Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 68: Thay mận đổi đào



Hắn mắt ngơ, tai điếc, hai tay cầm lấy bả vai của cô, hạ thân mãnh liệt tấn công giống như là động tác giao hợp tiến vào huyệŧ, La Tử Hàm mở to hai mắt, hai tay dùng sức đẩy bờ vai của hắn, hai bàn chân chạm đất đẩy thân thể hướng nhích lên trên, chỉ muốn thoát khỏi của hắn đang kềm giữ, hắn đâu có thể để cho cô như nguyện, gắt gao ôm chặt bả vai cô, không cho cô nhích người lên, dưới háng ƈôи ŧɦịŧ cộm trong quần đè trên âm hộ của cô, qυყ đầυ cách qυầи ɭóŧ ngay nơi miệng huyệŧ của bị hắn dùng sức nghiền nát, cách hai tầng quần, hắn vẫn như cũ cảm nhận được nơi đó ấm áp, quan trọng hơn, hắn đã nhận ra, nơi đó thực là ẩm ướt, vô cùng ẩm ướt, ẩm ướt đến mức rối tinh rối mù! Buông bả vai của cô, hắn đã tay trái trực tiếp móc ƈôи ŧɦịŧ từ trong quần mình ra.
Đinh Nhị Cẩu say rượu đến mức không nhớ đến cởϊ qυầи lót của cô, tay phải đụng đến giữa hai chân nàng, cảm giác nơi đó cơ hồ muốn chảy ra nước, qυყ đầυ cách lớp qυầи ɭóŧ đặt ngay cửa miệng huyệŧ, hắn nấc mạnh vào, qυყ đầυ lỏm vào mang theo một khúc qυầи ɭóŧ chìm vào một chỗ ấm áp trong ao nước, chính là chỗ này! Qυყ đầυ đã cảm thấy chỗ đó mềm mại trơn trợt, cho dù cách một tầng vải dệt, cũng chết sông chui vào trong, cắm ở cái hang động, nơi làm mất hồn bao nhiêu gã đàn ông! Trong cơ thể dục hỏa tựa hồ muốn đem hắn thiêu rồi, không thể chịu đựng được loại kíƈɦ ŧɦíƈɦ như thế này, ngón tay hắn đụng đến dây lưng cái qυầи ɭóŧ, vừa muốn kéo xuống, La Tử Hàm đột nhiên hai tay nắm lấy lại tay của hắn, dùng sức lắc đầu, nước mắt tự nhiên chảy ra:
– Không! . . . Đừng cởi! . . . Không thể như vậy!

Hắn thở phì phò mệt nhọc, La Tử Hàm thật là không cho hắn đâm vào! Cô cơ hồ phài dốc hết toàn lực, tay hắn bị cô nắm chặt, muốn động đậy cũng không thể nhúc nhích, chẳng qua qυầи ɭóŧ bị kéo xuống một chút, bụng dưới lộ ra một ít đám lông đen lại càng thêm kíƈɦ ŧɦíƈɦ hắn, hắn cố đem qυầи ɭóŧ giật xuống, đám lông đen diện tích cũng càng lúc càng lớn hơn xuất hiện.

– Không được!

La Tử Hàm phát hiện ý đồ của hắn, cô la lên, dùng sức chống đỡ thân người ngồi dậy, giơ lên cánh tay:

– “Bốp!”

Một bàn tay quất mạnh trên gò má hắn.

Đinh Nhị Cẩu chỉ cảm thấy bên trái lỗ tai ong ong như tiếng muỗi kêu, nửa bên mặt đau rát! Cơn tức của hắn bị một tát này đánh tới bùng nổ, tay trái nắm lấy cánh tay của cô hướng bên cạnh dùng sức vung mạnh, La Tử Hàm chịu đựng không được, lại nằm ngã xuống đống rơm, tay phải cô bị quán tính buông ra khỏi dây lưng qυầи ɭóŧ, hắn tay phải giữ chặt qυầи ɭóŧ ở bên cạnh mép góc ở háng cô, vén mạnh qua một bên, một cái âm hộ đẹp như đóa hoa lập tức nở rộ ra ở, trước mắt hắn, đóa hoa sớm đã sung huyết trướng phình rai, ngay cửa miệng huyệŧ dịch nhờn đọng lại lấp lánh, hắn dục hỏa cháy mạnh, ƈôи ŧɦịŧ không ngừng nhúc nhích, qυყ đầυ ma sát một chút đóa hoa kiều, một tiếng gầm nhẹ, mông hắn mạnh mẽ đẩy tới phía trước một cái, ƈôи ŧɦịŧ không gì có thể ngăn trở được, theo một đường đâm sâu vào huyệŧ!
– Nhị Cẩu!

