Độc Dược Phòng Bán Vé

Chương 50



Mạch Nhiên trước mặt Linda vẫn ngoan cố không chịu chấp nhận đóng bộ phim này, nếu có thì cũng phải nhận vai nữ chính. Nhưng trên thực tế, trong lòng cô một chút hy vọng thuyết phục được Thẩm Lâm Kỳ cũng không có, thậm chí, lý do vì sao anh muốn cô hợp tác cùng Khương Tuệ cô cũng không biết.

Đây đơn giản chỉ là công việc của một doanh nghiệp, hay là đang muốn thị uy với Mạch Nhiên? Hay, còn một nguyên nhân nào khác nữa? Mạch Nhiên nghĩ cho dù cô có vắt kiệt óc cũng không tìm ra được đáp án chính xác, cho nên cô chỉ còn cách là đi hỏi rõ Thẩm Lâm Kỳ.

Trong lúc Mạch Nhiên còn đang lo lắng xem đến tột cùng có nên đi hỏi rõ hay không thì đã xảy ra một chuyện rất quỷ dị.

Mạch Nhiên bị đe dọa!

Kỳ thực làm một người của công chúng, bị đe dọa là chuyện khá thường xuyên, giống như là đe dọa bắt cóc hay gửi cho cô một con dao qua đường bưu điện. Mấy chuyện đó Mạch Nhiên có thể phớt lờ đi, nhưng còn lần này lại rất khác lạ.

Trong hòm thư của công ty, liên tục có các thư đe dọa gửi đến, trong thư toàn là ảnh chụp Mạch Nhiên, lúc cô tham gia họp, hay dự tiệc, thậm chí còn có cả ảnh cô buổi sáng vừa ra khỏi nhà. Trình độ chuyên nghiệp của bọn cẩu tử này thật là đã lên đời rồi. Mạch Nhiên có cảm giác mình đúng là lúc nào cũng có một cái bóng theo sau.

Cái khiến người ta thực sự kinh hoàng chính là, những bức ảnh này còn tràn ngập những lời ngưỡng mộ ưu ái.

Cái gì mà "Tôi yêu em", "Hãy rời khỏi Thẩm Lâm Kỳ!", "Kết hôn với tôi đi!", "Em là người phụ nữ của tôi", "Tôi không có được em, ai cũng đừng mong có được em"... Mấy cái này thực khiến người ta hoảng sợ. Đây đúng là phiên bản cuồng theo dõi!

Lần đầu gặp phải loại chuyện này, Mạch Nhiên không biết có nên cảm thấy may mắn vì mình có sức quyến rũ như vậy hay không, hay là nên lo lắng cho an toàn tính mạng của mình. Cho nên cô nhờ Linda giúp đỡ. Vậy mà Linda vừa thấy những thư đe dọa này liền sợ đền hồn tiêu phách tán, không chỉ có hoãn lại lịch làm việc của Mạch Nhiên mà còn huy động nhân lực chuyển chúng tới công ty bảo vệ, trực tại phòng làm việc của Mạch Nhiên suốt hai mươi tư giờ.

Chuyện lớn như vậy cho nên rất nhanh chóng mọi người trong công ty đều biết đến, khiến cho ai cũng sợ hãi. Người ta thấy Mạch Nhiên liền như chuột thấy mèo mà lẩn đi mất tăm.

Mạch Nhiên vì thế mà vô cùng buồn bực. Rõ ràng là cô bị người ta theo dõi, mà sao giờ đây ai cũng coi cô như là kẻ cuồng kia vậy? Cô nhân viên kia tuổi còn trẻ không tính làm gì, thế nhưng còn các bà cô bà dì trong công ty cũng vậy, hễ cứ gặp Mạch Nhiên là đều bày ra cái bộ dạng làm như cô xâm phạm đời tư của người khác ấy, thật là quá khoa trương! Chỉ có cái tên theo dõi điên cuồng kia, cùng lắm cũng chỉ ngoài ba mươi và chưa kết hôn, cả ngày ăn mặc kín như bưng, mới có thể làm cái trò này được a!

