[H Văn/Song Tính] Nhân Thê Cuộc Sống

Chương 27: Vụng trộm (4) : Tiểu tam thượng vị



Warning : rất máu chó và gây ức chế, xin hãy vứt hết tam quan và logic để đọc. Tác giả là mẹ ruột công thụ, chỉ sủng công thụ. Xin không phiên ra ngoài đời thật. Có tình tiết làm nhục. Nhược Hi chính là trà xanh trong truyền thuyết, là tiểu yêu tinh xinh đẹp không có liêm sỉ, Thừa Ngôn là tra nam không nói lý lẽ, sủng một người có thể sẵn sàng chà đạp người khác. -----------------

Cuộc sống 3 người trong nhà diễn ra hết sức vi diệu. Không vì sự có mặt của Khả Nhu mà Thừa Ngôn và Nhược Hi bớt làm tình được chút nào. Ban ngày bọn họ quấn lấy nhau trên công ty, đến chiều Thừa Ngôn đưa cậu đi nhà hàng ăn uống hẹn hò, mua trang sức tặng cậu, buổi tối đưa cậu về nhà. Khả Nhu ở nhà thấy Thừa Ngôn và Nhược Hi ăn ý không thôi, Nhược Hi còn hiểu Thừa Ngôn hơn cả cô nữa. Trong lúc cô đang gõ giáo án trong thư phòng, thì ở phòng khách Thừa Ngôn đang đè Nhược Hi ra hung hăng liếm bướm cho cậu.

"Cái bướm thật ngọt, tiểu dâm đãng."

"Ưm~~ bướm của Tiểu Hi bị ba ba liếm đến triều xuy~ thật nhiều nước~ đều cấp ba ba uống~~"

Lúc Khả Nhu say ngủ thì Nhược Hi to gan mở cửa phòng ngủ chính ra, lẻn vào dưới chăn bắt đầu bú cặc cho Thừa Ngôn. Thừa Ngôn vén chăn nhìn tiểu bạch thỏ đang nỗ lực mút côn thịt thì rất tự nhiên mà địt họng cậu. Sau đó lật cậu xuống giường bẻ chân cậu ra thao bướm. Khả Nhu say ngủ không hề hay biết 2 người làm tình ngay bên cạnh, côn thịt của chồng cô không hề ngó ngàng tới cô nhưng lại điên cuồng hiếp dâm tử cung học trò cô, phun tinh vào cái bụng đã mang thai của Nhược Hi. Mị thịt của Nhược Hi sùng bái mút chặt lấy con cặc đang mạnh mẽ bắn tinh trong lồn cậu, Nhược Hi vui vẻ ôm lấy Thừa Ngôn, chân khoá chặt lấy hông anh.

"Ba ba~~~ cặc bư bắn tinh thật sâu~~~ Khả lão sư sẽ biết mất~~~"

"Tiểu thỏ ngoan, phải cho em ăn đủ tinh dịch, em đang mang thai tiểu thỏ con mà"

"Tiểu thỏ mang thai thỏ con cho ba ba~ vậy tiểu thỏ có phải là nô thê của ba ba rồi không~?"

"Đương nhiên rồi, Tiểu Hi chính là nô thê của anh. Ngoan, mau gọi anh nghe."

"Dạ~~~~ Tiểu Hi là nô thê của phu chủ~~~ mang thai thỏ con bướm vẫn không ngừng mút tinh của phu chủ~~ nô thê sẽ hầu hạ phu chủ suốt đời~~"

Thừa Ngôn bế cậu đến trước mặt Khả Nhu đang ngủ mà địt. Nhược Hi bị bế xách hai chân sang hai bên, bướm banh hết cỡ để nuốt cặc của Thừa Ngôn, phía ngoài mặt bướm chỉ còn chừa tinh hoàn cùng lông đen của Thừa Ngôn. Cậu nhìn Khả lão sư trong lòng thoả mãn không thôi.

