Đinh Nhị Cẩu Liệp Diễm Nhân Sinh

Chương 2153: Chương 2026



CHƯƠNG 2026

Thật ra thì Trần Kính Sơn lão hồ ly này đã truyền lại cho Đinh Trường Sinh vài ý tứ: Thứ nhất, Đường bí thư có ý tứ gì thì ông ta không biết; thứ hai, hàng năm cái trang trại chăn nuôi hướng đến khu giao nộp tiền thuế rất nhiều; thứ ba, cái trang trại chăn nuôi dữ nhiều lành ít, cái ý thứ ba ý tứ trả lời cho cái ý tứ thứ nhất, tức là đóng cửa cái trang trai chăn nuôi kia…

Trên đường đi, Văn Nhược Lan lần nữa nhắc đến ý nghĩa trọng đại của cái trang trại chăn nuôi công nghệ cao đối với khu Bạch Sơn, điều này thì Đinh Trường Sinh có thể lý giải, bởi vì hắn đoán Văn Nhược Lan thì dựa theo người nâng đỡ của mình trước kia tại khu Bạch Sơn theo phe Thành Thiên Hạc mà phát ngôn, như vậy nếu cái trang trại chăn nuôi gây trở ngại cho vấn đề văn minh đô thị, nhưng phải cố gắng bằng mọi cách lớn nhất bảo tồn lại..
Hơn nữa nghe ý tứ bên trong của Văn Nhược Lan, thành phần uy hϊếp lớn hơn ý nghĩa thực tế, Văn Nhược Lan thuyết minh tất cả đều nếu như một khi hủy đi thì sẽ bị hậu quả như thế nào, ngữ khí bên trong của Trần Kính Sơn cũng không muốn hủy đi, bằng không thì sẽ không có nói cái trang trại chăn nuôi kia hủy đi đáng tiếc, dĩ nhiên, lời nói của Trần Kính Sơn một nửa cũng không thể tín được, mấu chốt vẫn là nhìn xem Đường Bỉnh Khôn rốt cuộc sẽ có thái độ như thế nào?

Chỉ chốc lát, các lãnh đạo đều lục tục vào trong phòng họp, Đường Bỉnh Khôn cùng Thành Thiên Hạc cơ hồ là cùng lúc vào phòng họp, Đinh Trường Sinh thì lần đầu tiên nhìn thấy toàn bộ các đầu lĩnh của thành phố Bạch Sơn, mà các đầu lĩnh Bạch Sơn đại đa số cũng là lần đầu nhìn thấy Đinh Trường Sinh, lúc nhìn thấy Đinh Trường Sinh ngồi bên cạnh Trần Kính Sơn, thật đúng là còn có người cho rằng hắn là tùy tùng của Trần Kính Sơn đấy…
Nhưng Đinh Trường Sinh căn bản không có chú ý những người này đang quan sát hắn, một là hắn không quen thuộc với ai, thứ hai là hắn muốn tập trung chứng tỏ thái độ với bí thư thành ủy, hiện tại Đường Bỉnh Khôn rốt cuộc có thái độ như thế nào về vụ việc này, đối với hắn mà nói rất là trọng yếu , bởi vì hắn đã làm tốt chuẩn bị, vô luận Đường Bỉnh Khôn có thái độ ra sao, cho dù là thái độ của Đường Bỉnh Khôn sai lầm, thì hắn cũng sẽ đứng về phía của Đường Bỉnh Khôn, bởi vì hắn không có lựa chọn khác, tại thành phố Bạch Sơn, người duy nhất hắn có thể chi trì chính là bí thư Đường Bỉnh Khôn.

