Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 234: Chủ nhân, để tôi phục vụ anh



Chỉ vào Chiba Kana: “Ông ta cũng vậy!”

Chiba Kana sợ run rẩy, nặn ra nụ cười: “Cậu Diệp, hiểu lầm! Đều là hiểu…”

Bùm!

Một câu còn chưa nói xong.

Cơ thể Chiba Kana nổ tung, máu thịt bắn ra ngoài, dính vào người mấy tầng lớp cấp cao Đông Doanh gần đó.

Bọn họ sợ đến choáng váng!

Ma quỷ!

Cậu thanh niên Long Quốc này là ma quỷ!!!

“Nhìn thấy rồi chứ, giống như vậy”.

Khóe miệng Diệp Bắc Minh nhếch lên cười.

Trong mắt đám người Đông Doanh, nụ cười của anh giống như ma quỷ!

Phốc!

“Chúng tôi thật sự phục rồi!”

Những tộc trưởng thị tộc lớn quỳ hết xuống.

Chiba Sadako chấn động.

Diệp Bắc Minh xoay người rời đi.

Không dừng lại một khắc.

...

Buổi tối.

Gia tộc Chiba.

Vừa mới có được Đảo Quốc, mấy sư tỷ rất bận.

Diệp Bắc Minh ngược lại thả lỏng.

Anh ngồi trong thư phòng rộng lớn trong gia tộc Shiba.

Vừa sạc điện thoại.

Tháp Càn Không Trấn Ngục nhắc nhở: “Nhóc con, đừng để lần nào tôi cũng phải nhắc nhở cậu”.

“Cậu thăng cấp rồi, có thể tiến vào tầng thứ ba tháp Càn Khôn Trấn Ngục”.

“Suýt chút nữa quên mất!’

Diệp Bắc Minh vui mừng.

Hai tầng trước của tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã cho anh lợi ích cực lớn.

Bên trong tầng thứ ba tháp Càn Khôn Trấn Ngục có gì?

Vừa định tiến vào không gian trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục.

Cốc cốc cốc!

Một tràng tiếng gõ cửa truyền tới.

“Chủ nhân”.

Diệp Bắc Minh từ bỏ tiến vào tháp Càn Khôn Trấn Ngục: “Vào đi”.

Chiba Sadako chậm rãi đi tới, thay bộ quần áo rộng thùng thình.

Chân không ra trận!

Ánh mắt cô ta quyến rũ như tơ, xịt nước hoa, da thịt trắng nõn giống như ngọc dương chỉ.

Bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cũng không thể nào cầm cự.

Cô ta quỳ rạp dưới chân Diệp Bắc Minh, ôm hai chân anh: “Chủ nhân, để tôi phục vụ anh”.



Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không cần, cô ra ngoài đi”.

Chiba Sadako có chút thất vọng: “Chủ nhân, tôi đã sớm trở thành người phụ nữ của anh”.

“Bây giờ anh ăn tôi và về sau ăn tôi thì có gì khác biệt?”

“Bắt đầu từ bây giờ, toàn bộ Đông Doanh đều do anh định đoạt, Sadako có thể hầu hạ anh hùng lớn như anh, chính là vinh hạnh của Sadako”.

“Đi ra ngoài!”

Giọng Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Lần sau còn câu dẫn tôi như vậy, đừng trách tôi không nể mặt!”

Gần như vô tình!

Một người phụ nữ Đông Doanh khó khăn lắm mới lọt vào mắt anh.

Chu Nhược Dư, Hạ Nhược Tuyết, các sư tỷ.

Nào có ai không mạnh hơn Chiba Sadako

Cơ thể mềm mại của Chiba Sadako run rẩy.

Vội vàng dập đầu: “Vâng!”

Tim cô ta đập loạn, trong lòng khổ sở.

Người Đông Doanh ngưỡng mộ cái mạnh!

Phụ nữ Đông Doanh càng sùng bái cường giả!

Cô ta nằm mơ cũng muốn trở thành người phụ nữ của Diệp Bắc Minh.

Nhưng chủ nhân hình như không có ý gì với mình?

‘Chủ nhân, tôi nhất định sẽ phải trở thành người phụ nữ của anh! Dù chỉ là một lần, tôi chết cũng hài lòng’, Chiba Sadako trong lòng thầm nghĩ.

Tách tách tách!

Chiba Sadako vừa rời khỏi thư phòng.

Điện thoại di động đầy 5 % điện, tự động mở máy.

Mấy tin nhắn gửi đến,

Diệp Bắc Minh thuận tay cầm lên nhìn: “Diệp Bắc Minh, xảy ra chuyện lớn! Nhược Tuyết bị người của Đường Tuyết bắt đi!”