"Khả lão sư đáng thương a~~~~ cô ấy không thể biết cặc phu chủ có bao nhiêu cứng rắn~~ cũng không biết tinh dịch của phu chủ ngon như nào~~~ thật xin lỗi~~~ Tiểu Hi không thể chia sẻ cặc của phu chủ cho Khả lão sư được. Nhưng Khả lão sư có thể ngửi ngửi a~~~~ ngửi mùi tinh dịch của phu chủ bơm đầy bướm Tiểu Hi a~~~"

Nói rồi cậu ưỡn hông, để bướm cậu thật sát mũi của Khả Nhu, tinh dịch cùng dâm thuỷ ở bướm cậu vì bị Thừa Ngôn địt quá mạnh mà thành bọt trắng, văng ra dính lên mặt Khả Nhu. Khả Nhu trong cơn mơ ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt, cánh mũi phập phồng hít vào, động tác hít khí thở ra phun khí vào nơi giao hợp của Thừa Ngôn và Nhược Hi, làm cả 2 sảng đến thở gấp, càng cuồng địt. Tiếng nhóp nhép bép bép dâm tục liên tục vang lên. Nhược Hi bị địt đến đảo mắt, bướm xuy triều, suýt chút nữa nhịn không được mà tè lên mặt Khả Nhu. Thừa Ngôn để cậu quỳ dưới sàn, địt từ phía sau để thúc cậu bò về phía trước. Vừa đi vừa đụ cho Nhược Hi như chó mà bò về phòng mình, trên đường văng đầy tinh dịch cùng dâm thuỷ. Thừa Ngôn ngủ lại phòng cậu, hiếp lồn cậu cả đêm. Sáng dậy Khả Nhu tỉnh giấc, đầu mũi còn như vương mùi hương, dọc hành làng bị thẫm những vệt nước, bước ra phòng bếp đã thấy Thừa Ngôn ngồi trên bàn đọc báo, Nhược Hi mang tạp dề bận rộn làm bữa sáng, pha cà phê cho anh. Cảnh tượng ôn hoà như một gia đình thật sự làm cô run rẩy.

"Chào buổi sáng Khả lão sư, Khả lão sư ngủ có ngon không ạ?"

"C-chào buổi sáng Tiểu Hi. Ngủ ngon."

Nhược Hi mỉm cười, kéo ghế ngồi cạnh Thừa Ngôn, bày món ăn ra cho anh. Cho đến khi Thừa Ngôn lái xe đưa Nhược Hi đi làm, Khả Nhu vẫn ngồi thẫn thờ trên ghế, tổng phân tích cảm giác sai trái trong lòng.

Nhược Hi ở nhà Thừa Ngôn và Khả Nhu dưỡng thai đã được 3 tháng. Khả Nhu ngày càng có cảm giác không đúng. Cô trước thấy Nhược Hi hay nôn còn cho là Nhược Hi mắc bệnh dạ dày, quan tâm mua thật nhiều đồ bồi bổ cho cậu, không hề biết cô là đang giúp cậu nuôi cái thai con của phu quân cô a. Nhược Hi dần lớn bụng, sự quan tâm của Thừa Ngôn cho Nhược Hi cũng càng rõ ràng, không thèm để ý đến sự có mặt của Khả Nhu. Có lúc 3 người xem ti vi, Nhược Hi bỗng nhiên kêu đau bụng, Thừa Ngôn lập tức ôn nhu kéo cậu lại gần, ân cần xoa bụng cho cậu, kệ cho Khả Nhu bối rối ngồi một bên. Cô cũng cảm thấy được sự ỷ lại của học trò mình dành cho phu quân cô. Nhược Hi luôn mềm thanh nhờ Thừa Ngôn giúp đỡ từ những chuyện nhỏ nhất, cũng đặc biệt quan tâm chuẩn bị cho anh, như thể cậu mới là vợ anh vậy. Thậm chí anh nói với cô muốn về thăm cha mẹ anh, nhưng lại không cần cô đi theo mà lại dắt Nhược Hi đi. Ý nghĩ này là Khả Nhu kinh hãi, cô bàng hoàng xâu chuỗi các sự kiện gần nhau lại, lòng như sắp vén ra một bí mật động trời. Nhận ra sự cảnh giác của Khả Nhu, Nhược Hi càng háo hức. Cậu thậm chí chẳng kiêng dè gì mà càng ngọt nị dính lấy Thừa Ngôn, đằng nào cả công ty đều biết cậu là tinh bồn của Thừa Ngôn rồi, bạn bè Thừa Ngôn đều thích cậu, cậu còn mang thai con Thừa Ngôn, cha mẹ Thừa Ngôn đương nhiên sẽ thích cậu. Đỉnh điểm của mọi chuyện là khi Khả Nhu quyết định điều tra mọi việc. Cô lén tới căn hộ riêng kia, khi mở cửa ra thì trong căn hộ vẫn ngập hơi người, không giống như không có người ở. Trong căn nhà tràn ngập dấu vết sinh hoạt của 2 người, Khả Nhu choáng váng nhìn thấy tủ quần áo của chồng cô, thậm chí cả một khung ảnh chồng cô chụp cùng Nhược Hi, cả 2 đang tươi cười ở bãi biển đẹp tuyệt vời, tay Thừa Ngôn ôn nhu ôm lấy eo cậu. Khi Khả Nhu về đến nhà thì từ nhà vọng lên tiếng rên rỉ, Khả Nhu đứng ở cửa phòng ngủ nghe Thừa Ngôn và Nhược Hi đang ân ái.

