Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 65: Trước nhà cầu vô tình gặp được



– Còn có việc này?

Trong văn phòng Trưởng công an huyện, Hoắc Lữ Mậu lo lắng đứng ở trước bàn làm việc hình trứng của Trưởng công an, mồ hôi trán tươm ra, ông đang báo cáo câu chuyện về Đinh Nhị Cẩu, thật ra thì ông vốn có ý muốn là tại đồn cảnh sát tìm một nhân viên cảnh sát chính thức thế vào vị trí Đinh Nhị Cẩu, nhưng chính trị viên Trần Bình không đồng ý, cho rằng làm như vậy phiêu lưu quá lớn, nếu đã xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu cấp trên muốn tuyên truyền nhân vật điển hình, nhất định là cùng với những người bị hại tiến hành phỏng vấn, lỡ lộ ra người mạo danh thế thân, như vậy thì phải sắp xếp toàn bộ những người bị hại cũng là những người mạo danh thì mới ổn! Nhưng nếu một khi bị vạch trần sự thật, hậu quả có thể thấy, đến lúc đó bôi đen chẳng những là đồncảnh sát trấn Lâm Sơn, còn có toàn bộ huyện Hải Dương, thậm chí là ngay cả hệ thống công an thành phố Bạch Sơn cũng bị ảnh hưởng.
– Đúng vậy, việc này chắc phải để cho Đinh Nhị Cẩu lập công rồi, hơn nữa hắn quả thật biểu hiện không tệ, nếu không tuyên truyền một chút, cũng đáng tiếc!

Hoắc Lữ Mậu giọng nói trầm nhẹ.

– Tên bị bắt được, tên gọi Lưu Hắc Tử gì đấy, nếu bị khởi tố lời, sẽ có bao nhiêu tội danh có thể chứng thực?

– Có thể xác định những tội danh:

1/ Lưu giữ súng ống phi pháp!

2/ Cố ý gϊếŧ người chưa thành!

3/ Tổ chức băng nhóm xã hội đen bắt cóc người!

Đại khái chỉ những thứ này là đủ rồi!

– Ừ! Đây là một đại án, nếu chừng đó tội danh nếu có thể chứng minh, đủ hắn ngồi ở trong tù cả đời rồi, như vậy đi, ông đi về trước, tôi và chỉnh ủy thương lượng một chút !

– Vâng! Cám ơn thủ trưởng, hẹn gặp lại!

Hoắc Lữ Mậu đứng nghiêm một cái, hành lễ xong, xoay người rời đi.
Trong nhà Trần Nhị Đản, cô dâu La Tử Hàm sớm cởi bỏ áo cưới, thay vào một cái áo bông màu đỏ, với cái váy ngắn cùng màu, vì là ngày đám cưới nên màu đỏ là chủ đạo! Càng giúp cô toát ra thêm hương vị của người đàn bà có chồng, Đinh Nhị Cẩu ngồi tựa nghiêng người một bên trên chiếc bàn, trong tay bóp mấy hạt đậu lạc, thỉnh thoảng nhét vào miệng miếng, nhưng ánh mắt giống như kẻ gian cứ nhìn về phía trên người một cô gái ngồi đối diện.

Thời tiết còn chưa rét tới mức mặc áo bông, nhưng cô gái này đang mặc bộ áo lông màu trắng, tóc thắt bím đuôi ngựa, dùng một sợi dây thun đơn giản cột lên mái tóc, lộ ra gương mặt non nớt trắng tinh trơn bóng, bên dưới là cái váy jean, như khoe trọn chiều cao đôi chân dài thanh mảnh, trên chân một đôi giầy thể thao, bên trong màu trắng đôi vớ khiến cho người ta mơ màng vô hạn.
– Này, nhìn cái gì chứ!

Trần Nhị Đản vừa thấy ánh mắt dâʍ tà của Đinh Nhị Cẩu, biết hắn đang có chủ ý nhìn ở đâu, vì thế bốc lên một hạt đậu lạc, nhìn về phía Đinh Nhị Cẩu.

