[Esport] Siêu Quỷ

Chương 3: Chiến đội UK (3)



Tóm tắt chương: Cậu cảm thấy mình không đủ diễn xuất và không có phù hợp với UK.

_______

Thoạt nhìn lúc đó Lục Tễ không khác gì bây giờ, mặc áo thun trắng, là một cậu bé mới lớn đầy tươi tắn.

Tuy rằng sẽ không nói gì, nhưng bởi vì có kỹ năng lại có mặt mũi, nhân khí tuy không quá cao nhưng tuyệt đối không thấp.

Mà nam nhân Tần Thành ở trên màn ảnh chuẩn bị chọn tướng, trên mặt mang thao tự tin cùng lớn mật chưa bị mài giũa: "Ván này các bạn muốn tôi chơi tướng gì?"

Nam nhân nhìn làn đạn bình luận, lựa chọn tướng Phức Cừu Chi Mâu: "Vậy thì giày trượt ván đi, hãy vận hành chúng."

*Phức Cừu Chi Mâu ( Ngọn giáo báo thù)_ Kalista bên mình gọi thành Mũi Giáo Phục Hận_Kalista

Nguyên nhân vì kỹ năng của tướng Phức Cừu Chi Mâu có thao tác dịch chuyển một đoạn nhỏ, thoạt nhìn tựa như một mực di dộng nhảy lên, bởi vậy mới gọi cô ấy là giày trượt ván.

Mà lúc này làn đạn bình luận lại chiếm hết màn hình.

" Bây giờ deerlet cũng không ý thức được là chút nữa sẽ gặp phải chuyện gì."

"Hữu nghị nhắc nhở, rừng bên đối diện là rừng bên UK."

"Ha ha ha ha ha ha."

" Chín phút bốn mươi năm giây chính kịch bắt đầu."

" Lục bảo Lục bảo, bảo bối của mama."

"Lại là nam ma ma, nam mama cùng nam mama."

"Fans Lục Tễ sẽ lên án Tần Thành cho xem."

Lục Tễ cùng khán giả trên livestream của kênh mình còn chưa biết đã gặp Tần Thành, anh vừa ngâm nga ca hát vừa nói: " Ván này có ngọc Nhịp Độ Chết Người, ở giai đoạn sau khi tốc độ đạt tới cực hạn, có thể liền mạch sử dụng A. Giày trượt ván đòi hỏi sử dụng phím A để thêm chút ván."

*ngọc Nhịp Độ Chết Người là một loại ngọc giúp ADC tấn công

*A chỉ phím A, phím di chuyển tấn công.

Lục Tễ nói xong à một tiếng: "Giày trượt ván tốt nhất phối với Ngưu Đầu Bố Long hoặc Nhật Nữ, là loại phụ trợ vững chắc, tương đối dễ đánh, phụ trợ bên chúng ta chọn Lạp Khắc Ty.... Nhưng nó không quan trọng, vấn đề không lớn, kỹ năng có thể đền bù được."

*Ngưu Đầu Bố Long bên Việt Nam mình gọi thành Quái Vật Đầu Bò_Alistar

*Nhật Nữ ý chỉ cô gái Nhật Bản, bên Việt Nam gọi thành Bình Minh Rực Rỡ _Leona

*Lạp Khắc Ty_Quang Huy Nữ Lang bên mình gọi thành Tiểu Thư Ánh Sáng_Lux

Tuy nhiên khi Tần Thành ở cấp hai bắt được, Lục Tễ đã bị giệt chết mạng đầu tiên, sắc mặt vẫn không thay đổi: "JG đối diện sao mới cấp hai đã tới a, thật hung dữ quá, bọn họ phối hợp cũng rất tốt."
ads



Lần đối đầu thứ hai, Chùy Thạch bên địch thắp đèn lồng bay tới, Lục Tễ biết rừng đang muốn tới. Quả nhiên thắp đèn mang Tần Thanh bay tới đó, kỹ năng phụ trợ chưa có, trước khi chết chỉ kịp tạo cho Lục Tễ một tâm khiên rồi lăn ra chết, mà Lục Tễ lúc này đối mặt với ba tướng địch cũng bị nhảy tháp cường giết.