"Ah~~~~ phu chủ~~~ lại chọc đến tử cung Tiểu Hi rồi~~~"

"Thỏ dâm, hôm nay đi khám thai bác sĩ nói em phải uống thêm thuốc lợi sữa, để thỏ con mới có sữa bú hiểu chưa."

"Ưm~~~ tiểu thỏ vẫn uống mà~~~ k-không có sữa là do~~~ sữa tươi bị phu chủ hút hết m-mỗi ngày~~~"

"Vậy thì em phải gấp đôi lượng sữa lên, chẳng lẽ em cấm ta mút cái núm vú dâm này sao?"

"K-không dám~~~ vú dâm là để phu chủ bú~~~ em sẽ tiết thật nhiều sữa~~~ làm bò sữa cho phu chủ~~~"

Không thể chịu đựng nữa, Khả Nhu lập tức xông cửa vào. Nhược Hi bị kinh hãi liền bám lấy Thừa Ngôn, cặc vì thế mà càng chọc sâu vào tử cung cậu. Thừa Ngôn nhìn Khả Nhu đang đỏ mặt tía tai, gằn từng tiếng.

"Cút.ra.ngoài."

Nhược Hi vẫn chưa buông Thừa Ngôn, nhưng mắt liền ngập nước nhìn Khả Nhu.

"Khả lão sư, mọi chuyện không như cô nghĩ đâu"

Nhác thấy Khả Nhu sắp phát hoả lao tới, Nhược Hi nhanh lẹ buông Thừa Ngôn ra, vươn người lên đón cái tát của Khả Nhu.

"Tiện nhân!"

Khả Nhu tức giận vung thêm một cái tát vào mặt Nhược Hi. Nhược Hi da trắng như tuyết nhéo một cái còn đỏ huống gì bị Khả Nhu tát, hai má đều đỏ ửng hằn dấu tay, còn có chút sưng. Nhược Hi rưng rưng nắm lấy tay Khả Nhu, nước mắt lã chã rơi.

"Là em có lỗi với Khả lão sư! Xin Khả lão sư hãy đánh em, đừng tức giận lên Thừa Ngôn! Nhưng em và Thừa Ngôn yêu nhau thật lòng, em đã có thai con của anh ấy, em chỉ cầu xin Khả lão sư hãy để đứa bé được sống, đứa bé vô tội!"

"Mày còn dám nói chuyện với tao??? Thằng điếm!"

Khả Nhu điên cuồng muốn vung cái tát thứ ba thì một cánh tay vung lên tát cô ngã sõng soài ra đất. Khả Nhu ngỡ ngàng nhìn Thừa Ngôn gương mặt tràn ngập lửa giận nhìn cô làm cô không khỏi run sợ. Nhược Hi vẫn mềm yếu vô lực ôm lấy hông Thừa Ngôn.