La Tử Hàm kinh hồn hét lên một tiếng, vẻ mặt như vẫn còn chưa tin được chuyện xảy ra nhìn hắn, một thoáng qua, mặt cô hóa thành bộ dáng bi ai, nước mắt theo khóe mắt chảy xuôi xuống dưới, hai tay hai chân đồng thời kịch liệt giằng co:

– Tên cầm thú này! Đây là cưỡиɠ ɠiαи!

Hắn liều mạng ngăn chận thân thể của cô, ƈôи ŧɦịŧ cảm thụ được bên trong huyệŧ chặt chẽ mấp máy như xoa nắn làm hắn mất hồn, bởi vì cô không ngừng giãy dụa, thành thịt non huyệŧ lại từng lúc, từng lúc chèn ép ƈôи ŧɦịŧ hắn, hắn vội vàng hít một hơi dài, vùi đầu liều mạng ôm thân thể La Tử Hàm nhấp vào thật mạnh, La Tử Hàm “ a… a “ kêu, thân thể có chút mềm nhũn ra, nhưng là trong nháy mắt liền khôi phục lại, lại liều mạng tiếp tục giãy dụa.

Con bà nó! Ai nói một khi cắm được ƈôи ŧɦịŧ vào trong huyệŧ, cho dù trinh tiết liệt phụ cũng ngoan ngoãn nghe theo? Thật sự là vô nghĩa! Nếu người phụ nữ không thuận theo, cho dù đâm ƈôи ŧɦịŧ vào sâu hơn bao nhiêu, cũng sẽ gặp phải phản kháng! Giờ phút này hắn cũng mồ hôi ướt đẫm, thở hồng hộc, trí óc hơi tỉnh táo lại, đã phát hiện dưới thân mình là La Tử Hàm chứ không phải là Lý Phượng Ny, nhưng du͙ƈ vọиɠ đã khiến hắn trở nên điên cuồng, ƈôи ŧɦịŧ vài lần suýt nữa bị cô giãy dụa rời khỏi cửa miệng huyệŧ, may mắn sức lực của hắn chiếm thượng phong, lại lần nữa đâm trở vào, bất quá ma sát rất kịch liệt! Chuyện làm đến nước này, xong hay không xong gì sự tình cũng đều mang tiếng cưỡиɠ ɠiαи, dù thế nào đi nữa, hắn cũng phải hưởng thụ một chút mùi vị của người đàn bà này, nếu ngày mai có bị bắn chết, hắn cũng đồng ý!
La Tử Hàm chảy nước mắt, hai tay đánh trên ***g ngực của hắn khóc nói: ”

– Anh làm sao có thể như vậy! Van cầu anh buông ra!

Đinh Nhị Cẩu thấy cô khóc lóc trong lòng cũng phân vân, thân thể mạnh mẽ đặt ở trên người cô, hạ thân dùng sức rất động thêm vài cái, sự ma sát làm cho hai người đồng thời rêи ɾỉ một tiếng, ôm thật chặc bả vai của cô, ngực thì cọ sát vào bâu ngực đầy đặn cô nói:

– Tử Hàm, qua chuyện này, chúng ta về sau phỏng chừng sẽ không gặp mặt lại được rồi! Cho anh một lần được không? Ngày mai nếu cô nhất quyết không buông tha tôi, cứ đến đồn cảnh sát tố cáo, dù có bị xử bắn, anh cũng sẽ chấp nhận hết không oán trách cô một lời, chỉ duy nhất đêm nay, cho anh một lần nhé? Dù sao cũng đã lỡ đi vào!

