Gian Khách

Quyển 4 - Chương 289: Kẻ đào mộ của Liên Bang (1)



Cuối mùa thu năm 75 Hiến lịch 37 Liên Bang, những cơn gió lạnh dần dầnthổi quét qua Đặc khu Thủ Đô, tuy rằng chậm chạp không thể nghênh đónđược những trận tuyết đầu mùa, thế nhưng mà nhiệt độ bên ngoài đã hạthấp đến mức bắt đầu ở trên các cánh cửa sổ thủy tinh ngoài các tòa nhàđóng lại thành những bọt sương trắng đục.

Thanh âm điện lưu khởiđộng cực nhỏ bất chợt vang lên, hệ thống thiết bị tự động tăng nhiệt độchống tuyết bắt đầu chậm rãi kiên trì vận chuyển. Chỉ cần thời giankhông đầy năm giây đồng hồ, thì những cánh cửa sổ thủy tinh sẽ giống như cô nàng nữ tử giở tấm mạng che mặt của mình ra, liền trở nên trong trẻo như trước đây.

Bãi cỏ xanh bằng phẳng, thường xuyên được cắt tỉa cẩn thận, cùng với những đám lá khô tùy tiện theo những cơn gió thu màchuyển động, phối hợp lại với nhau, xây dựng ra một loại cảm giác sinhmệnh tươi trẻ cứng cỏi cùng với già nua suy bại. Ánh mắt mặt trời buổisớm xuyên thấu qua cánh cửa sổ thủy tinh, chiếu rọi lên trên khuôn mặtngăm đen trầm ổn đang đứng ngay bên cạnh cửa sổ, thong thả rót vào bêntrong gian văn phòng làm việc phía sau lưng hắn.

Tổng thống Mạt Bố Nhĩ trầm mặc nhắm nhìn những phong cảnh bên ngoài cửa sổ, đột nhiên mở miệng hỏi:

- Đám đội ngũ du hành đã đi đến nơi nào rồi?

- Vừa mới tiến vào trong cảnh nội của Nam Khoa Châu!

Chủ nhiệm của Văn phòng Tổng thống, Bố Lâm tiên sinh, khẽ liếc mắt nhìnxuống bản ghi chép điện tử nằm trong tay mình, bình tĩnh đáp:

-Các quan viên chúng ta phái ra xâm nhập vào Tổng bộ của ba đại Hiệp hộiCông đoàn tại Tinh cầu S2 đã triển khai công tác điều tra gần như hoànchỉnh một vòng rồi. Căn cứ vào sự phán đoán sơ bộ của bọn họ, thì có gần sáu chục phần trăm công nhân bình thường vẫn như cũ phi thường kiênđịnh ủng hộ cho ngài. Chỉ là các nhân vật cấp lãnh tụ thuộc lớp thượngtầng của ba đại Hiệp hội Công đoàn bên kia, đại bộ phận đều đã bị bênphía hậu sơn núi Mạc Sầu mua chuộc hết rồi.

- Cái này là hành động riêng của Nghị viên Thai Chi Nguyên, cũng đừng có liên hệ nó với phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu!

Tổng thống Mạt Bố Nhĩ thở dài một tiếng, chậm rãi xoay người lại, thân thểcực kỳ thả lỏng dựa hẳn người vào cánh cửa sổ phía sau lưng mình, ngữkhí nhàn nhạt nói:

- Cự tuyệt quyền thừa kế của Công ty Liên hợpTinh quặng mỏ Liên Bang, tự nhiên chính là một lần hành động thu muanhân tâm tuyệt đại danh tác lớn nhất trong toàn bộ lịch sử của LiênBang. Nhưng mà cái vị phu nhân phía sau núi Mạc Sầu kia đã nghĩ như thếnào cơ chứ? Căn cơ vững chắc của ngàn đời Thai Gia, cứ như vậy mà biếnmất không còn nữa, hai tay dâng ra, cho dù phía sau hậu sơn núi Mạc Sầucó thể liên nhiệm chức vụ Tổng thống Liên Bang suốt mười nhiệm kỳ liêntiếp đi chăng nữa, chỉ sợ cũng không có cách nào vãn hội lại tổn thất đó được.

