Đoá Hoa Màu Nắng - Hạ Tàn

Chương 30: Nhật quang duy ánh



Nghe những lời nói từ mẹ Hanty cũng không thể thấu hiểu được cho đám tiện nhân đó

Hanty –“ Tại sao mình phải cuối đầu khoan hồng với bọn chúng chứ? Mẹ cũng vì quá lương thiện mà bị chúng dồn ép đấy thôi... Con sẽ không như người đâu!”

Cậu khẽ ậm ừ rồi khép nép đi đến ôm lấy tay mẹ nhõng nhẽo – Hanty có lỗi... Nhưng Hanty thương mẹ nhất!

Haan thở dài vuốt tóc Hanty – được rồi... Sau này không được làm như vậy nữa... Nhớ chưa!

Hanty – Vâng....

Gần ngày cuối đông trời trong xanh đầy nắng.

Trãi qua một mùa đông ảm đạm, tuyết dần tan đi trên mái hiên nhà. Khẽ giọt nước nhỏ xuống nền đất ấm, ánh nắng vàng le lói chen mây.

Sáng sớm hôm đấy có tiếng chim hót líu lo, cỏ cây rộ nở giữa trời quang. Đến nay mùa xuân cũng đã đến.

Nay tranh thủ hết kì tu luyện, Winter liền giải trừ phong ấn trong tảng Hắc Sa Thạch mà bước ra bên ngoài thưởng chút gió xuân.

Phía trời cầu vòng lung linh chiếu rọi, hướng mắt người nhìn xa xăm. Winter thầm nghĩ ngợi –“ Sao ấy... Mình lại chừa lại một mầm hoạ rồi... Nhưng thằng bé đó là con trai của Henry mình không thể ra tay với nó... Thôi cứ xem nó như món quà mình tặng cậu ấy vậy!”

Sau lần phi thăng độ kiếp Winter vẫn còn vài chấn thương chưa khỏi hẳn. Nhìn tổng quan sức mạnh pháp thuật của anh đã được thăng tiến hơn rất nhiều.

Winter –“ Nay được một thân xác mới vô cùng hoàn hảo ta muốn tự tay mình thử cái sức mạnh của thần này thôi!”

Loay hoay vài chút, anh chợt nhớ ra mình còn việc ở Đông Lãnh Quốc.



Winter – À đúng rồi... Quên mất phải về lấy con ấn Hoàng Đế nữa...

Anh đưa cánh tay lên khẽ búng nhẹ một cái. Bộ đồ mới toanh đã được thay gọn gàng trên người.

Winter cười đắc ý bảo – Được rồi! Đến lúc phải cho chúng biết ai mới là chủ nhân của đại lục này!

Ở Đông Lãnh Quốc, Tam Phi hiện tại đã được phong làm Hoàng Quý Phi thay thế cho vị trí của Hoàng Hậu đã mất trước đó (Mẹ của Winter Lounie Ying)

Tại Miên Cung người người nháo nhào lên bởi tiếng ồn ào phía bên trong phát ra. Đó là những tiếng quát tháo nặng nề quyện cùng tiếng vả chan chát vọng lên từng hồi lớn. Ai nấy cũng rón rén né xa... Vài nô tì khẽ nói nhỏ cho nhau rằng:

- Mụ ta lại lên cơn nữa rồi...

- Ngày nào chả vậy... Từ khi Thái Tử Winter lên nắm quyền thì bà ta đã như vậy rồi...

- Thái Tử còn ở đây thì chúng ta sẽ không bị đối xử thậm tệ như vậy đâu!

- Đúng đó... Lúc trước ả còn vu oan cho Thái Tử để đuổi người ra khỏi cung cơ đấy... Chỉ tội Thái Tử nhà ta ngây thơ tim ngờ...

- Điện Hạ người mau về đi...

Bên trong Hoàng Quý Phi đang nắm đầu một cô tì nữ la mắng – Mày dám không tuân lệnh tao! Tao sẽ không để mày yên thân đâu!