Mạch Nhiên vô cùng bất bình, lúc cô còn đau khổ không ngớt, thì chuyện này đã như lửa lan nhanh ra khỏi công ty, lọt vào tai giới truyền thông.

Trên các tờ báo lớn, tên của cô bắt đầu xuất hiện dày đặc, trên internet lại càng đem chuyện này ra mà bàn tán sôi nổi, thậm chí còn nói cô bị bắt cóc, bị xâm phạm, bị ép làm các động tác tình yêu như trong phim.

Là một người mạnh khỏe sống vui vẻ trên thế giới này, Mạch Nhiên vì thế mà cảm thấy rất ưu phiền, vừa xem tin tức vừa oán giận truyền thông, sao chuyện gì cũng có thể xào xáo lên như thế? Cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra, Thẩm Lâm Kỳ vừa nghe điện thoại vừa nói: "Con để mẹ nói chuyện với cô ấy."

Sau đó, một cái điện thoại di động được đưa tới trước mặt cô.

"Gì vậy?" Mạch Nhiên kinh ngạc nhìn Thẩm Lâm Kỳ, không tự giác tiếp nhận điện thoại.

Từ trong điện thoại truyền ra tiếng Anna tỷ lo lắng: "Mạch Nhiên, con không sao chứ? Hôm nay sáng sớm dậy ta đã thấy tin tức, thực sự là làm ta sợ muốn chết! Cái tên theo dõi điên cuồng kia, thật có kinh khủng như vậy không? Con đừng nên về nhà, đến nhà chúng ta ở vài ngày, để tiểu suất và tiểu bạch bảo vệ con."

"Gâu gâu."

"Ư ử."

Mạch Nhiên nghe được bên kia đầu dây tiếng hai con chó sủa, thật đến dở khóc dở cười.

"Anna tỷ, kỳ thực không có chuyện lớn gì, hẳn là có người đùa dai thôi, còn về nhà vẫn được."

"Vậy sao được!" Anna tỷ hét ầm lên, "Con không đến, ta sẽ mang theo tiểu suất và tiểu bạch đến nhà bảo vệ con."

"Không cần, không cần, không cần!" Mạch Nhiên như Lâm Đại Địch, hoàn toàn tin tưởng Anna tỷ nói là làm, rơi vào đường cùng, Mạch Nhiên đành nói: "Con nghĩ rồi, con vẫn nên đến nhà Anna tỷ, ở đó sẽ an toàn hơn."

"Ngoan quá, ta lập tức bảo Lâm Kỳ đưa con về." Anna tỷ cảm thấy hài lòng rồi mới tắt máy, điện thoại vang lên mấy tiếng tút tút, vẻ mặt Thẩm công tử vô cùng bình tĩnh, Mạch Nhiên thấy vậy, vạn phần bất đắc dĩ.

"Đi thôi." Thẩm Lâm Kỳ nói.

"Chờ một chút!" Mạch Nhiên kéo tay anh, còn muốn giãy dụa đến cùng: "Kỳ thực, em nghĩ không cần phải như vậy...."

"Hay là để anh đưa mẹ, tiểu suất, tiểu bạch đến nhà em?" Thẩm Lâm Kỳ cắt đứt lời cô.

"Thôi đi nhà anh!" Mạch Nhiên nhanh chóng đổi giọng, ủ rũ mà chấp nhận lời mời tàn khốc kia.

Mạch Nhiên phải đến Thẩm gia chịu tội. Cô còn tưởng Anna tỷ lại đem món điểm tâm ngọt ra hại cô, nhưng thật ngoài dự đoán là cô lại được ăn một bữa ăn Trung Quốc, thoáng cái liền chữa lành vết thương trong lòng cô, khiến tinh thần cô thật sự tốt hơn rất nhiều. Cô coi món thịt xào kia là tên biến thái theo dõi mình, tiêu diệt bằng hết.