Cho nên có những thời điểm khi làm việc căn bản không phải là dựa vào lương tâm mà làm, mà là phải dựa vào thời thế mà làm, nhìn chung từ xưa đến nay, phàm người có lương tâm làm việc thì được gọi là trung thần, mà các trung thần có kết cục tốt, thì thường không được nhiều lắm, mà cái gì gọi là trung thần? Theo tiêu chuẩn của lãnh đạo lại rất đơn giản, đó chính là ngươi phải đứng ở bên này cùng ta, đây là tiêu chuẩn duy nhất.
Đinh Trường Sinh cầm viết tại phía trên cuốn sổ tay viết viết vẽ vẽ, Trần Kính Sơn thân thể hơi nghiêng nhìn qua, thì thấy Đinh Trường Sinh viết vẽ lung tung lộn xộn, đừng nói là ông không thấy rõ lắm, chỉ sợ ngay cả Đinh Trường Sinh tự mình nhìn qua cũng không biết là viết thứ gì.

Thật ra mấy thứ này cơ bản đều là dữ liệu mà Văn Nhược Lan tại phòng làm việc thuyết minh cùng hắn, bao gồm một chút số liệu gần đây, mấy thứ này là con số, hắn sợ không nhớ hết được, đây là lần đầu tiên hắn tại trước mặt lãnh đạo thành phố Bạch Sơn thuyết trình, nếu đã muốn nói, thì phải nói đến đúng chỗ, còn nếu nói không đúng chỗ thì không cần nói, chuyện mất mặt như vậy thì không thể làm.

Những chuyện khác thì không cầu, ít nhất phải để cho những người này nhìn thấy, chính mình bí thư khu ủy Bạch Sơn xác thực so với Trần Kính Sơn thì mạnh hơn nhiều, hơn nữa Trần Kính Sơn vẫn luôn cầm giữ sự vụ hành chính, mình một chút cũng không xen tay vào được, tuy rằng mình và Trần Kính Sơn đã có ước định, Trần Kính Sơn quản lấy bên hành chính, chủ trảo phát triển kinh tế, chính mình quản lấy nhân sự, nhưng quản lấy nhân sự thì có được bao nhiêu việc? Cũng không thể ngày ngày ngồi chơi rồi điều chỉnh nhân sự a.
Cho nên, đây là cơ hội ngàn năm một thuở, chỉ cần mình có lí do để đánh động những người này, như vậy đây thì đối với Trần Kính Sơn lão ta sẽ bị giật mình kinh sợ, đừng cho là lão tử tuổi trẻ không hiểu biết về kinh tế, ngươi không hiểu được lão tử càng là mạnh hơn ngươi biết bao nhiêu, cho nên, tuy rằng ngươi là con hổ cố định, nhưng lão tử cũng là con rồng sang sông không phải là dễ chọc vào .

Thư ký Dương Nguyên Lương của Đường Bỉnh Khôn đảm nhiệm ghi lại nội dung cuộc họp, hắn sau khi đem chén trà đưa cho Đường Bỉnh Khôn xong, thì ngồi vào một góc bên trong mở ra sổ tay bắt đầu ghi lại.

-Cuộc họp bắt đầu, chủ đề của hội nghị chỉ có một, đó là làm như thế nào để ứng đối việc trên tỉnh lần này đột nhiên mở rộng phạm vi thẩm nghiệm về việc xây dựng vệ sinh dô thị văn minh, có thể nói là đánh cho chúng ta nhất thời trở tay không kịp, bất quá, cũng may đây mới là thẩm nghiệm, chúng ta có thể xin trì hoãn được, nhưng đến cuối năm thì trung ương sẽ chung thẩm, , chúng ta chỉ còn có thời gian nửa năm để chuẩn bị, mọi người noi ý kiến đi….
Đường Bỉnh Khôn ngữ khí rất cứng, lời này vừa ra liền mang theo chấm lửa.

