Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2259: Chương 2132 Sửa Chương



CHƯƠNG 2132.

-Tôi thì không thành vấn đề, nhưng còn những người trong nhóm đi cùng cũng cả trăm người, muôn hình muôn vẻ, tôi lo lắng chính là những người này có thể chịu nổi hay không, cho nên nếu như một khi có vấn đề xảy ra, tôi muốn biết các lãnh đạo của thành phố Hồ Châu, bao gồm cả trên tỉnh, có thể ủng hộ cho chúng ta được bao nhiêu phần trăm đây, những người của chúng ta hiện tại đang suy nghĩ đến vấn đề này .

Diêm Bồi Công xem ra là thật sợ, cho nên vừa gặp liền hỏi Đinh Trường Sinh có thể có bao nhiêu phần tram ủng hộ…

-Ông Diêm, tôi lý giải tâm tình của ông, nhưng ông là kinh doanh, cũng biết trong kinh doanh phát sinh ra bao nhiêu chuyện bất ngờ cũng khó mà nói trước được, những sự tình trong quan trường thượng thì lại càng khó nói, tôi chỉ có thể nói là tận lực giúp ông tranh thủ sự ủng hộ, nhưng ông phải nhớ kỹ, cứ gắt gao ôm lấy đùi La Bàn Hạ, tiến tới thông qua La Bàn Hạ, kết giao tỉnh các lãnh đạo trên tỉnh, La Bàn Hạ bây giờ là theo sát bí thư tỉnh ủy Lương Văn Tường , điểm này đối với ông thì có lợi, nếu như Lâm gia tìm chưa thấy chứng cớ, trong thời gian ngắn cũng không có khả năng đối với các ông gây chuyện được, nhưng các ông phải làm cho tốt sự chuẩn bị về lâu dài, phải tìm được đúng những người để bám vào, lúc này thì mới yên tâm được… .
Đinh Trường Sinh chỉ dẫn nói.

-Còn sự tình của Vũ Văn Linh Chi thế nào rồi?

Diêm Bồi Công hỏi.

-Ông chỉ phải quản lý tốt sự tình của ông tại đay là được rồi, còn những chuyện khác, ông không cần phải xen vào, lúc này không thể phân tâm… .

Đinh Trường Sinh tránh né nhắc đến sự tình của Vũ Văn Linh Chi, không phải là hắn không tin Diêm Bồi Công, mà là cảm thấy Diêm Bồi Công đang chịu áp lực thật sự là quá lớn, như vậy ông ta biết càng nhiều việc, thì lo lắng lại càng nhiều, chẳng thà cái gì không biết thì không biết sẽ tốt hơn.

-Ừ…, vậy được rồi, tôi biết nên làm thế nào…

Diêm Bồi Công nhỏ giọng nói.

-Nếu đã đến Hồ Châu rồi, tôi cũng không thể ngay bây giờ quay trở về Bạch Sơn, cho nên như vầy đi, nhân tiện ông cùng đi với tôi gặp vài lãnh đạo.

Đinh Trường Sinh nói.
Ô tô vững vàng dừng ở trước công cư xá thành ủy Hồ Châu, Đinh Trường Sinh ngồi ở bên tay lái phụ, cảnh vệ liền nhận thức Đinh Trường Sinh, bởi vì trước đây thằng gia hỏa này thường xuyên ra vào cư xá, nhưng vẫn là theo thông lệ gọi điện thoại cho Trọng Hãi, lúc này mới cho vào bên trong.

Đinh Trường Sinh lơ đễnh, nhìn thấy phía sau xe Diêm Bồi Công phía có mấy gói thuốc, thuận tay cầm lấy hai gói ném cho hai tên cảnh vệ, bọn họ cũng không từ chối…

Diêm Bồi Công nhìn Đinh Trường Sinh liếc nhìn một cái, không phải là xót ruột vì mấy gói thuốc, mà là lại lần nữa biết được cách Đinh Trường Sinh đối nhân xử thế, tam giáo cửu lưu, không chỗ nào không giao thiệp, trong mắt của hắn tuyệt không phải chỉ có lãnh đạo, nhưng hắn lại được lãnh đạo rất tin cậy, đã trễ giờ thế này, Đinh Trường Sinh gọi điện thoại, Trọng Hải nửa đêm vẫn tiếp hắn, đây không phải là tình nghĩa bình thường.
-Lãnh đạo, lại quấy rầy anh nghỉ ngơi.

Đinh Trường Sinh còn chưa có gõ cửa, Trọng Hải nghe được tiếng xe hơi dừng lại, liền mở cửa ra, liếc mắt liền thấy bên cạnh Đinh Trường Sinh còn có người, mới đầu còn cho rằng đó là tài xế của Đinh Trường Sinh, nhưng lại không ngờ Đinh Trường Sinh sau khi chào Trọng Hải, lại chờ đợi người lái xe kia đến cùng…

-Tôi vẫn chưa ngủ, nếu cậu đến trễ nữa thêm một chút, thì tôi đã tắt điện thoại đi ngủ...

Trọng Hải cười cười nói.

-Chị dâu không có ở nhà, ngủ không được đúng không?

Đinh Trường Sinh nói đùa.

-Hừ… tiểu tử này, cứ nói hươu nói vượn…À…còn vị này là...

Trọng Hải nhìn đến Diêm bồi công tay xách theo lấy một hộp quà, hỏi.