"P-phu chủ xin đừng trách Khả lão sư. Tất cả là lỗi của Tiểu Hi, hãy để cô ấy đánh em cho hả giận đi. Vì phu chủ, cái tát này Tiểu Hi xin nhận hết."

"Thỏ ngốc, bị đánh đến thế này còn nói sao. Im miệng cho anh, để anh xem má có sưng không."

"Ư-ưm~ dạ~"

Khả Nhu nhìn Thừa Ngôn tỉ mỉ bảo hộ Nhược Hi trong lòng, vuốt ve má cho cậu, tức giận ngút trời, vơ lấy cuốn sách trên kệ ném tới. Thừa Ngôn dùng tay hất cuốn sách văng ra, dùng ánh mắt lạnh lẽo chết người nhìn Khả Nhu.

"Khả Nhu, cô đã chạm đến giới hạn của tôi. Nhược Hi đang mang thai, cô còn nặng tay như thế. Quỳ xuống xin lỗi Nhược Hi, mau!"

"Thừa Ngôn anh bị điên à??? Sao tôi lại phải xin lỗi thằng tiện nhân đó, ta phi, thứ dơ bẩn, chạm vào chỉ khiến tao bẩn tay. Tao nguyền mày chết không tử tế."

"KHẢ.NHU! Cô đừng quên công ty Khả gia nhà cô là dựa vào ai mà tồn tại. Chỉ cần tôi muốn, ngày mai cả nhà cô đều ra đường. Cô đừng tưởng lâu nay tôi để cô ở cạnh tôi thì muốn làm gì thì làm!"

"Hứa Thừa Ngôn! Anh dám lấy gia đình ra uy hiếp tôi????"

"Câm miệng! Quỳ xuống xin lỗi Tiểu Hi"

"Đồ điên!"

"Đây là cơ hội cuối cùng của cô, nếu không cô đừng hối hận."

"Tôi thà chết cũng không làm theo lời anh!!!"

"Được, để xem."

Nói rồi Khả Nhu tức giận đi ra khỏi phòng. Chưa đầy 1 tiếng sau, điện thoại cô reo lên. Là cha mẹ của cô, Thừa Ngôn thế mà thật sự vì Nhược Hi mà động tay lên Khả gia. Nghe cha mẹ tuổi già còn khóc đến thương tâm.

"Nhu Nhu à, con mau xin lỗi Thừa Ngôn đi, con sao lại làm Thừa Ngôn tức giận đến thế. Làm vợ, con mau xin lỗi Thừa Ngôn đi."

Khả Nhu nghẹn đến không biết làm sao, đến khi cha mẹ cô xuất hiện cô mới đau lòng nhìn bọn họ vì cô gây chuyện mà tâm huyết cả đời sắp bị Thừa Ngôn phá huỷ. Thậm chí còn có khả năng vào tù vì các khoản tài chính bẩn khi xưa. Khả Nhu bị ép đến đường cùng, dưới nước mắt của cha mẹ một lần nữa quay về nhà, mở cửa ra thấy Thừa Ngôn vẫn đang ôm Nhược Hi trong phòng ngủ, hôn hôn lên cái má sưng của cậu, côn thịt vẫn chen chúc trong nhục động. Thấy Khả Nhu, Nhược Hi càng yếu ớt ôm lấy cổ Thừa Ngôn khóc thút thít:

"P-phu chủ~ Tiểu Hi sợ lắm... K-Khả lão sư sẽ không đánh Tiểu Hi nữa chứ..."

Nghe tâm can bảo bối trong lòng mình rơi nước mắt, Thừa Ngôn vừa dỗ dành Nhược Hi vừa liếc mắt nhìn Khả Nhu đang đứng ở cửa, ánh mắt chán ghét như đang nhìn sâu bọ :

"Cô quay lại đây làm gì?"

"A-anh thắng rồi, Thừa Ngôn. Buông tha cha mẹ tôi đi."