– Ui! Không có nhìn cái gì, tớ đang suy nghĩ, vì sao trên thế gian tất cả phụ nữ xinh đẹp đều đến ở nhà cậu, điều này làm cho tớ rất là ghen tị!

Đinh Nhị Cẩu bưng một chén rượu lên, ngửa cổ lên tu một hơi, năm mươi hai độ rượu mạnh từ yết hầu chảy xuống cổ, dọc theo đường đi tản mát ra vị cay xè kíƈɦ ŧɦíƈɦ.

Đang giúp La Tử Hàm sắp xếp cái chăn, phù dâu Lăng Sam nghe thấy, sắc mặt đỏ ửng, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn Đinh Nhị Cẩu, trong lúc nguy hiểm, hắn lợi dung tình thế, lợi dụng quấy rối mình, nếu không nhờ hắn cứu anh họ một mạng, trắng đen rỏ ràng, mình hôm nay sẽ không để yên cho hắn.
– Này Lăng Sam, hắn đang nói tới em kìa?

La Tử Hàm liếc nhìn Lăng Sam hỏi.

– Ai thèm để ý đến hắn nha, đồ điên, ăn nói dở hơi!

Lăng Sam không nghĩ tới La Tử Hàm có thể như vậy hỏi, cho nên trong lúc bất tử cũng không có nghĩ ra từ nào tốt hơn để nói về hắn.

– Đinh Nhị Cẩu, Lăng Sam nói anh là thằng điên!

La Tử Hàm xoay mặt nhìn Đinh Nhị Cẩu đang uống rượu nói.

– Phải không, nếu thế thì anh làm một người điên luôn, này em, cùng anh kết nghĩa anh em đi, xem anh so với Trần Nhị Đản, ai tốt hơn!

Đinh Nhị Cẩu mắt say lờ đờ mông lung hỏi.

– Nói anh điên, thật đúng chứ không sai chút nào hết, nào, em và Nhị Đản mời anh một ly, Đinh Nhị Cẩu, sự tình hôm nay cám ơn anh!

La Tử Hàm xoay người trở lại trên bàn, ngồi ở ghế nhỏ bên cạnh bàn, bưng một chén rượu lên cụng với Đinh Nhị Cẩu nói.
– Những lời này quá khách sáo rồi, anh và Trần Nhị Đản là quan hệ như thế nào, anh gọi Đinh Nhị Cẩu, hắn gọi Trần Nhị Đản, chúng ta tuy hai mà như một!

– Nói cái gì khó nghe như vậy, đại ân không lời nào cảm tạ hết được, chúng ta khôn có gì khác, chỉ biết dùng rượu thay lời đa tạ!

Nói xong, La Tử Hàm cũng đem chén rượu rượu uống một hơi cạn sạch.

Trần Nhị Đản hòa Đinh Nhị Cẩu nhìn nhau một cái, đều nhanh uống một hơi.

Thật ra Đinh Nhị Cẩu đã trở về đồn công an, nhưng Trần Nhị Đản thế nào cũng nhất quyết mời hắn trở về, không có biện pháp, Đinh Nhị Cẩu chỉ có thể là quay trở về ăn cơm uống rượu cùng gia đìnhTrần Nhị Đản

Chẳng mấy chốc trên bàn la liệt vỏ rượu, La Tử Hàm tửu lượng rất khá, trong khi Trần NhỊ Đản say gục trên bàn, Lăng Sam đã bỏ đi ngủ từ lâu, La Tử Hàm lung lay mơ hồ chân thấp chân cao dìu Trần NhỊ Đản vào phòng tân hôn, còn Đinh Nhị Cẩu đã bò lên trên chiếc ghế dài ngoài nhà khách ngáy khò khò.
La Tử Hàm đưa Trần Nhị Đản nằm tại bên cạnh mình, trên thân thể mùi rượu chưa tiêu, cô cởi ra đôi vớ, sau đó cởi trên người mình sạch sẽ quần áo, luôn cả cái qυầи ɭóŧ màu trắng nhỏ hẹp, vào lúc đang mơ màng vì say rượu, Trần Nhị Đản hắn cảm thấy trong lòng một thân thể trơn trợt, thì ra là vợ mình vẫn tỉnh, giống cá chạch trượt vào trong ngực của hắn, La Tử Hàm mềm mại như không xương, cả người đẫy đà da thịt cọ lấy thân thể Trần Nhị Đản.