Chủ nhiệm Bố Lâm có chút khẽ mỉm cười, kính cẩn đứng ởphía sau lưng của Tổng thống tiên sinh, đem bản ghi chép điện tử trongtay mình cung kính đưa qua.

Thai phu nhân đã suy nghĩ như thếnào? Cũng chỉ có những người ở bên trong văn phòng nghị sự, hoặc nhữngngười có tư cách đứng bên trong Văn phòng Tổng thống, từ lúc mấy thángtrước đây, thông qua cái con đường tình báo đáng tin cậy kia, biết đượcngày hôm đó khi Thai phu nhân nhận được cái tin tức kia, đã nổi giận đến mức đập tan cả căn phòng làm bếp của bà ta. Có thể khiến cho cái vị phu nhân bình thường quen nhìn phong cảnh như bức tranh giang sơn này trởnên thất thố đến như thế, có thể thấy được rằng cái quyết định đó củaThai Chi Nguyên đã tạo thành sự đả kích trầm trọng đến mức nào đối vớibà ta!

- Tràng phục kích bên cạnh eo biển trên Tinh cầu Mặc Hoa,chúng ta đã đạt được sự thắng lợi với chiến tích không thể nào lớn hơnđược nữa. Mặc dù Thiếu Khanh cũng không có ở tại tiền tuyến, thế nhưngcái phần lễ vật mà hắn ta lưu lại cho vị Công chúa Điện hạ kia, vẫn nhưcũ thật sự phát huy tác dụng. Hắn ta đúng là một nhân tài hiếm có a!

Bên trong một góc khuất nào đó của văn phòng hình oval đột nhiên vang lênmột đạo thanh âm mạnh mẽ vững vàng. Hóa ra Tướng quân Lý Tại Đạo từ đầuvốn đã luôn trầm mặc ngồi bên trong cái góc chìm trong bóng râm kia,thủy cung cũng không có mở miệng nói gì.

- Thiếu Khanh đến lúc nào mới có thể trở về?

Tổng thống Mạt Bố Nhĩ cầm tách cà phê nóng trên mặt bàn lên, nhìn về phía vị đồng bạn đáng tin cậy của chính mình, hỏi.

- Hạm đội đã hoàn thành xong bước phóng thông đạo không gian, nhiều nhất cũng chỉ mất thêm thời gian ba ngày nữa mà thôi.

Lý Tại Đạo vẫn như cũ nhàn nhạt hồi đáp.

Tổng thống Mạt Bố Nhĩ khẽ nhíu mày, có chút suy nghĩ, chậm rãi hớp nhẹ mộtngụm cà phê đen đắng ngắt, cặp lông mày dầy rậm đen tuyền có chút khẽnhăn lại một chút, sau đó dần dần chậm rãi tản ra. Ông ta cũng khôngchút nào lo lắng cái tràng đại du hành mang tên Cuộc hành quân trầm mặckia sẽ tạo thành ảnh hưởng gì. Bản thân ông ta đối với công tác vận động dân cử cũng có đầy đủ những kinh nghiệm phong phú cùng với các biệnpháp đối phó hữu hiệu.

Hai năm trước đây, trong tràng Tổng tuyểncử lại các ghế Nghị viên bên trong Tòa nhà Nghị Viện bên kia, nhữngngười tranh cử thuộc phe phái của Mạt Bố Nhĩ đã đạt được đại đa số cácghế trong Tòa nhà Nghị Viện. Hiện tại các hạng dự luật dựa theo nhữngthiết kế năm xưa đã lần lượt được bên đó thông qua một cách dễ dàng. Hơn nữa chỉ cần lần này Đỗ Thiếu Khanh mang theo quân công hiển hách quaytrở lại Thủ Đô Tinh Quyển, thì tốc độ thông qua các điều lệ dự luật kiacũng sẽ càng trở nên nhanh chóng hơn một chút. Càng quan trọng hơn nữachính là, sẽ càng có thể mang đến cho ông ta thêm càng nhiều những vinhquang cùng với danh vọng.