La Tử Hàm đình chỉ giãy dụa, ánh mắt phức tạp nhìn hắn, một giọt lệ trong suốt theo khóe mắt La Tử Hàm ngưng tụ trào ra, thân thể cô bắt đầu thả lỏng, huyệŧ không tự chủ co rút lại vài cái, kíƈɦ ŧɦíƈɦ ƈôи ŧɦịŧ hắn thiếu chút nữa phun tinh ra, hắn vội vàng hít sâu vào. La Tử Hàm từ từ nhắm mắt lại, nhẹ nói nói:
– Nhị Cẩu, đến đi…

La Tử Hàm đột nhiên chuyển biến làm cho hắn cảm thấy không hiểu nỗi, khi nghe cô nói những lời này, hắn như chưa tin vào lỗ tai mình, tại sao cô chợt thay đổi nhanh vậy? Chẳng lẽ cô cũng muốn cùng hắn có một lần làm chuyện vợ chồng? Nhưng sao ngay từ đầu cô như thế nào liều mạng phản kháng? Chân chính hàm nghĩa là vì cái gì? Hắn không tự giải thích được, thôi kệ quên đi, không nghĩ ra thì thôi, trước mắt hưởng dụng là quan trọng nhất!

Bình thường hắn suy nghĩ chuyện gì chưa ra, thì sẽ bỏ qua, suy nghĩ quá nhiều sẽ làm cho mình lâm vào những chuyện vụn vặt, mỗi ngày ý nghĩ có thể mỗi khác, không có giống nhau, nếu không nghĩ ra , thì mấy ngày sau sẽ suy nghĩ tiếp, không chừng có thể sẽ thông suốt, sự thật chứng minh, loại này quan điểm của hắn là đúng!
La Tử Hàm bỏ qua chống cự, nằm nghiêng đầu như chờ đợi, hai bàn tay thật chặc nắm lấy những sợi rơm trên đất siết lại thành nắm, hai hàng lệ từ trong mắt nhỏ giọt xuống, hắn nhìn có chút không đành lòng, hôn lên đôi môi của cô, ƈôи ŧɦịŧ toàn bộ rút ra, sau đó từ từ lại đâm vào, thành thịt non âm đạp bóp sát qυყ đầυ, cảm giác quá cường liệt rồi, hắn không nghĩ tới cô đã ăn ở với Trần Nhị Đản lâu nay, huyệŧ vẫn là như vậy chặt chẽ chật chội, đè nén xuống kɦoáı ƈảʍ của mình, hắn dùng đầu lưỡi liếm lên vệt nước mắt trên mặt cô, áy náy nói:

– Xin lỗi, thực xin lỗi!”

La Tử Hàm theo đông tác ƈôи ŧɦịŧ của hắn tiến vào rêи ɾỉ một tiếng, nhanh nhắm chặc hai mắt, thở dài một tiếng nói: ”

– Đã đến nước non như thế này! Đến đây đi, anh làm động tác …nhẹ một chút, vì lâu nay của Nhị Đản… nhỏ hơn anh!
Hắn mừng rỡ trong lòng, thì ra do Trần Nhị Đản ƈôи ŧɦịŧ nhỏ, nhờ vậy giờ đây hắn nhặt một đại tiện nghi, huyệŧ của cô nãy giờ nhấm nháp ƈôи ŧɦịŧ cực phẩm to của hắn, làm sao cô có thể nhịn được nữa mà từ chối hắn….!

Bên dưới ƈôи ŧɦịŧ như là tiếp thu được tin tức, càng thêm gắng gượng bắt đầu, ở bên trong tầng tầng thành thịt non huyệŧ vây kín bên dưới cũng không yếu thế chút nào, vẫn như cũ quật cường đứng thẳng, La Tử Hàm nhíu mày một cái, thở nhẹ một tiếng: ”

– Ưm…to quá!!!

Hắn nghe xong dục niệm tăng vọt, hỏm chút bụng dưới lại, ƈôи ŧɦịŧ rút lui ra khỏi cửa miện huyệŧ của La Tử Hàm, cô kỳ quái nhìn hắn, há mồm vừa định hỏi hắn, ƈôи ŧɦịŧ đột nhiên không có dấu hiệu nào hung mãnh thọt mạnh vào, nặng nề đụng sâu vào chỗ mềm mại sâu nhất trên cổ đáy huyệŧ.
– A..! . .”

La Tử Hàm lớn tiếng rêи ɾỉ, hai cái cánh tay vịn ở bên hông của hắn, hắn không cho cô có cơ hội thở dốc, ƈôи ŧɦịŧ lại toàn bộ rút ra, lại nhanh chóng thẳng tiến vào, sau đó sẽ rút ra, lại thẳng tiến. . .

La Tử Hàm cánh tay giờ đã ôm vào trên cổ của hắn, hai chân thật cao giơ lên tách ra, nhẹ nhàng chỉnh lấy cửa miệng huyệŧ ngay ngắn, hắn từ trên xuống dưới mãnh liệt va chạm âm hộ của cô, khiến cô lại phải dùng bàn tay bịt chặt lại miệng mình để không phát ra tiếng hò hét rêи ɾỉ.