*Chùy Thạch_Hồn Tỏa Điển Ngục Trưởng( Quản Ngục Khóa Linh Hồn) bên mình gọi thành Cai Ngục Xiềng Xích_Thresh

*nhảy tháp có thể hiểu rằng tướng đang trong phạm vi tháp, ở đây Lục Tễ là bị tướng giết trong tháp, đại loại vậy.

Lần thứ ba, Tần Thành đột nhiên xuất hiện từ bụi cỏ đã được bố trí tầm nhìn.

Lần thứ tư, rừng và tướng đường trên không chịu buông tha.

Lần thứ năm, lần thứ sáu, lần thứ bảy, lần thứ tám,...

Trong lúc livestream, nụ cười trên mặt Lục Tễ từng chút từng chút một biến mất, cuối cùng trở thành không chút biểu cảm.

Đồng đội cậu không nhịn được bắt đầu phun.

"Giày trượt ván hoặc mày đừng chơi nữa."

"Đây là đẳng cấp của việc đại luyện đi lên?"

"Thi đấu thăng hạng, tao phục luôn, chơi cái quỷ gì, chúc mày vui vẻ, cả nhà thăng thiên."

"Mày so với Mỹ Đoàn còn đưa nhanh hơn."

*đây là một câu lăng mạ đồng đội, nghĩa là tốc độ của người nào đó gửi đầu người còn nhanh hơn cả Mỹ Đoàn, hiện đã bị cấm sử dụng trong LMHT TQ.

*Mỹ Đoàn là app giao đồ ăn nhanh có tên đầy đủ là Mỹ Đoàn Ngoại Mại 美团外卖 có slogan: "Mỹ Đoàn mang đi, gửi cái gì cũng nhanh."

"Ma mày chết rồi."

*Tác giả viết nguyên văn là 你ma死了, một câu chửi bậy rất thô tục: ' Mẹ mày **** rồi.'

Tần Thành chỉ nhìn thấy nước mắt của thiếu niên trên màn hình đột nhiên rơi xuống, là thứ nước mắt không biểu tình gì chỉ lặng lẽ mà rơi xuống.

Nếu là người khác chỉ sợ lúc này không phải treo máy thì cũng tiếp tục bị chặt đầu người tiếp, nhưng Lục tễ thì lại từ trên bàn rút khăn giấy, lau sạch nước mắt nước mũi sau đó tiếp tục lén phát triển tướng thêm, không thèm để ý đồng đội nói cái gì.

Làn đạn cũng từ "ha ha ha ha ha ha rừng không phải người" biến thành " Buồn cười thật sự, thảm cũng thật quá thảm, Thành ca quá đáng, tôi đau lòng quá."

Cùng lúc Tiêu Bân đi ngang qua, nhìn màn hình của Tần Thành thuận miệng hỏi: "Đây không phải trận đấu hạng hai năm trước cậu bắt nạt deerlet đến khóc kia sao, sao lại xem cái này?"

Trước kia Tần Thành căn bản không để ý mà cũng chẳng chú ý những thứ này, anh cũng biết sau chuyện này đã làm cho một bá chủ trẻ phát khóc, sau đó liền không có sau đó.

Tiếp đó trong trận đấu mùa xuân đầu năm bắt nạt một tuyển thủ AD thành siêu quỷ, đem người ta đến phát khóc, từ đó trên mạng gọi anh là Đại Ma Vương, anh mới biết được thì ra lúc trước bá chủ trẻ đó chính là deerlet.

Khóc trên sân khấu không phải là một chuyện tốt, một khi đã khóc liền dễ sụp đổ, tâm lý cũng là một phần thực lực của đấu trường.

