Đổi Chồng: Cưng Chiều Em Đến Nghiện

Chương 91: Dung nhập vào thế giới của anh



Thời gian gần đây chủ tử của các cô luôn luôn nghiêm khắc nhưng bởi vì một câu 'Phu nhân nói' mà thỏa mãn ăn bữa sáng, một câu oán hận cũng không có, hơn nữa nhìnsắc mặt của hắn cực kỳ vui vẻ. Tất cả mọi người một lần nữa ở trong lòng đánh giá phu nhân, cho ra kết luận đắc tội với ai cũng có thể, ngàn vạn lần không thể đắc tội với phu nhân, không những không thể đắc tội vớicô, còn nhất định phải phục vụ cô cho tốt.

Sở Chiến ăn xongbữa sáng, nghĩ đến sau này cô gái nhỏ sẽ ở nơi này, anh rất quan tâmkiểm tra trong nhà từ trên xuống dưới một lần, có tai họa ngầm gì kịpthời bỏ đi, anh rõ ràng nhận thấy cô gái nhỏ không giống như những người hắc đạo của bọn họ, da thịt thô ráp, chẳng những thân thủ tốt, ý thứcđề phòng cũng đặc biệt tốt, nhưng cô thật mềm mại tựa như chỉ cần bópmột cái liền vỡ, dĩ nhiên xây dựng cho cô một hoàn cảnh an toàn, cả biệt thự xa hoa lớn như thế xuất hiện một loại cảnh tượng, chủ nhân anh tuấn lạnh như băng chỉ huy mấy trăm người giúp việc trong biệt thự từ trênxuống dưới làm này làm kia, tiến hành đổi mới.

Từ sáng đếntối, một đám người giúp việc hết sức tận trách, cả biệt thự rực rỡ hẳnlên, tất cả xa hoa ấm áp, tự tay Sở Chiến chỉ huy các cô làm việc, người giúp việc lần nữa xác định phu nhân tuyệt đối là người trong lòng củachủ tử, nếu không chủ tử luôn luôn lười biếng, lạnh như băng không thểnào đột nhiên thay đổi lớn như vậy.

Màn đêm buông xuống, cácnơi trong biệt thự xa hoa ấm áp đã sớm mở đèn thủy tinh, chiếu rọi tấtcả phòng ốc đến chói mắt, hoạt cả ngày Sở Chiến lười biếng ngồi trên ghế sa lon ở phòng khách, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía cửa phòng khách,ánh mắt thỉnh thoảng nhìn đồng hồ treo trên vách tường, nhìn thời giantừng giây từng phút trôi đi, anh lòng như lửa đốt muốn biết cô gái nhỏcủa anh hiện tại đang ở đâu.

Ngay vào lúc này, cửa phòngkhách truyền đến tiếng vang, sốt ruột quá ... Sở Chiến nghe được âmthanh giầy đạp ở trên sàn nhà, không chăm chú phân biệt âm thanh củagiầy gì phát ra, mặt anh dịu dàng nhìn về phía cửa, ý đồ để cho ngườitrong lòng anh vừa đi vào cửa sẽ nhìn thấy anh đầu tiên.

Khinhìn thấy ba bạn tốt kiêm thuộc hạ quen thuộc không thể quen thuộc hơnnữa đủ loại tâm tình đi vào, tròng mắt ngăm đen của Sở Chiến trong nháymắt thoáng qua thất vọng, nhanh đến nỗi làm cho người ta không kịp nhìnthấy, sau đó quay đầu nhìn về nơi khác.

Lãnh Thanh Thiên đầucua đứng ở cửa để ý thấy Sở Chiến không thèm nhìn bọn họ, lập tức khoatrương nói: "Oa, lão đại, anh không cần đuổi chúng em như vậy? Nhìn thấy chúng em tiến vào còn không nhìn đến, thật đau lòng nha." .

Ngũ quan tuấn dật với da thịt màu mật ong, vóc người to lớn bao gồm ở thẳng quân trang hạ, toàn thân tản mát ra một cỗ khí ngay thẳng, tròng mắtđen nhánh in đầy ý hài hước, đâu có thái độ nghiêm túc của một quân nhân nên có.

"Cậu cũng không phải là mỹ nữ, đợi muốn thấy cậu làm gì thế? Người ngây thơ đi sang bên cạnh." Mặc áo sơ mi trắng, thầythuốc Liễu Kiều Minh da trắng nõn khác thường mắng xéo, đẩy người bêncạnh thích xem trò vui một cái nói.

"Uy, lão thầy thuốc, cậunói người nào ngây thơ? Tớ thấy cậu ghen tỵ lão Đại với tớ thân thiếtnhư vậy, ghen tỵ đi ghen tỵ không phải là tội, hừ!" Lãnh Thanh Thiên lên tiếng nói, dáng vẻ cậu không làm khó được tớ, để Liễu Kiều Minh hận đến nghiến răng.