"Tôi nói rồi, cô chỉ có một cơ hội, bây giờ hối hận cũng đã muộn."

Khả Nhu thật sự quá gấp gáp rồi, cô đau đớn quỳ xuống, đối với Nhược Hi đang khoả thân ngồi trong lòng Thừa Ngôn mà xin lỗi.

"Xin lỗi, Nhược Hi."

Nhược Hi nhìn Khả Nhu quỳ dưới chân mình xin lỗi thì trong lòng sung sướng không thôi, nhưng cậu vẫn mềm giọng dựa vào lồng ngực phu chủ.

"Nga~ Khả lão sư xin đừng làm vậy mà~"

Khả Nhu thấy Thừa Ngôn không có động thái gì, chỉ chăm chú vuốt đá cho má Nhược Hi thì lòng càng hoảng. Có phải cô thật sự đã phá huỷ Khả gia rồi không? Khả Nhu nhận ra bây giờ người duy nhất có thể thuyết phục Thừa Ngôn chính là Nhược Hi. Cô quỳ xích lại dưới chân giường, khẩn thiết cầu xin Nhược Hi.

"T-tôi xin lỗi, là tôi sai, Tiểu Hi, niệm tình trước đây tôi đối xử với cậu tốt như vậy, cậu có thể bỏ qua cho tôi không?"

Nhược Hi dùng chân hất tay Khả Nhu ra, giọng nói vẫn là ngọt mềm như nước.

"A~ Khả lão sư đừng làm khó em. Mọi chuyện vẫn để phu chủ quyết đi ạ."

Khả Nhu dập đầu quỳ lạy Nhược Hi, tuyệt vọng cầu xin cậu, vị nữ lão sư cao quý khi nào bây giờ hèn mọn đến cực điểm.

"Cầu xin Nhược Hi, chỉ có Nhược Hi mới giúp được tôi thôi. Tôi sai rồi, tôi không nên đánh cậu, mắng cậu."

"Ai nha, em chỉ là một tiện nhân mà thôi, hà tất Khả lão sư phải làm thế"

"Kh-không, tôi sai rồi. Nhược Hi không phải tiện nhân, tôi mới là tiện nhân. Cầu xin cậu rộng lượng, bỏ qua cho tôi đi."

"A? Ai là tiện nhân cơ?"

"L-là tôi. Khả Nhu. Khả Nhu là tiện nhân-"

"Ừm~ Khả Nhu là tiện nhân nha"

Nhược Hi nhìn Khả Nhu vừa lặp lại câu xin lỗi vừa quỳ lạy dưới chân mình thì vui vẻ cực kỳ, cậu bấy giờ mới nhu thuận chọt chọt phu chủ. Thừa Ngôn thừa biết tính cậu, anh làm vậy chính là dung túng cho cậu làm nhục Khả Nhu. Thừa Ngôn hãm Nhược Hi sâu xuống cặc anh, tay bóp vú cậu, hôn lên cái môi.

"Tiểu Hi thật đúng là thiện lương. Cô ta đánh em như vậy quỳ lạy vài cái em có thể dễ dàng bỏ qua sao? Nhưng anh không bỏ qua được, thế này, em tát cô ta hai cái, anh sẽ suy nghĩ bỏ qua cho Khả gia."

"A~ như thế có chút...~ Khả lão sư là con người tự trọng cao như thế~ sẽ không chấp nhận đâu"

"Không! Xin cậu cứ tát tôi đi. Tôi sai rồi, là tôi sai khi đánh cậu! Cậu cứ tát tôi đi, cầu xin Tiểu Hi"

Thấy Khả Nhu điên cuồng dập đầu, phong thái giận dữ ban nãy đã bị thay thế hoàn toàn, ngọn lửa kiêu ngạo của mèo nhỏ nổi lên trong lòng Nhược Hi. Cậu mới ậm ừ.