Tâm lý không tốt, sẽ bị phun, sẽ bị người ta chỉ trích.

Nhưng deerlet thì không, tuy cậu có khóc nhưng Tần Thành rõ ràng cảm nhận được người này lúc rơi nước mắt đầu óc ngược lại còn rõ ràng hơn, rất rõ ràng biết mình bây giờ có thể làm gì, nên làm cái gì.

Chỗ ngồi của Tần Thành cách cửa gần nhất, bởi vậy Tiêu bân vừa tiến vào đã nhìn thấy màn hình của anh.

Tiêu bân cứ vậy mà nói ra, tiếng cười hi hi nói chuyện phiếm trong phòng huấn luyện im bặt.

Tiêu Bân buồn bực: "Có chuyện gì vậy?"

Tần Thành rất muốn lấy vớ thối ở đầu giường Tạ Anh Tuấn chặn miệng anh ta lại.

Tôn Tư Mạc có một ý thâm sâu sắc: " Không có gì không có gì, Thành ca thì ra đang ở đây."

Nói xong đưa tay sang phía đối diện, tạo micro về phái Tần Thành: "Phỏng vấn Thành ca một chút, hiện tại một lần nữa nhìn lại hành vi cầm thú trong năm đó của mình, anh cảm thấy thế nào? Có muốn nói gì với deerlet?"

Tôn Tư Mạc làm như vậy cũng là vì nhìn thấy Lục Tễ đang đứng trước cửa, bên cạnh còn có một cái vali, nhìn là biết vừa mới tới, Tiêu Bân đến đây cũng là vì đưa cậu đến.

Anh muốn nhìn xem Tần Thành ở trước mặt bá chủ deerlet nhớ lại chuyện cũ sẽ nói câu vàng gì, để cho những hảo anh em tốt bọn họ vui vẻ.

Lục Tễ nhìn thấy lịch sử đen tối của chính mình, cũng là video mà cậu muốn nó biến mất khỏi thế giới này nhất, còn ngay trước mặt thủ phạm, đúng là nhất thời khó nói hết.

Tôn Tư Mạc chớp chớp mắt nhìn Tần Thành, không tiếng động dư thừa giục hắn nhanh chóng trở lời.

Tạ Anh Tuấn còn mở livestream, vốn trên màn hình toàn là fan và anti-fan đang bóp nhau, quản lý phòng vội vàng phong tỏa những account trào phóng bọn họ top16 thế giới, hành động của Tiêu Bân trực tiếp đem bọn họ đang cãi nhau đều ngừng, nhao nhao nhau hỏi Tần Thành vì sao đột nhiên xem video livestream năm đó của Lục Tễ, có phải Lục Tễ sắp tới UK hay không.

Tạ Anh Tuấn và Tôn Tư Mạc đang ngồi cạnh nhau, nên cũng nhìn thấy Lục Tễ, tính ra vẫn là Tiêu Bân mang người đến, luận về trách nhiệm mà nói, Tiêu Bân có một phần trong đó.

Dù sao Lục Tễ cũng tới tức có nghĩa là sắp tuyên bố rồi, hiện tại tiết lộ trong lúc livestream cũng không có gì đáng ngại.

Cho nên Tạ Anh Tuấn cũng cười xấu xa nhìn Tần Thành: "Hắc hắc, Thành ca, fan nhà tôi cũng muốn biết anh định nói gì với deerlet."

Lúc này đây, Tiêu Bân mới chú ý tới Tạ Anh Tuấn đang livestream, vội vàng ra hiệu sai người tắt đi, Tạ Anh Tuấn không tắt, mà cười hì hì nói: "Này không phải lạy ông tôi ở bụi này sao."

Tiêu Bân nghĩ cũng đúng, hiện tại chỉ là Tần Thành đang xem video trước kia của deerlet mà thôi, một khi tắt livestream thì không phải rằng chính là có quỷ sao.