Cái sợi dây treo cổ tròng lên trên đầucủa đám người Thất Đại Gia Tộc Liên Bang đã buộc lại càng ngày càngchặt. Hết thảy mọi động tĩnh của phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu hiện tạiđều nằm dưới ánh mắt nhìn chăm chú của ông ta. Tất cả các tình thế cũngđều hoàn toàn nằm trong sự nắm giữ của ông ta…

Tổng thống Mạt BốNhĩ xoay người lại nhìn về phía phong cảnh xơ xác tiêu điều cuối mùa thu bên ngoài cửa sổ, trên khuôn mặt ngăm đen nhất thời nổi lên một tia nụcười có chút lạnh nhạt. Ông ta biết chính mình chính là đang chờ đợi một cái thời cơ thích hợp mà thôi. Chỉ cần mượn cớ đang trong thời gianchiến tranh, yêu cầu bên phía Tòa nhà Nghị Viện thông qua điều luật Tổng thống liên nhiệm, tiếp tục làm thêm Tổng thống Liên Bang năm năm nữa,như vậy liền nhất định có thể một phen đem cái sự nghiệp đã thống nhấtbên trong cái quán rượu nhỏ kia đẩy đến bục vinh quang cuối cùng.

- Nhưng mà vì cái gì mà trong lòng mình cứ mãi nghĩ thấy có chút bóng râm không thể nào xua tan đi được?

Tổng thống Mạt Bố Nhĩ có chút khẽ nhíu mày, đem tách cà phê đã có chút không còn mùi vị gì nữa buông xuống mặt bàn, sau đó nghe được một tiếng vangnhỏ phát ra tích tích trên mặt bàn.

Cầm lấy quyển sổ ghi chépđiện tử vốn đặt trên mặt bàn kia lên, nhìn thấy cái báo cáo tin tức mớinhất vừa mới được thuộc cấp chuyển phát tới, biểu tình trên mặt Tổngthống Mạt Bố Nhĩ trở nên càng ngày càng trầm trọng hơn. Làn da vốn dĩngăm đen của ông ta cũng dần dần trở nên ủ dột cùng mới phẫn nộ, cho đến cuối cùng đã hóa thành một quả táo chín đỏ rực, khiến cho người kháccăn bản không thể nào dám nhìn thẳng!

Rầm lớn một tiếng, Tổngthống Mạt Bố Nhĩ vỗ một cái thật mạnh lên trên mặt bàn, giương mắt nhìnchằm chằm vào Chủ nhiệm Bố Lâm, phẫn nộ nói:

- Cậu có xem qua Nhật báo Đặc khu Thủ Đô ngày hôm nay chưa?

o0o

Tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô vốn dĩ có địa vị cực kỳ cao trong lòng toàn thể dân chúng Liên Bang, ba năm trước đây bởi vì một hồi đại hỏa hoạn không thể điều tra ra nguyên nhân, đã phải tạm thời ngừng xuất bản một thờigian ngắn. Những bài báo chí sau khi phát hành trở lại phảng phất đã mất đi sức quan sát cùng với sự nhạy cảm tình hình của năm đó, cùng với cái lập trường khách quan vốn dĩ cực kỳ hiếm có trong giới hành nghề báochí từ trước đến giờ cũng đã biến đâu mất không thấy. Nó cơ hồ dần dầncùng với các tờ báo bình thường khác cả ngày chỉ biết vội vội vàng vàngđăng các tin tức chiến sự tiền tuyến bình thường, còn lại đối với các sự vụ bên trong Liên Bang thì không dám đề cập đến, hơn nữa cũng không hềđưa ra bất cứ luận sự chính trị độc lập nào nữa.

Mãi cho đến mộtngày nào đó vào cuối mùa thu của năm 75 Hiến lịch 37 Liên Bang, tờ Nhậtbáo Đặc khu Thủ Đô đã dùng một bản đặc san phụ thêm, hướng về phía toànbộ Liên Bang, tuyên bố mạnh mẽ rằng chính mình đã chân chính phát hànhtrở lại. Mà vị Chủ biên Bob cùng với Phóng viên Ngũ Đức, hai vị nhà báocực kỳ vinh quang, đã từng hai lần đạt được Giải thưởng Tinh Vân caoquý, lại một lần nữa đứng lên trước mặt công chúng, không một chút úy kỵ mà hé lộ ra một góc của tấm màn đen chính trị!