"Em sớm muộn gì cũng sẽ giống như tiểu bạch." Thẩm Lâm Kỳ rất không khách khí mà nói.

Mạch Nhiên nhìn qua, bởi vì ăn thức ăn quá ngon cho nên thân hình tiểu bạch mới biến dạng như thế. Cô liền nói: "Sẽ không như vậy, chờ em ăn no rồi sẽ giảm béo."

"Giảm thế nào?" anh hỏi.

"Ngủ a, ngủ có thể giúp giảm béo." Mạch Nhiên dõng dạc trả lời.

Vậy mà Thẩm công tử lại gật gù tự nhủ: "Kịch liệt một chút, nhưng thật ra có khả năng giảm."

Một câu nói khiến Mạch Nhiên đỏ bừng cả mặt.

Có người lớn ở đây mà anh lại ăn nói mấy chuyện thật mất hình tượng như vậy! Mạch Nhiên không hiểu sao lại cảm thấy trong mắt Anna tỷ đều toát ra sắc hồng thế kia? Đừng a, cô là tới đây để tị nạn!

Thẩm tiểu suất ở một bên kêu hai tiếng, tiêu bạch lắc lư cái mông, rời xa bát cơm đã ăn được một nửa, ủy khuất ngồi xổm góc tường sủa thêm hai tiếng.

Quả nhiên, chủ nào chó ấy, thẩm tiểu suất và chủ nhân của nó thật giống nhau, đều theo chủ nghĩa tinh thần.

Sau khi ăn cơm xong, Anna tỷ kéo Mạch Nhiên xem phim "Tình yêu tới", có người nói là muốn thử xem cảm giác khán giả và diễn viên cùng nhau xem phim.

Đối với cái sở thích này của Anna tỷ, Mạch Nhiên thật hết chỗ nói. Có điều nói đi cũng phải nói lại, ngoại trừ Rock Girl, đây là bộ phim thứ hai cô có thể xem phim mình đóng mà không đến nỗi muốn ói ra. Thậm chí lúc xem, cô còn có chút thích thú, thật đúng là một chuyện tốt.

Có thể cô thực sự thích hợp làm diễn viên?

Trong lúc Anna tỷ vì quá thương tiếc kết cục mà khóc lóc đên chết đi sống lại, Mạch Nhiên trong đầu bỗng xuất hiện ý niệm kỳ quái. Nhiều năm như vậy, cô vẫn một mực bị cho rằng mình là một đồ vật chứ chẳng phải là diễn viên. Có công việc để làm, có tiền để cầm, nhưng như vậy để làm gì? Cô cuối cùng cũng là cô tự đầu độc chính bản thân mình.

Chỉ là, con đường này cô vẫn đang tiếp tục đi, dù không hề cam lòng nhưng cô bỗng nhiên có một chút đắc ý tiểu nhân, có thể cứ tiếp tục như vậy cũng là một lựa chọn không tồi.

Nghĩ như vậy, Mạch Nhiên trở lại phòng, vốn tưởng rằng giờ này Thẩm Lâm Kỳ hẳn là đã ngủ, vậy mà cô lại thấy anh vừa mới tắm xong.

Dù đã n lần nhìn thấy Thẩm công tử trong bộ dạng này rồi, nhưng mà bây giờ nhìn thấy, cô vẫn cảm thấy mất bình tĩnh.

Mạch Nhiên vừa định nói: "Anh nên buộc dây áo ngủ lại."

Anh cũng không hề khách khí mà đem khăn mặt ném vào trong tay Mạch Nhiên: "Giúp anh lau tóc."

Mạch Nhiên mếu! Hai tay cầm khăn mặt, đứng ở tại chỗ bổ não một trăm lần. Sau khi ném khăn cho Mạch Nhiên, Thẩm công tử phe phẩy đuôi đi, chuẩn bị hưởng thụ hầu hạ!