tiếp tục tấn công, “Chỉ cần chăm sóc trong vài ngày, Chu Từ sẽ tiếp quản ngay khi cậu ta đứng dậy được. Đừng lo lắng, lợi ích chắc chắn sẽ không ít cho cô. Hơn nữa tiền lương của cô sẽ không bị trừ chút nào, tôi sẽ cho cô thêm một khoản lương, tôi còn nợ cô một ân tình, cô đáp ứng đi.”

Cố Nam Hương nhìn Tề Vũ với vẻ mặt phức tạp.

Trên thực tế, trước khi nói về lợi ích, Cố Nam Hương đã suy nghĩ rồi, cô không ngờ rằng việc ngồi im của mình lại thu được nhiều lợi ích như vậy.

“Này, bà Cố… cô đừng quá đòi nhiều như vậy chứ, nếu như cô thật sự không muốn, vậy liền quên đi, dù sao tôi cũng chỉ có thể cho cô nhiều như vậy.”

Cố Nam Hương có chút không nói nên lời, khó trách Chu Từ luôn nói Tề Vũ có đầu óc lớn, chính vì vậy??

Cô gật đầu đồng ý

“OK,” Tề Vũ vỗ vai Cố Nam Hương. “Vậy tôi giao Tư Bắc Thần cho cô. Bất quá, cô cũng không nên báo tư thù, ân oán cá nhân giữa cô và tiểu Thần Thần, nên chờ hắn hồi phục sau mới có thể giải quyết, nếu không tôi sợ rằng hắn sẽ không có ngày mai.”

Chu Từ nói rằng Cố Nam Hương dường như đã trở nên rất mạnh mẽ và ngang ngược vào năm năm này nên Tề Vũ vẫn còn hơi lo lắng về việc giao Tư Bắc Thần cho Cố Nam Hương vì vậy anh ấy không thể không nhấn mạnh điều đó.

Cố Nam Hương nhịn không được trợn mắt lên, “Chàng trai trẻ, đã có ai từng nói với anh là não anh phẳng chưa?”

“Nói thế nào?” Tề Vũ không kịp phản ứng.

Cố Nam Hương không giải thích, mà vỗ vai Tề Vũ, “Thiếu niên, ăn nhiều quả óc chó hơn xem anh có thể cải thiện được não bộ không.”

“Đợi đã,” Tề Vũ không phải là kẻ ngốc, “Cô đang nói tôi ngu ngốc?”

“Không.” Cố Nam Hương mỉm cười, "Còn chưa muốn đi vào sao?"Những người đến và đi đều chú ý đến họ. Cố Nam Hương không muốn nói chuyện vô nghĩa với Tề Vũ vì vậy cô nhanh chóng chuyển chủ đề.



“Còn anh?”

“Tôi đi công ty luật.”

Trong khi nói chuyện, Tề Vũ mở cửa đẩy Cố Nam Hương vào phòng bệnh.

“Nhớ kỹ lời của tôi. Không được báo thù tiểu Thần Thần của tôi, nếu không cô gánh không nổi hậu quả.”

Nếu cô quan tâm đến lời nói của Tề Vũ, thực sự có thể tức chết.

Ngoài âm thanh của các loại máy móc, không có âm thanh nào khác trong căn phòng rộng lớn.

Tư Bắc Thần lẳng lặng nằm ở trên giường, mặc dù trên đầu quấn băng dày đặc, lỗ mũi nhét một cái ống thông, nhưng cũng không ảnh hưởng đến bộ dáng của Tư Bắc Thần một chút nào.Không mở mắt nên không đáng sợ ngược lại có chút yên tĩnh.

Cố Nam Hương đứng bên giường lặng lẽ nhìn Tư Bắc Thần, tâm trí không thể xoay chuyển. Cô không biết chuyện gì đã xảy ra với Tư Bắc Thần. Cô không biết phải làm gì. Rất nhiều công việc không được sắp xếp, khi cô không ở công ty cô thậm chí không biết Tư Ngọc Tinh sẽ làm gì.

Cố Nam Hương thầm thở dài, cam chịu số phận, lấy điện thoại di động gọi cho Lina, giải thích một số vấn đề công việc, sau đó báo cáo hành trình cho giám đốc điều hành của công ty.

Sau khi sắp xếp cho khía cạnh này, Cố Nam Hương đã đi ra ngoài để tìm một bác sĩ để hiểu tình hình của Tư Bắc Thần…