Độc Sủng Điền Viên Man Thê

Chương 48



Trong khi Lý Mặc Nhiên đang lo lắng biết bao nhiêu, Bạch Tiểu Mễ thấy đối phương đã lên võ đài, cũng liền trực tiếp đi lên.

“Phu nhân!” Nhìn thấy ánh mắt lạnh thấu xương của Đại đương gia, nam tử thật cẩn thận chào hỏi.

“Trực tiếp động thủ đi! Không cần khách khí!” Bạch Tiểu Mễ có thể cảmgiác được đối phương mạnh hơn so với Tam đương gia, tuy rằng nàng đãbiến mạnh hơn rất nhiều, nhưng cũng không dám coi thường đối phương, bất quá trên khí thế vẫn tương đối kiêu ngạo.

Nam tử trộm nhìn thoáng qua phương hướng của Đại đương gia, khi chạm vào ánh mắt cảnh cáo của Đại đương gia, trong lòng run lên, nhanh chóng thu hồi ánh mắt, nếu không một chút nữa hắn sẽ cố ý bại bởi phu nhân.

Chuyện Đại đương gia sủng phu nhân sao hắn lại không biết chứ? Nếu hômnay hắn thật sự đả thương phu nhân, như vậy hắn cũng không cần lăn lộn ở Hắc Phong trại nữa, nhưng sự tình dặn dò của Nhị đương gia thì làm thếnào bây giờ? Hai vị đương gia, ai hắn cũng không thể đắc tội được!

“Lấy đúng thực lực của ngươi mà nghênh chiến!” Bỗng nhiên một âm thanhvang lên bên lỗ tai, nam tử sửng sốt nhìn về phía Nhị đương gia, pháthiện Nhị đương gia đang thản nhiên nhìn hắn, xong đời rồi!

Tại sao hắn lại xui xẻo như vậy?

Mặc kệ trong lòng nam tử run sợ cỡ nào, khó xử cỡ nào, không tình nguyện đến cỡ nào, thì giờ hắn đã không còn đường rút lui.

“Phu nhân chắc cũng nghĩ như vậy đúng không?” Một câu nói xong, Nhịđương gia dưới ánh mắt bất mãn của Đại đương gia, thản nhiên nhìn vềphía Bạch Tiểu Mễ.

“Ừ, Nhị đương gia nói rất đúng!” Bạch Tiểu Mễ kì quái nhìn về phía Nhịđương gia, rồi lập tức nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, phát hiện ánh mắt LýMặc Nhiên lạnh như băng nhìn về phía nam tử đối diện mình! Lúc này nàngmới hiểu rõ vì sao Nhị đương gia lại nói như vậy.

Tuy rằng không đồng ý với hành động uy hiếp của Lý Mặc Nhiên, nhưng một phần trong lòng Bạch Tiểu Mễ lại cảm thấy ấm áp.

“Ta không sao, ngươi đừng nhìn người ta như vậy!” Bởi vì cảm nhận đượclo lắng của Lý Mặc Nhiên, Bạch Tiểu Mễ dùng thanh âm nhu hòa ít ỏi củamình nói chuyện với Lý Mặc Nhiên.

“Nếu không nương tử đừng đánh nữa!” Nương tử nhà mình, mình quan tâm,người khác căn bản không biết được trong mình lo lắng cỡ nào.

“Ngươi không tin ta!” Bạch Tiểu Mễ thu hồi vẻ mặt ôn hòa, sắc mặt trầmxuống, nhất thời ánh mắt không tốt nhìn về phía Lý Mặc Nhiên, kỳ thậtnàng cũng biết có nguy hiểm, nhưng nếu không làm gì, nàng ở Hắc Phongtrại khó bề yên ổn, khi trước có lẽ còn có thể miễn cưỡng từ từ dungnhập, nhưng sau sự kiện nàng chạy trốn sẽ rất khó.

“Không có, không có, vi phu sao lại có thể không tin tưởng nương tử được chứ? Được rồi, Lưu Cương ngươi liền đánh đi!” Lời sau của Lý Mặc Nhiênlà nói cho nam tử đang đứng đối diện của Bạch Tiểu Mễ.

“Trước hết mời phu nhân!” Lưu Cương làm thủ thế mời chiến, hắn vốn engại Đại đương gia, cho nên hắn nào dám chính mình động thủ trước, huống chi phu nhân vẫn là một tiểu nữ nhân mềm mại như thế, đối với nữ sĩ nam nhân đương nhiên không thể động thủ trước.

“Vậy bản phu nhân sẽ không khách khí!” Bạch Tiểu Mễ cũng không kháchkhí, thanh âm hạ xuống đồng thời người trực tiếp chạy về hướng nam tử.

“Thật nhanh, trời ạ!” Mọi người vây xem kinh ngạc không thôi, thậm chíđến Lý Mặc Nhiên cũng có chút kinh ngạc, dù sao tốc độ buổi sáng củanương tử không có nhanh như vậy.

Trên tường bên ngoài võ trường, Tam đương gia thấy kinh hồn bạt vía.

“Chẳng lẽ buổi sáng nữ nhân kia che giấu thực lực?” Tam đương gia thắc mắc hỏi.