"Nếu Khả lão sư đã nói vậy, vậy thì Tiểu Hi không khách sáo nữa nha~ Khả lão sư nhớ đếm nha~ không đếm là Nhược Hi không biết mình đã tát mấy cái đâu đó~"

"CHÁT"

"m-một"

"Ai, nhỏ quá không nghe gì cả~ phu chủ có nghe thấy tiện nhân này nói gì không?"

"CHÁT"

"MỘT"

"CHÁT"

"HAI"

Ba cái tát Nhược Hi trả lại trên mặt Khả Nhu. Trái với Nhược Hi, bị tát còn có thể toát ra vẻ đáng thương chọc người âu yếm, Khả Nhu bị tát chỉ có vẻ chật vật khốn cùng. Thừa Ngôn nắm lấy cái tay nhỏ của Nhược Hi vì tát Khả Nhu mà hơi đỏ lên, ôn nhu hôn từng ngón tay.

"Tay có đau không?"

"Ưm~~~ có ạ~~"

Nhược Hi tận hưởng hết sự sủng ái ngập trời của Thừa Ngôn cho cậu, trong khi chính thất thì như một con chó quỳ dưới chân cậu.

"Khả Nhu, tôi hy vọng cô nhớ kỹ, tôi có thể huỷ hoại Khả gia bất cứ lúc nào, cô đừng mộng tưởng gây hại đến Nhược Hi một lần nào nữa."

"Khả lão sư, cô yên tâm, Tiểu Hi sẽ hầu hạ Thừa Ngôn thật tốt. Cặc của phu chủ sẽ luôn được bướm Tiểu Hi ủ ấm, tinh dịch của phu chủ sẽ được tử cung của Tiểu Hi chứa hết. A~ cũng thật đáng tiếc cho Khả lão sư, làm vợ của Thừa Ngôn nhưng chưa bao giờ được nếm thử tinh dịch của phu quân mình. Trước đây Khả lão sư đối xử với Tiểu Hi rất tốt, Tiểu Hi thật lòng ái mộ Khả lão sư. Coi như để cảm ơn, để Tiểu Hi tặng Khả lão sư một món quà. Hôm qua đến giờ phu chủ đã bơm tinh vào bướm non của Tiểu Hi không biết bao nhiêu lần, đến mức tràn cả ra ngoài đây nè. Khả lão sư mau lại liếm một chút, đây sẽ là lần cuối Khả lão sư được nếm tinh dịch của phu quân đó."

Thừa Ngôn bật cười trước ý tưởng táo bạo của bạch thỏ trong lòng. Anh thú vị nhìn Khả Nhu mặt trắng không giọt máu, còn cố ý động hông đụ Tiểu Hi, dùng tay tách hai mép bướm ra, để tinh dịch của anh có thể chảy ra một chút.

"Không nghe Tiểu Hi nói gì sao? Mau lên, cô không có cơ hội thứ ba đâu."

"Đ-được, tôi làm."

Khả Nhu run rẩy bò đến sát bướm Tiểu Hi, cô đau đớn nhìn lỗ lồn hồng hào xinh đẹp của cậu đang bú con cặc của chồng cô, tinh dịch vì quá nhiều mà theo kẽ hở chảy ra hoà cùng dâm thuỷ của cậu.

"Thế nào, thật xinh đẹp phải không ạ~? Chỉ sau hai tuần Khả lão sư dắt Tiểu Hi gặp Thừa Ngôn, bướm nhỏ của Tiểu Hi đã được cặc bự của anh ấy phá trinh~ Bướm dâm của tiểu Hi chính là nhờ cặc bự của phu chủ dạy dỗ mới xinh đẹp được như vậy đó a~ Khả lão sư mau liếm nó đi~ "

Khả Nhu chịu nhục lè lưỡi liếm láp nơi giao hợp của hai người, dịch thể hai người dính lên mặt cô, "Khả lão sư không được tham lam liếm cặc của phu chủ đâu đấy! Chỉ được phép liếm tinh dịch thừa chảy ra từ bướm tiểu Hi thôi~ ai~ Khả lão sư đáng thương, có được bú tinh dịch của phu quân cũng là phải bú từ bướm tiểu Hi ra nha~"

Khả Nhu bị Nhược Hi nhục nhã đến mặt đỏ tía lên, hận không thể giết chết hồ ly tinh này, nhưng mặt vẫn phải dán vào hạ thể cậu mà hầu hạ, đầu lưỡi run rẩy chạm lên mị thịt của Nhược Hi làm cậu cười đến run rẩy, dùng chân đá lên trán Khả Nhu, đẩy cô ngã xuống giường.