Đây là của Tôn Thiến gửi tới.

Diệp Bắc Minh trầm mặt!

Nhìn thấy một tin nhắn khác.

Đây là một số lạ.

“Diệp Bắc Minh, trong vòng sáu giờ, quay về phủ Diệp của mày một chuyến”.

“Nếu không, những người này đều phải chết!”

Tin nhắn từ hơn ba tiếng trước gửi đến.

Còn có một bộ ảnh.

Đám người Chu Thiên Hạo, Lý Hải Hà, Hầu Tử, Vạn Lăng Phong, Thẩm Hạc bị hành hạ không còn hình người.

Một góc ảnh còn có ba chữ ‘điện Huyết Hồn’.

Ầm!

Diệp Bắc Minh đập bàn.

Trong nháy mắt nổ tung, mạt gỗ tung tóe!

Trong mắt đều là sát ý lạnh băng: “Điện Huyết Hồn, chúng mày không cần phải tồn tại!!!”

Chỉ còn lại ba tiếng.

Diệp Bắc Minh biết, điện Huyết Hồn thật sự sẽ giết người.

Ánh mắt anh vô cùng lạnh lẽo, nhìn về phía Long Quốc: “Chiba Sadako, chuẩn bị máy bay cho tôi, về Giang Nam Long Quốc”.



“Nhanh, cần máy bay nhanh nhất”.

...

Giang Nam.

Phủ Diệp.

Mấy người Chu Thiên Hạo, Lý Hải Hả, Hầu Tử, Vạn Lăng Phong, Thẩm Hạc bị trói vào một góc.

Vạn Lăng Phong và Thẩm Hạc đều biết võ công, đề phòng bọn họ ra tay.

Gân tay gân chân đều bị phế.

Nằm trên đất giống như chó chết.

Ba bóng đen ngồi đó.

Trên xà nhà, nóc nhà, dưới mái hiên, trong hành lang, khắp nơi đều là người của điện Huyết Hồn.

Toàn bộ phủ Diệp được bao phủ một tầng khí tức chết chóc.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút.

Hai tiếng sau.

Đột nhiên.

Bóng đen đầu tiên mở miệng: “Số 7, mày chắc chắn Diệp Bắc Minh này sẽ xuất hiện?”

“Đám người này đối với hắn gần như chẳng quá lợi ích gì đúng chứ?”

“Chỉ là đám kiến hôi, Diệp Bắc Minh này chắc hẳn sẽ từ bỏ bọn họ thôi”.

“Nếu không đã hơn năm giờ trôi qua rồi mà chưa có tin tức”.

Bóng đen thứ hai chính là huyết sứ số 7.

Mặt hắn lạnh lùng: “Số 6, yên tâm đi, tao đã điều tra cẩn thận về Diệp Bắc Minh”.

“Người này mặc dù sát phạt quả quyết, võ đạo nghịch thiên, nhưng là người nghĩa khí”.

“Chỉ cần bắt thuộc hạ, anh em, phụ nữ của hắn”.

“Hắn nhất định sẽ ngoan ngoãn đưa tới cửa!”

Giọng bóng đen thứ ba truyền tới: “Diệp Bắc Minh? Không đủ gây sợ hãi”.

Giống u linh vậy, mang theo cảm giác linh hoạt kỳ ảo.

“Điều tao lo lắng nhất là người đứng sau lưng Diệp Bắc Minh, lão Phí chết trong tay hắn”.

“Đám người Huyết Ảnh cũng tổn thất, ngộ nhỡ ‘sát thần’ ra tay…”

Nghe thấy bóng đen thứ ba nói chuyện.

Huyết sứ số 6 và số 7 đều kinh ngạc nhìn sang.

Người này là huyết sứ số 5 điện Huyết Hồn.

Hắn rất ít nói chuyện, thực lực sâu không lường được!

Số 6 và số 7 thân là huyết sứ trong hạng 10 cũng chưa từng thấy hắn nói mấy lời.

Huyết sứ số 5 thực lực đứng số 5 trong toàn bộ điện Huyết Hồn ngoài điện chủ.

Vô cùng nghịch thiên!

Ba huyết sứ cùng ra tay, còn có thứ đó của Đường Môn, Diệp Bắc Minh tuyệt đối không còn khả năng sống sót!

Huyết sứ số 7 nói: “Dù Diệp Bắc Minh là kẻ nào, chỉ cần là kẻ địch của điện Huyết Hồn chúng ta, chắc chắn phải chết!”

“Con mẹ nó!”

Đột nhiên, một tiếng mắng chửi truyền tới.

Soạt!!!

Ba huyết sứ ánh mắt lạnh băng cùng rơi vào người này.