Mà tiêu đề của bản đặc san phụ thêm này cũng cực kỳ kích thích: Kẻ đào mộ của Liên Bang!

Ai mới là kẻ đào mộ của Liên Bang? Là Thất Đại Gia Tộc Liên Bang, đã từngẩn nấp bên trong tấm màn hắc ám hàng ngàn vạn năm của dòng lịch sử LiênBang, hiện tại sớm đã là xú danh ngập trời? Hay là đám người Đế Quốc ởbên kia Hành lang Gia Lý, hung tàn điên cuồng giống hệt như một đám dãthú, thề sống thề chết phải tiêu diệt hoàn toàn Liên Bang? Hay là cáiđám chuột bọ mang theo trên người mầm bệnh chết người, mà Cục HTD củaLiên Bang làm như thế nào cũng không thể dọn dẹp, tiêu diệt hoàn toànđược?

Không phải! Tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô đã hướng về phíatoàn bộ Liên Bang cung cấp một cái đáp án hoàn toàn vượt ra ngoài sự dựkiến của mọi người, đã chấn động hoàn toàn thần kinh của mọi người. Bởivì cái mà bọn họ cho rằng, kẻ đào mộ của Liên Bang, đúng chính là vịTổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh, hiện tại vẫn như cũ đang nhận được danh vọng cực kỳ cao, cùng với cái Chính phủ Liên Bang đang dưới sự lãnh đạo của ông ta.

Cái bản đặc san gây chấn động này dài suốt bốn trang báo kèm theo, trợ giúp tâm trí của dân chúng Liên Bang quay trở vềkhông gian, thời gian mấy năm trước đây, hồi tưởng lại cái tràng đại nổmạnh mà hiện tại dần dần đã bị mọi người lãng quên đi, nhắc lại hai vợchồng Tổng Tư lệnh Quân khu Tây Lâm Chung Sấu Hổ cùng với mấy ngàn vịquân nhân sĩ quan binh lính Liên Bang đã cùng chết đi trong tràng nổmạnh kia.

Phóng viên Ngũ Đức thân là cây chút chủ đạo chính củabài đặc san chuyên luận này, lần này không ngờ lại từ bỏ cái phong cáchviết tàn nhẫn sắc bén mà ông ta vốn am hiểu nhất, mà chỉ là trầm ổn bình tĩnh dùng hai mươi ba bức hình ảnh, loại bút pháp cực kỳ nhẹ nhàng màbình thản phảng phất như là không có bất cứ cảm xúc gì cả, trình bày lại sự kiện một cách buồn tẻ thế nhưng lại khiến kẻ khác kinh ngạc chấnđộng toàn thân. Còn có một bản sơ đồ quan hệ dạng hình cây thật lớn ngay phía trước mặt của bản đặc san kia nữa, đã nói cho tất cả các độc giảmột điều:

Cựu Thượng tá Lai Khắc của Quân khu Tây Lâm, cùng vớigã cựu quân nhân sĩ quan cấp bậc Thượng tá Tây Môn Cẩn của Quân khu IISư đoàn Thiết giáp 7 cung cấp tin tức tình báo về lộ tuyến di chuyểnchính xác, thời gian địa điểm xuất phát, cùng với toàn bộ lực lượng hỏalực của chiếc Phi thuyền Cổ Chung Hào trên đường trở về Tây Lâm. Thượngtá Tây Môn Cẩn còn thông qua một gã gián điệp Đế Quốc tên là Hà Hữu Hữu, đem tin tức tình báo này cung cấp cho Hạm đội U Linh của Đế Quốc, đãsớm trù bị cẩn thận cho một lần tập kích bất ngờ đầu tiên sang phía Liên Bang.

