Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2154: Chương 2027



CHƯƠNG 2027

Mấu chốt là Đường Hùng liên tiếp hỏi "Làm sao bây giờ " có thể đúng là một châm thấy máu, mấy vấn đề này đúng là thành ủy cần phải làm cho tốt, một khi xử lý không tốt, Đường Hùng nói sẽ xuất hiện quần thể khiếu kiện, không phải là ông ta nói chuyện giật gân…

-Đường phó chủ tịch, ông đã nói ra mấy vấn đề, tôi bổ sung thêm, còn chuyện xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh thì làm sao đây? Thành phố Bạch Sơn là thành phố duy nhất của tỉnh Trung Nam trúng cử làm theo nội dung này, cho nên từ tỉnh đến thành phố đều rất quan tâm đến, nếu như một khi bởi vì cái khu trang trại chăn nuôi công nghệ cao này làm cho thất bại, người nào chịu trách nhiệm? Đối với trên tỉnh thì sẽ báo cáo như thế nào đây? Tôi còn nhớ lúc Lương bí thư đến thành phố Bạch Sơn, chúng ta đều vỗ ngực nói, ưu tiên tập trung toàn bộ sự tình để xây dựng thành phố sạch dẹp văn minh do trung ương đề ra, như vậy vì một cái khu trang trại chăn nuôi công nghệ cao thì đã ngăn lại con đường của chúng ta, kế tiếp làm sao bây giờ? Ai sẽ đi lên tỉnh báo cáo về việc này?
Hạ Minh Tuyên thật sâu hít một hơi thuốc, chậm rì rì nói.

Đinh Trường Sinh tuy rằng cúi đầu ghi lại, nhưng lỗ tai lại luôn luôn nghe những người này lên tiếng, lúc nghe được Hạ Minh Tuyên nói như vậy, Đinh Trường Sinh liền ngẩng đầu nhìn nhìn Hạ Minh Tuyên, phát hiện lão này chẳng những là lời nói chuẩn xác, hơn nữa giống như trong lòng của lão đã thấu tới đáy, háy lại nhìn Đường Bỉnh Khôn, thì phát hiện Đường Bỉnh Khôn đang ghi chép cái gì đó, điều này làm cho Đinh Trường Sinh phảng phất là có hiểu ra, có thể là trước cuộc họp, Đường Bỉnh Khôn cùng Hạ Minh Tuyên nhất định đã thông qua tin tức, cho nên Đường Bỉnh Khôn đối với Hạ Minh Tuyên lên tiếng thì căn bản không để ý đến, tất cả đều đã nằm trong trong dự kiến của Đường Bỉnh Khôn rồi?

-Cho nên, đề nghị của tôi là tăng cường giám sát tại nơi xuất phát, đem ô nhiễm phong kín lại tại nội bộ của khu trang trại chăn nuôi công nghệ cao, nước dơ nếu không đạt tiêu chuẩn, kiên quyết không cho xả ra sông Thanh Hà, có phải là liền giải quyết được vấn đề rồi sao?
Đường Hùng thuận theo Hạ Minh Tuyên nói nói.

Tình huống hiện tại rất rõ ràng, Hạ Minh Tuyên cũng không nói hủy đi, vẫn là cái câu làm sao bây giờ?

-Còn Thành chủ tịch, ý của ông thế nào? Hiện tại gặp phải vấn đề phức tạp, đều có các nguyên nhân đạo lý của nó, nhưng vấn đề này nhất định phải dứt khoát giải quyết, chúng ta sẽ không có vấn đề thương lượng nữa… .

Đường Bỉnh Khôn lúc này không còn nghe thêm phía dưới nói nữa, bởi vì không còn có ý nghĩa, cũng là bởi vì trong lòng của ông đã sớm có chủ ý, cho nên ông trực tiếp phóng ra, ép Thành Thiên Hạc tỏ thái độ…

Lúc này tất cả mọi người đều giật mình, đây là nhóm cộng sự cùng Đường Bỉnh Khôn, từ trước đến nay ít có lần Đường Bỉnh Khôn tỏ thái độ không nhẫn nại như vậy, làm thế chẳng khác nào là đem đường lui cắt đứt đoạn tuyệt, nếu như Thành Thiên Hạc không đồng ý, thì sẽ có khả năng phía dưới các thường ủy giơ tay biểu quyết, chỉ là không biết Thành Thiên Hạc cùng Đường Bỉnh Khôn ý kiến đã có nhất trí trước đó hay không? Đây là vấn đề các thường ủy quan tâm nhất.
-Vậy thì tôi nói, ý kiến của tôi là kiên quyết không thể hủy bỏ, bởi vì hậu hoạn rất nhiều, không đơn thuần là chúng ta bây giờ nhìn thấy mấy vấn đề này, đề nghị của tôi vẫn là giữ lại cho thỏa đáng, khu Bạch Sơn cũng cần phải có kinh tế để chống đỡ, còn hơn một vạn công nhân trong khu trang trại cần phải mưu sinh, công việc xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh chẳng phải là vì cuộc sống dân chúng khá hơn sao? Đúng không? Tôi thấy vẫn là tìm cách xử lý chống ô nhiểm, sau khi đem sự tình nắm chắc rồi, vấn đề này có thể chiếu cố đến .

Thành Thiên Hạc nói ra quan điểm của mình, nhìn đến phía trước Thành Thiên Hạc đã cùng với Đường Hùng trao đổi qua rồi, phòng chống ô nhiểm thì có thể, nhưng dỡ bỏ thì không có khả năng.