Đinh Trường Sinh nhìn Đường Bỉnh Khôn, vốn tưởng Đường Bỉnh Khôn cũng có thể liếc nhìn mình nhìn một cái, để hắn theo bên trong ánh mắt Đường Bỉnh Khôn thu hoạch được một chút nhắc nhở, nhưng thực đáng tiếc, Đường Bỉnh Khôn sau khi nói xong châm mồi một điếu thuốc, cả khuôn mặt của ông đều chôn vùi tại trong sương khói, làm người ta nhìn không tới sắc mặt, chỉ có Đinh Trường Sinh thì suy nghĩ, ngoại nhân nhìn không tới ông ta, thì làm gì mà ông ta có thể nhìn thấy người khác?

Giống như các cuộc họp khác, lãnh đạo tối cao là sẽ không đem ý tưởng chân thật của mình ném trước đi ra, làm lãnh đạo đều là trước hết để cho những người phía dưới buông lời ra nói, chẳng những có thể hấp thu được nội dung tinh túy của những người này nói cho mình sử dụng, hơn nữa còn có thể nhân cơ hội quan sát một vài người cùng chính mình đối nghịch.
Dĩ nhiên, còn có một loại khả năng chính là lãnh đạo chủ ý cái gì cũng không có, sẽ nhìn phía dưới một vài người nói có lý, mình theo phán đoán, giải quyết dứt khoát lúc cuối cùng, đây là cái chỗ tốt của việc làm lãnh đạo, nhưng Đường Bỉnh Khôn hiển nhiên không phải lại người như vậy, trong một chớp mắt làn khói thuốc lá tản đi, Đinh Trường Sinh theo bên trong ánh mắt Đường Bỉnh Khôn nhìn thấy chính là sự không kiên nhẫn và hung dữ…

-Tôi có ý kiến.....

Thường vụ phó chủ tịch Đường Hùng mở miệng nói, Đinh Trường Sinh nhận thức ông ta, lúc hắn còn công tác tại huyện Hải Dương đã cùng với vị phó chủ tịch này gặp mặt một lần, là lần trên tỉnh cử hành hiệp đàm chiêu thương …

-Khu trang trại chăn nuôi công nghệ cao dựng lên đến đã nhiều năm rồi, mấy năm qua quy mô đã mở rộng, có thể nói đã trở thành sản nghiệp rất lớn cho thành phố Bạch Sơn, có câu trứng gà Giang Đô nhập từ Bạch Sơn, trứng gà Bạch Sơn nhập từ Thanh Hà, có thể nói ven sông Thanh Hà, thì khu trang trại chăn nuôi công nghệ cao đã trở thành tấm danh thϊếp của Bạch Sơn rồi, tôi đề nghị giữ lại, nếu như hủy đi, tổn thất chẳng những đơn giản chỉ là thất thu tiền thuế, mà còn an bài công việc cho công nhân bên trong trang trại nhiều như vậy như thế nào? Bọn họ sẽ mưu sinh làm sao? Đây là một vấn đề rất trọng yếu, tôi đề nghị thành ủy suy nghĩ kỹ thật tốt về vấn đề này, đó là chưa nói một khi dỡ bỏ, các công nhân nháo sự thì làm sao bây giờ? Một khi tạo ra quần thể khiếu kiện, thì chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Đinh Trường Sinh trong lòng trầm xuống, bà mẹ nó, thường vụ phó chủ tịch, có tác dụng hiệp trợ toàn diện với chủ tịch trong công tác kinh tế, mà cái khu trang trại chăn nuôi công nghệ cao là do Thành Thiên Hạc dẫn đến, như vậy rất rõ ràng, Đường Hùng đứng ở bên này với Thành Thiên Hạc, chuyện này cũng ngoài dự kiến của Đinh Trường Sinh, bởi vì bình thường chức vụ phó và chính thường là thủy hỏa bất dung, bởi vì đa số là chức vụ phó thường ủy là người thuận tiện kế nhiệm cho chức vụ chính, cho nên phó thường vụ không ở nhà thắp hương đâm sau lưng chực vụ chính đã là rất tốt rồi, còn có thể cùng chức vụ chính đứng chung một chỗ, chuyện này thật là hiếm thấy.