Sau khi Hạm đội U Linh kia của Đế Quốc mạnh mẽ xuyên quacon đường thông đạo không gian của Hành lang Gia Lý, tiến vào Tinh vựccủa Liên Bang, di chuyển bên trong lãnh thổ Liên Bang một khoảng đườngđến bốn ngàn đơn vị thiên văn, thế nhưng lại không hề bị bất cứ Hạm độiLiên Bang nào phát hiện cả. Đó là bởi vì bọn chúng đã đạt được những sốliệu hành lang về kẽ hở của Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương bên trong Tinh vực Liên Bang xa xôi. Mà những số liệu kẽ hở kia chính là do đươngnhiệm Cục trưởng Cục Hiến Chương Thôi Tụ Đông phụ trách thu thập cùngvới cung cấp. Mà người trung gian tiến hành liên lạc vẫn như cũ làThượng tá Tây Môn Cẩn cùng với cái gã gián điệp Đế Quốc tên gọi Hà HữuHữu kia.

Ngay sau đó, cái bản sơ đồ quan hệ hình cây phân nhánhcực kỳ rõ ràng kia, một phen đem Tây Môn Cẩn, Hà Hữu Hữu, Thôi Tụ Đông…mấy cái tên này liên hệ chặt chẽ lại cùng với nhau. Sau đó những cáicành cây lại dần dần mở rộng thêm nữa, xuất hiện thêm tên của hai vịNghị viên tiên sinh, xuất hiện tên của Chủ nhiệm Bố Lâm, Chủ nhiệm Vănphòng làm việc trong Dinh thự Tổng Thống, xuất hiện tên của tiền PhóTổng thống Liên Bang Bái Luân tiên sinh, xuất hiện tên của Chủ tịch Hộinghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng Liên Bang, kiêm Tổng Tư lệnh Quân khu I,Thượng tướng Lý Tại Đạo tiên sinh, xuất hiện tên của vị Tổng Tư lệnh Mặt trận Liên Bang Thiếu tướng Đỗ Thiếu Khanh!

Cái bản đặc san phụthêm tên gọi: Ai là kẻ đào mộ của Liên Bang của tờ Nhật báo ngày hômnay, sử dụng phương thức tường thuật rõ ràng, cũng không có tiến hànhbất cứ biện pháp viết tắt hoặc là giấu tên nào cả, cũng chẳng hề sử dụng cái loại xưng hô chung chung như là vị quan chức nào đó hay là vị quânnhân sĩ quan nào đó… cũng chẳng hề sử dụng cái loại thuyết pháp dự đoánmơ hồ không rõ ràng, mà là trực tiếp khẳng định một cách tuyệt nhiên,cực kỳ trần trụi chính xác trực tiếp điểm danh rõ ràng!

Tại đỉnhphía trên cùng của sơ đồ quan hệ dạng cây kia, ở trên cùng của mặt chính cả trang báo, ngay bên dưới cái tiêu đề về danh phong kẻ đào mộ củaLiên Bang kia, có vẽ một cái khung chữ nhật màu đen, bên trong cũngkhông có hình chụp nào cả, cũng không có tên tuổi của người nào.

Nhưng mà tất cả các dân chúng Liên Bang, ai đọc được bản đặc san phụ thêm này, cũng đều biết rõ ràng nó là đại diện cho ai!

Ngay phần giải thích bên dưới của bản đặc san này, chính là một bản tựthuyệt do đích thân Chủ biên Bob của tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô chínhtay viết ra:

- Tôi tin tưởng rằng tất cả những người đọc quan bản đặc san phân tích trên đây, theo những cái hình ảnh cùng với nhữngchứng cứ tư liệu chuẩn xác kia, có thể tinh tường phán đoán ra được ýtưởng của tôi cùng với Phóng viên Ngũ Đức là muốn nói cái gì. Đúng vậy,chúng tôi chính là muốn chính thức lên án Tổng thống Mạt Bố Nhĩ cùng với Chính phủ cực kỳ lãnh đạm mà ông ta đang lãnh đạo, còn có cái tổ chứctên gọi Hiệp hội Ba Nhất, nghe nói là tập hợp toàn bộ những tinh anh cóchỉ số thông minh cao nhất trong toàn bộ Liên Bang! Bọn họ đã mượn taycủa đám người Đế Quốc, âm mưu sát hại vị Tướng quân dũng cảm nhất, vĩđại nhất toàn bộ Liên Bang!