Trọng Hải tin tưởng Đinh Trường Sinh, nhưng không có nghĩa là tin tưởng những người khác, mặc dù người là do Đinh Trường Sinh mang đến, ông vẫn là muốn hỏi qua người kia là ai, bởi vì nếu gặp nhân thì nói tiếng người, gặp quỷ thì nói chuyện ma quỷ, đây là sở trường của những lãnh đạo, hơn nữa Đinh Trường Sinh là người rất thủ lấy quy củ, chưa bao giờ tùy tiện mang người đến nơi này chính mình, lần này ngược lại có chút quái lạ..
-Trọng bí thư, tôi là Diêm Bồi Công...

-À….hình như nhìn có quen mắt, nguyên lai là Diêm đại lão bản, vào trong ngồi…

Trọng Hải thấy là đây là người mang đến may mắn cho thành phố, đại lão bản từ tỉnh Trung Bắc đến, đã giúp cho GDP thành phố Hồ Châu năm nay tăng trưởng nhanh chóng, cùng lão bản này có rất lớn liên quan.

Nhưng lão bản này đêm khuya tới cửa, điều này làm cho Trọng Hải có loại cảnh giác, hơn nữa còn là do Đinh Trường Sinh mang đến, này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Đối với tâm cơ của Trọng Hải, Đinh Trường Sinh đương nhiên là hiểu quá rõ rồi, Trọng gia là thế gia chính trị, lúc nào lợi ích cũng là tối cao, cho nên Đinh Trường Sinh không có ngu ngốc liền đem tình cảnh khó khăn của Diêm Bồi Công nói thẳng ra, như vậy, đừng nói là Trọng Hải, đổi lại bất kỳ là một lãnh đạo nào khác của thành phố cũng đều có khả năng né tránh chạy còn nhanh hơn thỏ, lúc này ai nguyện ý cùng Lâm gia trên tỉnh đối địch?
Cho nên, là phải theo phía trên lợi ích mà nói, mà những lãnh đạo Hồ Châu tuy rằng phía sau lưng bóp luôn tính kế ngươi chết ta sống, nhưng bọn họ cũng đều biết, nếu như tại Hồ Châu bọn họ vẫn còn có lợi ích cộng đồng, đó là phát triển kinh tế Hồ Châu, cầm quyền hy vọng bằng chiến tích để được thăng chức, đây cộng đồng lợi ích mà cùng nhau nhắm tới…

Mà nhà đầu tư lớn nhất tại Hồ Châu hiện nay chính là lão bản Diêm Bồi Công, chẳng những là tự mình đầu tư dựng lên trung tâm kho hậu cần, một lần là nổi tiếng, hiện tại công trình thứ hai thì đang tiếp tục thi công, hơn nữa còn mang đến nhiều nhà đầu tư khác, tại Hồ Châu, có thể nói ông là thần tài.

Như vậy để cho vị thần tài này tiếp xúc những quan viên, đó là sự tình huận lý thành chương, những quan viên chẳng những muốn giữ Diêm Bồi Công ở lại nơi này, hơn nữa còn hảo hảo chiêu đãi….
-Ngồi đi, vô sự thì con cú không đến nhà, Diêm lão bản, không phải là tôi nói ông đâu…Haha.. mà là tôi nói thằng tiểu tử này, đã trễ như thế này, mà đến nhà tôi, muốn cái gì đây?

Trọng Hải hỏi.

-Kỳ thật cũng không nhiều lắm việc, Diêm lão bản là người mà em tiến cử đến đây đầu tư, lần này em tới đây cũng là bởi vì việc của Diêm lão bản….

Đinh Trường Sinh giống như đang rối rắm nói.

-Đợi một chút, Đinh Trường Sinh…. tôi nói trước một câu, nếu cậu bây giờ muốn để cho Diêm lão bản chuyển đến Bạch Sơn đầu tư, hoặc là trực tiếp kéo người đến Bạch Sơn, thì tôi không giúp được gì cậu, còn La bí thư cũng có khả năng sẽ lột da của cậu đấy…

Trọng Hải sắc mặt nghiêm túc nói.

-Làm sao anh biết em có ý tứ này?

Đinh Trường Sinh gương mặt kinh ngạc hỏi.
-Tiểu tử ngươi quả thật đến là vì mục đích này?

Trọng Hải trừng mắt, hỏi.

-Um…., đúng vậy.

Đinh Trường Sinh mí mắt cũng không nháy , nói.

-Hừ…tên gia hỏa này, biết ngay là đến đây không có chuyện tốt, được rồi… cậu cũng không cần nói thêm cái gì, tôi không giúp được cậu…

Trọng Hải liền cự tuyệt Đinh Trường Sinh tiếp tục nói.

-Ha ha, lãnh đạo, em chỉ đùa một chút, ai mà làm như vậy chứ, nói thật…. cảm tình của em đối với Bạch Sơn không có sâu đậm bằng Hồ Châu, em đến đây thật là bởi vì sự tình lão Diêm, bất quá, không phải là như anh nghĩ, chăng qua là Diêm Bồi Cung đang gặp chuyện khó xử về vấn đề vay tiền…..

Đinh Trường Sinh nghiêm túc nói.

-Vay tiền?

Trọng Hải sửng sốt, hỏi.

-Đúng vậy a, lão Diêm có thể nói là đem tất cả tài sản của mình đều đặt vào hạng mục ở tại Hồ Châu, hiện tại hạng mục thứ hai chính đang kiến thiết xây dựng, vốn còn tồn đọng, tài chính bị chặt đứt, nếu không có vay được tiền, rất khó mà kéo dài thêm nữa, ý tứ của lão Diêm là muốn thế chấp giấy tờ đất đai nhà cửa để vay tiền ngân hàng, vượt qua cửa ải khó khăn lúc này .
Đinh Trường Sinh ánh mắt cũng không nháy nói.