Hiện tại nhìn đến, tình thế rất rõ ràng rồi, Thành Thiên Hạc bên này cùng ý tứ của Văn Nhược Lan nói chung là một, Đinh Trường Sinh thấy bên Đường Bỉnh Khôn không có bất kỳ ưu thế nào cả, không biết Đường Bỉnh Khôn rốt cuộc sẽ suy nghĩ như thế nào đây?
Tuy rằng mình đối với Đường Bỉnh Khôn không hiểu rõ lắm, làm một bí thư thành ủy, nếu như đối với thường ủy không thể tuyệt đối khống chế, sao lại khinh địch như vậy, dám đem chuyện này đưa ra cuộc họp?

-Ừ…. tốt, nếu tất cả mọi người đã lên tiếng, để tôi hỏi một chút ý kiến của các lãnh đạo khu Bạch Sơn a, Kính Sơn, đối với khu Bạch Sơn thì ông là người cp1 công tác lâu năm, ông nói một chút ý kiến của khu Bạch Sơn các ông đi…

Đường Bỉnh Khôn mỉm cười, nhìn về phía Trần Kính Sơn nói

Đinh Trường Sinh trong lòng run run, nhìn đến vẫn là tránh không thoát a, nhưng là đang hỏi Trần Kính Sơn chứ không phải hỏi mình, có phải có ý vị chính mình có thể không cần nói, nhưng nếu đã hỏi khu trưởng mà không hỏi bí thư, điều này có thể sao?

-Bí thư, không thể phủ nhận, khu trang trại chăn nuôi công nghệ cao này mặc dù là một sản nghiệp rất lớn của khu, nhưng khu thì phục tùng theo quyết định của thành ủy, cho nên nếu phải hy sinh một chút lợi ích thì chúng tôi không sợ hy sinh, cho nên chúng tôi phục tùng theo quyết định của thành ủy.
Trần Kính Sơn nói theo cách ba phải mà không có ý kiến của mình làm cho Đường Bỉnh Khôn rất bất mãn, Đinh Trường Sinh rõ ràng nhìn thấy Đường Bỉnh Khôn nhíu mày, hơn nữa chẳng những là Đinh Trường Sinh nhìn thấy, rất nhiều người đều cũng nhìn thấy, sau khi nhìn xong Trần Kính Sơn, cơ hồ tất cả mọi người liền đem ánh mắt nhìn về phía Trần Kính Sơn, ánh mắt ý tứ rất rõ ràng, lấy Trần Kính Sơn cùng Đường Bỉnh Khôn quan hệ, câu trả lời này quả thực chính là cái rắm, như là gió thoảng mây bay, hầu như chẳng có ý nghĩa gì cả…

Cơ hội đã trôi qua, vừa lúc đó, Đinh Trường Sinh lên tiếng nói chuyện.

Mặc dù là Đường Bỉnh Khôn cảm thấy hắn vừa đến, còn chưa quen thuộc tình huống, cho nên không có làm khó hắn buộc hắn phải tỏ thái độ, nhưng cái thái độ này Đinh Trường Sinh vẫn là muốn biểu hiện, có thể là không dại diện cho khu , nhưng đủ để biểu lộ duy trì thái độ của cá nhân hắn đối với Đường Bỉnh Khôn.
Hiện tạilợi thế lớn nhất là Trần Kính Sơn không thể đưa ra thái độ nào rõ ràng, điều này làm cho Đinh Trường Sinh áp lực giảm đi rất nhiều…

Đường Bỉnh Khôn gật đầu, ý bảo Đinh Trường Sinh có thể nói.

-Các vị lãnh đạo, tôi đến thành phố Bạch Sơn không lâu, nhưng tôi đối với thành phố Bạch Sơn có thể nói là cảm tình rất sâu, đây là quê quán của tôi, tôi cũng hy vọng mong muốn quê quan của mình được càng ngày càng tốt, cho nên khi tôi được điều đến Bạch Sơn công tác, thì gặp được một cái cơ hội tốt, đó là việc xây dựng thánh phố sạch đẹp văn minh, vừa rồi nghe các vị lãnh đạo nói nhiều như vậy, tôi có cảm xúc rất nhiều, nhưng tôi muốn hỏi một vấn đề, nhiệm vụ xây dựng thánh phố sạch đẹp văn minh, ý nghĩa của việc này rốt cuộc là vì cái gì? Chúng ta hao tổn tâm trí, sức lực lớn như vậy, để muốn đạt được danh hiệu vinh dự thánh phố sạch đẹp văn minh trên toàn quốc, rốt cuộc là vì sao...
Nếu như không phải cho là Đinh Trường Sinh vừa đến, Đường Bỉnh Khôn có khả năng đã sớm quát bảo hắn ngưng lời lại, nhưng Đường Bỉnh Khôn không lên tiếng, cho nên những người khác không biết Đinh Trường Sinh rốt cuộc là có ý gì, hắn đứng vào bên nào, cho nên mọi người đều lắng nghe để xem hắn cuối cùng thì muốn nói cái gì, đều muốn nhìn một chút tên gia hỏa này chỉ nghe kỳ danh, rốt cuộc có bản lãnh gì, có thể nói ra cái quái gì đây?

-Rất rõ ràng, chúng ta đang gấp rút xây dựng thánh phố sạch đẹp văn minh, trong việc làm vệ sinh thành thị, cái gì cần xây thì xây, cái gì nên hủy thì hủy, như vậy thì cái gì nên phải xây, cái gì nên phải hủy có để lại hậu quả gì không? Đây là việc chúng ta nhất định phải khảo sát tính toán đến ...

Đinh Trường Sinh không chút nào luống cuống, chậm rãi nói, những lời này thật ra lại khiến cho đại đa số đối với thằng trẻ tuổi này sinh ra hứng thú, không như là Trần Kính Sơn chỉ nói vài ba câu vô thưởng vô phạt, Đinh Trường Sinh nói đạo lý rõ ràng, cao thấp liền biết.