- Có lẽ sẽ không có bao nhiêu ngườitin tưởng vào lời lên án này của chúng tôi. Bởi vì mỗi thời điểm khi màvề mặt tình cảm gặp phải sự suy sụp, sự tín nhiệm đã bị tổn hại mạnh mẽ, mọi người sẽ thường thường càng nguyện ý tin tưởng rằng cái loại suysụp, cái loại tổn hại này là một sự âm mưu. Như vậy tôi đề nghị cácngười hãy cẩn thận đọc kỹ lại một lần nữa những tin tức điều tra màchúng tôi đã đăng trên đây, chứ không phải ngay lập tức phẫn nộ đem tờđặc san này xé tan thành từng mảnh nhỏ!

- Những cái chứng cứ nàyhoàn toàn đều không phải là sự giả tạo, nguồn gốc của bọn chúng cũngkhông một chút khả nghi. Cái người tìm được chứng cứ kia hiện tại đã tửvong rồi, hơn nữa trên lưng hắn lại còn bị đeo một cái tội danh cực kỳnghiêm trọng nữa. Nhưng mà tôi cùng với Phóng viên Ngũ Đức đều tin tưởng vào hắn. Bởi vì năm đó cũng chính là hắn đã trợ giúp chúng tôi vạchtrần chân diện thật sự của Nghị viên Mạch Đức Lâm! Hơn nữa hắn ta đãdùng sự tử vong của chính mình để chứng thực trình độ tin cậy của nhữngcái chứng cứ này!

- Cái người đã đem đám chứng cứ này giao lạicho chúng tôi, đã từng nhắc nhở qua với chúng tôi, cần phải tìm một cáithời cơ thích hợp, mới có thể một phen đem những cái chứng cứ này phóngxuất ra khắp Liên Bang. Bằng không thì nó cũng sẽ chỉ có thể biến mấtbên trong vô số ngụm nước miếng phẫn nộ của dân chúng, cùng với sự ápchế mạnh mẽ hữu lực của Chính phủ mà thôi! Hiện tại có phải là thời cơtốt nhất hay không? Không! Hiện tại cũng không phải là thời cơ tốt nhất!

- Cuộc chiến tranh giữa Liên Bang cùng với Đế Quốc vẫn sẽ còn kéo dài một thời gian nữa, lực chú ý của toàn bộ xã hội vẫn như cũ đang dừng lạitrên Tinh cầu Mặc Hoa, đang xảy ra chiến hỏa liên miên không ngừng. Mặcdù là ba đại Hiệp hội Công đoàn tại Hoàn Sơn Tứ Châu đang tổ chức mộthồi biểu tình thị uy, thế nhưng phảng phất cũng không tạo thành quánhiều sự chấn động quá lớn.

- Nhưng mà hiện tại chúng ta đã không thể nào chờ đợi thêm được nữa, bởi vì chúng ta đã trơ mắt nhìn thấy,bên phía Chính phủ đã mượn lý do muốn đả kích vào Thất Đại Gia Tộc LiênBang đứng sau tấm màn đen, thông qua các hạng dự luật cứ bước từng bướcmột nắm lấy những quyền lực mà Chính phủ từ trước đến giờ cũng chưa từng có. Chúng ta trơ mắt nhìn thấy Chủ nghĩa Mạt Bố Nhĩ cực kỳ cuồng nhiệtkia, đã dần dần che đi cặp mắt của rất nhiều người, giống như là một bầu không khí nóng bỏng đang bay loạn quanh quẩn khắp nơi bên trong mỗi một tràng kiến trúc của Đặc khu Thủ Đô!

- Các ban các ngành củaChính phủ đã dùng cái gọi là Dự luật Ái quốc vạn ác kia, bỏ mặc phápluật Liên Bang, tùy tiện điều động tài nguyên, bắt bớ dân chúng!

