Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa

Chương 292: Thủ Lĩnh Người Máy, Tử Vong.



Trong đó có một con chó robot vừa đáp xuống đất đã bị Thiên La Tử Đằng chờ từ lâu trói lại, hai con chó robot còn lại thì trượt trên mặt đất mấy mét, trên thân thể xuất hiện thêm vài vết kiếm chém.

Một đánh ba, vậy mà ba con chó robot vẫn bị thương bởi những đòn tấn công của Lục Duyên.

Dù sao, cũng chỉ là cấp mục đầu mà thôi.

Lục Duyên hóa thành lưu quang, lao về phía hai con chó robot còn lại.

Hai con chó robot há cái miệng rộng ra, bên trong ngưng tụ năng lượng.

Âm!

Hai quả đạn năng lượng to lớn bắn về phía Lục Duyên.

Lục Duyên không thèm tránh, cầm trọng kiếm trong tay trực tiếp đánh nát hai quả đạn năng lượng.

Hắn vọt tới trước người một con chó robot, cầm trọng kiếm chém về phía đầu của nó.

Trên người chó robot lập tức xuất hiện tinh thể hộ thuẫn giống với thủ lĩnh máy móc.

Âm!

Trọng kiếm chém lên trên tinh thể hộ thuẫn, hộ thuẫn lập tức tức xuất hiện từng vết nứt, nháy mắt nổ tung.

Sau đó trọng kiếm tiếp tục chém lên trên người chó robot.

Chó robot bị sức nổ khổng lồ đánh bay ra ngoài, nặng nề mà rơi xuống đất.

Chó robot rơi xuống đất giãy dụa muốn đứng lên, đúng lúc này, có một quang tiễn màu trắng cùng với một băng thương phóng tới từ nơi xa, lập tức rơi vào trên cái đầu đã xuất hiện không ít vết nứt của chó robot.

Ẩm!

Tiếng đùng đoàng vang lên, đầu tiên đầu của chó robot bị đông cứng, sau đó bị quang tiễn màu trắng đánh nát.

Chó robot mất đi đầu lập tức không còn động tĩnh gì.

Là kiệt tác của Lâm Tịch Tịch và Mary ở nơi xa.

Giờ phút này, một con chó robot còn lại đã vọt tới trước mặt Lục Duyên, nó vung móng vuốt giống như dao găm bình thường lên, cắt về phía cổ Lục Duyên.

Cheng!

Móng vuốt như thể đụng tới sắt thép vậy, đốm lửa văng tung tóe, mạnh mẽ ngừng lại.



Lục Duyên trở tay bắt lấy chân chó của chó robot, cánh tay dùng sức, quăng chó robot lên trên mặt đất.

Âm!

Sau cú ném mạnh đầu tiên, Lục Duyên còn chưa đã nghiền, lại tiếp tục đập nó lên mặt đất.

Âm ẩm âm!

Chó robot gầm thét muốn giãy dụa, nhưng kết quả móng vuốt của nó cào lên người Lục Duyên mà Lục Duyên lại hoàn toàn không có phản ứng gì, đạn năng lượng bắn lên người Lục Duyên mà Lục Duyên cũng không mất một sợi tóc.

Sau khi nện liên tục mấy lần lên mặt đất, thân thể chó robot xuất hiện trục trặc, từng đốm lửa điện liên tục lấp lóe, động tác của nó cũng càng ngày càng nhẹ.

Dần dần, hoàn toàn ngừng lại.

Mọi người ở trên cao ốc thấy hành động bạo lực của Lục Duyên, thì đều co rút khóe miệng.

Đặc biệt là mấy chiến sĩ gen lúc trước còn định đi cướp đồ của Lục Duyên, giờ phút này càng cảm thấy tê cả da đầu.

Để tay lên ngực tự hồi, họ còn không có thực và thân thể mạnh mẽ như chó robot kia đâu.

Nếu đổi lại là họ, chỉ sợ bị đập không được mấy lần thì thi thể đã lạnh toát rồi?

Sau khi đánh chết hai con chó robot, Lục Duyên nhìn về phía Amy.

Amy nhẹ gật đầu, lại thả một con chó robot ra.

Chó robot này vừa mới nhìn thấy thế giới bên ngoài, thì một đạo kiếm quang đã lóe lên, sau đó quang tiễn màu trắng và băng thương cùng xuất hiện, thế là chó robot đành chào tạm biệt với thế giới.

Một con chó robot cuối cùng cũng là như thế.

Đến khi con chó robot cuối cùng bỏ mạng, cũng chỉ còn lại mỗi thủ lĩnh máy móc lớn nhất kia.

Giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm thủ lĩnh máy móc.

Amy cười hì hì mở miệng nói:

"Ta nới lỏng Thiên La Tử Đằng trên đầu nó, Lôi Phong ngươi cứ thế mà chém đầu nó!"

Ánh mắt Lục Duyên sáng lên, nhếch miệng cười:

"Không thành vấn đề"

Rất nhanh, Amy đã thu lại Thiên La Tử Đằng trên đầu thủ lĩnh máy móc, lộ ra cái đầu khổng lồ kia của thủ lĩnh máy móc.

Con mắt màu đỏ của thủ lĩnh máy móc lấp lóe, không ngừng giãy dụa, nhưng vẫn không thể tránh thoát được.



Lục Duyên cười gằn đi đến phía trước thủ lĩnh máy móc, tay giơ trọng kiếm lên rồi chém xuống.

Ẩm!

Trọng kiếm và tinh thể hộ thuẫn va chạm với nhau, phát ra âm thanh vang rền.

Tinh thể hộ thuẫn của thủ lĩnh máy móc mạnh hơn của chó robot nhiều.

Một nhát chém toàn lực của Lục Duyên chỉ có thể khiến cho tinh thể hộ thuẫn bị chấn động.

Có điều Lục Duyên cũng không để ý, dù sao hiện tại thủ lĩnh máy móc chỉ có thể giương mắt nhìn hắn mà thôi.

Lục Duyên cười tủm tỉm tiếp tục chém lên trên tinh thể hộ thuẫn.

Âm ầm ầm!

Từng đợt tiếng va chạm đùng đoàng liên tục vang lên.

Một đám chiến sĩ gen ở trên đài cao nhìn thủ lĩnh máy móc bị Thiên La Tử Đằng trói lại, rồi bị Lục Duyên lần lượt chém về lên tinh thể hộ thuẫn thì đầy đầu đều là dấu hỏi chấm.

CMN, còn có thể đánh chết thủ lĩnh máy móc như vậy sao? !

Các ngươi như thế này, người khác chơi cái rắm à? ? ?

Ẩm!

Âm!

Trên quảng trường không ngừng truyền đến tiếng nổ âm vang, lá chắn bảo vệ trong suốt của thủ lĩnh người máy có lực phòng ngự rất mạnh.

Lục Duyên phải toàn lực công kích gần trăm lần mới có thể đánh vỡ nó.

Mất đi phòng ngự của lá chắn bảo vệ trong suốt, mỗi lần trọng kiếm chém xuống đều là chém vào đầu của thủ lĩnh người máy.

Lại hơn mười lần công kích, đầu thủ lĩnh người máy vỡ vụn, ánh mắt hắn ta lóe lên ánh sáng màu đỏ rồi ảm đạm xuống.

Thủ lĩnh người máy, tử vong.

Trên lầu cao, một đám chiến sĩ gen nhìn thấy quá trình đánh giết nhẹ nhàng kia, toàn bộ im lặng.

Sau khi im lặng được một lát, có người nhỏ giọng nói:

"Chuyện này cũng quá vô lý nhỉ?"