Vừa rồi khi cô vừa giơ chân lên cao, hắn đã nghĩ mình muốn phun trào xuất tinh rồi, thế nhưng giờ phút này, một chút muốn xuất tinh ra ngoài cũng không có, có thể là ma sát lâu, qυყ đầυ cảm giác bị tê mỏi nên chết lặng, hắn giờ chỉ có máy móc kíƈɦ ŧɦíƈɦ cái mông của mình.
Qυყ đầυ ở bên trong huyệŧ chật hẹp đâm sang trái, đụng bên phải, lung tung mọi hướng, La Tử Hàm chỉ có thể rêи ɾỉ liên tục, mặc kệ hắn bài bố, hai người chỗ giao hợp truyền ra tiếng “phạch..phạch ” của thân thể, hòa với “ xì…xì “ tiếng dịch nhờn nước vang theo, huyệŧ của cô ra dịch nhờn rất nhiều, hắn có thể cảm giác được ƈôи ŧɦịŧ mỗi một lần rút ra, đều mang theo ra khỏi bên trong huyệŧ mảng lớn ướŧ áŧ, dịch nhờn chảy theo rãnh mông tích tụ trên hậu môn rồi nhiểu chảy trên đông rơm, đầu gối của hắn thường xuyên sẽ đụng phải vết ướt, lành lạnh, không thoải mái, hắn đem cô ôm lệch qua nơi khác, cúi đầu xem chỗ đó, quả nhiên ướt nhẹp một mảnh lớn.

– Nhị Cẩu . . từ từ . không gấp!

La Tử Hàm cắn răng thừa nhận của hắn va chạm, rêи ɾỉ nói.
Hắn hôn lên vành tai của cô, nói:

– Tử Hàm, có thoải mái không?

– Ưm…

La Tử Hàm cũng không biết là trả lời hắn sao nữa, cánh tay ôm thật chặt cổ hắn, nói nhỏ bên tai của hắn:

– Đem. . . qυầи ɭóŧ. . . cởi ra cái đã!

Trời đất! Đến bây giờ hắn mới nhớ ra! Hai người vẫn còn mặc qυầи ɭóŧ! Khoảnh khắc Đinh Nhị qυყ đầυ vừa rút lui ra khỏi huyệŧ, La Tử Hàm run lên một cái, trong cổ họng cũng phát ra tiếng rêи ɾỉ, hắn nhanh chóng lột xuống quần dài cùng qυầи ɭóŧ của mình, ánh mắt quét qua một chút, đương nhiên nơi khóa quần cũng ướt một mảnh lớn! Hai tay đặt ở dây lưng qυầи ɭóŧ bên hông La Tử Hàm, cô hiểu ý, đỏ mặt nâng lên mông lớn của mình, màu trắng qυầи ɭóŧ viền tơ cỡi ra, bàn tay hắn vo cái quần lại, hấp dẫn thật, so với quần hắn còn ẩm ướt hơn nhiều
La Tử Hàm mặt ửng đỏ, che hai mắt của mình lại, hướng hắn mắng: ”

– Quỷ sứ! Đừng nhìn!

Hắn đem qυầи ɭóŧ vừa để xuống bên cạnh, mạnh mẽ tách ra hai chân của cô, giọng nói có chút phát run nói:

– Tử Hàm đừng nhúc nhích, cho xem chút!

Tại bên trong chính giữa hai cái đùi tuyết trắng, Đinh Nhị Cẩu thoáng nhìn cái âm hộ diễm lệ, không khỏi hít vào một hơi, hắn đè chặt hai cái đùi cô, không cho cử động, nhìn chăm chú, chỉ thấy cặp đùi trắng nõn đầy đặn, mu âm hộ như bánh bao nhô lần thật cao, đám lông trên âm hộ dài thật đen nhánh, cũng không che nổi cái mu âm hộ mập mạp, nơi riêng tư miệng huyệŧ hơi hé mở sẵn ra phập phồng vì vừa rồi đón chào ƈôи ŧɦịŧ rất to của hắn nên không khép kín lại được, hai bên mép nhỏ hơi dày, một tầng lại một tầng, rậm rạp mở ra hai bên, không thể tưởng được, miệng huyệŧ khêu gợi loá mắt, giống như một đóa hoa nở rộ liền gần sát bên dưới là cái lỗ hậu môn không một cọng lông đen cũng như đang nhíu nhíú lại, như thẹn thùng cảm giác vui mắt, làm cho người ta cực kỳ ngứa ngáy không chịu được.
Thấy vậy, Đinh Nhị Cẩu nơi cổ họng nổi lên làn hơi như ngẹn lại, trong lòng lại phiêu nhiên men say, thay đổi lề lối, không lập tức dùng ƈôи ŧɦịŧ thâm nhập vào huyệŧ, cái đầu hắn thương yêu cô cúi xuống, mặt mũi chôn ở ngay giữa háng cô, mới vừa chạm vào nụ hoa chứa cam lộ, liền dính ướt đầy miệng Đinh Nhị Cẩu.