"Người nào lên tiếng thì tớ nói chính là ngườiđó, còn có van cậu đừng nói lão đại với cậu có chuyện gian dối gì, lờinày nếu để bị chị dâu nghe được, hiểu lầm lão đại chúng ta vậy thìthảm." .

Nghe thế, vốn người đàn ông đang lười biếng ngồi ởtrên ghế sa lon lập tức quăng một ánh mắt sắc bén tới Lãnh Thanh Thiên,gắt gao trợn mắt nhìn hắn một cái, làm trong lòng một đám người bị người đàn ông Diêm La dọa cho sợ đến nổi da gà, có chút buồn bả trợn mắt nhìn người đầu sỏ gây nên tội bên cạnh khiến cho lão đại của họ giận giữ một cái, bất mãn tranh luận cùng hắn, nói là tranh luận, trên thực tế làgây gổ.

Đầu trọc kiêu ngạo, ngũ quan thâm thúy A Long trựctiếp đi tới như chỗ không người, tiêu sái đến ghế sa lon bằng da thậtngồi xuống, hai cái chân rất tự nhiên đặt trên khay trà cao cấp bằngthủy tinh đặc chế.

A Long chân mới vừa để xuống, đang chuẩnbị giống như người không xương lười biếng hưởng thụ cảm giác thư tháicủa ghế sa lon cao cấp bằng da thật, thì tròng mắt sắc bén của Sở Chiếnđang ngồi bên cạnh quét qua cặp kia chân của hắn, như muốn chém hai chân của hắn, chọc cho trong lòng hắn khó chịu, chưa kịp phản ứng, lời củalão đại hắn không có một chút tình cảm lạnh như băng đã vang lên ở bêntai: "Lấy chân chó của cậu ra!" .

A Long vô tội để lại haichân thon dài của mình ở trên khay trà xuống, mở to mắt nhìn lão đại tôn quý không ai bì nổi của bọn họ cầm khăn giấy lên cẩn thận lau chùi chỗhai chân của hắn mới vừa đặt, bộ dáng cùng hình tượng của anh thế nàocảm thấy không phải là thực.

"Ạch, lão đại, không đến mức đóchứ?" A Long kinh ngạc lên tiếng hỏi, hai người đàn ông vốn đang cửa gây gổ nghe thấy cũng nhìn sang, nhìn thấy bộ dáng cẩn thận của Sở Chiến,bị dọa cho sợ đến quên cả cãi lộn, ngây ngốc nhìn Sở Chiến.

Sở Chiến hung tợn trợn mắt nhìn A Long một cái, tiếp tục công việc lauchùi của mình, làm cho A Long chỉ có thể vô tội sờ sờ cái mũi của mình.

"Sau này nếu còn muốn tới nơi này chú ý sạch sẽ, và cách nói năng của mình,chị dâu các cậu không thích nhất người lôi thôi, thô lỗ, đừng trách tôikhông có cảnh cáo các cậu." Sở Chiến lạnh buốt nói, giọng nói lạnh nhưbăng cùng động tác dịu dàng lau khay trà hiện tại của anh hoàn toàn bấtđồng.

Nghe vậy, mấy người đàn ông rối rít chắc lưỡi, thì rabởi vì chị dâu, xem ra lão đại bọn họ là điển hình có vợ quên anh em,bọn họ đối với chị dâu chưa từng gặp mặt càng ngày càng hiếu kỳ, đến tột cùng người như thế nào có thể đem đại ca lạnh như băng của bọn họ tanthành nước, mặc dù ở trên ti vi đã thấy chị dâu, dáng dấp rất xuất sắc,nhưng so xuất sắc thì có khối người phụ nữ khác hơn, có thể ở trong lòng lão đại thì nhất định có chỗ xuất sắc.

A Long đối với phụ nữ luôn luôn khinh thường, bởi vì đại đa số phụ nữ vây quanh hắn đều hamhư vinh, làm ra vẻ, khiến cho hắn có ác cảm với phụ nữ, mà đối với chịdâu trong miệng lão Đại hắn càng thêm không có thiện cảm, ở trong lòngcủa hắn, lão Đại là nhân vật thần kỳ, trên thế giới này căn bản cũngkhông có phụ nữ xứng với anh ấy, đối với chị dâu đột nhiên xuất hiện, ALong mặc dù chưa thấy, nhưng lão Đại để ý, hắn cũng không tiện nói gì,chỉ có thể ở trong lòng coi thường.

Vẻ mặt mọi người khácnhau, Sở Chiến lau bàn trà xong, thì lại ngồi với trạng thái lười biếng, chẳng qua ánh mắt thỉnh thoảng nhìn ra bên ngoài đại sảnh, lỗ tai củaanh thỉnh thoảng động một cái, rất rõ ràng thăm dò âm thanh ở bên ngoài, ba người đàn ông anh tuấn đang ngồi anh nhìn tôi tôi nhìn anh, khônghiểu lão đại bọn họ đang nhìn cái gì.