“Xem ra là vậy!” Vài tiểu đầu mục bên cạnh Tam đương gia gật đầu tánthành, hiện tại trong mắt bọn họ đã bị hấp dẫn bởi hai người đang chiếnđấu trên đài, trận chiến này so với trận của Tam đương gia và phu nhânsáng nay còn phấn khích nhiều hơn.

Trong mắt Nhị đương gia thì thoáng qua một tia kinh ngạc, thậm chí không thể không nghĩ, nữ tử này thực mạnh, hơn nữa cũng không phải mạnh bìnhthường, ở tuổi này của nàng làm thế nào mà đạt được như vậy?

Trong số tất cả mọi người ở đây, có lẽ người bình tĩnh nhất vẫn là Đạiđương gia, nhìn thấy tốc độ và sức chiến đấu của Bạch Tiểu Mễ so với lúc trước tăng nhanh hơn, trong lòng chỉ có cao hứng, tâm tình lo lắng cũng hạ xuống không ít.

Lý Mặc Nhiên nhớ rất rõ ràng, lúc ở trấn trên, hắn quả thực cảm giácđược nương tử đã dùng hết toàn lực, lúc đó miễn cường mới chống lại được hắn hơn mười chiêu, đương nhiên một phần cũng vì hắn nhường nàng.

Nhưng buổi sáng hôm nay đánh cùng Lão Tam, Lý Mặc Nhiên phát hiện nươngtử so với ngày hôm qua lại mạnh hơn một chút, mà hiện tại mới qua vàicanh giờ, nương tử tựa hồ lại mạnh thêm, tuy rằng rất tốt nhưng tronglòng Lý Mặc Nhiên không phải vì nàng tiến bộ quá nhanh mà cảm thấy bấtan, ngược lại hắn coi đây là vinh dự, là kiêu ngạo.

Trên sân đấu, hai người ngươi tới ta đi, trong chớp mắt đã qua hơn trăm chiêu.

Lưu Cương có kinh nghiệm phong phú, nhưng tốc độ của Bạch Tiểu Mễ so với Lưu Cương lại nhanh hơn, võ công của Lưu Cương được coi như võ côngthượng đẳng, ra chiêu lại càng mạnh, thế nhưng võ công của Bạch Tiểu Mễđặc biệt phi thường quỷ dị, hắn chưa từng gặp qua, trong lúc nhất thờihai người ai cũng không được lợi.

Mà vốn Lưu Cương người có chút xem thường phu nhân, qua hơn trăm chiêu vẫn không đánh bại được phu nhân.

Hắn thế nào cũng không có nghĩ đến, phu nhân nhìn qua mềm mại yếu ớt như thế mà lại mạnh đến như vậy.

Trừ bỏ âm thanh của hai người đang giao chiến, hiện trường tĩnh lặng,ngay một chút âm thanh nói chuyện phiếm cũng không có. Ánh mắt mọi người nhìn về phía phu nhân sáng rực khác thường, từ lúc bắt đầu xem thì náonhiệt, thậm chí là khinh thường, hiện tại biến thành kinh ngạc, lập tứcsùng bái nàng.

Là một nữ tử, một nữ tử mười mấy tuổi, một nữ tử bị cướp về làm áp trạiphu nhân, đối với bọn họ mà nói chính là một nữ tử sống phụ thuộc vàonam nhân, mà vật phụ thuộc này lại còn chạy trốn, vốn là tội nhân trongmắt mọi người, nhưng bỗng nhiên có một ngày phát hiện biểu hiện “cườnggiả” của vật phụ thuộc này khi đứng trước mặt bọn hắn mà chính bọn hắnphải ngửa mặt trông lên nhìn nàng, đương nhiên bọn hắn trong chốc látkhông thể tiếp thu ngay được.

Dù không thể tiếp nhận ngay được, nhưng đây chính là sự thật.

“Đại ca, huynh mau nói với Nhị đệ, nàng ta là có chuyện gì?” Bởi vìngười là do hắn và Tam đệ cướp về, thời điểm đến là cái dạng gì? Có nguy hiểm hay không? Có võ công hay không? Chính hắn đã tự mình xem qua, hơn nữa sau này thân phận nàng hắn cũng đã điều tra qua, hoàn toàn không có khả năng tạo thành uy hiếp, nhưng mới hơn một tháng đã có sự thay đổilớn như vậy, có lẽ đầu óc Đại ca không sáng suốt nên không suy nghĩ tớiviệc này, nhưng hắn là đệ đệ của Đại ca, đương nhiên là không thể khôngquản.

“Nương tử không hề có tư tưởng xấu gì! Lại càng không có ý sẽ hại ta,Nhị đệ không cần phải lo lắng!” Lý Mặc Nhiên không trả lời câu hỏi củaNhị đệ, kỳ thật hắn cũng tò mò, nhưng hắn cảm giác được nương tử khôngcó ý xấu đối với hắn, điều nàng muốn chỉ là muốn rời khỏi Hắc Phongtrại, rời khỏi hắn.

Nếu muốn hại hắn, sao lại muốn rời đi chứ?

Lý Mặc Nhiên tất nhiên cực kỳ thích Bạch Tiểu Mễ, nhưng hắn cũng khôngquên quan sát nương tử, phát hiện nương tử bề ngoài kiêu ngạo nhưng tâmtư lại đơn thuần, Lý Mặc Nhiên mặc kệ tất cả, chỉ cần hắn thích nàng làđược.