"A~~ xin lỗi Khả lão sư nha~~ đầu lưỡi Khả lão sư liếm thật nhột quá~ Khả lão sư đã ăn được tinh dịch của phu chủ chưa? Ngon phải không nha~~"

"A-ăn được rồi"

"Ăn được rồi thì mau cút ra ngoài đi."

Nhược Hi đổi giọng, từ trên cao nhìn xuống Khả lão sư. Khả Nhu không thể tin được cậu học trò từng được mình cứu, luôn đáng thương hề hề mà nhờ cô giúp đỡ, bây giờ lại ở trong lòng chồng cô, cướp hết mọi thứ của cô. Khả Nhu thất thểu đi ra khỏi phòng, vừa đóng cửa là tiếng dâm rên giao hợp lại vang lên.

Sau khi lật bài với Khả Nhu, Thừa Ngôn để cô ở lại trong nhà một tuần chịu đủ sự lăng nhục từ Nhược Hi mới đuổi cô về Khả gia, để nhà chỉ còn 2 người. Ngày đuổi cô đi Nhược Hi đứng ở cửa vui vẻ vẫy tay chào cô, còn tiếc rẻ từ này không có người giặt drap giường bẩn hay dọn bao cao su cho cậu và Thừa Ngôn. Nhược Hi coi Khả Nhu như người ở mà sai sử, đang ăn làm rơi cái đũa cũng bắt Khả Nhu cúi đầu lượm cho cậu. Mỗi ngày đều cho cô thấu cảnh Nhược Hi quỳ liếm cặc cho Thừa Ngôn như một song tính nhân thê thực thụ. Thừa Ngôn thấy cậu vui vẻ thì càng thêm sủng nịch. Nhược Hi chính thức đạt được ước mơ, được làm nô thê của Thừa Ngôn. Nhược Hi vẫn thường xuyên nhắn tin cho cô, mỗi lần đều là kể chuyện cuộc sống tình phúc của 2 người bọn họ, còn gửi kèm ảnh bọn họ say đắm làm tình. Ngày Thừa Ngôn và Khả Nhu li dị, Nhược Hi ở sau phiên toà mỉm cười chào cô, chìa cho cô một tấm thiệp.

"Khả lão sư, tháng sau em và Thừa Ngôn kết hôn, em rất mong Khả lão sư sẽ đến dự nha~ trong phong thư còn có cả ảnh em bé của em và Thừa Ngôn nữa~ à quên, còn có cả ảnh ngày đó Khả lão sư lần cuối được nếm tinh dịch của phu chủ nữa. Hì hì, Thừa Ngôn thật là hư nha, vì muốn lưu lại mỗi lần cùng Tiểu Hi làm tình mà lắp camera trong phòng, nhưng như vậy cũng hay, vậy mới lưu lại được khoảnh khắc đáng giá này a~"

Nói xong thì vừa lúc Thừa Ngôn gọi cậu, Nhược Hi như chú thỏ chạy đến bên Thừa Ngôn, anh nghiêng người vuốt tóc cho cậu, không thèm nhìn Khả Nhu tái nhợt đang nắm chặt phong thiệp kia đến một cái.

"Cô ta có làm gì em không? Tiểu bạch thỏ, em thiện lương như vậy không phải đối thủ của cô ta đâu, đừng để bản thân bị tổn thương."

Nhược Hi cười đến rạng rỡ, khẽ thì thầm vào tai Thừa Ngôn.

"Bé thỏ yêu ba ba nhất~ đời này ba ba phải chăm sóc bé thỏ đó nha~~"

(Hoàn Vụng Trộm)