Sau tiếng thét đó chính là một cái tát váng trời của bà ta dành cho người tì nữ. Cô ta ngã quị, sợ hãi cầu xin – Quý Phi... Nô tì không muốn làm vậy đâu! Xin người...

Một cái tát nữa váng lên gương mặt ửng đỏ của người con gái tội nghiệp. Cái giọng sao chua xót gào rú lên– Câm mồm đi! Có mấy chuyện cỏn con làm cũng chả xong! Ta gả ngươi cho con trai ta là đã ơn đức lắm rồi...



Cô nằm gục trên đất, miệng đau đớn phun một búm máu. Cố kiềm chế dòng nước mắt lại cô lại quỳ ngay ngắn trên đất không dám hé nữa lời.

Hoàng Quý Phi vấn dí sát mặt cô cưỡng ép – Chuyện này mà không cong thì cả nhà mày tao không đảm bảo còn ai có thể sống sót đâu! Hiểu chưa!

Vào tháng trước, tại Miên Cung. Hoàng Quý Phi Melody Pietus nghe được tin tình báo từ thuộc hạ rằng - Thái Tử Winter Lounie Ying đã thành công kí kết hiệp ước với Nam Chu Quốc và còn lấy lại được Phượng Hoàng Đảo!

Hóp một ngụm trà ngọt mát vào miệng, sau đó bà ta lại phẫn nộ ném mạnh nguyên tách trà vào người lính tình báo quỳ dưới kia. Meledy hầm hầm lớn giọng – Gì chứ? Tao đã bảo người báo lại cho Kedo rồi cơ mà? Nó đâu?

Tên lính sợ hãi đáp – Dạ... Hoàng Tử... Người nói sợ đám đông nên... Không đi ạ...

Melody đưa chân đạp lấy người tên thủ hạ gào – Cái gì cơ? Mày không biết kêu nó đi cho bằng được cơ à? Một lũ ăn hại mà... Sao tao lại sinh ra thằng con vô dụng như nó chứ... Trời ơiiiiiiiiiiiiiiii!

Mấy ả nô tì đứng cạnh cũng sợ hãi quỳ xuống gặp đầu kêu – Hoàng Phi bớt giận...

Melody chỉ tay vào mặt tên thủ hạ - Đi! Đi tìm con ả Vivian về đây cho tao!

Tên thủ hạ được đã đứng phắt dậy chạy đi – Dạ thần đã rõ!

Hắn chạy thật nhanh khỏi cái nơi quỷ quái này. Chỉ sợ ở thêm chút nữa thì chẳng còn mạng để trở về.

Melody đứng trông theo bóng lưng tên thủ hạ lòng thẫm hoang mang – Winter rốt cuộc mày là cái thứ gì vậy hả?

Tình cảnh rối ren ấy mà Melody còn có thể nghĩ ra cách để Kedo quay trở về Đông Lãnh với nội ứng của bà. Người đó không ai khác chính là Viviana một vị tiểu thư của dòng tộc Henra lẫy lừng.

Theo lời của Melody kể lại – Henra là dòng tộc thuộc Nguyệt Quang Thần Quốc và là chi tộc của Thánh Quang Hồ Điệp Listyoon. Vì được hậu thuẫn vững chắc nên Henra Tộc đã không ngừng lớn mạnh ở Đông Lãnh trở thành thế lực khiến ai nghe qua cũng phải khiếp sợ. Chúng nắm giữ quyền ngự trị hơn 2/5 tổng doanh thu của toàn quốc... Không những vậy Cha của Vivian là Tổng Lãnh Quốc Triều Vương thời đó... Cái ngày Winter chưa ra đời. Từ khí Winter lên 15 hắn đã ra tay diệt trừ dần mối hiểm họa Henra đấy... Từng bước đẩy họ vào vực thẳm của sự diệt vong...”