Dụ Tội

Chương 62



Hoằng Dạ rất ôn nhu.

Thân thể của Hạ Vân Phong vô cùng mềm dẻo, tuy rằng đã nhiều năm không tập thể hình nữa, nhưng dáng người vẫn bảo trì không tệ chút nào, sờ lên rất thuận tay.

Hoằng Dạ cúi đầu thưởng thức ngắm nhìn bộ dáng ngây người của y, Hạ Vân Phong thiếu chút nữa trực tiếp xuất (bắn tinh) trong tay Hoằng Dạ, xuyên qua con ngươi lười biếng kia của nam nhân lộ chút dao động khe khẽ.

Hoằng Dạ làm cho y rất thoải mái, làm cả người y nóng lên rồi nhũn ra, lửa nóng nơi bụng dưới lủi thẳng lên, y chính là không nghĩ tới người thanh niên tên Hoằng Dạ này, dám ở trước mặt y đưa ra yêu cầu.

Hạ Vân Phong như thể ngầm đồng ý, tùy ý động tác của Hoằng Dạ. Hạ Vân Phong cứ thế nằm trên giường hưởng thụ.

Y lười biếng nói cho Hoằng Dạ, trơn tề (thuốc bôi trơn) đặt ở đầu giường.

Hoằng Dạ lại lấy trơn tề từ trong workbox kia ra, loại đồ vật này người bình thường rất ít mang theo trên người.

Hạ Vân Phong nhìn thấy Hoằng Dạ trực tiếp như vậy y cũng không có mở miệng quyết tuyệt (kiên quyết cự tuyệt), Hoằng Dạ quần áo xốc xếch quỳ gối giữa hai chân y, mở nắp trơn tề ra…… Cảm xúc lành lạnh của trơn tề khiến y có chút không quá thích ứng, y khó chịu nhíu mày……

Hoằng Dạ nhận thấy được sự bất an của y, làm cho y bán tựa vào đầu giường, một bên cúi người ngậm lấy đôi môi đang hé mở của nam nhân, một bên đưa ngón tay chậm rãi trấn an cảm xúc của nam nhân.

Còn Hạ Vân Phong bởi vì nụ hôn của Hoằng Dạ mà không có chống cự, y ung dung lười biếng đón nhận nụ hôn của Hoằng Dạ.

Mơ mơ màng màng, y bị thoải mái đến nhanh ngủ thiếp đi, động tác trên ngón tay của Hoằng Dạ ôn nhu làm cho Hạ Vân Phong coi như vừa lòng.

Một chân của Hạ Vân Phong khoác trên đùi Hoằng Dạ, một chân khác hơi gấp khúc đặt trước ngực Hoằng Dạ, y lười biếng nằm ở trên giường “Tùy ý bài bố”.

Thẳng đến nơi cực kỳ mẫn cảm trong cơ thể Hạ Vân Phong bị Hoằng Dạ đụng đến, y mở mắt lẳng lặng nhìn chăm chú vào Hoằng Dạ, Hoằng Dạ vừa rời môi y, liền ý vị thâm trường theo dõi y.

“Thoải mái chứ?”

“……”

“Chính là như vậy đúng không?”

“……”

“Thế nào lại không nói?” Hoằng Dạ giương mắt nhìn y, nhìn thấy Hạ Vân Phong bởi vì cảm giác mãnh liệt mà hút lấy từng đợt không khí nho nhỏ.

“……” Hạ Vân Phong không nghĩ nói chuyện.

Hạ Vân Phong nhuyễn, miên, miên (mềm nhũn)nằm ở trên giường, tần suất hô hấp của y đã dần dần nhanh hơn……

Gương mặt của nam nhân phiếm hồng rồi đỏ ửng, kết hợp cùng âm thanh như có như không thoát ra giữa đôi môi đang hé mở kia, tất cả đều hấp dẫn sự chú ý của Hoằng Dạ đối với y.

Hoằng Dạ cúi đầu nhìn chăm chú vào y: “Ngươi không nói lời nào, ta đây coi như ngươi đã ngầm đồng ý……” Giọng nói của hắn vô cùng từ tốn, nhưng lại có vẻ rất ôn nhu.

Hoằng Dạ chậm rãi rút ngón tay ra, dùng hành động chứng minh cho Hạ Vân Phong thấy, hắn có thể ôm Hạ Vân Phong, nhiệt tình của hắn bao lấy thân thể của nam nhân, xâm chiếm mỗi một tấc da thịt của nam nhân, thân thể của nam nhân tên Hạ Vân Phong này nóng đến đáng sợ.

Động tác của Hoằng Dạ rất nhẹ, Hạ Vân Phong chậm rãi nắm chặt giường lớn dưới thân, y khẽ cau mày, tuy rằng không chán ghét hành động của Hoằng Dạ, chẳng qua loại cảm giác bị xâm nhập này quá đổi rõ ràng, khiến y có chút không thoải mái……

—–

Tác giả: Hạ thúc thực nhiệt