Lãnh Thanh Thiên luônluôn là người thẳng thắn, phát huy tinh thần không hiểu liền hỏi, hắnnghi ngờ lên tiếng hỏi: "Lão Đại, còn có ai tới nữa sao?"

SởChiến không có lên tiếng, lẳng lặng nhìn về phía cửa, lúc mọi người ởđây mê muội không thôi, thì âm thanh lộc cộc của giày cao gót giẫm trênmặt đất chậm rãi từ bên ngoài truyền đến, vẻ mặt người đàn ông vốn lạnhnhư băng trong nháy mắt trở nên dịu dàng, đứng lên bước nhanh đi rangoài cửa.

Còn lại ba người đàn ông chỉ có thể anh trừng tôitôi trừng anh, bọn họ đoán không ra người nào tới đây, nhưng từ thay đổi trên vẻ mặt của lão đại có thể nhìn ra người này rất quan trọng, hơnnữa còn là phụ nữ, chẳng lẽ lão đại của bọn họ đã nghĩ thông suốt, rốtcục khai trai, mọi người đều thầm nghĩ.

Sở Chiến mới vừa đitới cửa đại sảnh đã nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của cô gái nhỏ mà anhthương nhớ, anh nhìn vừa trách cứ vừa đau lòng, đem lời nói trách cứ đến khóe miệng nhẹ nuốt trở vào, đau lòng ôm eo của cô dịu dàng hỏi: "Đóibụng không! Có mệt hay không?"

"Không sao, em đã ăn cơm tối rồi,anh còn không có ăn sao? Không phải lúc trước em gọi điện thoại bảo anhđừng chờ mà." Đường Tố Khanh cau mày nhìn người đàn ông bên cạnh mộtcái, trong lòng nhẹ trách mắng anh không quan tâm thân thể, cũng khôngchú ý mình.

"Em không có ở đây anh không muốn ăn." Sở Chiếnmang theo giọng nói làm nũng nói, dáng vẻ đó thấy bao nhiêu tình cảm thì có bấy nhiêu.

"Hồ đồ!" Đường Tố Khanh nhẹ trách mắng, cô mỗi ngày đều đi làm, người đàn ông này chẳng lẽ không cần ăn cơm? Cô thậtrất hoài nghi không có biết trước kia anh sinh hoạt như thế nào.

Thấy cô gái nhỏ quan tâm, cho dù chửi mình, trong lòng Sở Chiến có cảm giácthật ngọt, đây chính là mùi vị hạnh phúc, người khác hâm mộ cũng khôngđược, có cô gái nhỏ thật tốt, hai tay Sở Chiến ôm sát eo ếch nhỏ nhắn..

Ba người đàn ông vẫn ngồi ở phòng khách nghe lão đại bọn họ luôn luôn lạnh như băng đi nói chuyện với phái nữ vừa thoải mái vừa dịu dàng, ba người không thể tránh khỏi nổi da gà, lão đại bọn họ quá không bình thường,bọn họ rất hoài nghi là người khác giả mạo.

Lúc bọn họ đangsuy nghĩ hết sức lung tung, có thể nói tổ hợp Kim Đồng Ngọc Nữ hiện ratrước mắt bọn họ bây giờ, thấy lão đại bọn họ đang dịu dàng ôm một phụnữ tuyệt mỹ, người phụ nữ có khuôn mặt trái xoan da trắng nõn, ngũ quanxinh xắn, mắt ngọc mày ngài, khóe miệng nhỏ nhắn vểnh lên tự nhiên, làmcho người bên cạnh lúc nào cũng thấy cô đang mỉm cười, vóc người lồilõm, mặc chiếc váy liền áo màu trắng cũng có thể nhìn ra dáng người hấpdẫn (sexy), trên người không mang bất kỳ đồ nữ trang nào.

Lòng thích cái đẹp ai cũng có, vốn định nhìn mỹ nhân lâu thêm một chút,nhưng tròng mắt lạnh buốt sắc bén của lão đại bọn họ đã bắn tới đây,thật giống như một thanh băng đao, sắc bén mà lạnh lẽo, ba người lập tức đem tròng mắt ở trên người Đường Tố Khanh dời đi, trong đầu suy nghĩbiết vì sao lão đại bọn họ buồn bực như vậy, thích khẩu vị nặng như thế, vóc người em gái trước mắt cũng không tệ.

Đường Tố Khanhthấy trong nhà đột nhiên xuất hiện ba người đàn ông anh tuấn rất là ngờvực, cô thắc mắc nhìn người đàn ông bên cạnh.

"Đây là chị dâu của các cậu, tới đây nhìn một chút." Sở Chiến lạnh lùng nói với bangười đang có suy nghĩ bậy bạ, giọng nói đó cùng lúc nói chuyện vớiĐường Tố Khanh hoàn toàn khác nhau một trời một vực, bất quá bọn họ đãquen anh lãnh lùng, rối rít sửa sang lại quần áo đứng lên, nhiệt tìnhbắt đầu tự giới thiệu mình.