Tiếp theo Tiêu Bân xua tay tỏ vẻ buông tha, ý tứ chính là tùy bọn họ, livestream bại lộ thì liền bại lộ đi, vốn định để ngày mai sẽ tuyên bố, hơn nữa mấy người này đã làm chưa chắc đã kéo xuống được.

Những người khác đều đang chờ đáp án của Tần Thành, vừa nghe anh vừa chậm nói: "Tôi sẽ phụ trách."

Đại khái cảm thấy lời này nghe có chút kỳ quái, Tần Thành cũng bắt đầu nghiêm trang diễn xuất của mình, mang theo hối hận ảo não cùng không cam lòng, tang thương nói: "Năm đó tôi đối với cậu ấy như vậy, để cho cậu ấy một mình chịu đựng nhiều đau khổ, lỗi là của tôi, nhưng bây giờ cậu ấy có đi lòng vòng thì rốt cục cũng về lại bên cạnh tôi, tôi, cheng, đứng ở đây thề với trời, đời này kiếp này phải che chở cho cậy ấy, tuyệt đối không để cho cậu ấy chịu thêm nữa điểm ủy khuất nào nữa."

Lục Tễ: "......"

Kỹ thuật diễn tinh vi.

Lục Tễ vừa mới đến, đã bị người ngoài mặt đứng đắn này mười phần làm cho kinh hãi.

Trong livestream của Tạ Anh Tuấn đã cười đến phát điên, số người xem tăng vọt.

"Mẹ kiếp, đây là bãi hỏa táng tổng tài bá đạo truy thê à?"

"Nghe âm thanh của Thành ca, lại tưởng tượng mặt anh Thành ca, tôi thừa nhận tôi động tâm."

"Xem Tuấn Tuấn livestream liền vui vẻ, nếu thật sự muốn xem chồng thì phải là Thành ca,"

"A a a a a, lão công lão công em nguyện ý ở bân cạnh anh! Deerlet tránh ra!"

"A a a a a a a a a, mấy người tranh đoạt thành ca còn tôi sẽ mang deerlet ôm đi."

"Từ từ đã, trọng điểm không phải Thành ca sẽ chịu trách nhiệm với deerlet? Mà câu nói cuối cùng đã đến với tôi một lần nữa, đây có nghĩa deerlet sẽ gia nhập UK?"

"Hai người không phải có thù à, không sợ trong đội xảy ra mẫu thuẫn đánh nhau..."

"Ô ô ô ô, deerlet đệ đệ sẽ bị đám người này làm hỏng mất."

"CP Thành ca và em trai deerlet của tôi!!"

*CP: couple

Tạ Anh Tuấn không nhịn được dẫn đầu vỗ tay: "Được!"

Tạ Anh Tuấn mập mập quá mức biết dẫn dắt bầu không khí, pine đang đấu hạng cũng kìm lòng không được võ tay, vỗ tay xong mới mơ mơ màng màng phản ứng lại mình vừa rồi lại vỗ tay.

"Thật cảm động, thế thì hôm nay tôi giao deerlet của chúng tôi cho cậu, cậu không được xin lỗi cậu ấy nữa, nếu không tôi sẽ không tha cho cậu." Tôn Tư Mạc giả vờ lau nước mắt, nâng tai nghe lên, "deerlet, chú có nghe được lời tỏ tình cảm động lòng người và đầy chân thành của Thành ca hay không?"

Không nghĩ tới UK lại là UK như thế, Lục Tễ không biết phải làm sao, có chút lắp bắp: "Nghe... nghe rồi."

Cậu cảm thấy mình không đủ diễn xuất và không có phù họp với UK.

Tần Thành quay đầu lại, nhìn thấy Lục Tễ đang đứng ở cửa: "..."