– A. . . . . không thể. . . bẩn. . . a. . .!

Chỉ nghe La Tử Hàm thất thanh kêu lên xấu hổ, , hai cái chân trắng giơ lên thật cao, co lại kẹp chặt.

Đinh Nhị Cẩu đương nhiên hiểu được cô nói bóng gió, trước đó cô mới vừa đi tiểu xong, nơi riêng tư không sạch cũng biết, nhưng vừa nghĩ đến điểm này, trong đầu hắn lại hiện lên hình ảnh La Tử Hàm ngồi chồm hổm banh đôi đùi trắng bóng ra phun làn nướƈ ŧıểυ, Đinh Nhị Cẩu cảm thấy dục hỏa lại càng hừng hực cấp bách, lập tức đem hai cặp đùi cô co lại lên trên phía trên ngực cô, bàn tay duỗi ngón vạch hai bên mép nhỏ âm hộ ra..
Đóa hoa xinh đẹp với trong trí tưởng tượng hắn giống nhau, hai mép nhỏ bên ngoài màu sắc có chút đỏ thẩm, bên trong phấn hồng tươi mới, miệng huyệŧ hỗn độn loang lỗ đầy nước nhờn, cái động khẩu hơi hơi mấp máy, tựa hồ cùng với cái miệng nhỏ nhắn ở trên mặt cô bình thường đang dồn dập thở dốc, La Tử Hàm vụиɠ ŧяộʍ mở mắt ra nhìn, thấy hắn như không nháy mắt nhìn chằm chằm âm hộ của mình, cả đến lỗ tai đều đỏ bừng, cô co lên đùi phải đạp hắn một cước mắng: ”

– Nhị Cẩu chết bầm, nhìn cái gì mà nhìn chứ!

Theo từ đùi của cô đạp ra, cái miệng huyệŧ lại mở rộng thêm, một giòng mầu trắng ngà dịch nhờn từ trong vườn hoa chảy ra, hắn vội vàng vươn tay qua nhặt lấy cái khăn tay nằm ở dưới chân, nhẹ nhàng lau sạch cho La Tử Hàm.

La Tử Hàm ngồi dậy, cầm lấy khăn tay, chính mình lau lấy, liếc mắt nói: ”
– Ừm…cưỡиɠ ɠiαи người ta, mà còn giả vờ chu đáo!

Hắn cười haha, cũng không thanh minh, hai tay vuốt trước bầu ngực đầy, dùng các đầu ngón tay kẹp lấy đôi đầu núʍ ѵú nhẹ nhàng vân vê, đầu đã cúi xuống chạm vào khe hở âm hộ của cô

– A. . . nói bẩn vẫn.. làm càn. . . trời ạ. . .”

La Tử Hàm rên ri như khóc, cả người run run, kɦoáı ƈảʍ đánh úp vào người, cô đưa đôi bàn tay xòe ra, bàn tay mềm đem đầu tóc Đinh Nhị Cẩu xoa xoa làm rối bời.

Một mùi khai nồng nướƈ ŧıểυ đậm đặc bốc lên, hắn ngậm đầy miệng dịch nhờn ngai ngái, rồi hắn bò lên, đem tất cả dịch nhờn mùi vị tanh tưởi mớm vào trong trong miệng La Tử Hàm, cô lúc này hoàn toàn tình loạn dục hỏa thiêu đốt, ngửa mặt ra, nuốt lấy không bỏ só một giọt dịch nhờn với mùi vị tanh tưởi của huyệŧ mình.
La Tử Hàm ngửa mặt thở gấp, ánh mắt mờ mịt, cắn môi xấu hổ, không thể nói một lời.