- Càng khiến cho kẻ khác cảm thấy sợ hãi nhất chính là, cái Chính phủ này đã bắt đầu quen với việc nương tựa vào các ban ngành bí mật cùng với sự đe dọa về mặt tinh thần để mà giữ gìn cái tính hợp pháp của chính mình!

- Chúng ta thật sự không thể chờ đợi thêm được nữa! Chờ đợi càng lâu, thì tình huống của Liên Bang sẽ trở nên càng ngày càng sa đọa hơn. Nhiệm kỳ hiện tại của Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh còn thêm hai năm thời gian nữa. Chẳng lẽ còn muốn chúng ta phải chờ đợi thêm hai năm nữa hay sao?Ông ta mãi vẫn luôn có ý đồ để cho bên phía Nghị Viện thông qua dự luật, hoàn thành một lần nhiệm kỳ thứ ba trong lịch sử chưa từng có tiền lệ.Như vậy ai có thể nói được sẽ không có lần liên nhiệm thứ tư nữa cơ chứ? Như vậy bảo chúng ta phải chờ đợi cho đến vĩnh viễn luôn hay sao?

- Cho nên chúng ta lựa chọn đăng báo bản tin tức điều tra này. Đây cũngkhông phải bởi vì hiện tại là thời cơ tốt nhất, mà là bởi vì hiện tạichính là thời cơ cuối cùng của Liên Bang!

- Mùa xuân năm 67 Hiếnlịch 37 của Liên Bang, trong buổi nghi thức trao Giải thưởng Tinh Vâncho Nghị viên Mạch Đức Lâm, tôi đã từng nghe được Tổng thống Mạt Bố Nhĩđã nói những lời như thế này:

- Con người chết đi cũng khônggiống như là ngọn đèn tắt. Ngọn đèn sẽ chiếu rọi ra ánh sang, những địaphương không thể chiếu sáng nổi thì là mảnh hắc ám. Những chuyện tình đã làm sai thì nhất định là phải trả một cái giá thật đắt. Có lẽ tôi không phải là một vị chính trị gia có kinh nghiệm, nhưng mà tôi lại là mộtngười tôn thờ Luật pháp Liên Bang đến mức có thể gọi là cố chấp! Nếu như tôi chết, các người có thể một phen đem phần mộ của tôi mở ra, nhìn một cái bên trong xem nó đến tột cùng là có màu sắc thế nào. Đối với nhữngngười nào đó đã chết rồi, tôi đồng dạng cũng là cái loại thái độ đó!

- Lúc ấy Nghị viên Mạch Đức Lâm vừa mới chết bởi một hồi ám sát vô cùnghuyết tinh. Tất cả dân chúng Liên Bang cũng đều không biết ông ta lạichính là một gã mầm mống Đế Quốc xú danh rõ ràng vang dội nhất. Ngay lúc đó Mạt Bố Nhĩ tiên sinh vừa mới lên nhậm chức Tổng thống Liên Bang,tràn ngập tinh thần phấn chấn cùng với sức sống mãnh liệt, có đầy những ý tưởng tốt đẹp muốn thay đổi thế giới này. Tôi cũng không thể không thừa nhận, năm đó tôi cũng chính là một trong những người ủng hộ trung thành nhất, cuồng nhiệt nhất của ông ta, cũng giống với những người đang đọcbản đặc san các người vậy!

- Nhưng mà đúng như những gì Mạt BốNhĩ tiên sinh đã từng nói qua vậy, những chuyện tình gì đã làm sai thìnhất định phải trả một cái giá thật đắt. Thân là Tổng thống Liên Bang,mỗi một người chúng ta cũng đều có quyền lợi yêu cầu ông ta đứng ở bênnày con đường ranh giới đạo đức! Huống chi những chuyện tình mà ông tađã từng làm sớm đã vượt qua khỏi đường ranh giới tuyến đạo đức kia không biết bao nhiêu mà nói! Chúng tôi có thể ủng hộ vô điều kiện những biệnpháp vận động chính trị, nhưng mà chúng tôi kiên trì cho rằng dân chúngnên có quyền lợi biết được chân tướng sự thật!