Tần Thành ổn định ngoài mặt, quay đầu lại liền tắt livestream, giống như người này vừa rồi cái gì cũng không phải là diễn, cái gì cũng không nhìn cả.

"Được rồi, đừng trêu deerlet nữa." Tiêu Bân vỗ nhẹ vai Tôn Tư Mạc, gọi deerlet tới. " Cậu cứ ngồi máy tính bên cạnh Thành ca đi."

Lục Tễ đối với Tần Thành vừa lạ vừa hữu hảo cười cười, hai má lúm đồng tiền hiện ra.

Vừa rồi vòn giả bọ bá đạo trước mặt, lại còn xem quá khứ của cậu nhưng mà Tần Thành không có một chút ngượng ngùng nào: "Thiết bị đã được trang bị đầy đủ chưa?"

"Đủ rồi."

"Vậy thì theo tôi." Tần Thành đứng dậy.

"Chờ một chút." Tiêu Bân gọi anh lại: "Cậu muốn mang deerlet đi đâu thế?"

Tần Thành: "Đi ký túc xá, alone dọn đi rồi, deerlet cùng tôi ở một phòng đi."

Tần Thành vừa nói vừa đi tới cửa, kéo cần vali của Lục Tễ quay đầu ý bảo Lục Tễ đuổi theo sau.

Lục Tễ vội vàng đi theo: " Cảm ơn, tui có thể tự cầm."

Bốn người trong phòng huấn luyện nhìn hai người đã rời đi, cho đến khi biến mất ở góc đường, Tạ Anh Tuấn mới sờ cằm nói ra điều suy nghĩ: "Hiếm khi thấy Thành ca nhiệt tình như vậy, kỳ lạ nha."

Tôn Tư Mạc hắng giọng, học theo dáng vẻ vừa rồi của Tần Thành: "Tôi, cheng, đứng ở đây thề với trời, đời này kiếp này phải che chở cậu ấy, tuyệt đối không để cho cậy ấy chịu thêm nửa phần ủy khuất nào nữa."

Tiếp theo chính anh không nhịn được cười: "Bá tổng Thành ca chúng ta lương tâm trỗi dậy, đang thực hiện lời thề của ổng, nhưng tôi cảm thấy còn thiếu điều gì đó, chưa có mùi vị."

Phần tử tích cực – pine nghiêm túc đáp lại: " Thiếu chạy với bóng?"

*chạy với bóng có hai nghĩa.

Nghĩa một, còn được gọi " di chuyển với bóng" trong bóng rổ. Một trong những quy tắc bóng rổ. Ở trận đấu, chân trụ( chân đằng sau) được xác định sau khi cầu thủ đã nhận được bóng theo đúng luật. Khi dẫn bóng, chân trụ không được rời khỏi mặt đất trước khi b óng rời tay, khi chuyền có thể nhấc chân trụ lên nhưng bóng phải được thả ra trước khi chân trụ chạm đất. Vi phạm các quy tắc trên được coi là chạy với bóng.

Nghĩa hai, là một thuật ngữ đùa giỡn về việc phụ nữ mang thai, một thuật ngữ được sử dụng trong tiểu thuyết ngôn tình, ám chỉ nữ chính mang thai nhưng lại bỏ rơi chồng và con mình. Điều này được gọi là chạy với bóng. Bóng 球 ý chỉ bụng to.

Ở đây, pine dùng nghĩa hai. Ý nói thiếu mùi vị drama =))

"pine nghiêm túc huấn luyện, ngày thường ít xem một chút thứ linh tinh."

Tiêu Bân tâm rất mệt mỏi: "Tôi đi trước, phỏng chừng rất nhanh toàn bộ netizen đều biết deerlet sắp tới UK, phải vội vàng lau rắm cho các cậu, nếu không họ sẽ bị dẫn dắt mất, gần đây không ít lần các cậu bị bôi đen... Không biết đã làm xong ảnh tuyên truyền chưa."