Trần Nhị Đản vốn đã mệt vì rượu, thấy La Tử Hàm dán sát vào thân thể, phía dưới ƈôи ŧɦịŧ nhất thời liền hướng vợ mình chào mừng. Hắn ôm chầm lấy La Tử Hàm, phát hiện vợ mình thậm chí ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc, bàn tay hắn vừa trợt xuống, đụng đến cái âm hộ mềm nhẵn um tùm lông đen,Trần Nhị Đản càng thêm hưng phấn, vội vàng muốn đem ƈôи ŧɦịŧ đâm vào trong nhục huyệt đang có nhiều dịch nhờn của La Tử Hàm,
La Tử Hàm đợi Trần Nhị Đản nãy giờ, cũng không muốn muốn màn dạo đầu, huyệŧ đã tràn lan ướt nhẹp, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm Trần Nhị Đản, trong miệng kêu:

– Nhị Đản, em ..muốn!

. Trần Nhị Đản được La Tử Hàm ra lệnh, vội vàng giơ ƈôи ŧɦịŧ lên nhập vào huyệŧ, bởi vì cả hai lẫn nhau đều vội vã, trong phòng ngủ rất nhanh liền vang lên tiếng “phạch…phạch” thân thể ái ân với tiếng ồ ồ tiếng thở dốc. Khả năng bởi vì những ngày qua quá mức bận rộn mệt nhọc, cũng có thể có thể bởi vì căng thẳng chuyện sống chết giữa hai lằn ranh lúc sáng, cũng có thể là do đang say rượu,Trần Nhị Đản rất nhanh cũng cảm giác được chính mình càng ngày càng lực bất tòng tâm.

Hắn vội vàng liều lĩnh một chút lại bên dưới đút vào, tận tình hưởng thụ giây phút ngắn ngủi tuyệt vời kɦoáı ƈảʍ, ước chừng đút vào được một chút, không đến ba phút công phu, thấy vợ mình La Tử Hàm gương mặt kiều mỵ dần dần ửng hồng, hắn càng thêm ra sức cày cấy, La Tử Hàm cũng uyển chuyển yêu kiều dùng hai tay ôm cổ của hắn rêи ɾỉ
– A…a…!

Trần Nhị Đản làm sao có thể chịu được loại kíƈɦ ŧɦíƈɦ này, vui sướng cảm giác khiến cho hắn rất nhanh liền đạt tới khoái hoạt đỉnh phong.

Lập tức La Tử Hàm nhận thấy được tình huống của hắn vội vàng nói:

– Nhị Đản, khoan ..khoan.. chờ …..

Ngay sau đó bàn tay nhỏ bé của cô rất nhanh chuyển qua trên mông Trần Nhị Đản, dùng sức nhéo mạnh để kềm hảm hắn chậm xuất tinh lại, nhưng không còn kịp nữa, hắn chỉ cảm thấy lưng một trận nhức mỏi, từng làn mầu trắng ngà tϊиɦ ɖϊƈh͙ cuồn cuộn phun ra, chiếu vào huyệŧ của La Tử Hàm.

Vừa xuất tinh xong, Trần Nhị Đản không chịu nỗi cơn say vẫn còn, mí mắt đổ sụp xuống, hắn quay lưng qua, ngủ ngon lành.

Cô nằm ở trên giường vô lực thở gấp, bộ ngực trắng noãn phập phòng nhanh nhanh, thân thể xinh đẹp uốn éo lấy, giống như đang kháng nghị, trên người rịn ra một tầng mồ hôi. La Tử Hàm sâu kín thật dài ra một hơi, nhìn cô giống như bị tra tấn vậy, bởi vì duyên cớ Trần Nhị Đản gợi cô nổi lên tính dục, hòa lẫn men rượu nóng trong người bốc lên, như muốn thiêu đốt thân thể La Tử Hàm
La Tử Hàm cố gắng ngồi dậy dùng giấy vệ sinh lau chùi âm hộ sạch sẽ, cô thay đổi một cái qυầи ɭóŧ bằng bông tương đối bảo thủ che chở kín đáo âm hộ của mình, đầu óc giờ đã thấm rượu lung la lung linh, cô nặng nề ngã xuống trên giường….

Một hồi lâu sau, trong lúc mơ màng hai tay của cô đã từ lúc nào chẳng biết, đã vói vào trong qυầи ɭóŧ xoa bóp, ngón tay của cô theo mép đường viền hoa bên cạnh duỗi vào, đi tới vùng khu vực lôиɠ ʍυ thật là rậm rạp đen thui, hai ngón tay lướt qua lôиɠ ʍυ đi tới hai mép nhỏ đang sung huyết, hai ngón tay một trái một phải tách ra lấy mình hai bên, cô dùng ngón tay giữa ấn lên trên huyệŧ nho nhỏ đang sưng lồi ra nhẹ nhàng xoa nắn, tự cảm thấy trong huyệŧ không ngừng trào ra chất mật.

Dùng ngón giữa xoa nắn một thời gian sau, chính mình càng cảm thấy trong huyệŧ ngứa ngáy khó nhịn, không tránh khỏi đem ngón giữa đưa về phía phía cửa miệng huyệŧ rò rỉ nước chảy, ngón giữa mảnh khảnh nhấn một cái vào đẩy, trong huyệŧ liền có hơn một nữa ngón tay của cô thọt vào.
La Tử Hàm một bên dùng bàn tay vừa rồi tách bung ra hai mép nhỏ trên âm hộ, che miệng khống chế tiếng rên, một tay lại không ngừng dùng chính ngón tay mảnh khảnh trong huyệŧ nhạy cảm kíƈɦ ŧɦíƈɦ, không ngừng từng cái một sâu đậm thọt vào sâu bên trong, trong mật đạo phun ra từng cổ dịch nhờn trắng mịn ra, đáy huyệŧ co giật không ngừng tống ra đẩy sạch dịch nhờn trước đó…..

Cũng trong thời gian này, Đinh Nhị Cẩu cảm giác mắc tiểu, vì thế hắn đi chân không, người lảo đảo, đi ra ngoài cửa tìm nhà cầu.

Nhà cầu ở nông thôn đều là để cho nam nữ dùng chung, vì vậy có một rào bằng tre ở phía trước, nếu bên trong có người, sẽ mang cái rào tre kéo lại, nhưng đêm nay Đinh Nhị Cẩu uống rượu hơi nhiều, cũng không có chú ý tới cái rào tra đang kéo lại, vì thế hắn dùng chân đá cái rào tre rớt ra liền đi vào, chỉ nghe thấy tiếng một cô gái hét lên một tiếng, nhưng rồi lập tức im lặng, bên trong truyền ra tiếng sột soạt của cái quần kéo lên!
Một tiếng thét chói tai cũng làm Đinh Nhị Cẩu mờ mịt hơi hơi thức tỉnh, “ trong này này có người à “ đừng nói là Lăng Sam nha.

Đinh Nhị Cẩu nhìn thấy một cái bóng đen đi ra, vì thế hắn thụt lùi lại cả người, nhưng khi Lăng Sam đi ra thì vấp cái rào tre do Đinh nhị Cẩu đá lệch một bên, lập tức về ngã nhào về phía trước, là một đàn ông, Đinh Nhị Cẩu không có khả năng khoanh tay đứng nhìn, vì thế hắn đưa tay đem Lăng Sam vừa vặn ôm vào lòng.

Đinh Nhị Cẩu cảm giác được một cơ thể mảnh mai, thân thể tản ra mùi hương xử nữ, hắn cứ như vậy ôm cô trong ngực của mình, hắn lại không khỏi nhớ tới ban ngày cái mông đầy đặn tràn đầy co dãn, tay hắn lập tức thẳng đến mục tiêu, chẳng qua thay đổi một bên mông đít bên phải còn lại.